Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 23: Diệt Ngươi Pháp Quốc




"Định tìm cách tấn công bất ngờ sao? Đừng có cố gắng vẫy vùng, cả vùng này không gian không một ai có thể rời đi hoặc có ý định tấn công được ta, không tin ngươi thử xem." Kenji hời hợt lời nói như đóng thẳng vào tai thanh niên kia.
"Hừ, không biết tốt xấu." Kenji khinh thường ngồi yên, trong chớp mắt đó, một chiếc lưỡi hái cùng một thân ảnh xuất hiện bổ về mặt Kenji.
"Bang... Ầm!!!" Dưới chân ghế Kenji, một vết chằng chịt như mạng nhện xuất hiện ngay tại chỗ, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi, ngón tay Kenji nhẹ nhàng dơ lên đỡ lấy đầu nhọn lưỡi hái, giống như đây là chuyện quá bình thường vậy, mà đích xác đối với Kenji đây là một chuyện quá bình thường.
"Ngay cả không thể làm xước được da của ta, các ngươi người này hẳn mạnh nhất nhỉ, xem ra cũng chỉ có thế. Ta thậm chí còn không cảm giác được đòn tấn công này có bao nhiêu uy lực nữa kìa..."
"Không hổ danh là chồng tương lai của ta... Thật hiếu kì sau này đứa con của chúng ta sẽ mạnh mẽ như nào đâu..." Zesshi khóe miệng cong lên nói, nhưng ngay lập tức bên cạnh Shalltear nổi khùng lên.
"Con nhỏ sấc láo, ngươi là thứ gì mà dám cùng Kenji-sama xưng vợ chồng."
Shalltear bỗng nhiên nổi đóa lên, nhanh chóng nhấc lên tiêm kích đâm thẳng về cô gái, cũng may cũng không phải Shalltear toàn lực, nên cô gái có thể đón đỡ được, tuy nhiên Shalltear mạnh mẽ nhiều lắm, cô gái ngay lập tức như bị một vệt nặng nề trọng kích bay ngược trở về, trên mặt tại nhợt còn có một vết máu.
"Đồ xấc láo, ngươi đủ tư cách gì mà đòi ở cạnh Kenji-sama."
"Bỏ đi Shalltear, lát nữa nếu như cái món kia... Ân tên gì nhỉ, hẳn là Downfall of Castle and Country xuất hiện, ngươi lui về sau một chút ta phá hủy nó."
Thời gian cứ vậy mà trôi qua tuy nhiên cũng không có bất cứ thân ảnh nào xuất hiện cả.
"Đã quá một tiếng, chúng ta trở về thôi, lần kế tiếp gặp lại chính là đất nước này diệt vong thời điểm đây là món quà nhỏ cho các ngươi...vì dám từ chối giao người."
"Xin ngươi... Không, xin ngài đợi thêm một chút nữa..."
"Quá muộn, ta không cần chơi với các ngươi, ta cho các ngươi một tiếng đã là ân huệ."
『Rinseigan: Yomotsu Hirasaka』
Tay Kenji đột nhiên cắm thẳng vào hư không, nơi đó một vết rách cũng bắt đầu hình thành, sau đó đằng sau thanh niên kia lại xuất hiện một vết rách nữa, và tay Kenji cũng tại mọc ra từ đó túm vào cổ áo hắn lôi vào trong hắc động.
Cả quá trình không hề có bất cứ một tiếng động.
"Thủ lĩnh... Uầy....!! Chết tiệt thật, ngươi rốt cuộc đã làm gì cậu ta."
Kenji không có trả lời chỉ ngẩng đầu lên bầu trời miệng khẽ nhấp『Rinseigan: Tengai Shinsei』
"Xin lỗi Shalltear, có lẽ không bắt được ả rồi, nhưng không sao...ta bắt được chủ mưu kẻ định tẩy não ngươi."
"Không không... Không sao cả Kenji-sama, ngài vì thần mà đến đây đã khiến thần quá cảm động, nào dám phiến đến ngài."
"Ừ, vậy cũng tốt đi thôi, thiên thạch sắp rơi đến rồi..."
"Uầy mọi người nhìn bầu trời kìa... Đó là cái gì!!"
"Không cần đoán, là món quà ta tặng đấy, vậy tự lo cho tốt đi, lần kế tiếp gặp lại, là thời khắc quốc gia này chân chính hủy diệt."
Dứt lời một cánh cổng bắt đầu xoáy tròn lấy
"Khoan đã... Ta có thể đi theo ngươi không..." Cô gái vác theo lưỡi hái, tuy rằng có hơi tái nhợt vì Shalltear đòn vừa nãy, nhưng cũng khẳng định cô ta rất mạnh.
"Ngươi đi theo đối ta có tác dụng gì?"
"Khoan đã Zesshi cô định phản bội sao?, cô định phản bội chúng ta đi theo hắn? "
Tuy nhiên chưa kịp phản bác Kenji cắt ngang rồi, "Cô quá yếu!!" hời hợt lời nói tựa như mũi kiếm sắc bén đâm thẳng vào Zesshi, người luôn được cho rằng mạnh nhất.
"Ha ha ha, đồ yếu đuối, Shalltear cười khinh thường một cái chui vào trong vòng tròn theo sau Kenji."
"Rác rưởi, ta là nói tất cả." Narberal khinh thường mặt không cảm xúc nói, cuối cùng cũng theo sau bước vào cánh cổng, Lục đạo Kage cũng vậy nhưng không có nói chuyện.
Cánh cổng đóng lại, hai khỏa khổng lồ thiên thạch bắt đầu rơi xuống Slane rồi, đồng thời từng tia sét chằng chịt trên bầu trời đã đánh xuống rồi những người này hiện tại chính là thập tử vô sinh, còn sống là may mắn còn chết thì thôi. Những chuyện này Kenji lười quản. Bản thân cho cơ hội không thực thi, vậy kế tiếp liền để bọn chúng tắm trong biển máu đi.
._______.
Trở lại lăng tẩm Nazarick, mấy người chào hỏi nhau bắt đầu tập hợp lại đến đại điện.
Cũng thả ra thanh niên kia.
Đập vào mặt thanh niên chính là căn phòng có vẻ như lạnh giá nhưng tràn ngập ánh sáng còn có mùi ưu tang.
Trên đó hai người đang ngồi trên ghế khắc họa mặt trăng cao quý thân ảnh đã rõ ràng chính là ban nãy bắt hắn đi. còn một người khác với môt áo choàng đen nhưng rõ ràng bên trong là Undead hốc mắt đỏ lòm đang ngồi phân biệt ghế khang mang tiêu chí mặt trời.
Bên dưới phân biệt hai người tựa như sứ giả đám này ác quỷ vậy, cả hai nữ nhân xinh đẹp phân biệt hai bên, một người với chiếc áo dạ hội trắng tinh khuôn mặt tinh xảo với cặp sừng nhọn trắng trên đầu cong về phía trước, sau lưng chính là một đôi cánh đen rủ xuống. Bên cạnh tương tự nhưng thay vì mái tóc đen lại thay vào mái tóc trắng, đôi tai nhọn cùng chiếc sừng nhọn vểnh lên, sau lưng đôi cánh tương tự cánh rồng. Cả hai đều đứng tương xứng trên thềm cao bên cạnh hai người kia.
Giờ này thanh niên rốt cuộc hiểu rồi, lần trước tẩy não thất bại chỉ là hạng bên dưới thành viên mà thôi, thật khó tưởng tượng trên kia còn kinh khủng cỡ nào, giờ này chân chính tuyệt vọng rồi...kinh thánh đen vào đây hẳn chỉ đáng là tôm tép... Không ngay cả tất cả pháp quốc trước mặt những người này e rằng cũng chỉ đơn giản là tôm tép.
Hắn rốt cuộc biết đã dây vào cái gì tràng cảnh rồi.
Mặc kệ, hắn lại tiếp tục nhìn hai bên, phía dưới thân ảnh đến pháp quốc chính là 7người, 6 người kia hắn đã biết là 6 người tới pháp quốc đòi người, còn một người lại không thể quen thuộc hơn chính là vampire đó.
Bên dưới Undead kia lại là một nhóm khác bảy người. Một ngườ mang theo cái đầu ếch cùng một đôi cánh dơi thêm một chiếc đuôi, cùng một bộ quần áo vest đỏ lịch sự.
Tiếp theo lại là môt đàn ông trung niên đẹp lão ăn mặc một bộ quần áo quản gia nghiêm túc đứng đó.
Sau lại là một con quái vật ro lớn toàn thân phủ lấy một màu xanh biếc không rõ chủng loài, kế tiếp mới là một cặp song sinh.
Bay lơ lửng cuối cùng là một nhỏ bé tựa như bào thai nhưng trên đầu có vòng thiên sứ.
Chưa hết được hắn lại nhìn đằng sau mình, sau lưng 2 hầu gái đứng đó sắc mặt lạnh băng đồng dạng bên dưới cuối cùng đại sảnh, một binh Undead đoàn vũ trang đầy đủ còn là tất cả trang bị ma thuật sáng long lanh.
"Ngươi quan sát đã đủ chưa? Ngươi nhận ra rằng cố gắng tẩy não người chúng ta là cỡ nào ngu xuẩn chưa?" Momonga giọng ồm ồm vang vọng khắp căn phòng.
"Trước mặt hai đấng tối cao, ai cho phép ngươi đứng? Quỳ xuống!!!"
Demiurge vừa mở miệng nói. Thanh niên kinh hoàng không thể khống chế được bản thân ngay lập tức như bị ngọn núi lớn đè xuống, hai chân khôn chịu được nhũn ra quỳ bẹp xuống đất.
"Hai đấng tối cao, tên kia đã sẵn sàng cho cuộc nói chuyện."
"@%$-#&"
"_________"
"..... "
(Cắt đi vài ngàn chữ)
Momonga hỏi, tên kia ngoan ngoãn trả lời, hắn biết pháp quốc xong rồi, không ai có thể cứu được pháp quốc, tùy tiện một người trong này cũng đủ miểu sát hắn, cho dù Zesshi cũng như vậy mà thôi, buồn cười lần trước còn nói Zesshi mạnh hơn Vampire kia, hiện tại biết được, suy nghĩ kia biết bao nhiêu là ngu ngốc,
"Shalltear, ta để tên này cho ngươi toàn quyền sử lí,"
"Cảm ta ngài, Kenji-sama." Shalltear vui sướng khom lưng bái một cái, đây chính là kẻ chủ mưu khiến bản thân kém chút nữa mang theo phản đồ tội danh mà chết, phải cho hắn nếm mùi đau đớn nhất của địa ngục trần gian.
"Kế tiếp, chúng ta nói về việc tiến quân đi, lần này tập hợp ở đây liền kế tiếp chính là chúng ta xuất quân thời điểm."
"Kenji-san, lần này để ta đi, ta muốn đích thân tiêu diệt pháp quốc đầu tiên."
"Được thôi, nhưng dẫn theo toàn bộ thủ vệ cùng lục đạo kage và toàn bộ binh lực đi, ta Zetsu đảm nhiệm tiên phong cho cậu đi, bên kia hẳn không chỉ một món WI đâu, cẩn thận nhiều rồi."
"Kế tiếp ta muốn một mình đi xem xét một chuyến, ta chờ tin tức tốt mấy người."
"Kenji-sama yên tâm, chúng thủ vệ quyết không làm nhục mệnh."
"Rất tốt, vậy các người bàn bạc đi, ta lập tức liền đi rồi, Demiurge lần này ngươi cùng ta đi." Kenji thật sự không muốn nghe quá nhiều, bởi lẽ thật mất thời gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.