Nhị Thứ Nguyên Tiến Hoá Giả

Chương 47: Ngươi Dám





Điều này cũng không khó hiểu cho lắm khi ở thời đại này thì quan niệm trọng nam khinh nữ vẫn còn tồn tại, đã vậy Ayame vẫn còn quá trẻ, chỉ mới 17 tuổi! Cộng thêm sự mê hoạch của quyền lực thì bọn hắn dĩ nhiên lựa chọn cướp quyền rồi!
Ayame biết điều này, chỉ là nàng không thể tin được những thân thuộc của cha mình lại làm ra chuyện thế này thôi!
Nếu là Yozora ở đây thì hắn sẽ xử lí việc này như thế nào? Một bóng hình bỗng dưng hiện lên trong đầu Ayame, nàng biết chỉ cần người đó ở đây thì mọi việc đều có thể được giải quyết! Đáng tiếc bây giờ nàng không thể cầu cứu Yozora được!
“Ayame! Có cần giúp gì không?”
Ngay lúc Ayame đang hoang mang không biết nên làm gì thì một âm thanh vang lên, cắt đứt bầu không khí im lặng ở đây.
Mọi người theo tiếng nói quay lại nhìn, chỉ thấy ở chỗ cửa ra vào đang đứng lấy một thiếu niên.
Nhìn thấy người thiếu niên này, Ayame liền mừng rỡ kêu lên:
“Yozora! Sao ngươi lại ở đây vậy?”
“Chỉ là thấy ngươi đang gặp rắc rối nên tới đây giúp đỡ thôi!”
“Làm sao ngươi biết được?” Ayame kinh ngạc hỏi.
Sự việc ngày hôm nay diễn ra quá đột ngột, tới Ayame còn không biết được thì làm sao mà Yozora có thể biết được chứ!
Nghe thấy câu hỏi của Ayame, Yozora liền mỉm cười trả lời:
“Biết được thế nào ngươi cũng gặp vấn đề nên ta luôn coi chừng người để có thể phản ứng nhanh nhất có thể mà.”
Đúng vậy! Dựa theo kịch bản thì Yozora biết thế nào sự kiện này cũng xảy ra, chỉ là lâu quá rồi nên hắn không nhớ rõ sẽ xảy ra vào lúc nào thôi!
Mới đầu thì hắn không định nhúng tay vào việc này, nhưng khi Ayame quyết định đi tới cửa để xin lỗi bọn hắn thì Yozora quyết định sẽ giúp nàng một tay! Thành ra là kể từ khi đó Yozora luôn dùng linh hồn lực để quan sát Ayame nhằm xử lí kịp thời khi có biến!
Đương nhiên là hắn sẽ tránh mất khoảng thời gian tư ẩn ra, như là lúc tắm hay lúc đi vệ sinh chẳng hạn.

Trở lại hiện tại, sau khi nghe được câu trả lời của Yozora thì Ayame lập tức cảm thấy xấu hổ.
Yozora nói hắn luôn để mắt tới nàng, điều này đối với một cô gái trẻ vẫn rất là xấu hổ! Nhưng đồng thời, Ayame cũng cảm thấy cảm động khi được Yozora quan tâm tới vậy!
“Yozora! Đây là việc riêng của gia tộc Yomogawa! Xin ngươi đừng nên nhúng tay vào!”
Ngay lúc bầu không khí của hai người đang dần trở nên mập mờ thì một âm thanh to lớn vang lên, kéo Ayame trở lại thực tại.
Yozora nhìn lại, người nói chính là kẻ cầm đầu đám người muốn cướp quyền.
Hắn liền nói:
— QUẢNG CÁO —
“Nhưng mà ta cứ thích nhúng ta vào đấy! Làm gì nhau nào!”
“Ngươi! Nếu như không phải ngươi có thuốc giải của virus kabane thì ngươi nghĩ ngươi được quyền ở trên Thiết Giáp Thành à!”
Nghe thấy lời lẽ thiếu tôn trọng của Yozora, người đàn ông đó liền giận lên mắng.
Yozora chưa kịp phản kích lại thì Ayame cướp lời nói trước, giọng nói đầy sự phẫn nộ:
“Chú! Sao ngài có thể nói Yozora như vậy! Nếu như không phải nhờ có Yozora thì chúng ta đã không kịp khởi động Thiết Giáp Thành và bị lũ kabane giết chết rồi!”
“Đấy là lí do vì sao ta nói ngươi chưa đủ khả năng để nắm giữ chìa khoá chủ đấy!”
“Nếu như lúc đó ngươi quyết đoán hơn mà bỏ lại những người chưa kịp đi vào mà khởi động Thiết Giáp Thành thì chúng ta đã có thể an toàn thoát ra rồi!”
“Chỉ vì ngươi muốn chờ bọn thường dân đó mà chúng ta suýt chút nữa đã bị hại chết hết rồi đấy!”
“Ta…”
Nghe được những lời lẽ của người đàn ông kia, Ayame bỗng cứng người.

Mặc dù nàng biết quyết định ở lại chờ lúc đó của mình là cực kì ngủ dốt, thậm chí nếu như không phải nhờ có Yozora xuất hiện thì có lẽ cả toà Thiết Giáp Thành không ai có thể sống được rồi!
Nhưng mà kêu nàng bỏ lại những người dân đó mà rời đi sao? Nàng tự hỏi lòng mình, nàng không đủ nhẫn tâm để làm việc đó!
Với bản tính thiện lương của mình thì dù nàng có xuất sắc tới đâu thì nàng vẫn không phải là thượng vị giả hợp cách!
“Này lão già! Ngay lập tức rút lại lời mà ngươi vừa nói ngay!”
Ngay khi Ayame không biết phải nói gì tiếp theo thì Yozora liền cất lời, trong âm thanh có cất chứa sự phẫn nộ.
Hắn vừa nói vừa di chuyển về phía người trung niên đó.
Một người khác thấy hành động của Yozora liền đi ra cản đường, hắn hét lên:
“Nhóc con! Ngươi định…”
“Cút!”
— QUẢNG CÁO —
Nhưng chưa kịp nói xong thì Yozora liền quát một tiếng.
Dù chỉ là một từ đơn giản nhưng đối với người đó thì như đang đối diện với một con quái vật sẵn sàng ăn tươi nuốt sống mình vậy!
“A..a!”
Không khống chế nổi bản thân mình, tên đó ngay lập tức lùi lại, thậm chí do lùi quá nhanh mà mất đà nên hắn đã ngã bịch xuống đất! Nhưng dù có lết thì hắn vẫn cố gắng lùi ra phía sau càng xa càng tốt giống như đang tránh né một thứ gì đó cực kì đáng sợ vậy!
“Ng-Ngươi muốn làm gì!”
Người đàn ông trung niên kia thấy phản ứng như vậy liền sợ hãi, hắn run rẫy quát lớn, hi vọng điều này có thể khiến Yozora ngừng bước.
Đáng tiếc, nếu như Yozora có thể bị một tiếng quát sợ hãi quát dừng thì hắn giờ không đứng ở đây mà vẫn còn trong không gian huấn luyện rồi!
Chỉ thấy hắn đi đến trước mặt người đàn ông đó, người đàn ông đó càng hoảng sợ nói:
“Ng-Ngươi không được…A!”
Chưa kịp dứt lời thì hắn cảm thấy cơ thể mình bỗng lơ lửng lên, đồng thời một cỗ cự lực bóp chặt lấy cổ hắn khiến hắn không thể thở được.
Cảnh tượng lúc này khá kì lạ, một người đàn ông trung niên đang bị một thiếu niên bóp cổ và nhấc lên không, dựa vào thân hình thì người đàn ông đó cũng phải 70kg nhưng người thiếu niên đó xách giống như xách gà vậy, nhẹ như không!
“Ngươi dám nói Ayame không có tư cách giữ chìa khoá chủ hả?”
“Ngươi dám nói lòng tốt của Ayame là một thứ gì đó không nên tồn tại à!”
Giọng nói lạnh lùng bình tĩnh vang lên, nhưng ai cũng có thể từ trong đó cảm nhận được sự phẫn nộ của chủ nhân giọng nói!
Vừa nói, Yozora vừa đi tới, sau đó đính người đàn ông đó vào bức tường.
Chỉ thấy bức tường làm bằng sắt thép của Thiết Giáp Thành dễ dàng bị đầu ngón tay của Yozora xuyên thủng, khiến cổ của người đàn ông đó càng bị ép chặt hơn nữa.
“Ư!..Ư!..”
Hắn muốn hét lên, nhưng cổ họng bị một lực cực mạnh ép khiến cho hắn không phát ra được bất kì một âm tiết nào cả!
— QUẢNG CÁO —
“Kể từ bây giờ trở đi, không bao giờ được nói xấu bất kì thứ gì về Ayame! Nếu như ta biết nàng bị tổn thương dù chỉ là một cọng tóc thì…”
Dù Yozora không nói tiếp nhưng từ sát ý trong mắt của Yozora thì không khó đoán ra được hậu quả việc đó!
“Ư! Ư!”
Do không nói được nên người đàn ông liều mạng gật đầu để thể hiện ý nghĩ của mình.
Yozora thấy vậy liền thả hắn ra, không kịp chuẩn bị khiến hắn đặt mông cái bịch xuống sàn tàu.
Không để ý tên đó, Yozora kéo tay của Ayame ra khỏi khoang điều khiển.
Bất ngờ không kịp chuẩn bị, Ayame chỉ có thể bị Yozora kép đi.

Cảm nhận hơi ấm trong bàn tay, cảm giác an toàn chiếm đầy tâm khảm của nàng.
Thấy Yozora muốn đi thì không ai dám cản.
Đùa chứ không thấy hai người đang ngồi bệt dưới sàn liều mạng hô hấp không khí à?
Khi hai người Yozora đã đi hoàn toàn thì mới có người tiến tới đỡ người đàn ông đứng dậy, hắn kinh ngạc phát hiện quần áo của người đàn ông đó ướt như mới vừa bị nhúng xuống sông vậy, nó hoàn toàn bị mồ hôi thấm ướt!
———————————————————
Muhahaha! Giữ đúng lời hứa mình đã quay trở lại rồi đây!
Chắc ai cũng biết mình sẽ làm gì rồi.
Xin cảm ơn các bạn đã ủng hộ bộ truyện này!
Hôm nay mình định ra chương hồi sớm kia, nhưng ngay khi vừa bắt tay vào viết thì trời mưa to gió lớn, thành ra cúp mẹ nó điện!
Đến khi có điện rồi thì hí hửng mở máy lên và kết quả là mất wi-fi! Sao một hồi tìm hiểu nguyên nhân thì mình mới biết là do gió mạnh quá làm cành cây gãy, nó đè đứt sợi cáp của nhà mình.
Nếu mọi chuyện chỉ có vậy thì cũng thôi, đằng này sợi dây cáp nhà bên ở cùng vị trí đó, cùng bị đè thì nó lại đếch làm sao!
Thế là kêu người sử.
Anh thợ vừa sử xong, lái xe ra khỏi cổng thì wi-fi lại mất! Lần này thì do cục modem gì đó hư.
Vcl!
Nói chung là hôm nay mệt vl, mình phải đi ngủ sớm đây! Hẹn các bạn ngày mai!
P/s: Các bạn nói gì đó để mình biết rằng có người đọc tới chỗ này đi!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.