Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 45: Ta Chỉ Muốn Quá Giang




Một mảnh không gian trỗng rỗng, màu sắc sắc sỡ, đủ các loại mày ví dụ như, xanh, đỏ, tím, vàng.. Khục! Lạc đề.
Xung quanh nơi đây ngoài vô tận ra chẳng còn gì khác cả, không có đất liền, không có ngày đêm, không có thời gian tuyến, nơi đây người ta gọi đó là hư vô, không thứ nguyên, khoảng cách chiều.
Kenji hiện tại chính là đang trôi nổi bên trong cái này Khoảng Cách Chiều, xung quanh bản thân một tầng phù ảo ma lực bay lượn, trên đầu mái tóc cũng không gió mà bốc lên,cả người tựa như hóa thân thành ngọn lửa trắng, Kenji hiện tại không khác nào một tôn người bị hỏa thiêu, chín khỏa cầu đạo ngọc đen kịt cũng cứ như vậy phiêu động sau lưng.
"Xem ra bắt buộc phải sử dụng bản thể hoặc lục đạo hình thức mới có thể ngạch kháng cái này không gian." Kenji âm thầm đưa ra một cái tổng quan đánh giá, lại thu hồi lục đạo hình thức bay lên phía trước, hiện tại xung quanh Kenji, không đúng phải nói là Kenji đã thoát li "Khoảng cách chiều" theo nghĩa bóng, bởi lẽ Kenji hiện tại xung quanh bán kính 1 mét bị Kenji xây dựng lên một lớp không gian bình chướng bảo vệ bản thân, nói cách khác Kenji hiện tại chính là độc lập một cái thế giới bay bên trong Khoảng cách chiều, mà cách này cũng là cách không ít người sử dụng tuy nhiên chỉ là lực lượng cao loại kia, còn thấp thấp miễn cưỡng tạo bình chướng là đủ rồi.
"Đến rồi."
Kenji ngẩng đầu nhìn phía xa xa, nơi đó một rồng một khỉ đang đi đến, khỉ già nhẫm trên đầu rồng tay cầm tẩu thuốc hoàn toàn không có phong phạm nhà sư, tuy nhiên thực lực lại không thể khinh thường, ngộ không lần trước so với cái này lão khỉ, xứng đáng được gọi "Ngộ" Không?
Kì thật lần trước cũng không có ngộ nghĩnh như con khỉ này, lần trước con kia nhưng là khỉ phiên bản 2.0 khuôn mặt đã không còn lông lá nữa rồi.
"Khỉ ca, phía trước có người đang nằm, có phải hay không đã chết." Yu-Long thấy Kenji nằm lười ở đó bộ dáng có chút thả trậm tốc độ, ai biết được địch hay bạn.
"Đừng khinh thường, hắn là yêu tộc, đôi mắt ta có thể nhìn rõ, là thiên hồ, mang trong người hơn vạn năm yêu lực còn chưa hết..., một cái kinh khủng đối thủ..." Son Wukong âm thầm nói một câu, 81 kiếp nạn cũng không thiếu yêu quái, tuy nhiên chỉ lít nhít vài trăm năm tiểu yêu, khủng bố hơn thì vài con tọa kị của thần tiên mang trong người hơn ngàn năm yêu lực, nhưng cái này yêu quái... Tuy bản thân đã trở thành đấu chiến thắng phật nhưng cũng không thể đánh đồng a, từ lúc nào xuất hiện dạng này khủng bố yêu quái rồi... Lại còn là cái kia Thiên Hồ.
Kenji nằm lười bộ dáng mí mắt vẩy lên mỉm cười phúc hậu nhìn hai người. "Đấu Chiến Thắng Phật, Bát Bộ Thiên Long, thật vinh hạnh gặp hai người." Kenji khẽ cười một cái nhảy về phía trước.
"Dài ra đi, như ý kim cô bổng." Wukong ngay lập tức sử xuất ra vũ khí, kim cổ bổng dùng tốc độ nhanh chóng dài ra đâm hướng Kenji.
"Xòe rộng ra, cầu đạo ngọc." Kenji mỉm cười một cái, câu ngọc đột ngột xuất hiện biến thành màn chắn đen kịt chắn ngang tới.
"Bang!!!" hai thứ kinh khủng lực đạo chạm vào nhau, tuy không có phát sinh cái gì dư chấn, mà cũng không phát sinh được, cầu đạo ngọc nhưng hấp thu công kích, Wukong chỉ cảm thấy cánh tay tê rần cũng vội thu hồi đi vũ khí ra sau lưng, cả người lập tức rời khòi vị trí, lại một lần nữa bổ gậy xuống, gậy như ý càng hạ xuống càng ngày càng lớn, càng thô càng dài.
Kenji vẫn không hề để ý lấy, hiện tại bản thân phòng thủ cơ hồ đã tiếp cận vô địch, pháp thuật Kenji không sợ, vật lý thì có cầu đạo ngọc cùng Excalon phòng thủ. Đến khi cây gậy tiếp cận đến mặt Kenji thời điểm, viên hắc cầu lại như một tấm chắn nhỏ chắn ngang lấy cây gậy, Kenji một chút lùi lại cùng thụ thương không có,ngược lại Wukong đã kinh hãi lắm rồi. Lần thứ nhất có thể hiểu được hẳn là trùng hợp hoặc mình quá nhẹ nhàng, nhưng lần thứ hai đâu...
"Ngươi là ai, cớ chí chắn đường." Wukong nghiêm mặt đưa ra câu hỏi, tẩu thuốc cũng không có buồn hút, tuy rằng bản thân ham chơi, nhưng cũng biết nặng biết nhẹ, cái này đối thủ ham chơi chính là tự sát.
"..."
Kenji có chút im lặng, mình chỉ muốn đi bắt chuyện thôi mà, cơ chi như vậy nghi kị đâu.
"Ta biết ngươi không có ác ý, ta không cảm nhận được sát khí tuy nhiên cũng cần trả lời lão già đây a..."
"Ta bị lạc, ta chỉ muốn quá giang mà thôi..."
"..."
"Khục, ngươi cái này không có nói sớm." Wukong tuy nói vậy nhưng nghi ngờ càng sâu, không có lí do gì cái này là đi lạc, đi lạc không tìm đường ra, ngươi mẹ nó ngủ ở đó làm gì, là đang đợi người đến đón sao?
"Mà.. Mà kì thực ta thật sự không có ác ý, dù sao đều là yêu tộc cả mà đúng không?"Kenji cười mị mị nhìn hai người, dáng vẻ tựa như không có chút nào hảo ý.
Wukong im lặng chốc lát, ánh mắt nghi kị không hề giảm lại nói.
"Vậy rốt cuộc là chuyện gì đâu, ta không tin ngươi sẽ đi lạc, còn là lạc đến cái này khoảng cách chiều."
"Ta nghe nói ngươi rất mạnh, ta muốn cùng ngươi giải trí một chút, không phải là ý gì khác, thực sự chỉ là muốn đánh một trận mà thôi." Kenji vẻ mặt chân thành nhìn Wukong.
"Muốn ở đây luôn sao? Con rồng kia cũng không phải dễ dàng cho làm bừa đấy, dù sao đây là đất của hắn, với lại ta sẽ không đánh." Wukong lắc đầu, hắn nhưng còn phải đến Kyoto.
"Hai người các ngươi định đi đâu vậy?" Kenji biết rồi còn cố hỏi thêm một câu nữa, dù sao đang bị tình nghi cứ vậy không vui, huống chi hai cái này còn là rất thú vị người.
"Kyoto."Yu-Long không có giấu diếm, ầm ù trả lời.
"Vậy tốt quá, ta hiện đang sống ở Kyoto." Kenji giả vờ vui mừng một cái, bất chấp ngăn cản nhảy mạnh lên đầu Yu-Long đứng bên cạnh Wukong.
Yu-Long đã tức đến cực điểm nhưng vẫn phải nhịn, đại sư huynh nãy cũng không phải đánh thật nhưng chỉ đơn giản giao thủ biết ai kèo trên rồi, đối thủ nhưng một chút sứt mẻ cũng không có.
"Yên tâm đi Yu-Long đến Kyoto ta bao ngươi ăn uống no nê, muốn mĩ nữ?, Hừ hồ tộc bọn ta chưa bao giờ thiếu, nếu thích nam nhân lời nói cũng không sao? Chúng ta cũng không ít.
"..."
"Chúng ta là người xuất gia, không nhìn tửu sắc." Yu-Long có chút tâm động đấy, tuy nhiên không thể a, muốn thật sự thoải mái thật mẹ nó khó.
"Đại Sư Huynh, hay là ngươi trở về trước đi, ta cùng vị này đi chơi một thời gian sẽ trở lại." Yu-Long cuối cùng vẫn là không thoát được Kenji dụ dỗ.
"Ta trước nat cũng không có cấm quá đệ, muốn làm gì thì làm a, nhưng xác thực ta cũng phải đến Kyoto rồi, nếu vị này muốn đi cùng vậy thì đi thôi."
Kenji sớm biết kết quả là vậy cũng không kinh ngạc gì, bình tĩnh mà ngồi trên Yu-Long, xác thực cưỡi rồng cũng thật bá khí, có thể hay không cũng đi kiếm lấy một đầu mang nuôi. Keiko cưỡi truyền thuyết Fenrir vậy mình cũng tìm một đầu mạnh mẽ rồng cưỡi lên, chậc chậc... Xác thực mạnh mẽ.
"Đã đến Kyoto, tin hẳn mọi người cũng muốn thử món và tham quan, yên tâm ta đã cho phép miễn phí thức ăn hai người rồi, cứ tự nhiên mà tham quan, rất nhanh chúng ta sẽ lại gặp mặt." Kenji mỉm cười biến mât rồi.
Mục đích chỉ là muốn đánh với Wukong một trận nhưng hắn không đánh, mà qua vừa rồi giao thủ, Kenji ước lượng Wukong mạnh lắm, so bất kì quỷ vương nào đều mạnh, SirZechs có thể cân nhắc. Nếu hắn như đồng ý vậy có thể giải trí, không muốn đánh vậy liền thôi, thú thực Kenji cũng lười đánh rồi.
Giống hầu hết nơi khác, Yokai đều sống ở không gian khác tu luyện, an ổn sinh sống, Kyoto cũng vậy. Kenji từ lúc tới Kyoto cũng không có đi tham quan quá thành phố yokai này, nhưng số lượng khỏi phải bàn cãi, danh xưng đông nhất vẫn là yokai không hề sai.
Ngay cả cây chổi, chiếc bát, chiếc đũa đều thành Yokai thậm chí khủng khiếp hơn một bãi phân cũng có thể trở thành, tuy nhiên đó chỉ là tôm tép mà thôi, tựa như pháo hôi vậy, chân chính khủng bố Yokai là từ khi sinh ra đã mang trong người ý thức và tu luyện, mà không phải sống lâu hoặc dựa vào gì gì đó để trở thành Yokai.
"..."
"Tên nào mở ra không gian khổng lồ như vậy, là muốn đánh nhau sao?" Kenji nhíu mày một cái, Kyoto quy tắc bị Kenji bao phủ, Kenji đã cấm toàn bộ mở ra khác không gian, tuy nhiên vẫn bị mạnh mẽ cho mở ra, chứng tỏ người mở ra không yếu hơn thượng cấp quỷ, hiện tại Kenji sức chiến đấu chỉ miễn cưỡng đặt lên nổi thượng cấp quỷ mà còn là số lẻ loại kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.