Nhất Túy Hứa Phong Lưu

Chương 61: Hợp hoan




Đột nhiên đau đớn làm cho Lăng Lạc Viêm cắn chặt răng nhìn chằm chằm Long Phạm đang ở dưới thân. Trong mắt cơ hồ phải toát ra lửa, Long Phạm cư nhiên thừa lúc hắn chưa chuẩn bị liền đem ngón tay đi vào như vậy?!
“Long Phạm–” cắn răn phun ra hai chữ, Lăng Lạc Viêm nâng nửa thân lên muốn xoay chuyển tình thế nhưng đôi tay ôm ở bên thắt lưng và ở giữa chân hắn không cho hắn mảy may nhúc nhích. Trong cơ thể vì dị vật tiến vào mà càng thêm thắt chặt, vẫn chưa thích ứng với cảm giác khiến hắn vội vàng chau mày.
Ngón tay chậm rãi thâm nhập, Long Phạm nhìn thấy thần sắc trên khuôn mặt Lăng Lạc Viêm, hắn thoáng trì hoãn động tác trong tay, “Lạc Viêm nếu là đau thì gọi tên của ta….” Thản nhiên gằn từng tiếng, ánh mắt tối đen lóe ra ám quang. Hắn không có quên Lạc Viêm chỉ kém một chút liền triệt để chạm vào thân thể người khác, chỉ kém một chút….
Đây là lời hắn nói với Trữ Hinh! Lăng Lạc Viêm giờ khắc này phát giác ra Long Phạm căn bản là cố ý, cố ý nói câu này nhắc nhở hắn lúc trước đã gây nên. Hít một hơi, hắn không cam tâm tình nguyện nhưng buộc lòng phải mở miệng, “Ngươi còn muốn để ý đến khi nào, sau này ta sẽ không chạm nàng nữa. Như thế được rồi chứ?”
“Còn có sau này? Chỉ là mới vừa rồi đã đủ cho ngươi chịu một ít trừng phạt. Lạc Viêm nếu không muốn quá đau thì thả lỏng một chút.”
“Nói thì dễ lắm sao ngươi không đến thử xem, ngô–” hừ nhẹ một tiếng, ngay khi hắn vừa mở miệng thì ngón tay trong cơ thể lại tiến vào một ít. Lăng Lạc Viêm muốn thả lỏng nhưng cơ thể bị dị vật xâm nhập lại dường như có ý chí của riêng mình, gắt gao bao lấy ngón tay ở bên trong. Nơi ấy chưa được bôi trơn bị Long Phạm một chút một chút thâm nhập vào, cái loại cảm giác xâm phạm hết sức rõ ràng.
“Ở phía sau của ngươi còn chưa có người chạm qua….trong chốc lát ta cũng sẽ cho ngươi nếm cái loại mùi vị này….” Không thể chống cự, chỉ có thể mặc cho ngón tay di chuyển ở bên trong, Lăng Lạc Viêm khẽ nhắm mắt, hung hăng hôn xuống cánh môi trước mặt.
Chiếm đoạt đầu lưỡi Lăng Lạc Viêm, đáy mắt ám quang của Long Phạm di chuyển, ở phía sau cửa vào nhỏ hẹp của Lăng Lạc Viêm lại thêm vào một ngón tay. Đột nhiên tiến vào không hề báo trước, Lăng Lạc Viêm gắt gao nhíu mi không dám tin Long Phạm cư nhiên lại thêm vào một ngón tay. Bởi vì kịch liệt đau đớn mà hít vào một hơi, hắn muốn dời môi nhưng nam nhân đang chiếm lấy đầu lưỡi của hắn lại không cho hắn có cơ hội thối lui.
Ngón tay xâm nhập ở bên trong chậm rãi co rút, nhè nhẹ từng đợt đau đớn khiến cho hắn chỉ có thể ở trên môi Long Phạm tàn sát bừa bãi, mãi cho đến khi trong miệng nếm được mùi vị huyết tinh cũng không buông ra. Không biết là vì đau đớn hay là vì dục vọng chưa được phát tiết bị ngăn chặn trướng đau, trên người mồ hôi không ngừng chảy ra, Lăng Lạc Viêm cơ hồ vô lực chống đỡ trọng lượng thân thể mình, khẽ nâng nửa người chỉ có thể nằm trước ngực Long Phạm thở hổn hển.
“Lạc Viêm đau? Có biết mới vừa rồi ta nhìn thấy ngươi ôm người khác có bao nhiêu đau?” Ngón tay rời khỏi một chút, Long Phạm nhẹ nhàng chậm rãi hỏi. Đầu ngón tay rời khỏi cơ thể khẽ tiếp xúc vuốt ve cửa vào, xác định Lăng Lạc Viêm không có bị thương, bàn tay đặt ở phía sau vẫn chưa buông ra.
Nằm ở trên chiếc giường này, nhớ tới đây chính là nơi Lạc Viêm có cử chỉ thân mật với người khác, hắn sẽ hảo hảo trừng phạt Lạc Viêm vì đã làm ra những chuyện không nên làm, “Cho dù Lạc Viêm nhận thức tình cảm đối với ta, nhưng ta cũng sẽ không thể xem những chuyện mới vừa rồi chưa bao giờ phát sinh. Đã nói sẽ làm cho ngươi hối hận, ta cũng không nuốt lời. Cho dù có bỏ qua ta cũng sẽ cho ngươi nhớ kỹ ngươi thuộc về ai.”
Ở bên tai vang lên giọng điệu khiến kẻ khác bất an phập phồng, không còn thấy vẻ bình thản lạnh nhạt, càng không có lạnh nhạt thong dong, cũng không phải là Long Phạm trầm tĩnh biết khắc chế, lời nói lộ ra nguy hiểm nhưng vẫn ôn nhu như trước.
Không thể ngờ lúc trước người nam nhân này còn có thể thờ ơ nhìn hắn ôm hôn Trữ Hinh mà lúc này lại tràn đầy đố kị và để tâm như thế. Giống như bị một sợi tơ vô hình trói chặt tay chân và khí lực, hắn chỉ có thể nằm yên để cho Long Phạm đưa hai chân hắn mở ra, mà chén thuốc ở trên bàn bây giờ bỗng nhiên xuất hiện bên giường. 
“Đây là Liệt Diễm tộc chuẩn bị cho thánh nữ, ngoại trừ công dụng kia, nó còn có thêm một mặt khác…..thúc giục tình dục….” Đầu ngón tay thấm ướt chất lỏng màu đỏ sậm bên trong chén thuốc, mang theo chất sền sệt của dược vật cùng mùi hương cổ quái tản mát trên giường, ở trước mắt Lăng Lạc Viêm thoảng qua. Trong bóng đêm lạnh như băng, chất lỏng được trát xuống dưới thân hắn.
Trong cơ thể nóng rực bỗng nhiên bị một cảm giác ướt át lạnh như băng xâm nhập. Lần này không hề chậm rãi mà ngón tay đột nhiên tiến vào mang theo một âm thanh kỳ lạ vang lên. Chất lỏng nhất thời tràn ra, theo bên đùi chảy xuống địa phương hai người đang cùng thiếp. Thân thể nóng bỏng đối với cảm giác lạnh như băng hết sức mẫn cảm, run rẩy một chút Lăng Lạc Viêm chỉ cảm thấy cơn đau đớn dần được áp chế, dục vọng bắt đầu lại bị khơi mào. Mà ngón tay ở nơi đó tựa hồ so với lúc trước càng khuếch đại, cái loại trướng đau này cho hắn biết bên trong cơ thể không chỉ có hai ngón tay. (o_o)
“Rất nhanh Lạc Viêm, rất nhanh ngươi sẽ biết ta có bao nhiêu muốn ngươi. Để cho ngươi chạm vào người khác ta rất hối hận, có lẽ lúc trước ta nên giết chết nàng, trực tiếp ôm ngươi, cho đến khi ngươi không dám chạm vào bất luận kẻ nào khác mới thôi…”
Bởi vì chất lỏng bôi trơn, cơn đau ban đầu dần dần tiêu lui nhưng cảm giác trướng đau vẫn còn như trước, Lăng Lạc Viêm bắt lấy vai Long Phạm, cắn xuống cổ hắn, “Chẳng lẽ ta còn sợ ngươi? Ngươi muốn làm cũng làm nhanh một chút. Sau này có chạm vào người khác hay không thì ta phải xem biểu hiện của ngươi lần này…” Đột nhiên phát ra một tiếng thấp hảm, hắn bị đầu ngón tay của Long Phạm dẫn đến một trận run rẩy không thể tiếp tục nói ra những lời không thật lòng. Cái loại khoái cảm ở bên trong mang theo tư vị đau đớn làm cho khuôn mặt hắn nhất thời nhiễm đặc màu tình dục.
“Lạc Viêm còn không thừa nhận? Bất luận khi nào ngươi cũng là của ta.” Cũng thở hổn hển, tế ti có thói quen khống chế dục vọng bây giờ lại cảm thấy khó nhẫn nại. Hắn biết rõ ràng nếu trước mắt là Lạc Viêm thì tất cả áp lực khắc chế đều trở nên khó càng thêm khó. Đến lúc này lại càng phí công, hắn căn bản không nên tiếp tục nhẫn nại làm cho Lạc Viêm có khí lực nói thêm này nọ khiến hắn sinh giận.
Người kiêu ngạo cho dù đến bây giờ cũng không chịu khuất phục, bất quá hắn có biện pháp để cho Lạc Viêm thừa nhận. Làm cho Lạc Viêm chính miệng nói với hắn, ngoại trừ tình ý ái niệm, tâm của Lạc Viêm, thân thể của Lạc Viêm, hết thảy đều thuộc về hắn.
Ngón tay ở trong cơ thể Lăng Lạc Viêm co rút mang theo tiếng vang ướt át. Lăng Lạc Viêm không thể không để ý, mỗi khi đầu ngón tay của Long Phạm khẽ nhúc nhích cùng với dược vật được dùng để bôi trơn trong cơ thể làm cho hắn càng thêm nóng rực. Không biết có liên quan đến chất thúc giục tình dục trong đó hay không, hắn chỉ cảm thấy mỗi một lần Long Phạm di động bên trong đều dẫn ra dục vọng mãnh liệt hơn lửa thiêu.
Nụ hôn ở trên môi hắn lộ ra dục niệm gấp gáp, ngạnh vật của Long Phạm ngay ở dưới thân cho hắn biết Long Phạm cũng như hắn đang khó khăn ức chế tình dục. Tiếp tục chiếm đoạt đầu lưỡi, Long Phạm một tay ở trên lưng cùng bên hông Lăng Lạc Viêm du di. Ngay cả Lăng Lạc Viêm còn không biết những chỗ mẫn cảm của chính mình, nhưng hết thảy ở dưới bàn tay của Long Phạm đều bị khơi mào khoái cảm.
“Muốn hay không, Lạc Viêm? Kẹp chặt ta như vậy, chỉ là ngón tay thôi mà…” Lòng bàn tay còn lại ở phía dưới lưng hắn gắt gao ấn xuống, đầu ngón tay thối lui mở ra lối vào. Không tiếp tục xâm nhập mà lại ở chung quanh khiêu khích, bởi vì hắn đột nhiên dừng lại mà không ngừng khép mở. Ở phía sau Lăng Lạc Viêm khó có thể tự khống chế, nơi ấy tự động co rút cùng khát vọng khơi dậy dục niệm khó nhịn. Dục vọng ở phía trước ngoại trừ cùng Long Phạm cọ sát, lại chưa từng được an ủi, ở phía sau trong cơ thể lại nóng rực như bị lửa thiêu, cái cảm giác vội vàng muốn thứ gì đó tiến vào, chẳng lẽ chính là vì chén dược thúc giục tình dục kia?
Rõ ràng Long Phạm dục vọng đã khó nhẫn nại lại đi khiêu khích hắn như thế, nam nhân ác liệt này…Lăng Lạc Viêm nhíu mi nhìn hắn, “Ngươi muốn khiêu khích cho tới khi nào?”
“Lạc Viêm nếu là muốn thì tự mình đến…” Thả lỏng tay, Long Phạm ra hiệu. Dưới đáy mắt hàm chứa dục vọng tối đen như bóng đêm, cho dù bây giờ Lạc Viêm có thể nhẫn nại, hắn cũng không thể tiếp tục nhịn.
Lăng Lạc Viêm ngồi dậy, dục vọng trướng đại của Long Phạm dựng đứng ngay trước mặt hắn, đôi mắt như ma mỵ nhìn hắn tựa hồ đang mê hoặc dụ dỗ, mái tóc đen huyền tán loạn trước ngực theo hô hấp phập phồng lên xuống, thân hình hoàn mỹ cho dù chỉ là nằm cũng khiến hắn nhịn không được phải thèm muốn….
Ánh mắt Lăng Lạc Viêm chớp động, Long Phạm lại không cho hắn kịp suy nghĩ, đột nhiên áp chế thân hình bán quỳ của Lăng Lạc Viêm, ngạnh vật lửa nóng ở ngay cửa khẩu bỗng nhiên tiến thẳng vào chỗ sâu bên trong.
Cho dù lúc trước đã có dược vật bôi trơn nhưng trong khoảnh khắc dục vọng trướng đại tiến vào như đem thân thể hắn xuyên thủng, ngưỡng đầu ra sau, mái tóc bạch kim dưới ánh sáng mông lung lộ ra một vầng hào quang lóng lánh. Hai tay Lăng Lạc Viêm chống lên ngực Long Phạm, thân thể uốn cong buộc chặt tựa như một chiếc cung bị kéo căng. Cự vật xỏ xuyên rốt cục làm cho hắn không nhịn được tê rống một tiếng, chỉ cảm thấy tựa hồ như bị xé rách, trong cơ thể trướng đầy dục vọng nóng rực của Long Phạm. Nói không nên lời là thống khổ hay là thỏa mãn, âm thanh thấp ngâm từ trong miệng Lăng Lạc Viêm vang lên.
Bên trong đột nhiên co rút nhanh làm cho Long Phạm thở dốc gầm nhẹ một tiếng, đem Lăng Lạc Viêm trên người càng ép xuống, “Cần phải nhớ kỹ Lạc Viêm…ngươi là của ta….” Cho dù Lạc Viêm không cam lòng bị giăng bẫy nhưng rốt cục cũng thuộc về hắn, hơn nữa cũng sẽ không có ngày buông tay.
“Đừng đắc ý, đừng quên…ngươi cũng là của ta…” Cúi thân xuống, hơi thở dồn dập hổn hển, Lăng Lạc Viêm ghé vào lỗ tai Long Phạm thì thầm. Cho dù lúc này hắn là bên thụ nhưng không có nghĩa hắn sẽ để mặc Long Phạm tùy tiện. Hắn sẽ yêu cầu hồi báo, chỉ biết là nhiều chứ không hề ít.
“Ân…” Hôn lên đôi môi trước mắt, Long Phạm ôn nhu cười khẽ nhưng trái lại động tác dưới thân lại càng thêm mãnh liệt, hắn ấn nhanh cơ thể Lăng Lạc Viêm xuống. Âm thanh rên rỉ trong miệng hai người nhất thời hòa tan ở đôi môi đang cùng thiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.