Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 31: Gặp Gỡ Ikaruga




"Ah, kém chút quên, trước đây ít phút ở đây sảy ra chuyện gì vậy, ngoài cửa nhưng rất nhiều thanh sắt cắm nha."
Tuy biết rõ sảy ra chuyện gì nhưng Kenji vẫn lơ đãng hỏi một câu, đồng thời ngón trỏ cũng hướng về trán Erza giải khai phong ấn kí ức. 
Nghe Kenji hỏi, mọi người cũng không có bị hành động mở ra phong ấn hấp dẫn, Malarov chỉ lắc đầu một cái nói. 
"Là ma thuật diệt rồng sắt của hội Phantom."
"Hah, ra vậy, trách không được lúc ta mới đến, cả đám nhặng xị cả lên..."
Hoàn thành rồi, chỉ còn đợi Erza tiêu hóa chút kí ức, Kenji cũng đánh lên một luồng ma thuật ru ngủ để tránh đau đớn. 
"Belserion...cho ngươi một nhiệm vụ, bắt lại rồng sắt đi, ta không muốn lần sau tới lại như một bãi rác đâu, hiểu?"
Lúc này sợi dây chuyền đeo dưới cổ Erza sánh lên một đoạn lại ảm đạm, rõ ràng đây là bên trong đáp lời. 
Kenji lại quay về phía Mirajane thả ra một câu. 
"Xem ra ngươi lên tầng hai chính tỏ ngươi có thể chiến đấu trở lại rồi hả."
Thấy Kenji đang hướng mình hỏi, Mirajane gật gù một cái. 
"Nếu ngươi đã tự mình vượt qua được nỗi sợ hãi, như vậy ngài mai liền đến chỗ ta đi, có cái này hẳn sẽ khiến ngươi thỏa mãn, còn Phantom cái gì ngươi không cần lo, Belserion giúp các ngươi sử lý chính là."
"Đến chỗ ngươi sao..."
"Ờh, của ngươi linh hồn quỷ là ma thuật mượn sức sẽ không giúp ngươi mạnh hơn đâu, phản chính nó còn chặn đi tương lai phát triển."
"Nhưng mà.."
"Ngươi không cần lo lắng, như vậy liền mai gặp đi." 
"Keiko đi thôi."
Keiko hôn bẹp lên mặt Cana một cái lưu luyến không rời, cuối cùng mới chạy lên ôm lấy Kenji phất phất tay tạm biệt. 
"Mai lại đến nha."
Cana híp mắt hình bán nguyệt cười, đồng thời hôn gió hướng Keiko một cái. 
Đây là cái gì động tác võ thuật, chẳng phải ban nãy còn chê người ta mùi rượu nha.
Kenji lắc đầu nhìn Keiko, đồng thời hướng Laxus bấm tay một cái, phía đó từng sợi xích bóng tối cũng đứt gãy rơi xuống đất. 
Gion hướng Natsu cười một tiếng, nói một câu mà không ai tìm ra câu trả lời. 
"Hi vọng một ngày nào đó có thể gặp chân chính nó, ngươi còn chưa đủ..."
Đây là vì đang nói với Ingneel không phải Natsu. 
"Thật sự có như vậy muốn đánh nhau sao?"
Kenji cười mắng một tiếng, bốn người rốt cục rời đi. 
Đứng trước cửa, Kenji lặng yên nhìn mấy thanh cột sắt không khỏi khẽ lắc đầu. 
"Đến mà không trả lễ thì cũng không phải đạo đãi khách rồi."
Hướng mấy thanh sắt ngoắc ngón tay, cũng theo đó từng thanh sắt bắt đầu lơ lửng nâng lên. 
"Đến từ đâu thì về nơi đó đi."
Xưu xưu xưu!! 
Từng tiếng xé gió vùn vụt bay đi, tốc độ so dĩ vãn càng thêm khủng khiếp, nhanh đến nỗi không khí nơi từng cột sắt đi qua trực tiếp bốc cháy, từng cột sắt cũng như vậy mà biến mất. 
Cả quá trình không ai nói một câu, mà nói cũng là như vậy cho nên bỏ đi. 
Chưa trở về vội, mọi người hướng về quảng trường đi đến. Lúc này đây phía sau lưng bốn người cũng có thêm người đang nhìn rồi, là tổ hợp ba người đang hướng phía mình tới. 
"Khí chất không tệ, kiếm thuật không sai..."
Ánh mắt liếc nhìn nữ nhân một cái tỏ vẻ tán thành, chí ít so với hiện tại Erza mạnh hơn một chút."
"Như vậy, các ngươi chặn đường ta là vì ý gì đây? Ta nhớ ta cũng không cùng sát thủ có liên hệ đi nhỉ?"
Kenji hướng ba người lặng yên nói một câu, lẽ ra cũng không cần nói đâu, trực tiếp chụp chết là được, nhưng như vậy sẽ không vui. 
"Mavis cùng Keiko trở lại trước a."
Mavis hiểu ý cười một tiếng, kéo lên tay nhỏ Keiko một đường bay đi. 
"Ba ba, ma ma...trở lại sớm nha."
Keiko cười cười hướng hai người phất tay một cái, cô rõ ràng Kenji cho cô về trước là ý gì, dù sao thì yêu tộc sinh ra cũng không giống như những cái khác, bình thường hồ ly đã biết đi săn khi chào đời được vài tháng tuổi, huống chi Keiko cũng đã chín tuổi. 
Tất nhiên vì sống trong gia viên ít tiếp xúc bên ngoài nên cũng không giống như cái khác, nhưng một chút suy nghĩ là phải có, chủ yếu cho mình trở lại trước vì không muốn thấy cảnh giết người a. 
Nhìn đến hai người rời đi, Kenji mới hứng thú nhìn ba người cười khẽ nói. 
"Thế nào? Không trả lời sao."
Gion ánh mắt nhìn lĩ Ikaruga, hiện tại hai người ăn mặc khá tương tự, chỉ là Ikaruga càng thêm hở bạo mà thôi, hai người ánh mắt chạm nhau không khỏi nhìn thấy vài nét tương đồng. 
"Các ngươi quá yếu...ngay cả tư cách để ta vui đùa cũng không có."
Lắc đầu bắt lại tay Gion, hai người vui vẻ như đôi tình lữ đi ngang qua, đây là trần trụi khiêu khích, hoàn toàn không để ba người vào mặt. 
Thế nhưng nói là vậy, hai trong tổng số ba bắt đầu biến thành tàn ảnh phân biệt hai bên Kenji đánh tới. 
"Nhớ kĩ ngươi giết ngươi tên..."
Phốc!!! 
"Ta không cần biết các ngươi tên gì, cũng chẳng cần rõ ràng các ngươi xuất thân từ đâu...những kĩ thuật ám sát ngươi vừa sử dụng, ta đã dùng thậm chí từ lúc các vị thần các ngươi tôn sùng còn là giọt chất lỏng rồi, cho nên đừng lấy nó ở trước mặt ta khoe khoang."
Nhìn ngã gục xuống đất người đàn ông cơ bắp lẫn cái đầu chim cú, thình lình dưới ngực vị trí trái tim rỗng tuếch, Kenji nỉ non một câu. 
Trên tay một quả tim vẫn còn chút co giật đang chàn ra máu tươi, Kenji lại hướng mặt nhìn bên cạnh, ở nơi đó một thân ảnh có phần tương tự vampire nước da đang hị bản tay mình kẹp lấy, Kenji lại tiếp tục nói. 
"Thấy không...các ngươi yếu đuối biết bao nhiêu? Giờ há miệng ra đi."
Ánh mắt lạnh xuống, ngón tay phát lực, thanh niên bị Kenji ngón tay kẹp như kìm bóp mở ra miệng, tay bên kia cầm lấy quả tim cứ vậy mà nhét thẳng vào miệng, bất kể đối phương mồ hôi lẫn biểu cảm sợ hãi lan tràn dãy dụa. 
Đánh ực một cái, thanh niên nuốt trọn trái tim đồng bạn, đôi mắt trợn trắng ngã ngất lịm xuống đất. 
"Tsk! Thế còn chê? Phải Rize hẵn sẽ khen ngon đấy."
Kenji khóe miệng cong lên, đôi chân nhấc nhẹ lên đạp xuống, đầu lâu thanh niên cũng vậy mà bể ra óc bắn tung tóe. 
"Biết không...ta vốn rất hiền và dễ tính nếu có người biết cách cư xử đấy, thế nhưng mà nha...ta không thích người khác chặn đường ta nhưng mà ta hỏi lai không nói, đấy là bất kính với thần, ngươi hiểu chưa."
Ikaruga nào còn dám im lặng, ánh mắt kinh khủng nhìn đồng bạn thảm trạng, vô ý thức gật đầu một cái, quá độc ác. 
Tuy bản thân cô cũng là sát thủ, thế nhưng cảnh tượng như này có bao giờ diễn ra sao? 
Đặc biệt hơn đồng bạn cô thực lực cũng không yếu, thế nhưng ban nãy liền dễ dàng chết thảm. 
Cô chỉ kịp thấy hai bóng đen che lại Kenji, kế tiếp đó tựa như hai người bị đình chỉ, và trong khoảnh khắc ngắn đó trong con mắt co rút lại, hai người hoàn hảo bị chế trụ, một người bị moi tim chết tại chỗ, một người bị bóp cổ không thể động đậy. 
"Đến lượt ngươi đấy, thử lên xem nào...yên tâm đối với phụ nữ ta vẫn rất ôn nhu đấy."
Không biết từ lúc nào, Kenji xuất hiện trước mặt Ikaruga, hai người thân thể hiện tại sát nút nhau, bên ngoài nhìn vào giống như tư thế ôm nhau vậy, Kenji hít một hơi mùi cơ thể mới từ từ bên tai Ikaruga nhỏ giọng nói. 
Đôi mắt trắng giã, mồ hôi lạnh ướt cả lưng, Ikaruga không kịp suy nghĩ nhiều vội vội vàng vàng nhảy lùi ra sau, đồng thời trên tay thanh Katana dài cũng rút ra. 
"Không tệ lắm, một lần rút kiếm nhưng có nhiều như vậy biến hóa...là bản thân tự ngộ ra sao? Đích thật phần thiên phú này mạnh hơn Erza rồi, đáng tiếc nguyên tác thua vì nhân vật chính quang hoàn."
"Như vậy liền để ta cải biến ngươi đi."
Khẽ cười một cái, Kenji khép hờ ngón tay lại cũng tương tự vung ra.
Dựa theo tay Kenji rung động, vô vàn kiếm ảnh bắt đầu sinh ra, từng lưỡi kiếm bắt đầu loạn chém với kiếm ảnh của Ikaruga. 
"Chưa được!!"
Ikaruga đôi mắt đẹp lưu chuyển một cái, guốc cao vừa cạch chạm đất, trên tay thanh kiếm đã tra trong vỏ lại một lần nữa mạnh mẽ rút ra. 
Lại thêm một lần, từng tia lốc xoáy lửa đan chéo nhau nhào lên, mỗi lần đi qua từng tầng đất đá bắt đầu ầm ầm nổ bụi. 
"Không tệ."
Hướng phía trước, Kenji lại một kiếm chém ra. 
Chỉ thấy rằng hai tia kiếm khí biến thành hình chữ X đan chéo nhau chặn ngang hoàn toàn với đám lửa, đòn tấn công của Ikaruga cũng như vậy bị dừng hẳn thất bại. 
"Kiếm này ta có tên là Phá."
Phá hủy hết toàn bộ đòn kiếm chiêu khác. 
"Không thể nào, làm sao sẽ...kiếm của ta có thể cắt xuyên mọi thứ."
Ikaruga lẩm bẩm một tiếng, thân thể cũng như vậy lóe thành tàn ảnh, thoáng chốc liền xuất hiện sau lưng Kenji một kiếm rút ra. 
"Chưa đủ."
Tặng đậu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.