Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 22: Phần Không Tên




Đứng trên cao nhìn xuống dưới, Masa vẻ mặt thoáng chốc tự tin thêm vài phần, bên dưới Susano"o cũng rục rịch, dưới tay bắt đầu cầm lấy bên hông một thanh kiếm, bên cạnh một tấm khiên cũng chính là hiển hiện.
"Không sử dụng được toàn chân thể... Ngươi cũng chỉ có như vậy, ta hết đi hứng thú rồi, nhưng cặp mắt của ngươi rất có giá trị..."
Nhàn nhạt lời nói, Kenji nhãn lực thoáng chốc vận chuyển, bên trong không gian từng khối lập phương bắt đầu di động lấy, từng khổng lồ sợi xích có đầu nhọn bắt đầu như mưa như đạn bắn ra xối xả đâm hướng Susano"o.
Các xợi xích mang theo từng làn khói đen âm u mạnh mẽ mà nhanh chóng, bên kia Susano"o rút ra kiếm định chém Kenji nhưng phía trước đám dây xích quá vướng víu bất đắc dĩ hắn đành phải chuyển qua chém đứt những sợi xích này.
Từng tiếg leng keng vang lên, từng tiếng kim loại va chạm cùng cắt đứt, Susano vừa phòng thủ vừa tấn công, nhưng những dây xích bị đứt kia cứ như kéo dài vô tận vậy, lúc nào cũng có thể ngẫu nhiên mọc ra bất kì vị trí nào.
"Thôi... Tốn thời gian quá rồi..." Lắc đầu, sau lưng Kenji một khung xương đen kịt cũng dựng mà lên, từng thớ gân bắt đầu đan xen lấy bao phủ cùng với bên kia Susano"o có phần tương tự, nhưng đó chưa phải tất cả.
Chakra bùng nổ nhẹ ra, một lớp giáp lại mọc lên, Susano"o cũng bởi vậy kích cỡ mà lớn lên đến.
"Đây là.. Susano"o toàn chân thể -Ngươi!!! Ngươi là Uchiha tộc, ngươi rốt cuộc là ai..."
Mang theo kinh hãi, Masa phát hiện ra rằng so về kích cỡ, hiện tại mình bé nhỏ nhiều lắm, nhìn đến cái kia đôi cánh cùng thân thể khổng lồ hắn cảm nhận được tuyệt vọng.
"Đỡ được ta kiếm này, tha cho ngươi một mạng."
Rút nhẹ nên hông khổng lồ hắc kiếm, Susano"o cứ vậy mà nhấc lên cao cao bổ xuống. Tựa như xé rách cả vùng không gian này, chỉ nghe tiếng "Hụp" một cái, toàn bộ Susano"o lẫn Masa đều không còn gì.
Mà trên tay Kenji hai chiếc lọ thủy tinh đã chứa cặp mắt Sharingan của Masa. Thu về không gian bên trong, mới biến mất tại chỗ, từng khối lập phương và những nơi bị hỏng từ từ lại được khôi phục nguyên trạng thái ban đầu vốn có của nó.
Chiến tranh vẫn còn kéo dài đến ba năm, ba năm này Kenji ở Thiên Hồ Lâm nghiên cứu thiên phú còn phân thân vẫn tại làng lá sinh hoạt vô cùng bình thường.
Chiến tranh để lại quá nhiều tàn dư, Hỏa quốc giữ nguyên vị thế lãnh thổ, Còn những quốc gia khác bị xén mất hoặc đạt được lớn hơn một chút tuy nhiên cũng không đáng kể, cuộc chiến này có nhiều sự kiện tiêu biểu vang dội, những cái tên cũng được ghi danh lên sách sử.
Tiêu biểu chính là trong thời gian chiến tranh,
Làng lá Hokage đệ nhị tức Tobirama chết trận, Sarutobi Hiruzen lên nhận Hokage đệ tam. Làng sương mù cùng Làng đá chiến đấu, Mizukage đệ nhị cùng Tsuchikage đệ nhị giết nhau cùng chết. Bên phía làn mây tổn thất lớn lao đó chính là mất đi 4 bảo vật, đồng thời hai nhân vật huyền thoại Kinkaku -Ginkaku bị giết bởi cặp đôi Naori cùng Fenrir của Làng Lá.
Nhờ vậy cái tên Uchiha Naori cũng vang vọng toàn bộ nhẫn giới, cô được coi là nhân vật tiêu biểu, huyền thoại mới của làng lá.
Đó cũng nhờ vậy mà cốt truyện đã lệch đi một đường khác, còn có một đường lệch nữa chính là Uchiha Naka cùng vài tộc nhân nội bộ đấu đá cuối cùng trầm mê tại Izanagi sau đó một nhân vật khác xuất hiện sử dụng Izanami kéo trở lại, tất nhiên người này không phải Naori.
"Đó là vận mệnh... Dù cho Naori không có sử dụng Izanami giúp tên kia, rồi sẽ có người khác mà thôi, còn Naori vận mệnh đã lướt qua một con đường hoàn toàn mới..."
Sở hữu toàn tri thiên phú, những chuyện này giờ đây đối với Kenji không hề xa lạ nữa rồi, nó quá đỗi quen thuộc. Dễ thay đổi nhất cũng là khó thoát nhất...đó chính là vận mệnh, người khác có thể dễ dàng thảy đổi vận mệnh bản thân, nhưng bản thân lại khó có thể tự thoát ra vòng xoáy đó... Nó rất khó hiểu và khó giải thích, bởi lẽ bản thân Kenji cũng không rõ ràng đến vận mệnh của mình.
Cũng lấy Naka làm ví dụ, vận mệnh của hắn chính là bị Naori cho dùng Izanami, nói cách khác là làm đá lót đường cho Itachi sau này tỏa sáng, cho dù Kenji có thay đổi Naori hướng đi thì Naka vẫn bị người khác thay thế thực hiện mà thôi.
Vẫn như thường ngày ở trong nhà Naori, Naori cũng không có ở Uchiha tộc địa, nói đúng ra chính là bị toàn tộc cô lập, nhưng bây giờ lại khác, với chiến tích hiện tại của mình, cho dù không muốn trở lại Uchiha tộc nhân cũng chào đón, đây là thói đời...
"Tính toán hẳn sắp về tới đây đi." Đậy nắp nồi canh đang nóng hổi,nhìn lên bầu trời vài ngôi sao nhẹ nhàng di động chậm chạp.
Hôm nay cũng chính là những Ninja từ chiến trường trở về làng, tất cả thôn dân, người bình thường đều ra ngoài đón tiếp, riêng Kenji thì không, so với ra đó chen chen lấn lấn, liền ở trong nhà đợi người trở về sẽ tốt hơn.
Thời gian cũng không lâu lắm, tiếc lộc cộc vang lên cánh cửa mở ra, Naori từ từ bước vào, đón nhận lấy chính là Kenji cùng một bàn thức ăn đang chờ đợi lấy.
"Ta trở lại..."
Nhẹ nói một câu, Naori cười nhẹ bước đến, bước đến cửa cô đã hơi bất ngờ vì mùi thơm trong phòng truyền ra, vào đến nơi cô mới thở phào, còn có phần vui sướng, không rõ tại sao cô lại vùi mừng, có lẽ do Kenji còn sống sót sau chiến hỏa, hoặc có lẽ Kenji ở lại đây đợi... Và còn cái khác nữa rất lạ nhưng không rõ.
"Trở về liền tốt, mau tới ăn đi." Không có nhiều giao lưu nhưng lời quan tâm là thật, xới đến bát cơm đẩy ra về phía Naori, lại chậm rãi đánh giá.
7 năm, 7 năm trôi qua Naori từ bình thường có phần trẻ con cô gái, hiện tại đã cao lớn trưởng thành, cô cũng tỉa đi mái tóc dày mà nguyên tác từng gặp đã không còn, tuy vẫn tóc dài nhưng đã không dày như trước nữa. Màu tím tiêu biểu cùng kiểu tóc cắt gọn kiểu công chúa giống như Hancock và Kimiko.
Ăn xong đến bữa cơm hai người vẫn tại ngồi thoải mái như trước kia, không thấy lên tiếng, Naori mới bắt đầu mở miệng.
"7 năm không gặp, ngươi vẫn luôn ở đây sao?"
"Đúng a, ngoài kia chiến loạn ở nhà có phải hay không càng thêm yên tĩnh." Khẽ cười một tiếng, Kenji từ từ nói, tựa như thật sự mệt mỏi vậy.
"A, vậy sao...ngoài kia thật nhiều người chết, trẻ có, già có...bao giờ mới kết thúc chiến tranh đâu, ta nghĩ muốn sống thật bình yên mà không cần phải lo nghĩ. Này Kenji, Ngươi nghĩ sao về chiến tranh?"
"Chiến tranh? Ta chẳng có suy nghĩ nhiều về nó, xuất phát từ lợi ích, kết thúc bằng thương đau, như vậy lại có chuyện gì liên quan tới ta đây?"
Giọng nói bình tĩnh, bình tĩnh đến đáng sợ, tuyệt nhiên nhìn qua nét mặt Kenji không giống như là nói dối, vẻ mặt là chân thật từ trong lòng nói ra, tựa như đang khinh thường hết thảy... Không đúng, không phải khinh thường, đây chính là hoàn toàn không để vào trong mắt.
Nhìn đến đối diện thanh niên lạnh nhạt lời nói, Naori lập tức sững sờ lấy (Người này...)
"Ta phát hiện ra ngươi không đơn giản như bề ngoài như vậy đấy...giống như ngươi biết thật nhiều thứ vậy. Không! Giống như là ngươi sớm trải quá hoặc có lẽ tất cả mọi thứ như đang nằm trong lòng bàn tay của ngươi vậy...ngươi rốt cuộc là ai vậy Kenji..."
Thông minh như vậy, vài câu nói liền nhìn ra một chút gì đó rồi, bất quá...vậy chưa đủ. Khẽ cười một tiếng Kenji ha hả cười: "Thôi đi, ta chỉ là một khách qua đường trẻ tuổi mà đẹp trai, làm sao ta có thể biết được những cái kia lộn xộn đâu."
"Nói dối,ngươi cùng 7 năm trước đều vậy. Ngươi không hề già đi, ngay từ sớm vừa bước vào ta liền phát hiện, nói đi ngươi vì sao phải che giấu." Naori ánh mắt đăm đăm không hề chớp mắt, đây là nghiêm túc ánh mắt.
Thầm hô không tốt, thất sách a, quên mất nghĩ đến mảng này tuy nhiên rất nhanh lại lấy về vẻ mặt bình tĩnh.
"Ngươi nói gì... Ta không hiểu rõ lắm, ta cũng không rõ tại sao, có lẽ do ta sống được lâu nên vẻ mặt như vậy bất biến đi."
"A, vậy sao..."
Khẽ nhìn Kenji biểu lộ cũng không nhìn ra bấy kì cái gì đến, khẽ thở dài Naori cũng không truy cứu nữa, nếu muốn thì nói còn không, dù có gặng ép nhưng đối phương không nói thì lại thế nào.
"Đường xa mệt mỏi nghỉ ngơi sớm đi." Khẽ nhắc một câu đứng dậy trở về phòng mình.
Nhìn Kenji rời đi, Naori không biết đang suy nghĩ lấy cái gì, khẽ lắc đầu cô lại nhìn đến trên bầu trời đầy sao, có quá nhiều thứ ập đến hết sức kì lạ xung quanh cô, cái kia thần bí chủ nhân của Fenrir, thêm cả bên cạnh cách vách Kenji bí ẩn ngập tràn.
(Cầu Đề Cử)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.