Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 830: Truy cứu




Cái này không ổn, phải nhanh nghĩ biện pháp, nếu không với sói tính của người này, đừng nói tối nay, không tới một khắc đồng hồ, nàng sẽ bị ăn xong lau sạch.
Nàng cố nén cảm giác kích thích trên người, con ngươi loạn chuyển, lại không nghĩ ra được biện pháp gì tốt. Trường Thiên có kinh nghiệm mấy lần thất bại, bàn tay giữ eo nhỏ của nàng thuỷ chung chưa từng buông ra. Người này có thiên phú trong người, cho dù trong Vân Mộng Trạch, khí lực cũng lớn hơn nàng gấp năm lần, dễ dàng đem nàng chế trụ, hơn nữa bây giờ nhìn lại, hắn muốn ở chỗ này sao.
Hắn đưa tay thăm dò vào trong áo, vỗ về da thịt nhẵn mịn, nhẹ nhàng xoa nắn, nơi tiếp xúc mềm mịn khiến hắn không chịu nổi. Lúc này nàng gấp rút tới không cách nào nghĩ được, thình lình một trận gió lớn thổi qua, màn cửa khẽ động, nàng từ khe cửa thấy được một lều trại khác ngoài lều trướng, thấy một đôi giày da.
Có!
Nàng nhẹ nhàng giãy hai cái rồi an phận, làm như rốt cuộc buông tha chống cự. Nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, Trường Thiên rất là mãn ý, đang muốn đem nàng ôm vào trong phòng ngủ từ từ hưởng dụng, bên cạnh lại vang lên một tiếng kêu thật dài.
Chủ nhân của thanh âm dường như phải chịu đựng cực đại thống khổ, kinh hoàng cùng bất an.
Nhưng cho dù hắn đã đau tới mức giọng biến đổi, Trường Thiên chỉ thoáng nghe đã đoán ra hắn là ai và ở chỗ nào …
Một tiếng bi thảm này, chính là từ lều cách vách của Công Tôn Triển phát ra.
Ngay sau đó, tiếng bước chân khẩn trương hỗn độn truyền ra, hiển nhiên đang hướng nơi này chạy tới.
Nàng không dám  nhìn thần sắc Trường Thiên, chỉ cảm thấy động tác của hắn cứng đờ, trên đầu phảng phất truyền tới tiếng thở gấp.
Cho đến khi Công Tôn Triển chạy tới trước cửa lều, hắn mới bất đắc dĩ thả nàng ra, oán hận nói “Xú nha đầu”
Nàng vội vàng cúi đầu sửa sang lại vạt áo, bỏ qua giọng nói nồng đậm không cam lòng của hắn, nhưng khoé miệng lại len lén vẽ lên nụ cười xấu xa. Mới vừa rồi nàng dẫn động Hủ Tâm cổ trong người Công Tôn Triển, đồ chơi này ký sinh trong trái tim cơ thể người, nghe theo ý nguyện của chủ nhân để làm việc, có thể dễ dàng khiến người mang nó đau đến không muốn sống. Nàng để con sâu độc này cắn Công Tôn Triển một miếng, hắn bất ngờ không đề phòng, dĩ nhiên sẽ đau đớn gào lên một tiếng, sau đó phải tuân theo ý nguyện của nàng chạy tớ iđây.
Trường Thiên có cởi mở thế nào, cũng trăm triệu lần không làm chuyện thân mật với nàng trước mặt nam nhân khác.
Màn cửa vừa động, Công Tôn Triển tiến vào, sắc mặt tái nhợt, áo trước ngực có một mảng nước, hiển nhiên là khi nàng dẫn động sâu độc không khéo lúc, người này đang uống nước.
Hắn rảo bước tiến tới trước mặt Trường Thiên thi lễ nói “Thần Quân đại nhân”. Sau đó mới hướng Ninh Tiểu Nhàn cười khổ nói “Cô nãi nãi, sao ta lại đắc tội ngài rồi?” Đồng hành hai ngày, hắn sớm biết thân phận của đám người Ninh Tiểu Nhàn. Vừa nghe tới thân phận hai vị đương gia củaẨn Lưu, hắn không lo mà lại mừng, dù sao có đại thụ dựa vào vẫn tốt hơn. Chẳng qua danh tiếng yêu tông này không được tốt, vị cô  nương trước mặt này bị người gọi là yêu nữ, chỉ sợ là tính cách hỉ nộ vô thường, hắn cũng nghĩ mình sớm muộn cũng nếm chút khổ sở, chỉ là không nghĩ nhanh tới vậy.
Vừa dứt lời, ngực lại truyền tới một trận đau nhức, trái tim mãnh liệt như bị kim châm, như bị truỳ đánh, lần lượt tăng lên cấp độ mạnh hơn.
Hắn che lồng ngực, lần này không có tiếng kêu thảm thiết nữa, chỉ là trên mặt nhăn thành một đoàn, mồ hôi to  như hạt đậu từ trên trán chảy xuống.
Ngay cả khí lực cầu xin hắn cũng không có, ba người trước mắt cũng chỉ lẳng lặng nhìn nhau. Qua một lúc lâu, đau đớn trên ngực mới dẫn hoà hoãn lại, hắn rốt cuộc có thể thở.
Hắn từ từ ngồi dậy, thở dốc từng ngụm, ánh mắt nhìn về phía Ninh Tiểu Nhàn rốt cuộc mang theo sợ hãi.
Ninh Tiểu Nhàn liếc hắn một cái, cười như không cười “Mới vừa rồi phó điện chủ Càn Thanh thánh điện Hoàn Công Thế tìm tới tận cửa, mời chúng ta cùng vào Vân Mộng Trạch phá trận”
Trên mặt Công Tôn Triển vui mừng “Chuyện tốt nha, vì sao ngài …?” Hắn tâm tâm niệm niệm chính là tiến vào Vân Mộng Trạch tìm kiếm tông tích phụ thân, cơ hội trong lúc lơđãngđã tới, sao hắn có thể không mừng rỡ?
“Hoàn Công Thế coi như có thành ý, đem bí mật Vân Mộng Trạch nói trước cho ta biết” Ninh Tiểu Nhàn chậm rãi nói “Hơn nữa hắn cũng nói, mấy lần cấm địa mở ra trước kia, Càn Thanh thánh điện cũng mời Công Tôn thế gia tham gia phá trận” Hoàn Công Thế dĩ nhiên chưa từng nói rõ, nhưng nàng vừa nói tới đây, quả nhiên thấy sắc mặt Công Tôn Triển có chút trắng.
“Hoàn Công Thế có thể nói với chúng ta bí mật Vân Mộng Trạch, huống chi còn có người chịu trách nhiệm phá trận là Công Tôn gia chủ, cũng chính là nói tới sổ ghi chép của phụ thân ngươi?” Nói tới đây ánh mắt nàng lộ ra đao phong ngoan tuyệt “Hắn tất nhiên đem bí mật này ghi trong sổ tay, ngươi cũng đã nhớ kỹ trong lòng, như thế nào không biết? Song ngày hôm trước ở trong động, ngươi lại một chữ cũng không đề cập tới, có thể thấy được nội tâm cũng chưa hoàn toàn thấu triệt?”
Nàng đưa tay chỉ chỉ người đi theo phía sau, Đồ Tẫn, khẽ cười nói “Ta thấy ngươi có mấy phần tài hoa, đối với ngươi chỉ dùng Hủ Tâm cổ. Ngươi đã rượu mời không uống thích uống rượu phạt, vậy cũng đừng trách ta đem ngươi giao vào trong tay hắn. Theo ta được biết, còn không có ai có thể ở dưới tay hắn giữ được bất kỳ bí mật gì”
Công Tôn triển giật nảy mình. Khuôn mặt phía sau này mặc dù co quắp không nói nhiều, nhưng lại làm cho hắn tóc gáy dựng lên, phảng phất như lây dính máu vô tận, giống như loại người luôn được vây quanh bởi hàng nghìn hàng vạn oan hồn. Nghĩ tới cũng biết, Đồ Tẫn có loại bí thuật đáng sợ, rơi vào trong tay hắn, tuyệt không có quả ngon để ăn. Đúng lúc này, Đồ Tẫn cũng hướng mắt nhìn hắn, ánh mắt kia hờ hững, lại có chút hứng phấn, giống nhưđồ tể nhìn heo chuẩn bị mổ.
Hắn rùng mình một cái, vội vàng nói với Ninh Tiểu Nhàn “Tiểu cô nãi nãi, ta nói là được, cần gì phải như thế. Lại nói mấy ngày trước chúng ta bất quá là bèo nước tương phùng, sao ta dám nói tất cả ra”
Nàng khẽ hừ một tiếng nói “Ngươi không thành thật, nếu không phải Đồ Tẫn cứu ngươi, giờ phút này ngươi đã sớm vào bụng dị thú, lại còn đối với chúng ta không thành thật”
“Không dám, ta không dám” hắn cười khổ một tiếng, vội vàng nói “Bên trong sổ tay của gia phụ đúng là có ghi lại cặn kẽ cách vượt qua Vân Mộng Trạch, đưa hết tâm huyết vào đó, hơn nữa còn ghi lại trận pháp này có thể tên là Cố Ẩn Sơn Hà trận”
Ninh Tiểu Nhàn và Trường Thiên nhìn nhau. Trong sổ của Công Tôn Triển quả nhiên có ghi lại bí mật của Vân Mộng Trạch, nếu không sao có thể lấy tên trận pháp như vậy?
“Quy luật của đại trận, cùng trận pháp của Nam Chiêm Bộ Châu hoàn toàn bất đồng. Gia phụ suy nghĩ nhiều năm, mới tìm ra được chút ảo diệu của trận pháp này. Đầu tiên là nội bộ Vân Mộng Trạch là do Ngũ hành tuần hoàn, có thể khiến sinh linh tự sinh sôi nảy nở, song mỗi ba trăm năm nhất định sẽ mở ra một lần. Từ tài liệu của Càn Thanh thánh điện đưa đến tin, trong trận đại chiến cùng Man tổ, Huyền Vũ lại bị Nam Minh Ly hoả kiếm chém trúng, bị hai lần trọng thương, cho nên là nguyên do trước khi Huyền Vũ biến mất, sức mạnh đã yếu đi, tiểu thế giới này phải lấy linh khí từ Nam Chiêm Bộ Châu để bổ sung tiêu hao. Từ đây có thể thấy, cấu trúc thế giới này của Huyền Vũ không hoàn mỹ, vì vậy quy tắc lực lượng của nơi này, cũng không hoàn mỹ”
“Không hoàn mỹ tức là có sơ hở, đây cũng là điểm gia phụ cố sức nghiên cứu” Công Tôn Triển nói tới đây, tim không tự chủ đập nhanh hơn “Cố Ẩn Sơn Hà trận cứ mỗi mười hai canh giờ sẽ truyền tống người ra khỏi trận, đây là quy tắc, bất luận kẻ nào cũng không thể chống cự. Tới nay cũng chỉ có ít người, kể cả các tiền bối đại năng … đều chỉ có nhìn thấu hai điểm quy luật, bởi vì những người có thể sống sót từ trong trận đi ra, đều đem những mấu chốt phá trận mang ra. Về phần trận pháp phía sau …”
Ninh Tiểu Nhàn từ ý của hắn nói “Không có ai sống sót sau đó đi ra, nên cũng không có người biết sau đó là gì, quy luật gì?”
Công Tôn Triển gật đầu “Trận pháp phía sau chỉ có người chết cùng mất tích. Gia phụ cũng chỉ có thể dựa vào những gì đã biết, suy đoán Cố Ẩn Sơn Hà trận tổng cộng chia làm năm tới bảy địa hình. Mỗi một màn là một trận, cho nên Cố Ẩn Sơn Hà trận do năm tới bảy trận pháp hợp lại mà thành, không nghi ngờ gì, trận pháp phía sau càng khó đối phó hơn phía trước. Hơn nữa, mỗi màn đều có dị thú, yêu quái, thậm chí là con người. Chúng ta vào trận, không chỉ cần chống đỡ với trận pháp, còn cần phòng bị uy hiếp tới từ những thứ này”
Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi nói “Nếu trận pháp càng khó, càng về sau thì sinh vật càng cường đại, với thân thể người phàm xông vào trong trận, lại có thiên đại ngăn trở, độ khó thì … Sau khi tiến vào lại không có tin tức ra, đại khái là táng thân nơi sâu của Vân Mộng Trạch. Mấy năm này người nguyện ý thăm dò Cố Ẩn Sơn Hà trận ngày càng ít, mọi người nếu có thể ở bên ngoài nhặt chút bảo vật tiên thảo, cũng là xứng đáng. Lại có không ít tiên phái đem đệ tử thân truyền tới đây thí luyện, dĩ nhiên không đề xuất họ đi vào trong đại trận liều mạng”
Ninh Tiểu Nhàn nhướng mày, cảm giác, cảm thấy có chút không đúng.
Nàng tinh tế suy nghĩ kỹ một lát, rốt cục hiểu loại cảm giác quái dị này tới từđâu “Chậm đã. Ngươi nói cho tới bây giờ, người tu tiên giới cũng chỉ mới phá giải được hai trận pháp đầu?”
Công Tôn Triển ngạo nghễ nói “Đây là nội dung trong sổ tay của gia phụ, đã là ghi chép từ sáu trăm năm trước. Nhưng cho dù cấm địa đã mở ra thêm hai lần, ta cũng tin rằng … không có người có trình độ vượt xa phụ thân, liên tiếp phá giải mấy trận pháp”
Niềm kiêu ngạo của hắn tự có cơ sở. Công Tôn thế gia chiến lực không mạnh, nhưng nếu so trận pháp chi đạo, ở Nam Chiêm Bộ châu đúng là rất khó có người đủ để áp đảo hắn. Đến lúc này, đáy lòng nàng lại tưởng niệm Ninh Vũ. Từ khi nhận thức người em kết nghĩa này, hắn có được truyền thừa của lão rùa, trận pháp chi đạo cũng có thiên phú hơn người, không biết tài nghệ bây giờ đã đạt tới đâu. Nếu hắn ở chỗ này, Trường Thiên sẽ có thêm một trợ lực.
Tới vấn đề khác “Nếu cho tới nay Cố Ẩn Sơn Hà trận chưa bị phá vào trong, vì sao Càn Thanh thánh điện lại một bộ dáng nắm chắc phần thắng, tựa hồ lần này nhất định có thể phá trận lấy thần khí?” Yêu tông này muốn dùng biện pháp gì để bù đắp phá trận pháp này.
“Ta cũng không hiểu được” Công Tôn Triển nhìn trộm sắc mặt Ninh Tiểu Nhàn, nhỏ giọng nói “Bất quá năm đó hộ tống gia phụ hai lần tiến vào đại trận còn có Tần Tố Hà, tần trưởng lão, trong Cố Ẩn Sơn Hà trận từng xuất hiện mộc tinh, nghe nói cũng không phải người có mặt trong trận đều nhìn thấy …”
Lời còn chưa dứt, trên vai đột nhiên truyền tới một trận đau nhức, là Đồ Tẫn bông dưng đưa tay nắm xương vai hắn, lạnh lùng nói “Ngươi nói là – Tần Tố Hà?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.