Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 49: Team Tào Tháo




『Rinseigan: Chikushodo』
Kenji hai tay kết ấn, vỗ mạnh xuống đất,một vết mạng nhện chú trớ xuất hiện tại đó, kèm theo là làn khói trắng, cuối cùng từng tiếng rống tiếng rít gào vang lên, trong tầm mắt mọi người từng đầu quái vật kì dị xuất hiện đến.
+ Chó nhiều đầu với sức sống mãnh liệt không bị tác dụng bởi các đòn tấn công vật lí và càng đánh chúng, chúng càng phân chia ra nhiều hơn đây là thú triệu hồi mạnh nhất của Súc sanh đạo vào thời điểm hiện tại.
+ Chim yêu quái với khả năng có thể thả những quả cầu có thể phát nổ với một số lượng rất lớn đồng thời nó có thể tấn công kẻ thù bằng cách bay với tốc độ cao và phóng đến kẻ thù, mỏ của nó cứng đến độ có thể làm vỡ cả khiên giáp của cóc Gamaken
+ Thằng lằn đuôi rắn có khả năng tàng hình và tấn công kẻ thù bất ngờ
+ Tôm khổng lồ có thể lẩn trốn vào bọt và tấn công kẻ thù một cách nhanh chóng
+ Bò rừng và tê giác khổng lồ với tốc độ nhanh có thể làm sập những toà nhà kiên cố
+ Gấu trúc với độ cứng cáp chống lại được những đòn tấn công mạnh trên diện rộng.
Đó là Pain đã từng sử dụng, tuy nhiên giới hạn tại Rinnegan, nhưng Kenji Rinseigan lại khác, những cái kia quái vật sẽ không ngừng được Kenji sở tại cung cấp ma lực và sẽ không ngừng tái sinh và phân bào lên nhiều con, trừ phi Kenji chết.
"Tặng thêm các ngươi." Kenji nhàn nhạt nói một tiếng, nhãn lực lại ngay lập tức vận chuyển, dưới nền đất một đầu quái vật ngay tại khắc đứng lên đó, khổng lồ che kín tầm mắt đám người.
Sau đó hư không Fenrir lại đột ngột lần nữa xuất hiện, một quái vật đá, một sói, vài căn kì dị thú vật.
"Ta tiết lộ thêm, trừ phi đánh bại ta hoặc phong ấn chúng, nếu không các ngươi vô pháp tiêu diệt."
"..."
"Đùa sao? Vậy ăn gian còn gì..."
"Đó là sức mạnh của ta, giờ chứng minh cho ta thấy các ngươi dùng sức lực con người đánh bại ta nhìn thử."
"Yasaka!!!" Kenji nhàn nhạt ánh mắt, nguyên bản đang vô ý thức, tròng mắt vô hồn, Yasaka đôi mắt bỗng nhiên biến ảo cùng Kenji đôi mắt giống y như đúc đang tại tiến lại gần đến.
"Đây là!! Không được, ta mất đi quyền không chế cô ta."
"Bỏ đi, nên giải quyết trước mắt trước, nếu không tất cả đều chết."Nói xong bắt đầu tiến hành công kích rồi,
Kenji không hề để ý đám người, dịch chuyển Yasaka trở lại chỗ đám người Kunou.
Hai mắt câu trực nhìn đám người đang cùng thú vật điên cuồng vật lộn.
"Huh? Khói tím... Là đang nuốn làm gì."
Kenji mặc kệ đám khói này bủa vây lấy bản thân đợi đến nhất định thời gian, nhãn lực lại lần nữa vận chuyển, môt trận cuồng phong từ cơ thể lại tràn ra đánh bật tất cả, đám khói không tiêu thất nhưng đã loạn tung xì ngầu lên đến.
"Không thể!! Tại sao đòn tấn công hắn không bị hấp thu."
"Georg đúng không? Đây cũng đâu phải đòn tấn công."
『Rinseigan: Thần Dự』 Đôi mắt lóe ra một sợi tinh quang, Kenji nhẹ vươn ngón tay lên.
"Bang!!"
Ngay tại điểm ngón, một thanh sáng rực ngọn giáo chính tại cùng ngón tay Kenji đâm vào nhau tới.
"True Longinus xem ra cũng chỉ có vậy."
Nói xong Kenji lại búng một cái, Lực đạo vừa đủ đẩy đi ra True Longinus.
Nhàn nhạt nhìn hai người kia ánh mắt ngưng trọng, Kenji khẽ lắc đầu, có cảm giác như đang bắt nạt, không nên trách ta a, trách bản thân thôi.
Kenji vốn dĩ chính là định tha cho hăn, bản thân thì dạo chơi cái này thế giới khi nào chán mới hoàn thành nhiệm vụ, đáng tiếc... Tào Tháo lại mò ra nhảy múa đâu.
"Ầm!!!" Georg tại đang tiếp tục chuẩn bị công kích, một hàm răng sắc nhọn nhảy vọt đến đẩy hắn bay ra xa, Fenrir không từ bỏ lại tiếp tục chạy đuôi theo.
Tào Tháo quay mặt xung quanh ánh mắt lăng lệ, đồng đội bản thân không yếu hơn đám quái vật, nhưng cứ giết rồi, đám kia quái vật lại ngay tại sinh ra với kích cỡ và số lượng, cứ tiếp tục vậy liền hao thể lực mà chết, con người cũng không có khả năng hồi phục như quỷ, càng không có ma lực khổng lồ như rồng...
"Xem ra phải đánh bại ngươi tất cả sẽ kết thúc đúng không." Tào Thào chống lại thần thương nghiêm túc nhìn Kenji, khí chất trên người cũng phát sinh biến hóa,một làn gió từ cơ thể thổi qua, quần áo cũng tựa vậy mà bay.
"Hỡi ngọn giáo, ngọn giáo đâm xuyên cả chúa, hãy lấp đầy tham vọng bạo chúa đang ngủ say trong ta... Hãy mang theo sức mạnh tiêu diệt chúa trời, mang theo sự sắc bén đến nơi đây... Nào True Longinus." Mang theo từng cổ lão thanh âm, nương theo đó True Longinus cũng phát sinh lấy từng tia huyền ảo ánh sáng lộng lẫy.
Ngay lập tức, Tào Tháo biến mất, xuất hiện lần nữa trước mặt Kenji, mà động tác đầu tiên chính là chém xuống, nhưng tốc độ vẫn là quá chậm đối với Kenji,tùy tiện ngửa đầu nghiêng một bên, đằng sau chiếc đuôi lại tự có ý thức một dạng đâm thẳng mà ra.
Tào Tháo cũng không phải ngốc, tấn công thất bại vội vã thu chiêu, lách người một cái tương tự né đi đuôi Kenji cả người lại lăng không đâm hướng Kenji một giáo.
"Phản ứng không tệ, nhưng ta là có 9 đuôi." Không tránh không né, Kenji chín đuôi phóng thẳng phía trước, quấn chắt lấy đầu giáo, Kenji một quyền lại ngưng thực đấm về Tào Tháo.
"Bành!!"
Một âm thanh trầm đục vang lên, Tào Tháo bay đi đằng xa, trên mặt trắng bệnh, tuy nhiên đó cũng là thời khắc hắn đợi.
Hắn ngay lập tức biến mất tại chỗ, cùng với đó một tiếng "Sụt!!" vang lên, ngọn giáo thánh chính tại đang gắt gao đâm thẳng vào người Kenji, cùng lúc đó Tào Tháo tại như niệm niệm gì đó, ngọn giáo kịch liệt lắc mạnh chấn Tào tháo bay về xa.
"Đây là ngọn giáo giết chúa... Có chút thất vọng..." Kenji lẳng lặng ánh mắt liếc xuống phần bụng vết thương, tựa như ngay lập tức siêu tốc tái sinh lại phát huy đến cực hạn, từng miếng thịt lại chỉnh tề chắp vá y như cũ.
"..."
"Ngươi biết đấy, ngươi vừa rồi sử dụng là Atsusa Ratana, nó giúp ngươi dịch chuyển tức thời đến chỗ ta đúng không, nếu ngươi bồi thêm Balinayaka Ratana vào trong đó có thể khiến ta đau đớn hơn một chút, nhưng cũng chỉ thế thôi..."
"Ngươi... Ngươi vậy mà nắm rõ năng lực của True Longinus." Tào Thào bắt đầu cảm giác không ổn, sau lưng bảy quả cầu y như đúc cũng không còn ẩn giấu mà bay lượn xung quanh mình.
"Thú thực, ta dần chán ngấy... Ngươi mạnh mẽ hơn chút nữa đi, ta thực sự nhịn không được phải giết ngươi ngay bây giờ đấy, thậm chí ngươi không thể ép ta sử xuất toàn lực hay sao... Ta mới dùng có 1 phần khí lực mà thôi." Kenji lắc lắc đầu ngán ngẩm.
"Kahabatei Ratana..." Tào Tháo tựa như cắm xuống đất, lại ngay lập tức chĩa thẳng ngọn giáo về hướng Kenji, một cái khủng khiếp Lazer bắn phá mà ra, dù có thuấn di cũng không thoát nổi cái này đòn tấn công.
Tựa như Bom nguyên tử bạo tạc một dạng, cột nấm sinh ra và biến mất, Tào Tháo thở hồng hộc một cái, "Vậy là chết sao..."
"Thật là xảo quyệt, miệng nói sử dụng Kahabatei Ratana bản thân lại sử dụng Balinayaka Ratana, ta nói ngươi nhầm lẫn hay là nên nói ngươi xảo quyệt đâu?"
"Cái gì!!!"
Bụi mù tản đi, xuất hiện trong tầm mắt, một chiếc khổng lồ quả cầu đen kịt xuất hiện trong tầm mắt, từ trong đó chui ra, Kenji hờ hững nhìn xuống dưới đó, khuôn miệng không ngừng khinh thường.
"Ngươi thế nào có thể phòng thủ nhanh như vậy, đòn đó không thể nào né tránh nếu không phòng bị trước."
"Thấy không?" Kenji chỉ chỉ đôi mắt mình.
"Đôi mắt của ta có thể nhìn thấy tương lai, ta thấy ngươi sử dụng Balinayaka Ratana, cho nên mấy cái tiểu xảo trò xiếc gì đối với ta vô dụng, thú thực càng ngày ta càng chán cùng ngươi chơi... Ngươi thực sự yếu lắm... Ngay cả ta lúc trước ngươi cũng còn yếu, nhỏ bé đến mức ta không muốn giết ngươi."
Cho ngươi nổ này, nguyên tác ngươi nổ mạnh lắm mà, lần này ta nổ cho ngươi xem, Kenji âm thầm nghĩ lấy.
"Nếu người nghĩ rằng bảy quả cầu hình dáng giống nhau có thể che giấu ta hành động tiếp theo của ngươi vậy lầm to rồi."
"Nở rộ ra, Cầu Đạo Ngọc." lời nói vừa dứt sau lưng Kenji 9 khỏa cầu đen đột ngột xuất hiện quay đều có quỹ tích lơ lửng trước mặt Kenji, cuối cùng hội họp thành một thể duy nhất, cuối cùng hóa thành một cái kì dị trượng, một đầu mặt trời, một đầu mặt trăng.
"Hừ!! Balinayaka Ratana." Tào Tháo dĩ nhiên không tin Kenji lời nói, ngay lập tức lại sử xuất ra thêm đòn tấn công nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.