Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Chương 247: Vô sỉ "ăn gian"




Dịch giả: Tiểu Băng
“Hử?”
“Tính thời gian, thì thời điểm Thiên Tru phủ dị động chính là lúc ta đang thăm dò Cửu Trọng Thiên, đã tạo ra khá nhiều biến cố, khiến nơi tạo ra Thiên Tru phủ là Thiên Phạt môn sụp đổ, Cổ Nhĩ Đa tấn chức Địa Tiên nhiều ít đều có trách nhiệm của ta.”
Diệp Ngọc Kỳ chớp mắt: “Thiên Phạt môn sụp đổ, khiến Thiên Tru phủ dị động, Cổ Nhĩ Đa nhờ vào điều đó. Thời gian ăn khớp, nên có thể là vật thật, xem ra Cổ Nhĩ Đa quả thực đã đột phá tới Địa Tiên.”
Giọng cô thoáng vẻ tứ giận. Nhưng Cổ Nhĩ Đa tấn chức sớm hơn tỷ phu nhà cô, nhưng đó là do y có tuyệt thế thần binh trước, chứ thực lực thủy chung kém hơn. Nay tỷ phu nhà cô qua thời gian dài vất vả mới mò ra con đường đi, đi tới được thêm một bước, còn cái tên kia chỉ ngồi trong nơi nhung gấm lụa là, thế mà cũng thành công, thế làm sao không làm người ta tức giận?
“Tà ma chín đạo có mâu thuẫn với nhau rất lớn, gần như không có khả năng bọn họ liên thủ với nhau, trừ phi có cao nhân đứng ra áp chế. Cổ Nhĩ Đa thành tựu Địa Tiên đã giải quyết được vấn đề này, lại có Ma Sư lắm mưu nhiều kế, giỏi giật dây bắc cầu, châm ngòi thổi gió, ách, cũng khả năng là La giáo, bọn họ tới Kim trướng hợp tác cũng không phải là chuyện gì khó hiểu.” Mạnh Kỳ phân tích tin tức thứ hai.
Thiên hạ càng loạn, tà ma càng vui!
Diệp Ngọc Kỳ vẫn rất bình tĩnh: “Nếu tà ma chín đạo tập hợp ở Kim trướng, bắc có Cổ Nhĩ Đa và Đại Mãn, nam có Huyết Hải La Sát, tây có Đại A Tu La Mông Nam, trung có Độ Thế Pháp Vương và Ma Sư, số lượng Pháp Thân đã trở thành ngang ngửa với chính đạo. nếu bọn chúng lại trưng tập cả các bộ tộc thảo nguyên, các bộ tộc nam man, cường giả các nước Tây Vực, mời chào tà ma cự phách Nam Tấn, đất Chu và Đông Hải, thì về mặt số lượng Tông Sư và cao thủ tuyệt đỉnh đã hầu như không còn thua kém môn phái, triều đình và thế gia bao nhiêu.”
Đạo gia tam tông, Phật môn tứ tự, lục phái dùng kiếm, thiên hạ lục phách, mười bốn thế gia, trừ chỉ xích thiên nhai Lan Kha tự, tổng cộng ba mươi hai nhà, hợp lực lại cơ hồ có thể chống đỡ cả thiên hạ, dù có phân thành Nam Tấn và Bắc Chu, thì chỉ riêng chiến lực của tầng ngũ cao tầng cũng đã vượt qua thảo nguyên, Tây Vực và Nam Hoang, thêm năm vị Pháp Thân chính đạo thực lực mạnh mẽ, tà ma chín đạo lại cản chân lẫn nhau, nên mới vững vàng ngăn chặn được thế cục, khiến đám tả đạo phải lùi về nam hoang.
Nay Cổ Nhĩ Đa thân chứng Địa Tiên, trong mắt thiên hạ chính là thiên hạ đệ nhất, cảnh giới hơn hẳn Pháp Thân bình thường, lại cầm trong tay tuyệt thế thần binh, tuy chưa thể hòa hợp chín đạo vào với nhau, nhưng ít ra cũng có thể trấn áp bọn họ dừng nội chiến, khiến bọn họ lên cùng một sợi dây.
“Phong Vương Cao Lãm và Ma Sư thầm cấu kết với nhau, có liên quan gì tới chuyện này hay không?” Mạnh Kỳ ngầm nhắc nhở.
Diệp Ngọc Kỳ im lặng, thật lâu không nói.
Từ cán cân 6 pháp thân đấu 6 pháp thân, nay đã đổi thành 5 đấu 7!
Gió thổi bay bay tóc Diệp Ngọc Kỳ, Mạnh Kỳ nói tiếp: “‘Đại A Tu La’ Mông Nam ở phía tây, Huyết Hải La Sát ở phía bắc, hai vị pháp thân của Đại Tấn e là không thoát thân ra được. ừ, cũng không biết cổ thần có thể rời khỏi Nam Hoang hay không, ách, Không Văn phương trượng xem Như Lai thần chưởng tổng cương không biết có thể thành công Hàng Long La Hán Kim Thân, chứng được Bồ Tát hay không...”
Hắn suy nghĩ mênh mang, từ chuyện này nối qua chuyện kia.
Diệp Ngọc Kỳ thu hồi suy nghĩ, lắc đầu: “Từ khi nghe tới tên, cổ thần chưa bao giờ ra khỏi Nam Hoang.”
“Không Văn phương trượng tháng trước đã tới Họa Mi sơn trang, đàm thiện luận đạo với tỷ phu. Nghe ý tứ ông ấy, thì Như Lai thần chưởng tổng cương quả thực đã mang tới cho ông ấy một thu hoạch rất lớn, mò được tới cửa quả vị Bồ Tát, nhưng muốn đột phá thì còn phải tích lũy mấy năm, nội mật Bồ Tát hành, ngoại hiển từ bi tích.”
Tà ma loạn thế, cứu vãn thế nhân, là cơ hội tuyệt hảo để chứng Bồ Tát quả vị, nhưng mà đối với thế cục trước mặt lại chẳng có tác dụng gì... Mạnh Kỳ thầm than: “Hà Thất tiền bối, Xung Hòa tiền bối, Lục tiền bối, ba người đấu với Cổ Nhĩ Đa, Ma Sư Hàn Quảng, Đại Mãn và Độ Thế Pháp Vương, e đã là không dễ, chưa kể còn có khả năng Cao Lãm gia nhập vào không biết lúc nào...”
Thiên Tru phủ, Nhân Hoàng kiếm, hai món tuyệt thế thần binh!
Diệp Ngọc Kỳ mím môi: “Phải xem Thiên Tru phủ tỉnh lại đến trình độ gì, nếu là tiêu chuẩn Địa Tiên đỉnh phong, thì một mình tỉ phu cũng thắng được Cổ Nhĩ Đa.”
Nói là thắng, chứ không phải chắn!
Điều này Mạnh Kỳ cũng tin. Lục đại tiên sinh đã thoáng có đặc thù của truyền thuyết, dù trong mảng trời đất này không thể xuất kiếm làm thay đổi trời đất, nhưng thắng Địa Tiên thì hoàn toàn có thể.
“Nếu Thiên Tru phủ thức tỉnh đến cấp độ Thiên Tiên thì sao?”
Diệp Ngọc Kỳ im lặng một lúc mới nói: “Thì liên thủ với Xung Hòa đạo nhân cũng có thể kháng cự.”
Cô ấy thực là rất tin tưởng vào tỷ phu của cô... Mạnh Kỳ chợt nghĩ tới một chuyện: “Xung Hòa tiền bối tấn chức Địa Tiên chưa?”
Diệp Ngọc Kỳ chuyển qua truyền âm: “Trước lúc về trang ta đã tới gặp Thiên Tôn. Ông ấy biết sự tình gấp gáp, bản thân cũng đã sắp đột phá, cho nên sử dụng Luân Hồi phù, ta đã nhìn thấy Tru Tiên kiếm trận cấp Địa Tiên.”
“Tru Tiên kiếm trận cấp Địa Tiên cùng với Lục tiền bối mới đỡ được với Thiên Tru phủ cấp Thiên Tiên?”
Diệp Ngọc Kỳ khẽ gật đầu: “Ta đã nhìn thấy khá nhiều tàn lưu về Thiên Tiên tại các di tích, sự chênh lệch về cảnh giới không phải cứ nói san bằng là san bằng được.”
Kiếm Cuồng Hà Thất phải một mình đấu ba. Trời đất!.
“Cũng không hẳn là tuyệt cảnh.” Diệp Ngọc Kỳ đột nhiên nói.
“Hả?”
“Cổ Nhĩ Đa bản thân chỉ được Địa Tiên, nếu khống chế Thiên Tru phủ cấp độ Thiên Tiên chắc chắn sẽ không thể kéo dài, mà các gia các phái, ai lại chẳng có thần binh trấn áp, ai chẳng có đại trận thủ hộ, ai không có chút Xá Lợi tử, thi thể Pháp Thân vân vân. Cho dù Kiếm Cuồng chỉ cản được một pháp thân, hai người còn lại cũng không thể diệt được ngay các thế lực hàng đầu.” Diệp Ngọc Kỳ giải thích.
Mạnh Kỳ gật đầu, nhíu mày: “Nếu có một Pháp Thân kết hợp với thần binh, lại có tông sư của Nam Hoang, thảo nguyên và Tây Vực cùng vây công một thế lực hàng đầu, vậy có khả năng san bằng thế lực đó hay không?”
Diệp Ngọc Kỳ trầm tư: “Có thể.”
Diệp Ngọc Kỳ chợt nhận ra lỗi thiếu sót của Mạnh Kỳ: “Một Pháp Thân? Còn một người nữa đâu?”
“Đương nhiên là tập sát người cứu viện.” Mạnh Kỳ thở hắt ra, tiêu chuẩn vây điểm đánh viện binh, khiến cho những kẻ có chiến lực chuẩn Pháp Thân không thể phát huy sở trường, lộ ra thiếu sót.
“Vậy chỉ có thể bảo các nhà phòng thủ, hi vọng tới lúc Cổ Nhĩ Đa chống đỡ không nổi nữa thì những nhà kia vẫn còn. Cũng có thể bày bẫy, các nhà dồn toàn lực, vây sát hai pháp thân.” Diệp Ngọc Kỳ nói.
Cô nói tiếp: “Hiện nay tình hình của Thiên Tru phủ thế nào chúng ta chưa rõ, lập trường của Cao Lãm cũng vậy, có rất nhiều tin tức còn cần tìm hiểu, chúng ta cứ thế này thảo luận cũng không thể nào chính xác, cần phải mau chóng điều tra rõ việc này. Nhưng có một việc hiện giờ phải đề phòng, là chuyện nội ứng của tả đạo. Bọn chúng đã truyền thừa nhiều đời, chắc chắn là có nội ứng trốn trong các nhà, chúng chính là nhân tố nguy hiểm nhất, phải mau chóng báo cho các gia các phái, tìm cho ra nội gian.”
“Loại nội gian nếu dễ tìm ra thì đã sớm tìm ra từ lâu.” Mạnh Kỳ nghĩ nghĩ, nói, “Sau khi tin tức bị lộ, Cổ Nhĩ Đa lại không hề nam hạ, cho thấy chuyện kết minh của tà ma chín đạo chưa hoàn toàn thành công, nhất định còn đang chờ mượn sức của các tả đạo cự phách khác. Hay chúng ta ra tay từ góc này, phá tan liên minh của chúng.”
Diệp Ngọc Kỳ vẻ mặt không biến: “Ta cũng đang có ý này, định đi Bồi kinh, thỉnh Tào Hiến Chi giúp biến hóa cho để lẻn vào.”
Nghe tới cái tên Tào Hiến Chi, Mạnh Kỳ nhớ lại một chuyện, mày cau càng dữ: “Ta với Xung Hòa tiền bối ở Bồi kinh phát hiện Kim trướng Tát mãn và Tào gia bí mật liên hệ với nhau, không biết Tào Hiến Chi có biết hay không...”
Nếu Tào gia bị mượn sức, tới lúc quan trọng quay gươm phản bội, thì các thế lực đứng đầu sẽ gặp tai ương!
Diệp Ngọc Kỳ biến sắc: “Vậy tìm cách thử y trước đã, chuyện điều tra nội ứng này không thể lần chần được nữa...”
Cô nhìn Mạnh Kỳ: “Hay là ngươi dùng thân phận Độc Thủ Ma Quân ra tay đi?”
Diệp Ngọc Kỳ biết Độc Thủ Ma Quân thật đã chết, cho nên chuyện Độc Thủ Ma Quân xuất hiện trên Hắc Bảng nhất định là do Mạnh Kỳ ra tay.
Mạnh Kỳ cười khổ: “Thân phận Độc Thủ Ma Quân La giáo Cố yêu nữ đã biết được, dùng thân phận đó khác gì đưa mồi tới cửa.”
Mạnh Kỳ thở một hơi dài: “Nhưng có thể dùng thân phận Độc Thủ Ma Quân để tiếp xúc những tả đạo cự phách khác, sau đó thay vào chỗ chúng.”
“Với thực lực của ngươi hiện nay, làm vậy rất nguy hiểm.” Đột nhiên, tiếng của Lục đại tiên sinh vang lên, “Nếu đại sự không ổn, phải lưu lại mầm hi vọng cho chính đạo, ngươi chính là người có hy vọng lớn nhất, tới lúc đó, ngươi phải che giấu tu luyện, từ từ lật lại.”
Mạnh Kỳ cảm động, cao giọng nói: “Tổ bị lật thì làm sao còn trứng lành? Vãn bối và Ma Sư, Huyết Hải La Sát có thù, không có các vị tiền bối phù hộ, trốn đến đâu cũng không thể thành công. Chuyện đã tới nước này, đã không còn đường lui, chỉ có thể đánh cược một phen!”
Hắn thầm đếm các kẻ thủ của mình, chợt nói: “Hàn Quảng và Yêu tộc quan hệ không phải là ít, coi chừng tới lúc đó Yêu tộc cũng sẽ mượn gió bẻ măng.”
“Cao Lãm có được Nhân Hoàng kiếm, nếu dính líu vào Yêu tộc, lập trường của y sẽ thay đổi, theo hướng ngược lại.” Lục đại tiên sinh xa xa nói.
Thôi đi, đây chả phải là mục đích sống của Cao Lãm lãnh khốc hay sao? Cứu Nhân tộc khỏi nước lửa, không có nước lửa, thì y sẽ chế cho ra nước lửa đó!
Lục đại tiên sinh tiếp tục nói: “Nếu ngươi có cảnh giới Tông Sư phối hợp với thuật biến hóa vào đó mạo hiểm cũng không sao, nhưng bây giờ...”
Diệp Ngọc Kỳ gật đầu, cũng chính vì vậy, nên cô mới nghĩ tới Tào Hiến Chi.
Mạnh Kỳ cười hắc hắc: “Vậy thì vãn bối đi tăng cảnh giới trước là được.”
Luân Hồi phù tới lúc cần dùng thì phải dùng, sau này còn có thể tìm được tấm khác mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.