Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 930: Ta ngửi được mùi bảo vật (Thượng)




- Đây là cơ hội duy nhất của bọn chúng... Vô Thường Công cũng không thể tin hoàn toàn, năm công mười hầu trong thành Cự Quỷ có bao nhiêu kẻ gắp tâm hại ta đây... Ta rất chờ mong, lúc này phải giải quyết vài vấn đề mới được.
Cự Quỷ Vương cười thản nhiên, sắc mặt mang theo ý bế nghễ, dường như năm công mười hầu trong mắt của hắn chỉ là con sâu cái kiến.
- Bạch Hạo thật tốt, hạt giống gây chuyện... Cũng có chút thiên phú luyện hỏa...
Cự Quỷ Vương mỉm cười, trong mắt hắn Bạch Hạo chỉ là một quân cờ có tác dụng mà thôi.
Chuyện tộc lão Thái gia mất tích không gây ra sóng gió gì, Thái gia cho người ta cảm giác không tra xét, mọi chuyện sóng êm biển lặng.
Thậm chí trong thành Cự Quỷ vẫn giống như cũ không thay đổi...
Đồng dạng, Cự Quỷ Vương không có chút động tác nào, dường như chẳng có chuyện gì sẽ xảy ra, đối với người biết chuyện thì việc này quá quái dị.
Dường như... Mưa gió sắp đến!
Những người trong ma lao ngày đó nghe tộc lão Thái gia nói đều thấp thỏm nhưng không dám thảo luận, chỉ có thể giấu ở trong lòng.
- Một tháng, còn không đánh nhau sao?
Bạch Tiểu Thuần cũng kinh ngạc, trên thực tế hắn vẫn chú ý mật thiết việc này, nhưng đợi một tháng vẫn không thấy ba đại gia tộc hay Cự Quỷ Vương có động tác gì khác.
- Chuyện tộc lão Thái gia bị bắt, cho dù lúc ấy Thái gia không biết nhưng nhất định sẽ tra ra được, bọn họ nhất định tra ra chuyện phản bội bị phát hiện.
- Vẫn không ra tay... Hết lần này tới lần khác Cự Quỷ Vương vô cùng yên tĩnh, chẳng lẽ bọn họ đạt được mục đích chung?
Bạch Tiểu Thuần ngồi trong phòng, nội tâm hắn sinh ra chút xem thường với Cự Quỷ Vương.
- Làm cường giả Bán Thần tới mức như hắn, đoán chừng cũng không có mấy người, nếu ta là Bán thần, trực tiếp ra tay diệt ba đại gia tộc, từ đó giải quyết xong mọi việc...
- Từ đó xem ra ba đại gia tộc còn chưa chuẩn bị thật tốt, hoặc đang do dự... Có lẽ đây là cơ hội với ta.
Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một hồi, hắn cúi đầu nhìn túi trữ vật của bản thân, lúc trước hắn cướp đoạt hai hồn trận Thái gia, sau đó toàn lực luyện chế hỏa diễm mười bốn màu cũng chỉ còn lại non nửa, hơn nữa hắn mấy lần nếm thử luyện chế hỏa diễm mười lăm màu thất bại, hôm nay cũng không còn thừa lại bao nhiêu...
- Không có hồn... Hỏa diễm tiêu hao quá lớn...
Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt lại, hắn suy nghĩ thật lâu, cảm thấy việc này phát triển vượt qua hắn dự đoán.
- Xem ra không thể mạo hiểm, ta nên ra ngoài trước, nếu có cơ hội thì đoạt, không có cơ hội thì thôi.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, cảm thấy tâm thần bất định nhưng nội tâm vô cùng kích thích, suy nghĩ một lúc liền đứng lên đi ra ngoài.
Mặc dù ma lao hạn chế ra ngoài nhưng Bạch Tiểu Thuần thân là đệ nhất hắc tiên, với lại hắn hắn đã hỏi trước, bản thân lại có thù với ba đại gia tộc, vì vậy Lý Húc không làm khó dễ, trực tiếp cho hắn rời đi.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần cải trang cách ăn mặc sau đó từ sông bảo vệ thành rời khỏi ma lao.
Hiện tại đã là hoàng hôn sắc trời dần tối, sông bảo vệ thành quá lớn, Bạch Tiểu Thuần tùy ý tìm một khu vực ngoi lên, cũng không làm kẻ nào chú ý, lập tức rời khỏi thành Cự Quỷ.
- Đáng tiếc không thể bại lộ bản sự ta có thể thay đổi dung mạo, chỉ có thể giả bộ như đang cải trang một chút.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần nói thầm, hắn đội cái mũ chụp, trên thân mặc thêm vài bộ y phục làm dáng người to lớn hơn trước, hắn cúi đầu bay ra khỏi thành Cự Quỷ và bay đi Trần gia.
- Nếu chỉ đoạt Thái gia cũng không tốt, vả lại nhất định đã phòng bị sâm nghiêm, hồn của Bạch gia quá ít, chỉ còn Trần gia...
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần chớp động, hắn âm thầm bay về phía trước, nhanh chóng bay tới thành trì của Trần gia, cũng nhìn thấy chung quanh Trần gia có tám hồn trận.
Nhìn kiến trúc như tổ ong trong hồn trận có nhiều oan hồn bay ra, yết hầu Bạch Tiểu Thuần co giật, hắn nuốt một ngụm nước bọt.
- Hồn của Trần gia không ít...
Bạch Tiểu Thuần trông mà thèm, hắn dò xét cẩn thận, rất là phát sầu hồn trận của Trần gia quá gần thành Trần gia, vả lại bên trong thủ vệ sâm nghiêm, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ, với tốc độ của mình chỉ sợ sẽ bị phát hiện.
- Trần gia quá keo kiệt rồi, chỉ là hồn trận cần gì thủ hộ sâm nghiêm như thế?
Bạch Tiểu Thuần u sầu, cảm giác nhìn thấy nhưng không sờ được làm hắn không cam lòng.
- Không phải là hồn sao, ba đại gia tộc giàu có như thế, thủ hộ sâm nghiêm như thế là quá khi dễ người ta.
Bạch Tiểu Thuần thở dài, biết rõ bản thân không có cơ hội, mang theo phiền muộn rời đi thật xa, lúc này nhìn thành Cự Quỷ, hắn muốn quay về ma lao, đột nhiên đôi mắt Bạch Tiểu Thuần ngưng trọng, hắn nhìn thấy trên pho tượng trong thành có một thân ảnh phá không bay tới.
Khoảng cách mặc dù xa nhưng với tu vi Bạch Tiểu Thuần có thể nhìn rõ người ấy là Vô Thường Công, phương hướng của hắn chính là Bạch gia.
Vả lại Thiên Nhân xuất hành không che giấu thân ảnh bản thân, chẳng những Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy, thậm chí rất nhiều người trong thành Cự Quỷ đều nhìn thấy, ánh mắt của bọn họ mang theo nghiền ngẫm.
- Hả?
Bạch Tiểu Thuần nhìn sang.
- Thời điểm mẫn cảm này, Vô Thường Công lại đi tới Bạch gia?
Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, cũng không suy nghĩ nhiều, thuận theo cửa thành Cự Quỷ quay về trong thành.
Hiện tại sắc trời đã tối, người đi trên đường không ít, Bạch Tiểu Thuần theo đám người đi tới sông bảo vệ thành, hắn vừa đi một nửa, bỗng chung quanh có tiếng xôn xao, chỉ thấy tại pho tượng Cự Quỷ Vương xa xa bộc phát hào quang cực mạnh.
Hào quang bộc phát ra chung quanh, trên đỉnh âầu pho tượng có một thân ảnh mặc tử kim mãng long bào bay ra, đầu đội vương miện, toàn thân sinh ra khí thế kinh thiên động địa.
Dường như hắn đứng nơi đó có thể trấn áp thiên địa, lúc này từ trong vương điện bước vào trong hư vô giống như đang đi dạo, hắn bước chậm như đang đi dạo.
- Cự Quỷ Vương!
- Là Vương gia!
- Bái kiến Vương gia!!
Lúc này tiếng nói lớn ầm ĩ truyền ra từ trong thành Cự Quỷ, tất cả Hồn Tu nhìn thấy đều quỳ lạy, đồng thời thị vệ trong thành Cự Quỷ đều quỳ xuống, chỉ trong chớp mắt tất cả ánh mắt đều tập trung vào thân ảnh Cự Quỷ Vương.
Sắc mặt Cự Quỷ Vương bình thản không nói lời nào, hắn đi từng bước lên bầu trời, hắn tiêu sái đi vào trong tầng mây, từng tia lôi điện không ngừng chạy quanh người hắn.
Thiên địa dị tượng làm người ta kinh hãi, cùng lúc đó sau lưng Cự Quỷ Vương có hư ảnh khổng lồ như ẩn như hiện, dường như một khi ngưng thực có thể xé rách hư không.
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.