Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 263: Hư thì đánh




Edit: VietAnh
Beta: Tiểu Tuyền
Nàng đột nhiên trừng mắt hỏi: “Huynh tấn cấp Kim Đan hậu kỳ khi nào?”
Lần đầu tiên nàng biết được tin tức hắn tấn cấp Kim Đan thành công là qua lời của Hồ Hỏa Nhi. Lúc trong rừng trúc dưỡng thương thì phát hiện hắn đã đến Kim Đan trung kỳ. Hôm nay gặp lại, không ngờ hắn đã đột phá đến Kim Đan hậu kỳ.
Tu vi của nàng tăng vọt, là vì có thần lực của Trường Thiên trợ giúp, tốc độ này của Quyền Thập Phương đúng là yêu nghiệt, thăng cấp nhanh như vậy! Có thể thấy được thiên hạ này có rất nhiều nhân tài, người có phúc duyên thâm hậu không chỉ có mình nàng.
Hắn ngại ngùng cười: “ Sư phụ truyền cho ta phương pháp tu luyện mới, giai đoạn này đúng là sẽ có chút nhanh, chẳng qua sau khi đại điển lần này kết thúc, quay về Triều Vân tông rồi ta lại phải bế quan.” Hắn nói có chút mịt mờ nhưng Ninh Tiểu Nhàn lại nghe ra, tu vi của hắn tăng lên mãnh liệt có lẽ liên quan đến phương pháp hắn bế quan tu luyện, chắc là Bạch Kình đã vận dụng thần thông nào đó để có thể trợ giúp đệ tử của lão tăng tu vi nhanh.
Tâm cảnh của Quyền Thập Phương rất vững vàng, khó trách Bạch Kình lại dám làm như vậy. Mà lúc này nàng xuất hiện làm phân tán sự chú ý của Quyền Thập Phương, chẳng trách Bạch Kình muốn tính sổ với nàng.
Mấy câu nói đó bọn hắn đều truyền âm để nói với nhau,người khác không nghe được đối thoại của hai người. Mọi người chỉ thấy hai người lần lượt đứng nhìn qua đầm nước, một bộ dáng tâm linh tương thông.
Nhóm đệ muội Triều Vân tông bắt đầu không vui, một người lên tiếng nói: “Quyền sư huynh, cảnh đẹp chúng ta đã xem hết rồi… chúng ta đi đến cảnh trí tiếp theo thôi? Kiều sư thúc nói, hôm nay còn phải đi đến ba bốn địa phương nữa đó.”
Lời của nàng vừa dứt, Ninh Tiểu Nhàn âm thầm lắc đầu. Mấy vị này được nuông chiều quá rồi, tuy xuất thân từ Triều Vân tông, người cũng xinh đẹp, nhưng lại không rành đối nhân xử thế. Trước hết, Quyền Thập Phương không có ý rời đi, nàng lại lấy mệnh lệnh của sư thúc ra dọa Quyền Thập Phương, thì rõ ràng sẽ làm cho Quyền Thập Phương phản cảm rồi. Xem ra, đi vào Triều Vân tông, đệ tử ngoài căn cốt tốt thì chỉ số cảm xúc cùng chỉ số thông minh chưa chắc đã cao nha.
Quả nhiên nàng kia vừa dứt lời, Quyền Thập Phương liền nhíu mày, khẽ thở dài một cái, hướng Ninh Tiểu Nhàn thấp giọng nói: “Ninh cô Nương, ta cùng bọn họ đi trước nhìn bốn phía một chút.” Lời này hắn lại không dùng thật truyền âm mà nói thẳng ra. Thấy Ninh Tiểu Nhàn mỉm cười gật đầu, lúc này mới quay người đi đến phía mọi người.
Hắn hướng đám người Cô Ngọc Minh cáo từ trước, sau đó gọi các sư đệ muội:  “Lên trên thuyền thôi.” Sống lưng hắn cứng nhắc, hiển nhiên là trong lòng không vui. Nhưng vẫn đợi mọi người lên thuyền ngọc rồi mới nhẹ nhàng nhảy lên, con mắt màu đen đảo qua Ninh Tiểu Nhàn, khẽ gật đầu với nàng.
Thuyền ngọc bay lơ lửng trên bầu trời, rồi biến mất rất nhanh.
Ninh Tiểu Nhàn biết hắn lại gây chuyện cho mình rồi. Bởi vì ánh mắt trước khi đi của mấy vị nữ đệ tử Triều Vân tông có thể nói là tuyệt đối không thiện cảm. Bị các nàng quấy rối một trận, hứng thú của nàng giảm mạnh. Bọn người Cô Ngọc Minh cũng có ý đi, vì thế mà chúng tán tu cũng ngự thảm bay ra khỏi chỗ yên bình và cảnh đẹp tự nhiên này.
Trong tay nàng còn có việc, nên không có ý định cùng bọn Cô Ngọc Minh đi thưởng thức cảnh trí khác. Rồi lại nói, từ lúc Cô Ngọc Minh phát hiện Quyền Thập Phương rất để ý nàng, ánh mắt nhìn nàng cũng thêm ba phần vui vẻ. Nàng mặc dù không sợ,nhưng lại có chút cảm giác xấu hổ.
Nàng gọi Thất Tử ra, thừa dịp đi lên.Trước khi sắp rời xa, đột  nhiên nghe được tiếng Cô Ngọc Minh hô lớn một: “ Ninh cô nương, ta đưa 30 tên nô tài làm lễ vật đưa tiễn ngươi, quay trở về ngươi đem địa chỉ liên lạc cho ta là được.”
Lời này trực tiếp nói ra, làm cả sơn cốc tràn đầy âm thanh. Nàng lại càng hoảng sợ, nhưng biết rằng có một vài việc càng bôi càng đen nên đành phải liếc mắt mà không lên tiếng.
Trở lại bên trên lầu nhỏ ở phía sau núi Hạc Minh, Đồ Tẫn nói cho nàng biết vừa mới có một tiểu yêu quái đến tìm, nó nói là phụng mệnh Mịch La đưa đến một hộp gấm.
Hồ yêu này đúng là đầu lĩnh của gián điệp tình báo, nàng mới vào ở một ngày rưỡi, hắn liền biết rõ chỗ ở của nàng. Nàng mở hộp gấm nhỏ ra, quả nhiên là một phần khế ước, bên trong lộ ra kiểu chữ phiêu dật, bên ngoài còn lộ ra sự cẩn thận, tỉ mỉ. Đều nói nét chữ nết người, có thể thấy được người này không hề phóng đãng giống bề ngoài.
Bên trong khế ước rất đơn giản, đại ý là Mịch La có chơi thì có chịu, đem ngân hàng tư nhân Thanh Loan trong thành Biền Châu giao cho nàng. Ngân hàng này có một gã đại chưởng quỹ, hai tên chưởng quầy, dưới hắn là bốn mươi lăm tên tiểu nhị. Ngoài nhận gửi và cho vay vốn, ngân hàng tư nhân này còn kinh doanh các lĩnh vực liên quan đến muối, lương thực, trà, vải, thế chấp, các nguyên liệu gỗ.Và duy trì hợp tác thường xuyên cùng với nhiều thương đội, lợi nhuận thập phần thịnh vượng.
Lần giao hàng này, người lẫn ngân hàng tư nhân đều giao chung. Mịch La cũng thật sự nói đúng những tiêu chí đưa ra, quy mô của ngân hàng tư nhân này là trung đẳng, không đề cập tới những sự vụ mua bán tính bằng linh thạch. Hắn cũng coi như làm thỏa đáng, Biền Châu cách Quảng Thành cung không xa, sau khi kết thúc lễ đại điển, nàng có thể thuận liện đến thị sát sản nghiệp của mình mà không tốn chút sức lực.
Không sai, bản lãnh của nàng lớn hơn một chút nữa thì ngân hàng này nàng có thể làm cho nó càng trở lên phồn vinh mạnh mẽ. Ninh Tiểu Nhàn mỉm cười,đem khế ước công văn thu hồi, rồi quay trở vào Thần Ma Ngục.
Trong tiểu viên tầng thứ năm.
Nàng đem Bạch Hoa Xà Thiệt thảo lấy ra. Tiên thảo này cả ngày chưa được ăn uống rồi, tính tình rất táo bạo. Chín cái Diệp Tử hình đầu rắn hướng thẳng nàng rống “ híz- khà”, xem ra đang nổi giận đùng đùng rồi.
Nàng nhếch miệng, đem tiên thảo mà người người nuôi dưỡng như tổ tông tiện tay ném đi, ném lên bên trên Tức Nhưỡng.
Kết quả  là Bạch Hoa Xà Thiệt thảo rơi xuống bùn đất như thạch rau câu, toàn thân run rẩy một cái, Xà Diệp kêu một tiếng lại một tiếng càng thêm to, trong âm thanh có chứa sự kinh hoàng.
Đây là làm sao vậy? Nàng nhíu lông mày lại,muốn đem nó kéo lên. Cái loại đồ vật này không phải là không thể trồng trên Tức Nhưỡng đấy chứ? Nếu sự thật là như vậy thì lần này nàng làm ăn thiệt thòi lớn rồi.
Nhưng mà không đợi nàng có động tác,Tức Nhưỡng đã có phản ứng trước,thân hình trong suốt co rụt lại, bộ rễ của Bạch Hoa Xà Thiệt thảo đã bị hút sâu vào bên trong bùn. Âm thanh Xà Diệp càng lớn hơn, cả gốc Xà Thiệt thảo bị hút vào với tốc độ ngày càng nhanh.
Trong thời gian chớp mắt, một phần Xà Diệp đã bị quấn vào bên trong bùn. Nàng đứng bên cạnh nhìn thấy nhất thanh nhị sở, lá Xà Diệp lúc trước ở bên trên đã bị Tức Nhưỡng phân giải không còn một mảnh, cái gì cũng không lưu lại.
Tức Nhưỡng được mệnh danh không gì không thể cắn nuốt, ngay cả thân thể thần thú cũng có thể phân giải hết, huống chi cái này chỉ là một cọng cỏ non?
Mắt thấy cái mảnh thổ địa hung tàn này đã cắn nuốt sạch phiến lá của chính mình, Xà Thiệt thảo vốn hung hăng càn quấy đã biến mất tiêu, thân,cành run rẩy cả buổi, mới ủy ủy khuất khuất mà gục xuống.
Tức Nhưỡng bất mãn lại càng buộc chặt nó. Xà Thiệt thảo vốn xiêu xiêu vẹo vẹo liền đứng nghiêm, mỗi một mảnh Xà diệp đều ngậm miệng chặt chẽ. Bộ rễ bắt đầu hấp thụ dinh dưỡng trong Tức Nhưỡng. Cái gì mà không phải máu gà máu trâu thì không thể hút,cái gì mà không có sự phối hợp của con kiến đen thì không thể,… những quy định làm dáng này liền ném qua một bên đi.
Nàng thò tay thử phủ lên Xà Diệp, phiến lá ban đầu còn muốn phản kháng, Tức Nhưỡng nhúc nhích một cái, cái đầu rắn nhỏ lập tức không dám cử động, mặc kệ nàng sờ soạng trên cái đầu nhỏ của nó.
Cùng kỳ ngồi xổm một bên nhìn, nhịn không được chậc chậc kêu kỳ lạ: “Đây mới gọi là trời sinh vỏ quýt dày có móng tay nhọn.Xà Thiệt thảo kiêu ngạo thì gặp Tức Nhưỡng cũng phải phục tùng.”
Ninh Tiểu Nhàn phì một tiếng cười nói: “Xà Thiệt thảo chẳng qua là bị đám tu sĩ kia làm cho hư rồi, ở đâu cần nhiều đãi ngộ vớ vẩn như thế? Đối với loại hài tử bị nuông chiều kiểu này,trước tiên là đánh bảy tám cái tát, lại nói thêm một trận đe dọa, nó dĩ nhiên sẽ ngoan ngoãn rồi.”
Nàng không hề do dự, lấy ra Răng Nanh, giơ tay chém xuống, đem cái mầm nhỏ bên trên Xà Thiệt thảo cắt xuống. Xà Thiệt thảo giống như đau đến phát run lên, cũng không dám kháng cự, chỉ đem phiến lá co lại một chỗ, Nàng cũng mặc kệ liền đem mầm nhỏ ném lên bên trên Tức Nhưỡng.
Thủ pháp của nàng thực sự rất dã nam, nếu để đan sư khác biết được, sợ rằng nhịn không được mà mắng nàng phung phí của trời. Nhưng mà như thế thì như thế nào? Tức Nhưỡng có thể trồng sống cái gốc Xà Thiệt thảo là được rồi.
Nàng tiện tay gẩy gẩy thực vật trong vườn chốc lát. Xuân hoa thu thực đã cao một trượng, trái cây như hình bầu dục đã dần dần có ánh đỏ, xem ra đã chuyển hóa thành thục. Nhân sâm quả nàng mới gieo xuống không lâu, giờ đã thành đại thụ che trời, tán cây to, vô số trái cây xanh ngọc, hình dáng hài tử lóe sáng nhàn nhạt. Ngẫu nhiên có trái cây rơi xuống, Tức Nhưỡng liền vừa vặn bắt, sau đo vui mừng nuốt lấy.
Bên trên Xà Thiệt thảo, nàng tiện tay nhổ ba phiến lá màu tím nhất, Chu Tiên thảo này nàng đã chăm chỉ chăm sóc. Sau đó nàng lại lựa rất nhiều dược liệu do Cùng kỳ chỉ điểm, lúc này nàng mới ôm lò đan đi về tầng dưới chót.
Hôm nay chuyện trọng yếu nhất là đem Hóa Thần đan đã hứa với Lý Kiến Minh luyện ra. Nàng đem tài liệu trên tay đưa cho Trường Thiên, hắn lại lắc đầu không tiếp: “Đan dược này, nàng luyện chế đi.”
Ninh Tiểu nhàn lắp bắp kinh hãi, cho là mình nghe nhầm: “Ta tự luyện?”
Luyện một viên thuốc thành phẩm này , ít nhất cũng phải có hai mươi vạn linh thạch. Nàng mới bồi ra được đan hỏa thôi, làm sao mà dám luyện thần đan bực này? Chẳng may thất thủ một cái, nàng sẽ đau lòng đến không ăn không uống vài ngày mất.
“Nàng không ăn không uống vài ngày, căn bản không có ảnh hưởng gì đối với thân thể.”Trường Thiên lại không để ý đến bộ mặt đáng thương của nàng, “Hai ngày nay nàng thu hoạch tương đối khá, ở trên biển mây thông thấu bản tâm, lại ở bờ sông phát sáng giải khai khúc mắc, Thấy mầm biết cây tiến nhanh. Ta cho rằng nàng có thể thử một lần!”
Sắc măt hắn nghiêm túc không có vui đùa.
“Có thể… nhưng mà?” nàng cắn môi, không muốn đi vào khuôn khổ.
“Không có nhưng mà!”Trường Thiên mà nói chính sự, đến bây giờ đều thiết diện vô tư, “Đan hỏa của nàng vừa thành, mà phẩm giai lại cực cao, lại có Thấy mầm biết cây hỗ trợ, luyện đan dược này chưa hẳn là không thể thành công. Lui một bước mà nói, cho dù thất bại, nguyên liệu đã có đầy đủ, lúc nào nàng cũng có thể luyện lại.Chớ nói nhảm, bắt đầu nhanh chút đi.”
Tránh không khỏi, nàng nhún vai, đem tóc dài buộc ở sau ót, điều hòa khí tức, lúc này mới run tay đánh ra một cái đan hỏa rơi vào bên trong lò đan.
Đan hỏa nàng thừa hưởng từ Trường Thiên. Thần hỏa màu xanh của hắn phẩm giai cực cao, ngày đó lúc luyện thể, đã giữa lại một đóa hỏa chủng cực kỳ yếu ớt trong đan điền của nàng. Mỗi ngày nàng vận công tu luyện, dùng thần lực để tầm bổ cho cho đóa hoa non này sinh thành ngọn lửa, tốn rấtt nhiều tinh lực.
Nếu đổi lại là người khác, dám trong đan điền thu nạp một đóa thần hỏa màu xanh của Trường Thiên, thì chính là muốn chết, thần hỏa sẽ đem hắn thiêu đốt sạch sẽ từ trong ra ngoài, đến thần hồn cũng không để lại. Kết quả là trọn đời không được siêu sinh. Nàng vận dụng khá tốt, dốc lòng thu nạp thần lực, lúc này mới có thể ước thúc, tầm bổ thần hỏa.
Dù vậy, trong đan điền nàng phân ra một ngọn lửa nhỏ bỏ vào trong đan lô, so với đậu xanh thật sự không lớn hơn được bao nhiêu,nhưng lúc trước nàng cũng chỉ cần như thế để Kết Kim Đan, hiện tại chính là muốn vượt cấp khiêu chiến Hóa Thần Đan.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.