Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 405: Điều kiện của Thiềm tiên sinh




Edit: Trang Ju
Beta: Tiểu Tuyền
Theo lời nói của Thiềm tiên sinh, nó đã ở ẩn Lưu chỗ này sống hơn ba nghìn năm, là một con cóc lớn đạo hạnh thâm hậu. Nó cũng sẽ không giống thứ những tiểu yêu quái không có kiến thức dễ dụ, Thiềm tô đồ chơi này đối với nó mà nói không đáng giá bao nhiêu, cho nên những đan sư khác dùng sở thích ăn độc trùng của nó để đổi tất nhiên là không thành vấn đề. Nhưng là máu huyết bổn mạng so với Thiềm tô mà nói quý giá hơn quá nhiều, Ninh Tiểu Nhàn lại muốn hai mươi giọt đó, tương đương với muốn nó cống hiến ra cả một năm tu vi, cho nên Thiềm tiên sinh suy nghĩ thật kỹ hai ngày, lúc này mới đưa ra điều kiện trao đổi.
Về phần Ninh Tiểu Nhàn đòi hỏi máu tươi của nó làm cái gì, Thiềm tiên sinh quan tâm làm gì? Đan sư đều là một đám người cổ quái, nó ở chỗ này trông cửa vài ngàn năm, chẳng lẽ còn không hiểu rõ ràng?
Ninh Tiểu Nhàn nghe xong yêu cầu của nó, đôi mi thanh tú nhăn thật chặt bởi vì … kẻ này ngoại trừ muốn nàng cung cấp hai mươi độc trùng ngon lành ra, còn muốn viên trâu trong bụng một con rết ba nghìn năm. Loài rồng, rùa, rắn, con trai cùng rết, trong bụng cũng có thể sinh Châu *, đây là chuyện bình thường.”Nơi này là rừng rậm Ba Xà, chỗ ở vạn yêu tụ tập, ngươi lại không lấy được một viên châu của con rết.”
*: Ngọc trai
Miệng rộng của Thiềm tiên sinh bất động, nhưng âm thanh truyền tới trong tai nàng: “Ta đã sớm nghiên cứu qua, trong rừng rậm này rết có đạo hạnh ba ngàn năm trở lên chỉ có sáu mươi ba con! Một con còn sống sức mạnh rất lớn, chẳng lẽ ta đem bọn chúng mổ bụng lấy Châu? Cứ cho là ta có ý định, cũng không có loại năng lực này!Haiz, hết lần này tới lần đến lần khác  nhất tộc lão rết lại ở trong Ẩn Lưu làm mưa làm gió, Thanh Loan trưởng lão cùng Hạc trưởng lão cũng không cách nào bỗng dưng vô duyên vô cớ thay ta chém rết lấy châu.”
Nó nói tiếp: “Bích Nhãn Kim Thiềm muốn tấn thăng đến Đại Thừa chi cảnh trước tiên có một điều kiện đặc thù, tức là muốn tích góp đầy đủ ‘ ngũ độc ’ ba ngàn năm đạo hạnh và năm loại độc châu mới được. Ta ở rừng rậm Ba Xà mất vài ngàn năm thời gian mới có được đủ bốn loại, cũng chính là rắn, thạch sùng, bọ cạp cùng chính Thiềm châu của ta, duy nhất chỉ thiếu rết thôi.” Nói tới đây có chút thương cảm. Nó là một yêu quái hầu như không có lực công kích  nhưng cần phải tập hợp đủ  năm loại độc Châu mới có thể tấn chức, ông trời cũng thật có tình cảm tới đùa giỡn nó. Nếu không phải có yêu cầu này, sao nó lại chạy đến Ba Xà sơn mạch làm cái việc tịch mịch đơn độc này.
Ninh Tiểu Nhàn thở dài nói: “Độc trùng bản thân ta có không ít, đáng tiếc Thiên Ngô Châu này trong chốc lát, ta không có cách nào tìm ra cho ngươi.”
Hai mắt con cóc lớn đảo lòng vòng rồi nói: “Ta nghe nói, Lang Gia đại nhân ra lệnh cho ngươi, ở đây đấu xong liền đi ra ngoài đúng không?” Nàng cười khổ. Cuộc sống trong núi Ẩn Lưu bình tĩnh nhàm chán, có chút gió thổi cỏ lay gì sẽ truyền khắp núi, yêu quái nào cũng sẽ biết. Tin tức nàng phải rời khỏi núi chỉ nói qua cùng mấy đan sư, không biết kẻ nào lắm miệng truyền đi.”...... Vậy còn không đơn giản sao, xem ra ngươi rất được môn chủ coi trọng, ngày sau nếu chăm chỉ thì cơ hội ra ngoài không ít. Ta liền đem máu huyết đưa cho ngươi trước. Một ngày nào đó ngươi ở bên ngoài giết đủ năm con rết, ngươi đem nó mổ lấy hạt châu là được.”
Lại có chuyện tốt như thế? Nàng quả thực không thể tin được lỗ tai của mình. Trường Thiên bật cười nói: “Con cóc lớn này lại tính toán rất giỏi, khoản  mua bán này nếu không thành công, nó suốt ngày đứng ở nơi này, châu của rết cũng sẽ không từ trên trời rơi xuống. Hai mươi giọt máu huyết đối với đạo hạnh  yêu quái như nó mà nói không coi vào đâu, trước ứng cho nàng, trước sau gì nàng cũng sẽ tìm cơ hội giúp nó lấy được hạt châu.”
Quả nhiên này con cóc lớn cười hắc hắc: “Yêu cầu của ta cũng không cao, trong vòng mười năm lấy ra Thiên Ngô Châu cho ta là được. Nếu không, sau này ngươi cũng khỏi phải nghĩ đến việc vào Tiên thực Viên này nữa!” Dứt lời miệng mở rộng nghiêng một cái, trên mặt cóc cứng rắn lộ ra một nụ cười không được tốt. Nó gác đại môn của Tiên thực Viên. Lại có thiên phú “Thúc dục nước mắt” vô lại như vậy, quả nhiên nếu không cho ai vào thì người đó không thể vào. Mà một đan sư không vào được Tiên Thực Viên, ở Ẩn Lưu còn có thể có tiền đồ sao?
Cho nên, nó thật đúng là không sợ Ninh Tiểu Nhàn quỵt nợ.
Đây là con cóc sao, so sánh với hồ ly còn giảo hoạt hơn. Ninh Tiểu Nhàn có thói quen tính toán tỉ mỉ, sao có thể toàn bộ nghe theo nó? Lập tức đem giá cả tăng lên đến bốn mươi giọt máu huyết. Cuối cùng mặc cả đi mặc cả lại giá cuối cùng đồng ý là 30 giọt máu huyết.
Đến mức độ này, nàng còn cảm giác mình thua thiệt đấy, đáng tiếc đây là thị trường của người bán. Nàng liếc mắt, trước đưa bình qua, nhận máu huyết Thiềm Thừ  cất xong. Sau đó bắt đầu chuyển độc trùng trong tay mình lên.
Bắt yêu quái tới đút cho nó, Ninh Tiểu Nhàn còn không có lắm tiền nhiều của như vậy, cho nên nàng lấy ra chính là hai đuôi ong, còn có mười con sâu độc chính mình nuôi. Nàng ở bí cảnh ” Thượng Thiên Thê” lấy được bí pháp nuôi cổ trùng từ tay nữ tử mặc y phục rực rỡ., sau đó cũng thường xuyên bắt chút ít độc vật theo như bí pháp mà chăn nuôi, những loài vật nhỏ này trên người không có yêu khí. Có một số ít trường hợp có thể tạo được tác dụng bất ngờ, nên trong tay nàng nuôi chừng ba mươi loại cổ trùng. Có chừng mười loại côn trùng, còn có vài loại sâu đã đến trình độ “vương”, đây đều là kết quả hàng ngày cho cổ trùng ăn linh dược.
Nàng đếm ra mười tám con sâu độc. Trước vẻ mặt Thiềm tiên sinh sắp chảy nước miếng, vẻ mặt đau khổ đặt ở trên mặt đất. Nhắc tới cũng lạ, những loại sâu độc đại để rất hung ác dử tợn, thời điểm nàng vừa lấy ra còn muốn tranh đấu lẫn nhau một phen, vậy mà cảm giác thả lên trên mặt đất trước mặt Bích Nhãn Kim Thiềm tồn tại, đại khái hiểu được là gặp được khắc tinh, lập tức ngoan ngoãn nằm sấp xuống, không nhúc nhích. Thiềm tiên sinh vươn đầu lưỡi dài ra cuốn lấy từng con một cuốn vào trong bụng ăn hết, đám sâu độc chỉ lo cúi đầu chịu chết, lại không có một con nào phản kháng.
Ồ, thật là lợi hại. Nàng hướng Thiềm tiên sinh giơ ngón tay cái lên. Đây chính là Ngũ Hành tương khắc trong truyền thuyết sao?
Sau khi Thiềm tiên sinh ăn xong sâu độc rồi, miệng rộng vươn lưỡi ra, sau đó đôi mắt phát sáng, đây là biểu hiện nó rất hài lòng, sau đó dặn dò Ninh Tiểu Nhàn một tiếng nói: “Hãy nhớ, ước hẹn mười năm. Ngoài ra, hạt châu mà con rết biển sinh ra, cũng tàm tạm được tính vào.” Đại khái là cảm thấy này cái cọc giao dịch này, có chút ngượng ngùng khi mình chiếm lợi, để lại cho nàng chút ít Thiềm tô rồi nhảy vào trong đầm, sau khi ăn xong liền nhắm mắt dưỡng thần.
Sau khi nàng lấy được máu huyết Bích Nhãn Kim Thiềm, cũng vội vã chạy về chỗ ở, đóng kín cánh cửa phía sau rồi trốn vào Thần Ma ngục, tùy tiện cầm một tiểu yêu đi ra ngoài làm thí nghiệm, nàng phát hiện ý nghĩ đột phát kia quả nhiên có thể được. Con tiểu yêu đáng thương này chảy nước mắt hơn một khắc đồng hồ, hai mắt sưng to như quả đào. Quả nhiên đừng nói thi triển ra thần thông, chính là khóc thảm thiết như vậy cũng cực kỳ hao tổn tinh lực.
Chẳng qua là máu huyết này dù không bằng bản thân thiên phú của Thiềm Thừ, cho nên Răng Nanh sau khi biến thành Yêu Sọ, mặc dù có thể sử dụng thần kỹ “Thúc dục nước mắt” này, nhưng ngừng hoạt động tới tận hai canh giờ, nói cách khác cứ hai canh giờ mới có thể dùng nó lần nữa.
Thời gian yên ổn trôi qua. Xế chiều cùng ngày, Thanh Loan từ trong hôn mê tỉnh lại, mà Thất tử dằn lòng đối đãi ân cần chăm sóc với đám yêu nữ chừng mấy ngày, rốt cục có cơ hội một gần phương trạch; Lang Gia cũng biết Ninh Tiểu Nhàn đã thông qua khảo nghiệm, trở thành một đan sư chuyên trách của Tiên thực Viên. Hắn không có phản đối, chẳng qua là phái người nhắc nhở nàng, chuẩn bị xong ba ngày sau lên đường.
Đời sống sinh hoạt của Ẩn Lưu vốn là tẻ nhạt vô vị, cho nên rốt cục ngày đấu võ cử hành, đừng nhắc tới yêu quái có bao nhiêu hưng phấn. Đối với môn phái kỳ quái Ẩn Lưu này, nàng trước sau vẫn không hiểu, nếu nói là nó có trật tự, thật ra thì hết thảy đều rất hỗn loạn, thường ngày tông chủ đối với người phía dưới chẳng quan tâm, chuyện yêu quái gây hấn với nhau, sống chết chỉ nhìn số mệnh; nếu nói là nó vô cùng hỗn loạn thì cũng không hẳn như vậy, từ việc ngày đó Đoan Mộc Ngạn xâm phạm, Thanh Loan thổi địch báo động tập kích liền nhìn ra được, yêu chúng hợp tác, tiến lùi đều có tính toán, so sánh với những môn phái nàng đã thấy nghiêm minh hơn rất nhiều.
Giống như lúc này, lũ yêu đều tụ tập ở trước cung điện rừng cây. Nàng đã nhìn thấy lễ đại điển của Quảng Thành Cung diễn ra phô trương, vốn tưởng rằng hai vị môn chủ cũng sẽ đưa ra một bài diễn văn khai mạc dài, nào biết Lang Gia chỉ đi ra miễn cưỡng nói hai câu: “Sống chết có số, một cuộc định thắng thua” sau đó tuyên bố buổi đấu võ lớn bắt đầu! Về phần một vị môn chủ Cưu Ma, chẳng qua chỉ hướng mọi người gật đầu thăm hỏi mà thôi, ngay cả mỉm cười cũng không có, lãnh đạo làm việc có lệ như vậy, là lần đầu tiên nàng nhìn thấy. Quả nhiên Ẩn Lưu đặc sắc a.
Nói trở lại, đây là lần đầu tiên nàng thấy bản thân Cưu Ma, nàng sớm biết vị nữ môn chủ này đích thực chân thân là Phượng Hoàng. Nhưng thật không nghĩ tới vị này không chỉ có băng cơ ngọc cốt, thần kỳ hơn chính là diện mạo của nàng thoạt nhìn chỉ có mười lăm, mười sáu tuổi, vóc người thì lại đầy đặn như nhiều thiếu nữ ngoại quốc, có thể nói mặt trẻ con ngực người lớn. Nàng ngó chừng bộ ngực lớn của vị môn chủ này thật lâu, nhìn nhìn lại mình, không thể không chán nản nói: “Thật là lớn, cái này ít nhất phải là cỡ 36D.”
Những kẻ trong Thần Ma Ngục, không ai dám nói tiếp, chỉ có A Ly hiếu kỳ nói: “36D là cái gì?”
Đại hội tỷ võ có phân ra ba loại, luyện hư kỳ tới Đại thừa kỳ trở xuống, cùng với Đại thừa kỳ trở lên. Vì lý do công bằng, các trưởng lão cùng các Đại thống lĩnh không được dự thi.
Ẩn Lưu cho biết, cũng không tạo điều kiện để cho yêu quái đứng ở trên lôi đài quan sát, dù sao có thật nhiều yêu quái ẩn giấu bí kỹ đều không nguyện ý cho người khác biết. Cho nên cái  yêu Tông này đặc biệt mở ra ba mươi sáu bí cảnh, tạo điều kiện để tỷ thí. Loại địa phương bí cảnh này, Ninh Tiểu Nhàn cũng đã bắt gặp ở phía sau núi Tử Tiêu, là do các vị đại năng mở ra vốn là không gian thu nhỏ của thế giới độc lập, mà Ẩn Lưu mở ra những bí cảnh này có sự thay đổi phức tạp, có sa mạc, rừng rậm, ao đầm, cánh đồng tuyết, sân cỏ vân vân, thậm chí còn thế giới dưới nước. Nhưng mà tình huống đánh nhau của người ở giữa sân, người ngoài sẽ không thể nhìn thấy, chỉ có chức vụ Đại trưởng lão trở lên mới có quyền lợi thông qua Thủy Nguyệt Kính trang bị ở hiện trường bên trong bí cảnh quan sát tình huống thực tế.
Vạn tượng kỳ trở xuống chọn lựa phương thức đánh đấm. Phần thưởng của hạng mục cuối có tổng cộng là mười loại, trừ Long Tượng quả ra còn có những  phần thưởng khác, cho nên mười cánh cửa ra vào bí cảnh, tất cả các tuyển thủ đều có thể đều có thể nghênh đón những khác yêu quái thay phiên nhau đánh. Mỗi sân sau khi có người thắng, đài chủ có thể nghỉ ngơi nửa canh giờ khôi phục tinh lực. Dĩ nhiên điểm này cũng không phải là quá công bằng, nhưng Ẩn Lưu cũng không cho rằng trong hoàn cảnh sinh tồn có sự công bằng. Sau thời gian đài chủ nghỉ ngơi kết thúc, nếu như người trọng tài chịu trách nhiệm duy trì trật tự  đếm ngược hai mươi hơi thở không còn người đi lên khiêu chiến, như vậy một trận này đã đánh xong, mà đài chủ cuối cùng cũng có thể chọn ra một loại từ mười phần thưởng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.