Tiếp một đoạn thời gian, Zetsu rốt cuộc trở lại, đồng thời còn mang theo một nửa miếng đá phượng hoàng.
Đối với kết quả này Kenji không hề có gì ngoài ý muốn, dù sao thì một người chết mà thôi, lại có cái gì khó khăn đâu.
"Nên là đến thời điểm rồi, cũng nên hoàn thành nốt công việc lần này."
Hướng về phía xa nhìn lại, lúc này căn phòng ba người cũng từ từ mà biến mất, tiếp theo đến hai người liền xuất hiện tại một quảng trường nơi xa.
Trước mặt Eclair đang bị trói chặt lại ở đó, dưới chân một đống củi cũng xếp kín xung quanh, hiển nhiên đây là vì thiêu sống mục đích.
Eclair ánh mắt hững hờ nhìn hết thảy hoàn toàn không có một tia sợ hãi, có chăng chỉ là căm hận mà thôi, ánh mắt tựa như muốn giết người nhìn Cream, giờ này Crem đang ngồi mang tiếu ý nâng lên trên tay một mảnh đá phượng hoàng.
"Bắt đầu đi."
Cream khóe miệng nhấc lên ra lệnh một tiếng, đám người bên dưới ngay lập tức chính là mang ra mồi lửa ném vào, chẳng mấy chốc ngọn lửa hừng hừng cháy lên dữ dội.
"Lệch đi rất nhiều, nhưng là cũng rất tốt."
Kenji nâng miệng lên nhìn, lại hướng về Gion nói một câu. "Đến thời điểm ra sân."
Gion gật đầu một cái, cả người bắt đầu bốc cháy, thân thể cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.
"Chuyện gì! Vì cái gì trên trời bốc cháy."
Đám người bên dưới nhao nhao hô lên, kế tiếp ngay sau đó, một tiếng phượng minh vang vọng thiên địa, trên bầu trời dị tượng cũng từ đó phát sinh, chỉ thấy nguyên bản bầu trời đen kịt lúc này nhuốm một màu huyết sắc nóng nực cực kì dọa người.
Lệ ~~
Vang vọng tiếng phượng hót, Gion lấy thân thể khổng lồ mở rộng đôi cánh xé gió vụt qua, đôi chân táp lấy người Eclair lơ lửng trên không, một đôi mắt phượng hững hờ nhìn xuống bên dưới.
"Phượng... Phượng hoàng!!!"
Cream trên tay mặt đá bắt đầu run rẩy, không biết chuyện này tốt hay xấu, thế nhưng giờ này hắn sợ, Gion mang đến áp lực quá lớn.
Còn về phần đám người đã ngay lập tức ngất xỉu rồi, có chăng chỉ còn lại vài tên ma đạo sĩ còn chút gắng gượng.
Ở dưới Eclair kinh ngạc nhìn trên đầu hoa lệ cao quý hỏa diễm phượng hoàng mà trong lòng thán phục, giờ cô có rất nhiều nghi vấn, thế nhưng có một điều chắc chắn, bản thân đã được cứu.
Nhìn đến Cream đang sợ hãi, Gion cũng không có cân nhắc đến thiệt hại, ngay lập tức từ đôi cánh bắn xuống vô tận hỏa diễm.
Những chiếc lông vũ hóa thành từng đốm lửa xẹt qua không nơi nào là không tàn phá, mỗi lần đi qua toàn bộ cây cối nguồn nước cứ vậy mà bốc hơi.
"Không chế không tệ, chí ít Eclair không có bị thương."
Kenji một bên gật đầu nói, còn đối với những người chết thì biểu thị hững hờ.
"Ah, còn cá lọt lưới, cần ta sử lý sao?"
Ikaruga nhíu mày nhìn phương hướng nơi xa, nơi đó thình lình vài thân ảnh đang cực tốc cải biến tốc độ đào thoát.
"Không cần, ở đất nước này không ai thoát khỏi tay ta được."
Không chút nào để ý, tâm thần thì vẫn tập chung tại Gion.
Ikaruga cũng không phải như vậy, giờ cô kinh ngạc đến ngây người nhìn bầu trời phương xa, nơi đó bất ngờ xuất hiện khủng bố hắc động, mà thình lình bên trong từng cây roi điện giật lung tung, vang lên âm thanh xoèn xoẹt nhức cả tai.
"Xong."
Ikaruga vì những người này mặc niệm một câu, rốt cuộc không có tiếp tục nhìn nữa, kết quả đã xác định rồi...thoát thế nào được.
Cô lại có thêm một đổi mới về Kenji, đây đơn giản là không gì không làm được thần nhân, tò mò thì tò mò trong ánh mắt vẫn còn bao hàm sự rung rộng, đối với cường đại nảy sinh ưa thích.
"Không sao chứ?"
Mở miệng nói một tiếng, Kenji tựa như thuấn di một dạng xuất hiện trước mặt Eclair.
Eclair ánh mắt lạ lẫm nhìn Kenji, không thấy đang bị lôi như con gà con sao còn hỏi.
Đích thật giờ phút này Eclair bĩu môi vô cùng buồn cười loại kia, cổ áo vẫn bị Gion cho cắp lấy lơ lửng trên không.
"Mà rốt cuộc ngươi là ai? Vì cái gì muốn cứu lấy ta, hay là ngươi cũng vì đá phượng hoàng?"
Eclair lúc này mới bừng tỉnh, ánh mắt cảnh giác nhìn Kenji, cuối cùng lại nhìn trên đất miếng kia, thực chất thì Cream thân thể đã hóa thành cặn bã rồi.
"Kenji, không nhanh liền có người đến, ta nhìn thất có thật nhiều người đang hướng phía chúng ta."
"À, đã hiểu là quân đội hoàng gia sao?"
Không chút nào quan tâm, Kenji nhãn lực lóe ra ánh sáng, trời đất một lần nữa quay cuồng, khung cảnh biến đổi, rất nhanh toàn bộ đám người liền đến một xa mạc khô cằn rồi.
Xa mạc không nắng, có chăng chỉ có treo trên bầu trời đẹt kịt một biển sao trời.
"Đẹp thật..."
Ikaruga nháy mắt phát hiện ra khung cảnh nơi đây không khỏi thán phục một tiếng, thế nhưng Eclair cũng không nhìn trên bầu trời, thay vào đó ánh mắt nhìn Kenji vẫn chưa rời khỏi.
"Được rồi, đừng nhìn ta như vậy, ta đối với đá phượng hoàng không hề có chút hứng thú nào, thế nhưng vợ ta cần mượn nó, ngươi có thể giúp đỡ chứ?"
Eclair ánh mắt nhúc nhích một cái, nếu chỉ mượn hẳn có thể đi, dù sao bản thân là bị cứu, nếu như không được cứu lời nói hẳn đá phượng hoàng mất mà bản thân cũng xong.
Nghĩ được như thế Eclair lại hướng về Kenji nói một câu khó hiểu.
"Trước hết ta muốn xem bói cho ngươi, còn đá phượng hoàng có hay không cho mượn cần phải xem lần này."
Đối chuyện này Kenji phi thường đồng ý, đây nhưng là cơ hội tốt đấy.
Eclair ánh mắt nhúc nhích lấy ra một quả cầu thủy tinh, đồng thời mang lên mặt đá phượng hoàng kia khẽ nhắm mắt lại.
ba...
Giật mình nhìn Kenji một cái, Eclair âm thầm gật đầu nói.
"Xác thực ngươi đối đá phượng hoàng không hứng thú,mà người này lại rất cần."
Hướng qua Gion không biết từ lúc này trở lại hình người nói, Eclair tựa như muốn xem thêm cái gì lại nhìn Kenji một thoáng.
Thế nhưng lúc này lại một lần nữa giật mình nhảy cẫng ra ngoài, khuôn mặt đỏ bừng ánh mắt khiếp sợ nhìn Kenji, khuôn miệng lắp bắp nhỏ giọng.
"Thế nào sẽ... Thế nào lại như vậy, đây là không thể nào, vì cái gì sẽ là hắn."
Eclair lẩm bẩm nói, xong rồi lại hướng Kenji nhìn sang, chỉ thấy Kenji híp mắt cười như không biết gì cả, cô lại một lần nữa cúi gầm mặt.
Đây vốn là Kenji dở trò quỷ mà thôi, xác thực Eclair có bản lãnh bói toán, còn là vô cùng chuẩn xác loại kia, thế nhưng làm thế nào có thể tính toán ra Kenji đâu, đừng nói Eclair ngay cả Chronos thần thời gian đối với quá khứ tương lai Kenji còn không cách nào nhìn thấu.
Kenji cảm thấy đùa cô gái này rất vui nên dứt khoát làm một vố đùa chơi, ai ngờ lại có dạng này kết quả, Kenji càng ưa thích hơn âm thầm nở hoa trong lòng.
"Ngươi là ma đạo sĩ sao??"
Một câu hỏi trống không nhìn Kenji, ánh mắt đều là chờ mong đợi câu trả lời.
"Không phải."
Kenji thẳng thắn nói không, đích thật bản thân biết ma thuật, hiểu biết lẫn nắm giữ vô số ma thuật, thế nhưng chưa bao giờ nhận mình là ma thuật sư loại hình cả.
"Thế thì ta yên tâm, sau này chỉ giáo nhiều hơn."
Eclair cúi người dơ ra mảng còn lại đá phượng hoàng đỏ bừng khuôn mặt nói một câu, ngay cả Kenji cũng sững sờ...cái này nhưng chỉ là đùa giỡn thôi, thế nào lại thành loại này.
Nguyên lai Kenji ban nãy cố ý cho Eclair xem thấy Zetsu cùng Kalard đoạn hội thoại kia, đồng thời trêu đùa một chút không muốn ai thấy đồ vật, ai ngờ cái này ngốc nữ lại như vậy tin tưởng đây.
Kenji biểu thị bất đắc dĩ lắc đầu.
"Có lẽ cô hiểu lầm rồi, ban nãy ta chỉ đùa cô mà thôi, mọi chuyện không đến mức bết bát như thế."
"Là như vậy phải không? Thế ban nãy ta tiến đoán ngươi gặp cha ta cũng là giả?"
Eclair nhíu mày nói.
"Ah, cũng không hẳn, ta gặp cha ngươi lấy đá phượng hoàng là thật, thế nhưng đoạn sau ta chỉ muốn đùa ngươi một chút."
Nói đến đoạn sau, Eclair xấu hổ đỏ bừng khuôn mặt trừng lớn mắt nhìn, quá mức lưu manh rồi...vậy mà tiên tri ra lần đầu giao cho là giả.
"Ta mới mặc kệ, ngươi không phải hướng về cha ta đảm bảo hay sao? Chẳng lẽ không được sao, hay tại ta quá mức..."
Kenji giờ này vừa tức vừa buồn cười cũng đồng thời cho Zetsu một ngón tay cái tán thưởng, chung quy vẫn là từ ý chỉ bản thân sinh ra a, không khỏi một chút tính cách cũng quá giống.
Nguyên lai Zetsu hứa hẹn với Kalard sau này sẽ chăm sóc Eclair, thế nhưng là lúc đó cũng chỉ la Zetsu gật bừa hòng lấy đi mảnh còn lại đá phượng hoàng mà thôi, lúc kia Kenji chia sẻ cho Eclair đồng thời cũng đánh thức đi trí nhớ bị quên mất của cô rồi.
"À, được rồi, để sau rồi nói đi, tình cảm thứ này không thúc được."
Cầm lấy trên tay mảnh kia đá phượng hoàng, Kenji lặng yên nói một câu, thực sự rất thưởng thức Eclair thế nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó mà thôi.