Niệm Tiên Quyết

Chương 59: Tội nghiệp Bá Thiên Vũ.. (2)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiếu nữ “thiếu chủ” đang cảm thấy vô cùng xấu hổ, mặt mũi đỏ bừng, không biết phải trả lời như thế nào khi bị thiếu nữ dễ thương bắt gặp nàng đang làm chuyện mờ ám với người nam nhân mà nàng không thể quên ngay từ lần gặp đầu tiên. Thì bỗng nhiên nghe vậy, nàng lập tức hoảng mình.
Nàng cấp tốc ngồi dậy, định di chuyển cơ thể ra khỏi người Bá Thiên Vũ nhưng mà vì có lẽ do nàng ngồi trên người hắn quá lâu, thành ra khi muốn ngồi lên một cách bất ngờ thì đôi chân bị vấp, cơ thể bị cưỡng chế phải ngồi gấp xuống một lần nữa.
Cho nên ngay khi “cái ấy” của nàng, và “cái cứng ấy” của hắn đối diện nhau thì cũng là lúc nàng khuỵu chân, ngồi mạnh xuống. Thế nên là…
Thế nên…
Là…
Hắn bị GÃY con chim cu!
ĐCM, LÀ BỊ GÃY CHIM CU!!!
- ÁU UUUUUUU!
Bá Thiên Vũ bị cơn đau đến thấu tâm can làm cho bừng tỉnh. Hắn lập tức bật người dậy, tru mõm lên hú dài như một con chó điên đang bị thiến, đôi mắt không ngờ lại trở nên trắng dã bất thường, miệng xèo bọt liên hồi, rồi cả cơ thể lần nữa ngã nằm xuống giường, bất tỉnh nhân sự. Một tia ý thức vừa mới khôi phục của hắn, vậy là đã bay con mợ màu vào hai từ “biến mất”.
Haizzz.
Cái chỗ hồng hào, mũm mĩm của thiếu nữ “thiếu chủ” cũng chỉ to bằng cỡ Tiên Tiên, của một học sinh lớp 9, lớp 10 mà thôi. Vậy thì xin hỏi, con chim cu tuy nói là 15 năm tuổi nhưng lại mang hình dáng thanh niên 20 tuổi của hắn, đục bằng cách nào?
Ừ, đúng. Nếu như hắn từ từ, chen trút cái đầu nấm vào rồi đâm mạnh một phát giống như hắn từng làm với Tiên Tiên, hoặc dùng tay tách mép suối ra, chọc mạnh vào thì con chim cu sẽ nằm gọn trong đó.
Nhưng thật đáng tiếc là vì nó to hơn, và vì làn da của thiếu nữ cũng rất trơn mịn. Cho nên ngay khi đầu nấm của hắn va chạm với cái khe hồng của thiếu nữ, cái đầu nấm vì không vừa lỗ nên đã trượt đi chỗ khác và đưa thẳng thân thể đang cứng ngắc, đầy gân guốc ra để rồi nhận ngay một cú đè trời giáng đến từ cặp mông trắng, mềm, căng tràn của thiếu nữ.
Nó mà không bị gãy thì đó mới là điều hư cấu, vô lý ở đây.
Ôi, thật là tội cho hắn mà. Hôm trước mới tè ra máu vì nhịn xoạc gái, giờ thì lại bị gái đè ra hiếp, đã thế còn bị gái làm gãy tờ rym trong khi hắn chả có làm cái éo gì nên tội, nên tình.
ĐCM, số hắn quá khổ rồi. Khổ vãi cả liềng luôn ấy!
- A!
Thiếu nữ “thiếu chủ” bị hành động bất thường của hắn làm cho thất kinh. Nàng sau khi không cố ý té ngồi trên người hắn, liền vọt người dậy, rời khỏi chỗ của hắn.
Khi nàng ngoảnh đầu lại, thì trước mắt cũng đã không còn con chim cu to đùng, cứng ngắc, vươn thẳng đến trời cao nào nữa, mà thay vào đó là một con chim cu màu tím đỏ kỳ lạ, nằm chèo queo một chỗ như đã chết, có lay bao nhiêu lần thì nó cũng không động đậy dù chỉ một chút.
Lúc này, thiếu nữ đáng yêu cũng vội chạy tới. Nàng thấy hắn hét đau nên vội quan sát vùng ngực của hắn xem thương thế có xảy ra vấn đề gì hay không, nhưng tất cả đều bình thường. Nàng men theo cảm ứng nghề y trong máu của mình, di chuyển ánh mắt xuống phía dưới, nhìn vào hạ bộ của hắn và thấy con chim cu đang dần dần xuất hiện nhiều đốm huyết trên da do bị gãy. Nàng bỗng lộ vẻ nghiêm trọng.
Nàng dùng tay đẩy đẩy con chim cu, lắc lắc con chim cu nhưng thấy nó cứ bùn nhão sao sao ấy, hệt như một xác chết vậy, đá đi đâu là lăn đến đó. Thấy kết quả này, nàng không khỏi lộ vẻ không xong, nói.
- Chết rồi thiếu chủ ơi, hắn bị như vậy là sắp không rồi đó!
Thiếu nữ “thiếu chủ” nghe vậy thì bỗng đau lòng, rất lo lắng nói.
- Đình Đình, mau nói cho ta biết, chàn… hắn đã bị gì?
Thiếu nữ đáng yêu, tên Đình Đình vội chỉ tay vào con chim cu 15 năm tuổi của hắn, nói.
- Thiếu chủ đã đè gãy cái nối dõi tông đường của hắn rồi. Cha muội từng nói, nam nhân mà mất cái này thì xem như là đã mất nửa cái mạng. Do vậy, hắn đã mất đi nửa cái mạng rồi đó.
Ừ, thì đúng là mất nửa cái mạng. Nhưng nó chỉ đúng với nam nhân khác, chứ còn đối với hắn, một thằng mắc dạy đặc biệt thồn lèm thì mất nó chính là mất cả cái mạng.
Giờ thì lấy đâu ra động lực để hắn có thể tiếp tục sống trên thế giới này đây?
Trời ơi, Tiên Tiên của hắn, hắn mới ăn được có một lần mà thôi a.
“Thiếu chủ” không quan tâm đến những cơn gió lạnh đang luồng qua “khe”, nàng gấp gáp hỏi.
- Có cách nào chữa cho cái thứ mềm mềm đó của hắn không?
- Muội không biết. Nhưng nếu chúng ta đem hắn về tông để cho các vị trưởng lão, sư thúc, sư bá xem xét, họ có thể cứu được hắn. Vì dẫu sao họ cũng đều là đại năng Tông cảnh, năng lực rất thông thiên nha.
- Vậy ngươi mau chóng thu xếp hành lý, chúng ta sẽ đưa hắn về tông.
“Thiếu chủ” làm ra quyết định rất nhanh, thế nhưng Đình Đình đã lập tức phản đối, nói.
- Không được đâu thiếu chủ. Người quên rồi sao, trong tông chúng ta đã quy định, dưới Khai Lực cảnh mà dám đặt chận vào tông thì sẽ bị xử trảm đó. Chúng ta không mang hắn đi được đâu.
“Thiếu chủ” kiên quyết.
- Cứ đưa hắn về. Mọi chuyện còn lại ta sẽ lo.
- A phải rồi thiếu chủ.
Bỗng nhiên Đình Đình nhớ ra một chuyện quan trọng, nói với “thiếu chủ”.
- Không phải trước khi đi lịch luyện, sư tôn của người có đưa cho người một cái “Vạn Lý Truyền Âm Phù” sao. Bây giờ người sử dụng, nhờ sư tôn người đến chữa cho hắn là được mà.
Nghe vậy thì “thiếu chủ” lập tức bừng tỉnh. Sau đó nàng động ý niệm, từ chiếc nhẫn đeo trên tay lấy ra một tờ truyền âm phù.
Nàng mặc lại chiếc quần cho gọn gàng, sau đó đi ra ngoài để nói chuyện với sư tôn.
Vừa liên hệ được với sư tôn, nàng liền nói lớn bốn từ.
- SƯ TÔN CỨU CON!
Ở đầu bên kia, cũng cầm trên tay một tờ truyền âm phù. Một bà lão không rõ bao nhiêu tuổi đã lập tức tắt liên hệ, rồi đưa thân mình phóng thẳng lên bầu trời, mất tích trong những đám mây khổng lồ.
Có lẽ là bà ta đang điên cuồng lao đến đây nhờ vào Cảm Ứng Thạch mà bà đã đưa cho đồ đệ giữ một viên, còn bà giữ một viên.
Với tốc độ như xé rách cả bầu trời này, hẳn là chỉ mất vài ngày ngắn ngủi, bà ta sẽ đến được nơi vị đệ tử yêu dấu của bà đang gặp nạn.
Và khi đến nơi, biết được nguyên nhân, cũng như câu chuyện “cưỡng hiếp trai không thành, còn làm gãy con chim cu của người ta” của đứa đồ đệ, bà ta chắc chắn sẽ ói máu mà ngất.
Ngày thứ ba đến đây thì kết thúc.
Ngày thứ tư.
Dù đã gây ra niềm đau to lớn về cả thể xác lẫn tâm hồn cho Bá Thiên Vũ, nhưng vị “thiếu chủ” có tên Huyền Tuyết Nguyệt này vẫn như con đĩa thích bám dai, không tha cho cơ thể hắn ốm yếu, đáng thương của hắn.
Nàng không đụng được ngực, được vùng hạ bộ của hắn thì nàng chạm eo, sờ tay, chân, hôn lên môi, liếm mặt của hắn. Khiến nước miếng của nàng nhiễu ướt hết cả cái bản mặt thê thảm của hắn.
Chuyện này nếu để hắn biết được, hắn sẽ tức điên lên mà la hét.
Ơ ĐCM chúng mày. Hóa ra chúng mày cứu tao về là để thỏa mãn dục vọng của chúng mày hả mấy con đượi!
Ừ, chính xác rồi đó con zai. Nếu không thì họ cũng không thèm cứu cái bản mặt lờ của mày khi “xác mày” nằm trên con ngựa đen và đang bị Chí Cương đuổi theo, muốn xác minh rằng mày chắc chắn đã chết.
Ngày thứ năm cũng là một ngày tương tự. Hắn cứ như con búp bê tình dục phiên bản nam nhân, cứ nằm trên giường để thỏa mãn dục vọng cho con điên thứ hai sau con củ liềng Bạch Cổ Hi, Huyền Tuyết Nguyệt.
Bởi vậy hắn chỉ đặc biệt yêu thích Tiên Tiên là đúng rồi. Hai con này điên quá, hắn đâu chịu nổi.
Đến ngày thứ sáu, lúc tờ mờ sáng. Nhờ vào ông trời có đức hiếu sinh nên hắn đã may mắn tỉnh lại.
Vừa ngồi bật nửa thân trên dậy, hắn liền nhíu mày, liên tục quan sát xung quanh căn phòng để xác định bản thân đang ở đâu, trong tình cảnh nào, là tốt hay xấu.
Hắn nhìn trái, nhìn phải. Nhìn trước, nhìn sau. Rồi bất ngờ hắn nhìn chính giữa, nhìn ngay chỗ con chim cu 15 năm tuổi của hắn đang được băng bó như một cái chả lụa, nằm trù ụ một chỗ như đã chết.
Hắn kinh ngạc.
- Ồ lê lế, mày bị sao vậy?
Bất chợt, hắn cảm thấy bản thân đã không còn kết nối được với con chim cu, mặt hắn liền trắng bạch một màu.
Hắn nhanh tay đưa đến cái chả lụa đang phình to lạ thường, mở nó ra và nhìn thấy con chim cu 15 năm tuổi đã sưng lên đầy to tướng, thân mình thì màu tím đen còn hơn cả trái cà tím.
Hắn lập tức…
Hắn cảm thấy...
Hắn…!!!!!!!!!!
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


////
Còn 1 slot cuối trong TÔNG.
Bạn nào gửi đơn mà không bình luận để báo hoặc nhắn tin cho mình. Thì mình không duyệt.
Đó là tại các bạn thôi nha, ko phải tại mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.