Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 486: Núi Ô Xích Nhĩ




“Vậy thì rõ ràng, Nam Minh Ly hỏa kiếm rất có thể đã không ở nơi này rồi, nếu không vì sao ba vạn năm qua nơi này vẫn bình an vô sự, mà giờ đây lại xuất hiện dị tượng?”
Nàng nhắm hai mắt, khó nhọc nói “Chúng ta rất có thể … đã chậm một bước”. Nàng rất không muốn nói ra suy đoán này với Trường Thiên, nhưng khủng hoảng lớn thế này, nàng che dấu quá không tốt, Trường Thiên liền đoán được một hai.
Trường Thiên không có lên tiếng, ngay cả lồng ngực cũng không phập phồng. Nhiệt độ lạnh như băng làm cho nàng tưởng rằng mình đang vuốt ve một tảng đá. Đối với suy đoán này, trong lòng hắn nhất định càng khủng hoảng hơn so với nàng. Rõ ràng thiên tân vạn khổ mới tới được nơi này, ngay cả một tia hi vọng cuối cùng cũng hóa thành bọt nước, hắn phải làm sao? Nếu là nàng nhất định sẽ phát điên.
Nàng thực là, chẳng qua là suy đoán thôi, tại sao lại nói ra chứ?
Cũng không biết qua bao lâu, hắn giơ tay đặt lên đỉnh đầu nàng nói “Trước đi núi Ô Xích Nhĩ rồi nói sau” trong thanh âm không nghe ra bất kỳ tâm tình nào.
Đúng nha, đã đi tới bước này, nàng nhất định phải tận mắt chứng kiến kết quả cuối cùng.
Nàng nhắm mắt lại, vận khởi Chân Nhất bí quyết, chậm chạp bình phục tâm cảnh của mình.
Một khắc đồng hồ sau, thời điểm nàng đi ra gian phòng nhỏ, trên mặt đã khôi phục vẻ bình tình dĩ vãng. Nàng lưu lại hai người ở chỗ này “Đội ngũ của Thanh Loan hẹn ba canh giờ sau sẽ tới. Đi núi Ô Xích Nhĩ không cần nhiều người như vậy, ngươi ở lại đây tiếp ứng bọn họ” Nhận được mệnh lệnh của Ninh Tiểu Nhàn, đám người Thanh Loan liền hướng bên này đi tới, nhưng ban đầu phương vị của họ cách nơi này quá xa, thoáng chốc sẽ không tới kịp.
Nàng đè nén tâm tình trong lòng, dò xét trong suối nước nóng của bộ lạc. Hai con suối này cũng chảy vào trong sơn động, bình thường cung cấp địa điểm để cho người ta tắm rửa. Chẳng qua khi nàng tới đó, nơi này không một bóng người, nguyên nhân rất đơn giản … nước trong động bốc hơi, cơ hồ ngay cả mặt đất cũng không nhìn thấy. Đường kính hai con suối chưa tới hai trượng. Nhưng mặt nước quay cuồng, nàng đưa tay thử dò xét, không khỏi cau mày, nước trong suối sợ rằng đang sôi sục hơn một trăm độ. Đừng nói phàm nhân, chính là ném hai cái trứng gà vào thì cũng chỉ cần năm sau phút liền trực tiếp bị nấu chín. Loại nước suối này, có thể tắm rửa sao?
Nàng tùy ý tìm người tới hỏi, mới biết được nhiệt độ nước suối mấy trăm  năm qua chưa từng thay đổi, vào khoảng mười ngày trước bắt đầu có khác thường, lúc ấy hai người trực tiếp bị bỏng chết.
“...... Mười ngày?”
Đúng lúc này có ẩn vệ tới tìm nàng, cung kính nói “Ninh đại nhân, canh giờ đã tới, nên lên đường”
“Đi thôi” nàng vươn người đứng dậy, đem chuyện này bỏ qua một bên.
Núi Ô Xích Nhĩ cách bộ lạc Bồ thị chỉ hơn hai mươi dặm, ngay sau khi bay lên liền hạ xuống.
Trên đoạn đường bay qua, rừng rậm quả nhiên phát triển mạnh, rất nhiều tán cây tản ra xen kẽ nhau, từ trên không trung nhìn không xuống tới mặt đất. Cánh đồng tuyết ngay cạnh rừng rậm, cây cối khác biệt rất lớn, vốn dĩ là hai thái cực hoàn toàn khác nhau, rất khó để tồn tại loại thực vật giao thoa, cây cối không thể nào giống như rừng mưa nhiệt đới tận dụng điều kiện tốt để sinh trưởng. Khác thường như vậy, khó trách người của bộ lạc Bồ thị khi đi vào liền không thấy mặt trời, tìm không ra phương hướng. Kinh nghiệm tổ tiên lưu lại ở chỗ này không có nhiều hữu dụng.
Phía trước mặt chính là núi Ô Xích Nhĩ. Từ trên cao nhìn xuống ngọn núi này cao chừng sáu trăm trượng, hình dáng giống như Bồ trưởng lão miêu tả, giống như bát nước úp ngược. Ngọn núi hùng hậu, đỉnh núi tương đối bằng phẳng, xa không giống như loại núi hiểm trở cao chót vót. Mặc dù đỉnh núi vẫn có tuyết trắng, nhưng cả ngọn núi Ô Xích Nhĩ vẫn lộ ra hơn phân nửa dung nham đen. Lúc này mọi người có thể nhìn ra, tuyết trên ngọn núi này đang chậm rãi tan đi.
Không đợi nàng lên tiếng, Đồ Tẫn đã hướng mọi người hạ lệnh “Tản ra, tìm nơi thuận lợi chuẩn bị thâm nhập”
Núi lửa này đã rất không ổn định. Nàng không dám mạo muội xuất thủ thăm dò, nếu không cẩn thận khiến nó phun trào thì làm sao tìm được thanh kiếm chết tiệt kia.
May là bởi vì mục đích tìm kiếm, ẩn vệ nàng mang đi từ Ẩn Lưu đều là yêu quái hệ thổ. Lập tức có mấy người tản đi các phương hướng khác nhau, mượn độn thổ thuật thâm nhập vào trong vách núi.
Tu sĩ Hậu Thiên tu luyện ngũ hành độn thuật khác với yêu quái trời sinh có bản lĩnh này, không nói đến cấp bậc độn thổ vào trong đất khác nhau, những yêu quái trời sinh có khả năng khống thổ còn có thể từ kết cấu, bố cục, nhiệt độ, độ ẩm phân tích ra các tin tức hữu ích, đây là cảm giác mà tu sĩ nhân loại không thể có được.
Trong núi có thể có dung nham cuồn cuộn bao quanh, Ninh Tiểu Nhàn cũng sẽ không phái những người không có kinh nghiệm đi vào.
Qua chừng nửa canh giờ, mấy người này mới từ trong núi đá đi ra, trong ánh mắt tha thiết của mọi người, tuy  nhiên sắc mặt lại có chút quỷ dị.
Một con Tê tê yêu giữ nguyên bản thể, không biến thành hình người hồi báo “Núi này vách núi rất mỏng, bên trong có ánh sáng. Chúng ta tưởng rằng trong núi không phải đất đá thì chính là băng tuyết, nào biết … nào biết bên trong là không gian rất lớn, rất trống trải, hơn nữa …” Nó nhìn sắc mặt Ninh Tiểu Nhàn một chút, cẩn thận nói “Hơn nữa bên trong còn có một cái hồ lớn” Nó biết rằng lãnh đạo không thích có cái gì ngoài ý muốn.
Hồ? Núi lửa bị phong bế trong băng tuyết, bên trong lại còn cất chứa một cái hồ khổng lồ? Chúng ẩn vệ hai mặt nhìn nhau, ngược lại Ninh Tiểu Nhàn đã sớm suy đoán, sắc mặt như thường “nói tiếp”
“Một mảnh không gian phía trên, có lẽ từng là tầng băng trên đỉnh núi. Hồ nước trong suốt nhưng thường có bọt khí phóng ra, bên trong dường như không còn vật sống. Chúng ta thử một chút nhiệt độ nước, nóng vô cùng. Không gian phía trên rất nóng, không khí có chút gay mũi, có huynh đệ không cẩn thận hít vào, đều thấy đầu đau nhói, ngực khó chịu”
Bọn họ xâm nhập vào trong bụng núi lửa, nồng độ khí độc nhất định rất dày, ngay cả yêu quái có thân thể cường hãn cũng không chịu nổi. “Hồ nước rất sâu sao?”
“Hồ nước nhìn qua hơi sâu thẳm” Tê tê yêu do dự một chút nói “Chúng ta cũng không có thông thạo hệ thủy, cho nên ra ngoài chờ đại nhân định đoạt”
Đang khi nói chuyện, mặt đất dưới chân mọi người đột nhiên rung lên. Lần chấn động này mặc dù rất nhỏ, người phàm có thể không phát hiện nhưng đối với người tu tiên mà nói, sự rung động này mặc dù nhỏ nhưng lại mang tới khí thế không thể ngăn chặn, không thể nghịch chuyển.
Hơn nữa đối với tất cả người trong Ẩn Lưu, bởi vì chủ tử núi Ba Xà động chút là muốn chuyển mình, cho nên bất luận kẻ nào đối với vận động của mặt đất đều cực kỳ nhạy cảm.
Thất Tử oa oa kêu lên “Sẽ không trùng hợp như vậy chứ, chúng ta đi tới đúng lúc núi lửa sắp phun trào?” gia tộc Trọng Minh Điểu sống ở Bắc Phương, nơi đó nhiều núi, đối với núi lửa cũng không xa lạ gì, còn biết được trước lúc núi lửa phun trào thường sẽ có động đất độ mạnh yếu khác nhau.
Ninh Tiểu Nhàn cảm thấy trong lòng nặng trịch, cau mày nói “Chúng ta cần đẩy nhanh tốc độ” nàng biết thời điểm núi lửa phun trào căn bản không cách nào tiên đoán, có lẽ qua mấy năm nữa vẫn bình an vô sự. cũng có lẽ chưa tới một phút sau núi lửa sẽ phun trào.
Nàng phất tay truyền lệnh nói “Thả địa âm mang tin tức lệnh Đậu Nhị lập tức sơ tán bộ lạc Bồ Thị. Bọn họ ở Ly Hỏa Sơn quá gần, cho dù dung nham không tới được thôn trang của họ thì khí độc cũng sẽ lấy mạng họ”. Bộ tộc Bồ thị vài nghìn nhân mạng, không thể vô duyên vô cớ chôn ở chỗ này, nàng chưa quên khi vừa tới thôn trang, ánh mắt linh động của hài đồng nhìn mình.
“Đưa tin cho Thanh Loan để bọn họ thay đổi phương hướng. Nếu như trong lòng núi có hồ, chúng ta sẽ cần lượng nhân thủ lớn để tìm kiếm Nam Minh Ly hỏa kiếm” Chúng ẩn vệ đáp lời, tiến hành công việc.
Nàng suy nghĩ một chút, đột nhiên lại nói “Không, không ổn, truyền lời cho Thanh Loan, báo nàng phái ba người theo kế hoạch đi tới bộ lạc Bồ thị nghe Đậu Nhị điều khiển … hắn tu vi kém … còn lại toàn bộ đều tới đây”
“Trên ngọn núi có lớp băng dầy, ai có khả năng đi vào?” Nàng hỏi mấy yêu quái hệ thổ.
Kết quả mấy người này hai mặt nhìn nhau, đều có chút thẹn thùng. Vẫn là Tê Tê yêu lẩm bẩm nói “Chúng ta, chúng ta chỉ lo hướng xuống dưới, không có ai đi lên…”
Thấy Ninh Tiểu Nhàn thở dài, hắn giật mình vội mở mắt ra, vội vàng nói “Nhưng mà có chút ánh sáng xuyên thấu xuống, có thể chiếu sáng một chút cho mặt hồ. Nếu vậy thiết nghĩ tầng băng trên đỉnh núi cũng không quá dầy”
Vài nghìn năm trước, núi Ô Xích Nhĩ bởi vì thường xuyên phun trào nên đỉnh núi lõm sâu, ngay cả lòng núi cũng bị dung nham chiếm giữ. Nhưng chủ nhân Nam Minh Ly hỏa kiếm đem nó vùi sâu trong núi lửa, nhiệt lực cuồn cuộn không dứt dung hợp vào kiếm, núi Ô Xích Nhĩ biến thành ngọn núi lửa không hoạt động, không những không thể phun trào được nữa mà ngay cả nhiệt độ trên về mặt cũng hạ đi rất nhiều. Cho nên trong núi tích tụ nước tuyết tan, sau khi tan ra ngưng kết thành băng, sau vài nghìn năm, miệng núi lửa đã bị lớp băng cứng dầy bao phủ.
Nhưng Tê Tê yêu cũng nói, trong lòng núi xuất hiện một cái hồ khổng lồ, có thể nói rõ núi lửa lại một lần nữa gom góp được nhiệt lượng, đem lớp băng dầy từ từ nung chảy, phần lớn lượng nước không trôi đi mà tích tụ từ miệng núi lửa xuống, băng đã hóa thành nước, không gian dĩ nhiên sẽ rộng ra. Tình huống như vậy ở Hoa Hạ cũng không hiếm thấy, núi Trường Bạch, hay Hắc Long Giang là những núi lửa điển hình.
Nàng nhíu mày, trong lòng xoay chuyển thật nhanh, trong nháy mắt đem lợi hại bên trong phân tích rõ ràng, nếu trong lòng núi thấy ánh sáng, nói rõ tầng băng trên đỉnh núi đúng là không dày. Lại nói hồ nước bên trong, nếu tính toán đúng khi xâm nhập, cũng không thể dẫn phát núi lửa bộc phát. Nghĩ tới đây nàng đưa tay điểm mấy ẩn vệ “Các ngươi lên đỉnh núi, dùng chân hỏa tạo ra lối đi qua lớp băng cứng, ta muốn lối đi ít nhất có thể chứa ba người cùng đi vào”
Nếu nói về khống hỏa thì ẩn vệ Hỏa sư tử mấy ngày trước liều chết bảo vệ đoàn xe của Đậu Nhị là tốt nhất. Ninh Tiểu Nhàn thương cảm thương thế của hắn chưa lành vẫn giữ hắn ở trên xe nghỉ ngơi. Vậy mà tên yêu quái này vừa nghe nói đã khập khễnh đi tới, hướng nàng thi lễ nói “Dù gãy tay đứt chân cũng không trở ngại ta thi triển thần thông, đại sự của Ninh Đại Nhân không thể trễ nải”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.