Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 847: Rốt Cuộc Ngươi Là Ai? + Ta Cũng Không Tin + Bạch Đạo Hữu Cứu Mạng + Người thừa kế Minh Hoàng




Lúc phân thân bước tới trước mặt bản tôn Bạch Tiểu Thuần liền đưa túi trữ vật tới, hắn khoanh chân ngồi xuống không nhúc nhích. Bản tôn Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra, cầm túi trữ vật, phất tay, hắn lấy bảy tám oan hồn ra khỏi túi. Những oan hồn này mơ hồ không rõ giống như sương mù sắp tiêu tán, khi thì hóa thành gương mặt thổ dân, hoặc là hung thú dữ tợn gào rú Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần không thèm nhìn, thần sắc của hắn cực kỳ nghiêm túc, hắn đặt mình trong trạng thái luyện dược, nâng tay phải bắt bảy tám oan hồn vào trong tay. Sau khi bắt vào trong tay, hắn thông qua quy tắc kỳ dị nào đó, rõ ràng có một tia lửa xuất hiện trong nắm đấm của Bạch Tiểu Thuần nhưng rất nhanh hỏa quang biến mất. Bạch Tiểu Thuần mở bàn tay ra, trong tay không có vật gì cả.
Chu Nhất Tinh nhìn thấy cảnh này liền bĩu môi xem thường.
- Hắn đang dùng phương pháp điều chế hỏa diễm của Chu gia ta. Hừ, cách điều chế hỏa diễm của Chu gia ta được Cửu U Vương ban tặng, mặc dù không tính là cao cấp nhất nhưng cực kỳ không tầm thường, không bỏ ra vài chục năm nghiên cứu sẽ khó có thể nắm giữ. Cho dù là nhất sắc hỏa cũng ít nhất cần một năm trở lên mới có thể thành công, ta có thiên phú luyện hồn ngay cả tộc trưởng cũng than thở, cho dù như thế cần dùng ba tháng nếm thử mấy ngàn lần mới thành công. Ngươi vừa xem cách điều chế lại muốn làm giống như người Chu gia ta, không biết lượng sức!
Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, hắn nhìn lòng bàn tay của mình, trong mắt mang theo suy nghĩ, sau khi thôi diễn lại mang bảy tám oan hồn ra khỏi túi trữ vật, ánh mắt ngưng trọng, hắn nâng tay phải lên bóp oan hồn. Hắn vừa bóp cảnh tượng như vừa rồi xuất hiện, những oan hồn ngưng tụ thành ánh lửa óng ánh không dập tắt, nó càng ngày càng sáng, sau khi Bạch Tiểu Thuần mở bàn tay ra đã có một đóa hỏa diễm đang thiêu đốt hừng hực.
Cảnh tượng này làm Chu Nhất Tinh ngạc nhiên trợn mắt há hốc mồm, hắn ngơ ngác, bởi vì hắn hiểu rõ hệ thống điều chế khác nhau rất khó kiêm dung. Nói như vậy một Luyện Hồn Sư chỉ am hiểu một biện pháp điều chế hỏa diễm, rất khó nắm giữ phương pháp khác, cho dù nắm giữ cũng phải học thật lâu.
Trước mắt họ Bạch dùng thời gian không tới một nén nhang đã có thể làm được! Điều này làm Chu Nhất Tinh giật mình và hít thở không thông.
- Vận khí tốt mà thôi, nhất định là như vậy, vận khí của họ Bạch này không tệ.
Chu Nhất Tinh nuốt nước bọt, tự an ủi mình, ánh mắt hắn nhìn đóa hỏa diễm trong lòng bàn tay Bạch Tiểu Thuần.
- Cũng không phải rất khó.
Bạch Tiểu Thuần đắc ý nhìn hỏa diễm trong lòng bàn tay mình, phát hiện kỳ thật luyện hỏa và luyện dược cũng không khác nhau quá nhiều. Mặc dù phương pháp không giống nhau nhưng kinh nghiệm tương thông, ví dụ như luyện hỏa, hắn cần nắm chắc thời gian dung hồn và dung hợp thuộc tính của các oan hồn với nhau, từ đó sẽ xuất hiện biến hóa, căn cứ những biến hóa này có thể tiến hành điều chỉnh. Khó thì khó, tất cả đều hoàn thành nếu như hiểu rõ phương pháp, nếu không bỏ qua thời cơ sẽ không thành công.
Trong quá trình này cần dùng tu vi phối hợp, cho dù là linh lực hai hồn lực đều xem như lực lượng thiên địa, cho nên không ảnh hưởng khi luyện hỏa. Những biện pháp này, nếu người ngoài cần nắm giữ thời cơ thành thục, Bạch Tiểu Thuần thử lần đầu tiên thất bại là bởi vì tần suất và tốc độ không đúng. Sau khi suy nghĩ hắn dứt khoát xem luyện hỏa giống như luyện dược, hắn xem bàn tay mình như lò đan, linh lực bản thân là hỏa diễm. Kể từ đó mạch suy nghĩ của hắn trở nên rõ ràng hơn trước.
Chỉ một lần là thành công sao?
Nhìn hỏa diễm trong tay mình, tinh thần Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, dường như trước mặt mở ra cánh cửa mới cho hắn, phía sau cánh cửa này là con đường thông thiên, Bạch Tiểu Thuần hưng phấn không chịu nổi.
- Luyện Hồn Sư chính là con cưng của thiên địa, ta cũng là Luyện Hồn Sư!
Bạch Tiểu Thuần cười, nội tâm khoan khoái, biết rõ luyện chế nhất sắc hỏa chứng minh mình đã trở thành Luyện Hồn Sư nhất phẩm trong mắt nguời Man Hoang.
- Kế tiếp là nhị sắc hỏa.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sáng ngời, nhìn hỏa diễm trong tay, hắn lại lấy oan hồn trong túi trữ vật ra ngoài, hắn dựa theo cách điều chế giống như quá trình luyện dược. Hắn dựa theo tỷ lệ khác nhau điều chỉnh vài phương diện dung hợp, lại điều chỉnh linh lực mạnh yếu toàn thân, cuối cùng bàn tay khép kín như lò đan.
Quá trình nói phức tạp nhưng Bạch Tiểu Thuần luyện dược nhiều năm nên đã sớm thuần thục, trong mắt hắn mang theo hào quang tự tin, toàn tâm đắm chìm trong từng oan hồn. Hắn dung nhập chúng vào trong nhất sắc hỏa, thời gian dần qua, màu sắc hỏa diễm cải biến, lúc này xuất hiện nhị sắc hỏa.
Chu Nhất Tinh nằm bên cạnh ngạc nhiên không nhỏ, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào nhị sắc hỏa, hắn nhịn không được ngồi dậy trơ mắt nhìn hỏa diễm trong tay Bạch Tiểu Thuần, nhìn thấy màu sắc của nó biến hóa, hắn cảm thấy đây là việc không thể tin nổi.
- Không có khả năng... Năm đó ta cần dùng thời gian ba năm luyện chế nhị sắc hỏa!
Chu Nhất Tinh giống như nhìn thấy quỷ, hắn hít khí lạnh, hắn không dám tin tưởng vào mắt mình.
- Có cái gì khó lượng đâu, không phải là nhị sắc hỏa sao, xem ra vận khí của họ Bạch này không tệ!
Chu Nhất Tinh chua xót, Bạch Tiểu Thuần nhìn nhị sắc hỏa thành hình trong tay mình.
Vẫn chưa chấm dứt, Bạch Tiểu Thuần lại rót thêm hồn vào lần nữa, lần này hắn sử dụng bốn mươi năm mươi oan hồn, hắn dùng phương thức phức tạp hơn dung nhập vào trong nhị sắc hỏa. Thời gian dần qua, một đóa tam sắc hỏa xuất hiện trong tay hắn.
Bạch Tiểu Thuần không thèm quan tâm tam sắc hỏa trong tay, hắn không dừng tay, tiếp tục lấy mấy trăm oan hồn ra ngoài, ánh mắt hắn sinh ra hào quang kỳ dị. Hắn ném oan hồn vào tam sắc hỏa, oan hồn co rút lại một đám nhỏ nhưng trên thực tế có trước có sau, Bạch Tiểu Thuần khống chế linh lực và điều chỉnh quá trình, số lượng công việc rất phức tạp nhưng lại hoàn thành trong nháy mắt.
Qua một lúc trong tay hắn xuất hiện một đóa tứ sắc hỏa!
- Làm sao có thể?
Đôi mắt Chu Nhất Tinh sắp rớt ra ngoài, tinh thần hắn rung động không chịu nổi, hắn nhìn chằm chằm vào tứ sắc hỏa trong tay Bạch Tiểu Thuần, hắn hít thở dồn dập. Một hai lần còn có thể là vận khí nhưng cảnh tượng trước mắt lại quá đột ngột, hắn không thể thuyết phục bản thân mình nữa, đây không phải vận khí có thể giải thích được. Có thể một lần duy nhất luyện thành tứ sắc hỏa, điểm này nói rõ Bạch Tiểu Thuần đã là Luyện Hồn Sư nhị phẩm.
Tốc độ luyện chế quá nhanh, nhanh đến mức Chu Nhất Tinh còn hoài nghi gia hỏa trước mặt có phải tộc nhân của mình hay không?
***
Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu đã bị Chu Nhất Tinh bỏ đi, ánh mắt hắn kích động nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, nội tâm cắn răng, trong mắt hắn sinh ra cảm giác ghen ghét và oán hận.
- Ta cũng không tin, chỉ là tứ sắc hỏa mà thôi, người này dùng cách điều chế của Chu gia ta, tuyệt đối không thể luyện thành ngũ sắc hỏa, bởi vì ngũ sắc hỏa là một cửa ải khó.
Nội tâm Chu Nhất Tinh đang an ủi mình, Bạch Tiểu Thuần lại mang hơn một ngàn oan hồn ra dung hợp với hỏa diễm, tứ sắc hỏa trong tay hắn không ngừng lắc lư, không ngờ sắp dập tắt. Gương mặt Bạch Tiểu Thuần nghiêm túc nắm chặc nắm đấm, lúc hắn mở bàn tay ra đã là ngũ sắc hỏa!
Chu Nhất Tinh há hốc mồm, hắn cảm thấy đầu óc của mình không đủ dùng, nội tâm kêu gào thảm thiết.
- Cho dù ngươi kinh diễm hơn nữa, chẳng lẽ có thể luyện chế cửu sắc hỏa hay sao? Hắn không thể luyện ra, ta có thể luyện chế! Cho dù hắn là thiên kiêu thì sao, thiên kiêu rất nhiều, thiên phú cũng cần thời gian lắng đọng.
Chu Nhất Tinh phát điên, Bạch Tiểu Thuần không biết những việc này, hiện tại hắn chỉ toàn tâm chú ý vào luyện hỏa. Nếu như biết rõ chỉ sợ hắn càng đắc ý, lúc này hắn nhìn chằm chằm vào ngũ sắc hỏa không rời mắt, không có tiếp tục luyện chế, hắn suy nghĩ nguyên nhân tại sao hỏa diễm lại sắp dập tắt, tại sao lại như vậy?
Qua một lúc lâu, Bạch Tiểu Thuần đã hiểu được.
- Là xung đột, cách điều chế này không hoàn mỹ, lúc ngũ sắc hỏa xuất hiện sẽ tạo thành dung hợp xung đột với nhau, nó sẽ bộc phát ra ngoài. Nếu áp chế được thì thành hỏa, nếu không áp chế sẽ thất bại. Như vậy xem ra không thể hoàn toàn tin tưởng cách điều chế.
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lúc, hắn tiếp tục luyện chế, chuẩn bị luyện ra lục sắc hỏa, lục sắc hỏa yêu cầu hơn ba ngàn hồn mới được. Những oan hồn này phối hợp không được sai lầm, thậm chí còn phải nắm chắc thời gian dung hợp, đối với rất nhiều Luyện Hồn Sư nhị phẩm đây là cửa ải khó khăn nhất nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói ba ngàn hồn chẳng đáng là gì cả. Rất nhanh, ba ngàn hồn xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần điều chỉnh quá trình và trình tự sau đó dung hợp với ngũ sắc hỏa, lúc hắn mở tay ra đã là lục sắc hỏa.
Ngay sau đó là thất sắc hỏa, lúc thất sắc hỏa nằm trong tay Bạch Tiểu Thuần, Chu Nhất Tinh đã hoảng sợ đến mức tận cùng. Ánh mắt hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo ghen ghét mãnh liệt, trong nội tâm tràn ngập không thể tưởng tượng nổi, thậm chí có thể nói hắn đã tuyệt vọng. Cho dù thế nào hắn cũng không dám tin tưởng phải có thiên tư thế nào mới có thể nhìn cách điều chế của gia tộc khác sau đó luyện một lần duy nhất đạt tới thất sắc hỏa.
Đây là yêu nghiệt. Nhất là Chu Nhất Tinh biết rõ, mặc dù mình nói cách điều chế nhưng không nói những điểm cần lưu ý, ví dụ như ngũ sắc hỏa cần áp chế là một trong số đó. Cho dù hắn không nói nhưng họ Bạch giống như vô sự tự thông, cho nên Chu Nhất Tinh phải sợ hãi tư chất yêu nghiệt của đối phương. Thậm chí khi luyện thành bát sắc hỏa, Bạch Tiểu Thuần mở tay ra quan sát, Chu Nhất Tinh đã sắp chết lặng, ánh mắt hắn ngây ngốc, hắn cảm thấy mọi chuyện quá không chân thật.
Thời điểm cửu sắc hỏa bốc cháy hừng hực xuất hiện trong tay Bạch Tiểu Thuần, Chu Nhất Tinh hét lớn một tiếng, ánh lửa đánh thức tâm tình của hắn, hắn đứng phất dậy sau đó chỉ vào Bạch Tiểu Thuần. Ánh mắt giống như gặp quỷ, sắc mặt tái nhợt, gương mặt hoảng sợ và mờ mịt không biết nên nói gì, trong mắt không có tiêu điểm, dường như hắn sắp sụp đổ tới nơi.
- Không có khả năng, chuyện này không có khả năng... Trừ lần đầu tiên thất bại ra, về sau từ nhất sắc hỏa luyện đến cửu sắc hỏa, toàn bộ đều thành công trong lần duy nhất, bất... Bất cứ Luyện Hồn Sư tam phẩm nào cũng không dám nói mình làm được điểm này, chỉ có Hoàng phẩm mới làm được. Rốt cuộc ngươi là ai?
Chu Nhất Tinh rống lên như người bệnh tâm thần, cho dù trước mặt xuất hiện kỳ tích thì hắn vẫn cho rằng đây là chuyện vớ vẩn.
Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, hắn bị Chu Nhất Tinh cắt lời nên không vui nhìn sang Chu Nhất Tinh, đồng thời đáy lòng cũng rất đắc ý, hắn vui vẻ khi thấy mình luyện thành cửu sắc hỏa.
- Om sòm!
Hắn làm ra bộ dạng tiền bối, sau khi Bạch Tiểu Thuần nói xong lại nhìn cửu sắc hỏa trong tay, hắn áp chế phấn chấn trong lòng. Bạch Tiểu Thuần điều chỉnh hô hấp, trực tiếp lấy hơn ba vạn hồn, đám oan hồn khuếch tán bốn phương, hắn buông cửu sắc hỏa ra hình thành biển lửa. Cùng lúc đó hắn phân tâm ba vạn, linh lực không ngừng dung hợp với đám oan hồn, có một mình, có năm con, ba con, trình tự dung hợp không có sai lầm.
Tất cả tình huống đểu nói rõ trình tự vô cùng chuẩn xác, sau mười giây, lúc tất cả hồn tiến vào trong hỏa diễm, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải lên và mở tay ra.
"Ầm!"
Bàn tay Bạch Tiểu Thuần xuất hiện lỗ đen hấp thu biển lửa xung quanh trở về, trong bàn tay hắn xuất hiện thập sắc hỏa! Thập sắc hỏa vừa ra, cả sơn động tỏa sáng, thậm chí hào quang in dấu trên vách tường, từ bên ngoài nhìn vào cũng thấy ánh sáng rất rõ ràng. Uy áp cường đại từ trong thập sắc hỏa lan tỏa ra xung quanh, Bạch Tiểu Thuần cũng phải mở to mắt quan sát, hắn ngơ ngác nhìn thập sắc hỏa trong tay. Thân thể của hắn chậm rãi run rẩy, hắn hô hấp dồn dập, hai mắt của hắn mang theo kích động và hưng phấn.
- Thành, ta luyện thành thập sắc hỏa!
Bạch Tiểu Thuần hưng phấn đến mức tận cùng, cảm giác tự tay luyện chế thập sắc hỏa thành công, thậm chí còn có cảm giác thành tựu hơn cả khi luyện dược. Bạch Tiểu Thuần vui mừng không nhỏ, Chu Nhất Tinh ngạc nhiên, đầu óc hắn kêu "ông ông", hắn triệt để ngây ngốc không nói nên lời, đầu óc hắn mờ mịt nhìn Bạch Tiểu Thuần, quan sát kỹ thập sắc hỏa trong tay Bạch Tiểu Thuần.
Hắn rất muốn tự nói với mình, tất cả chỉ là ảo giác. Hắn đã không thể lừa gạt bản thân, hắn thật sự tận mắt nhìn thấy đối phương dùng cách điều chế của gia tộc mình, một đường từ nhất sắc hỏa luyện thành thập sắc hỏa. Chuyện này đã phá hủy nhận thức của hắn, cho dù gia tộc của hắn có lão tổ Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm cũng không thể làm được chuyện này. Nhất là đối phương vừa biết rõ cách điều chế hỏa diễm của gia tộc mình lần đầu nhưng chỉ làm một lần là thành công, mọi chuyện đều phá tan thường thức của Chu Nhất Tinh, hắn cảm thấy thiên địa nghịch chuyển.
- Điều đó không có khả năng... Không có khả năng... Tại sao có thể như vậy...
Chu Nhất Tinh lẩm bẩm như mê sảng, sắc mặt hắn tái nhợt như tờ giấy, đả kích to lớn làm hắn biết rõ họ Bạch mặt mình chính là thiên tài, bản thân hắn chính là... Phế vật!
***
Cái gì gọi là yêu nghiệt... Đây mới là yêu nghiệt!
Chu Nhất Tinh chán nản, cảm giác tuyệt vọng bao phủ khắp toàn thân, hắn đã không còn khí lực ghen ghét, chênh lệch giữa hai người như trời và đất, hắn không có tư cách ghen ghét. Hắn biết rõ, thập sắc hỏa đại biểu cho Luyện Hồn Sư tam phẩm đỉnh phong, nhìn khắp Luyện Hồn Sư trong Man Hoang, người có thể luyện chế thập sắc hỏa không nhiều, bất cứ người nào cũng là nhân vật hoành hành trong khu vực mình sinh sống.
Thậm chí Luyện Hồn Sư tam phẩm đỉnh phong cũng có thể hấp dẫn không ít hồn tu đi theo, dù sao Luyện Hồn Sư tam phẩm đỉnh phong luyện chế thập sắc hỏa biến thành hồn dược chính là mười phần hồn dược hạ phẩm. Tuyệt đại đa số Luyện Hồn Sư cũng nguyện ý cho hồn tu đi theo mình, dù sao Luyện Hồn Sư lúc luyện hỏa cần số lượng oan hồn quá lớn, như thập sắc hỏa cần ba vạn oan hồn. Nếu dựa vào Luyện Hồn Sư đi bắt lấy quá mức phiền toái, có người đi sẽ giảm được rất nhiều thời gian.
Cũng không phải tât cả Luyện Hồn Sư đều ưa thích bên người có người đi theo, vẫn có không ít hoặc tính cách quái gở, hoặc là có nguyên nhân gì đó đều ưa thích một mình một người. Về phần cần thiết hồn phách, bản thân không tự bắt thì có thể trực tiếp đi vương thành hoặc luyện hồn thế gia, trực tiếp dùng hồn dược giao dịch mua sắm.
Tóm lại, Luyện Hồn Sư tam phẩm đỉnh phong sẽ có thanh danh không nhỏ, nếu có cơ duyên tiến thêm một bước sẽ xuất hiện lột xác long trời lỡ đất, trở thành Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm. Đó chính là nhân vật danh trấn bốn phương, chênh lệch với tam phẩm rất lớn, không nói như trời và đất nhưng chẳng kém bao nhiêu.
Bạch Tiểu Thuần thở sâu, ánh mắt hắn khó khăn lắm mới dời ra khỏi thập sắc hỏa, lại nhìn sang Chu Nhất Tinh, ánh mắt Chu Nhất Tinh và Bạch Tiểu Thuần nhìn nhau. Lúc này hắn kiêu ngạo, hắn cường ngạnh đều bị Bạch Tiểu Thuần dùng thập sắc hỏa đánh tan, nội tâm hắn đắng chát không dám nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần vui vẻ, biết rõ thập sắc hỏa chấn nhiếp tinh thần Chu Nhất Tinh, từ nay về sau mình có thể dễ dàng ra lệnh cho hắn làm việc.
- Cũng tốt, cũng đã hù dọa hắn, như vậy nên dọa một lần thật lớn. Ta lại luyện ra thập nhất sắc hỏa, biến hóa nhanh chóng, trở thành Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm, ta đoán Chu Nhất Tinh sẽ bị giày vò và sợ hãi.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, hắn cười xấu xa, hắn lấy ngọc giản điều chế hỏa diễm của Chu Nhất Tinh ra nghiên cứu.
Chu Nhất Tinh do dự nhưng thấp giọng nói một câu.
- Bạch đạo hữu, thập sắc hỏa và thập nhất sắc hỏa có chênh lệch không nhỏ...
- Ngươi chờ xem là được.
Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ lên tiếng, hắn đã thành công luyện ra thập sắc hỏa, nội tâm vô cùng tự tin, cảm thấy luyện hỏa quá đơn giản.
Nghe hắn nói như vậy, trái tim Chu Nhất Tinh đập thật nhanh, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, thầm nghĩ nếu có thể nhìn thấy thập nhất sắc hỏa xuất hiện, đối với chính mình mà nói chính là cơ duyên không nhỏ. Nhất là đối phương chỉ dùng phương pháp luyện chế của gia tộc, đối với Chu Nhất Tinh mà nói không thua gì lão tổ luyện hỏa trước mặt mình. Chu Nhất Tinh hít sâu một hơi, hắn ngồi nghiêm chỉnh quan sát Bạch Tiểu Thuần.
Thấy Chu Nhất Tinh như thế, Bạch Tiểu Thuần vênh váo tự đắc, cầm thập sắc hỏa, sau đó hắn cân nhắc nên luyện chế thập nhất sắc hỏa thế nào. Hắn vỗ túi trữ vật, lúc này sáu vạn oan hồn bay ra, chúng hình thành oán khí phong bạo, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần nghiêm túc, hắn nâng tay phải điều khiển oan hồn bay vào thập sắc hỏa.
Qua mười hô hấp sau, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, mặc dù hắn đã hoàn thành dung hợp sáu vạn oan hồn vào trong hỏa diễm. Thời gian dần qua, lúc dung hợp với thập sắc hỏa lại xuất hiện biến hóa kỳ lạ, uy lực hỏa diễm quá lớn, Bạch Tiểu Thuần quen thuộc không cao cho nên khi dung hồn tạo thành rung động không nhỏ.
- Không tốt!
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, hắn không thể khống chế được, thập sắc hỏa đã dung nhập sáu vạn oan hồn vào trong, nếu không luyện thành thập nhất sắc hỏa thì chắc chắn thất bại.
Một đám khói xanh bay lên sau đó biến mất không thấy, Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, Chu Nhất Tinh cũng sững sờ.
Bạch Tiểu Thuần hít thở không thông, vừa rồi hắn còn nói khoác, trong nháy mắt sau đó lại thất bại, gương mặt hắn nóng rát. Hắn vỗ túi trữ vật mang thêm oan hồn luyện chế lần nữa, bắt đầu từ nhất sắc hỏa đến thập sắc hỏa, hắn nhìn chằm chằm vào thập sắc hỏa suốt nửa ngày, sau khi tổng kết giáo huấn hắn lại luyện thấp nhất sắc hỏa. Cũng không lâu lắm, khói xanh bay lên, hắn thất bại!
- Ta cũng không tin!
Bạch Tiểu Thuần triệt để tức giận, hắn vỗ túi trữ vật nhưng không còn hồn... Chu Nhất Tinh nhìn sang, sắc mặt hắn khôi phục như thường và dùng ánh mắt cổ quái nhìn Bạch Tiểu Thuần.
- Có cái gì đẹp mắt, tìm hồn cho ta! Không bắt được mười vạn thì đừng quay về!
Bị Chu Nhất Tinh nhìn chằm chằm như thế, Bạch Tiểu Thuần thẹn quá hoá giận, hắn tức giận ném Chu Nhất Tinh ra khỏi sơn động.
Bên ngoài sơn động, Chu Nhất Tinh nghiến răng thống hận, cảm thấy họ Bạch này quá bá đạo. Rõ ràng không có tài năng, mình cũng khuyên bảo, không nghe cũng bỏ đi, còn lớn tiếng khoác lác, làm không được sau đó giận chó đánh mèo.
- Hừ, Luyện Hồn Sư Hoàng phẩm làm gì dễ dàng như vậy!
Chu Nhất Tinh cười lạnh, hắn lại bất đắc dĩ, trên người hắn có cấm chế Bạch Tiểu Thuần lưu lại cho nên chỉ có thể nghe theo lệnh của Bạch Tiểu Thuần, hắn đi xung quanh bắt hồn.
Oan hồn nơi đây bị phân thân của Bạch Tiểu Thuần bắt không còn, Chu Nhất Tinh tìm cả buổi cũng không tìm được, lo lắng tay không quay về lại bị họ Bạch thu thập, vì vậy nghiến răng nghiến lợi đi xa hơn tìm kiếm. Hắn cứ đi tới khi trời tối, mây đen tràn ngập, không bao lâu thì trời mưa, nước mưa hôi chua, rơi vào người cũng không thoải mái. Thỉnh thoảng còn có từng tia sét đánh ngang bầu trời.
Nếu là lúc khác Chu Nhất Tinh vận chuyển tu vi không thèm quan tâm chút nước mưa này, trước mắt tu vi bị phong ấn chín thành rưỡi, hắn khóc không ra nước mắt, đáy lòng nguyền rủa.
- Ta hận họ Bạch, tốt nhất Minh Hoàng mở mắt, trực tiếp hàng lâm một đạo minh lôi đánh chết họ Bạch.
Chu Nhất Tinh ra ngoài tìm kiếm hồn, Bạch Tiểu Thuần cũng an bài ba phân thân đi tìm oan hồn, thậm chí trực tiếp tiến vào rừng nhiệt đới bắt.
Tu vi phân thân giống hệt bản tôn, lại cầm Tụ Hồn Đan, sử dụng còn tiện lợi hơn Chu Nhất Tinh nhiều, ba phân thân nhanh chóng quay về. Bạch Tiểu Thuần trầm mặc rất lâu, phân tích nguyên nhân thất bại sau đó lại luyện chế.
Một lần, hai lần, ba lần...
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã qua bảy ngày, Bạch Tiểu Thuần luyện thập sắc hỏa hơn mười lần nhưng lại không có lần nào luyện thập nhất sắc hỏa thành công.
***
Càng như vậy Bạch Tiểu Thuần thẹn quá hoá giận, đôi mắt đỏ rực tràn ngập tơ máu, tóc tai bù xù. Hắn làm ra nhiều cử chỉ điên cuồng, điên cuồng tìm kiếm nguyên nhân thất bại, lại tiến hành sửa lại, đến cuối cùng cách điều chế thập nhất sắc hỏa đều bị Bạch Tiểu Thuần cải biến không ít. Trong quá trình cải biến, hắn luyện chế không thành công lần nào, dường như thập sắc hỏa và thập nhất sắc hỏa chính là một cái bình cảnh.
Chẳng những cách điều chế cần cải biến, thậm chí khống chế với thập sắc hỏa cũng là mấu chốt, thời gian ngày từng ngày qua đi, Bạch Tiểu Thuần không ngừng luyện hỏa.
Bạch Tiểu Thuần đang luyện hỏa, đột nhiên vào lúc này cách sơn cốc không xa có bóng dáng Chu Nhất Tinh tóc tai bù xù, chật vật không chịu nổi. Thậm chí hắn còn phun máu tươi, hắn mang theo bi phẫn gào thét chạy trở về hang động, sau lưng hắn có hơn trăm thổ dân đang đuổi giết hắn.
- Các ngươi khinh người quá đáng!
Chu Nhất Tinh rống to lên, đáy lòng của hắn biệt khuất, Bạch Tiểu Thuần yêu cầu hắn bắt mười vạn oan hồn, tu vi của hắn bị phong ấn, lúc ra ngoài tìm kiếm không tìm được nhiều như vậy. Bây giờ tu vi bị phong ấn còn nửa thành, tuy hắn có tu vi Kết Đan hậu kỳ nhưng thân thể có thương thế, chỉ có thể phát huy ra lực lượng Trúc Cơ sơ kỳ . Hắn cũng không phải không muốn thừa dịp bỏ chạy, hắn lại phát hiện sau khi rời khỏi Bạch Tiểu Thuần phạm vi nhất định thì cấm chế trong người bộc phát, dọa hắn quay đầu trở về, đáy lòng nguyền rủa Bạch Tiểu Thuần.
Điều này cũng bỏ đi, trên đường đi có kẻ không hảo ý nhìn chằm chằm vào mình, lúc phát hiện không ổn hắn bỏ chạy thật nhanh, không ngờ lại bị đám thổ dân ngăn cản. Tuy bị hắn một đường giết một ít nhưng thổ dân xuất hiện càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng bốn phương tám hướng đều có thổ dân săn giết hắn, mà bản thân mình biến thành con mồi của người ta.
Trong lúc nguy cơ, Chu Nhất Tinh chỉ có thể thi triển bí thuật không tiếc tiêu hao sinh mệnh lao ra, đám thổ dân nhìn thấy hắn thi triển bí thuật lại hưng phấn liều mạng truy kích. Nội tâm Chu Nhất Tinh biệt khuất đến mức tận cùng, nếu tu vi của hắn không bị phong ấn, lúc gặp đám thổ dân Trúc Cơ này sẽ không bỏ qua tên nào, thậm chí chọc giận hắn, hắn có thể san bằng cả bộ lạc.
Trước mắt hồn lực bị phong ấn, quá nhiều pháp thuật không thể sử dụng. Vừa nghĩ tới mình bị đám thổ dân đuổi giết, hắn ủy khuất nước mắt chảy ra ngoài, hắn biết rõ, nếu chạy không kịp hắn sẽ chết.
- Ta là Luyện Hồn Sư tam phẩm, các ngươi dám truy kích ta sao?
Chu Nhất Tinh rống lên thê lương, giọng nói quanh quẩn hư vô, sau lưng hắn có hai pháp thuật hồn đao bay tới nổ tung gần người Chu Nhất Tinh, lực trùng kích làm Chu Nhất Tinh phun máu tươi, hắn lảo đảo tiếp tục chạy trốn. Sau đó trên trăm thổ dân mở to mắt sau đó truy kích nhanh hơn, còn có hai hồn tu dùng ánh mắt tham lam nhìn hắn, nhìn Chu Nhất Tinh giống như nhìn chí bảo đang di chuyển. Sau khi nghe Chu Nhất Tinh tự xưng là Luyện Hồn Sư tam phẩm, sắc mặt hai người biến hóa thật nhanh, ngay cả đám thổ dân xung quanh cũng sợ hãi.
- Luyện Hồn Sư ư? Hồn lực chấn động trên người hắn yếu tới cực điểm, không cách nào phán đoán thân phận của hắn, nếu thật là Luyện Hồn Sư cũng bỏ đi, chắc hắn có thương thế trên người. Tu vi của hắn không phải là Trúc Cơ, mà là Kết Đan, một khi thương thế hắn khôi phục, chúng ta làm ra chuyện giết người đoạt bảo, thậm chí còn có thể gây ra đại họa.
Vào lúc những thổ dân chần chờ, hai hồn tu nhìn nhau sau đó cắn răng và lên tiếng.
- Ngươi nói mình là Luyện Hồn Sư tam phẩm, ngươi xuất ra một đám thất sắc hỏa chúng ta sẽ tin tưởng, lập tức xin lỗi Luyện Hồn Sư đại nhân, cũng xin nhận tội!
Chu Nhất Tinh nghe vậy càng buồn bực, hắn hiện giờ không có thất sắc hỏa, thậm chí bởi vì tu vi phong bế nên không có năng lực luyện hỏa. Không biết chứng minh thân phận của mình thế nào, chỉ có thể rống to lên, thúc dục bí pháp bỏ chạy.
- Lại dám nói láo là Luyện Hồn Sư!
- Hắn chạy không xa lắm, đuổi theo mau, giết người này có lẽ sẽ hóa giải được nguy cơ của bộ lạc Hắc Sơn chúng ta. Nhất là người này bị thương nặng nên tu vi hạ xuống Trúc Cơ, đây là Minh Hoàng ban cho bộ lạc Hắc Sơn chúng ta một phần đại lễ vượt qua cửa ải khó khăn!
Hai tên hồn tu nhìn thấy Chu Nhất Tinh gia tốc bỏ chạy liền đuổi theo lần nữa. Lần truy kích này diễn ra trong một ngày vẫn chưa kết thúc, Chu Nhất Tinh đã dùng toàn bộ khí lực bỏ chạy như điên, nội tâm của hắn bị lửa giận đè nén, bản thân hắn muốn tự bạo.
- Ta hận nhất họ Bạch! Ta hận tất cả người họ Bạch trong thiên hạ!
Chu Nhất Tinh hối hận tới mức tận cùng.
- Trước kia ta đã nói cho hắn biết luyện thập nhất sắc hỏa vô cùng khó khăn, hắn không nghe ta cũng bỏ đi, không ngờ sau khi thất bại lại thẹn quá hóa giận. Nếu không phải họ Bạch thẹn quá hoá giận bức ta đi ra tìm hồn, ta làm sao rơi vào kết quả thế này?
Chu Nhất Tinh nghiến răng nghiến lợi, đám người đuổi giết càng ngày càng gần, Chu Nhất Tinh gào thét, hắn chỉ có thể liều mạng thi triển bí pháp kéo dài khoảng cách, khóe miệng không ngừng chảy máu tươi. Hắn bay về hướng sơn động của Bạch Tiểu Thuần.
Thời gian trôi qua, ngày hôm nay đối với Chu Nhất Tinh mà nói là ngày đáng nhớ nhất đời, cũng là lần bị đuổi giết dùng nhiều bí pháp như vậy, hoàn toàn không tiếc mệnh. Lúc này sinh cơ tiêu hao không ít, ngay cả tóc cũng biến thành hoa râm, trả giá lớn như vậy mới có thể kiên trì chạy trốn tới bây giờ. Lúc hắn nhìn thấy ngọn đồi trọc có Bạch Tiểu Thuần ở lại, hắn đã khóc rống lên, lúc này hắn chờ mong được trở về bên cạnh Bạch Tiểu Thuần tới mức chưa từng có.
- Các ngươi chờ đó cho ta!
Chu Nhất Tinh hét lớn một tiếng, hắn bay thẳng về phía đồi trọc, đám thổ dân và hai hồn tu sau lưng hắn đều biến sắc. Lúc nhìn thấy đồi trọc liền cảm giác không ổn, cả đám nhìn nhau, bọn họ cắn răng bấm niệm pháp quyết bộc phát hồn lực. Hồn lực ngưng tụ thành hai thanh hồn đao lớn mấy chục trượng, hai thanh hồn đao dung hợp với nhau, trực tiếp hóa thành hồn đao chừng mười trượng, thổ dân xung quanh cùng hét vang.
Sau khi hét vang huyết khí trong người bọn họ bùng phát sau đó hóa thành từng sợi khói đen dung vào trong hồn đao mười trượng, đao này quỷ dị, nó có cái miệng lớn hấp thu khí huyết thổ dân. Thân đao bành trướng lớn hơn năm mươi trượng, lúc này thanh đao bay thẳng về phía Chu Nhất Tinh.
***
Làm xong mọi chuyện, hai hồn tu uể oải sắc mặt mệt mỏi, sắc mặt hơn trăm thổ dân xung quanh cũng tái nhợt, lúc này dùng ánh mắt chờ mong nhìn về phía Chu Nhất Tinh.
- Bí pháp bộ lạc ư?
Tinh thần Chu Nhất Tinh rung động rất mạnh, hắn hét lên một tiếng, hắn vỗ vào tim sau đó phun ra bảy tám ngụm máu tươi, lại thi triển bí pháp bảo vệ bản thân. Tốc độ của hắn tăng lên tránh thoát cây hồn đao tới gần, hắn tới gần đồi trọc và rống to lên.
- Bạch đạo hữu cứu mạng!
Trong nháy mắt Chu Nhất Tinh cầu cứu, thanh hồn đao lại tăng tốc đuổi theo, nó đâm thẳng vào đồi trọc, không chỉ muốn giết Chu Nhất Tinh, còn muốn chôn vùi cả ngọn đồi bên dưới.
Vào lúc này trong hang động, ba đại phân thân của Bạch Tiểu Thuần đã ra ngoài bắt hồn, bản tôn đang đả tọa, sắc mặt của hắn dữ tợn, tóc tai bù xù, trong đôi mắt mang theo tơ máu và điên cuồng. Trong tay hắn là một đám thập sắc hỏa, bốn phía còn có vô số oan hồn không ngừng dung hợp với hỏa diễm, Bạch Tiểu Thuần hết sức chăm chú không dám phân tâm. Hắn cũng nhìn thấy chuyện bên ngoài nhưng lại không có thời gian để ý tới, hiện tại hắn đã đỏ mắt, mấy ngày này hắn thất bại vô số lần, mà mỗi một lần thất bại đều phải làm lại, cái giá quá lớn.
- Lần này nhất định sẽ thành công, nhất định có thể làm!
Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, lập tức cho thập sắc hỏa không ngừng thôn phệ oan hồn, lúc màu sắc thập nhất sắc hỏa xuất hiện liền lắc lư dữ dội, dường như sắp bất ổn. Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, hắn lo lắng bấm niệm pháp quyết, hắn lại gia tốc quá trình dung hợp. Trong lúc dung hồn, hỏa diễm lắc lư càng nhanh hơn, ngay sau đó sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa dữ dội, thập sắc hỏa trong tay hắn cuồng bạo.
Cùng lúc đó tiếng Chu Nhất Tinh cầu cứu vang lên, còn hơn trăm thổ dân gào thét. Lúc những âm thanh này vang lên liền có tiếng nổ mạnh xuất hiện sau đó nổ tung, thập sắc hỏa vốn bất ổn, không biết phát sinh biến hóa gì liền tự bạo.
Bạch Tiểu Thuần quát to một tiếng, hắn lui ra phía sau, trực tiếp xuất Vĩnh Dạ Tán phòng hộ bản thân, lúc này tiếng nổ đất rung núi chuyển sinh ra. Cả đồi trọc nổ tung, không đợi hồn đao va chạm, cả đồi trọc tan vỡ, một đạo hỏa diễm khủng bố không ngừng lan tràn ra xung quanh! Vô số đá vụn bắn tung tóe sau đó hòa tan thành dung nham nóng chảy, hồn đao vừa bay tới va chạm với hỏa diễm liền sụp đổ hóa thành tro bụi, giống như chưa từng xuất hiện bao giờ.
Tất cả diễn ra quá đột ngột, cho dù là Chu Nhất Tinh hay những thổ dân kia, không một ai kịp phản ứng, trơ mắt nhìn đồi trọc bộc phát giống như ngọn núi lửa đang phun trào.
Sau tiếng nổ vang sinh ra, cả đồi trọc chẳng những sụp đổ, thậm chí còn hóa thành dung nham nóng chảy, lúc hỏa diễm lan tràn ra chung quanh, bọn họ có cảm giác như gặp phải thiên địch, mọi người hét lớn sau đó lui ra phía sau.
Cũng may hỏa diễm không lan tràn ra quá xa đã biến mất, toàn thân Chu Nhất Tinh bị cháy đen, bởi vì hắn né tránh nhanh, sợ chậm một chút sẽ bị đốt thành tro bụi.
Cảnh tượng này làm Chu Nhất Tinh sợ run lên, đá thổ dân và hồn tu đuổi theo hắn càng sợ hãi, nội tâm kinh hoàng thất thố, toàn thân run rẩy.
- Các ngươi thật lớn mật!! Dám quấy rầy ta luyện hỏa!
Lúc biển lửa biến mất, một nói nói tức giận từ trong dung nham nóng chảy phía dưới vang lên..
Giọng nói mang theo lửa giận ngập trời quanh quẩn bốn phương, rốt cuộc biển lửa biến mất, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, sắc mặt khó coi nhìn chung quanh.
Toàn thân hắn rách rưới nhưng trong nội tâm cực kỳ tức giận, Bạch Tiểu Thuần cảm giác lần này mình sắp thành công, sở dĩ thất bại là bị người khác quấy rây.
Vào lúc này ánh mắt hắn đỏ rực, lúc hắn đi ra hồn tu và thổ dân nhìn thấy tay phải Bạch Tiểu Thuần nâng một đóa thất sắc hỏa trong tay liền run rẩy.! 
- Luyện Hồn Sư tam phẩm!
Bạch Tiểu Thuần cầm thất sắc hỏa trong tay, thân thể đám thổ dân chung quanh run rẩy, bọn họ vô cùng khẩn trương, nhìn thất sắc hỏa trong tay Bạch Tiểu Thuần, nội tâm sợ hãi theo bản năng.
Chẳng những đám thổ dân sợ hãi, ngay cả hai tên hồn tu Trúc Cơ Đại viên mãn cũng kinh hồn táng đảm, nhìn ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo rung động rất mạnh.
Nội tâm càng run rẩy, nội tâm bọn họ biết rõ có thể luyện chế thất sắc hỏa i biểu cho Luyện Hồn Sư tam phẩm, Luyện Hồn Sư như vậy tùy tiện cũng có thể triệu hoán một đám hồn tu tùy tùng mình, hiển nhiên người trước mắt tùy tiện cầm thất sắc hỏa trong tay, ít nhất cũng là Luyện Hồn Sư tam phẩm, mà tên bị bọn họ đuổi giết chính là tùy tùng của Luyện Hồn Sư.
Chẳng những bọn họ đắc tội tùy tùng của người ta, càng quấy rầy Luyện Hồn Sư tam phẩm luyện hỏa... Hai tên hồn tu sợ hãi không ngừng đổ mồ hôi lạnh, nhất là nhìn thấy đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực, lại nhớ tới biển lửa đáng sợ vừa rồi, hai người lập tức ôm quyền cúi đầu thật sâu.
- Hồn sư bớt giận...
- Chúng ta thực không biết hồn sư đại nhân đang luyện hỏa tại nơi này, kính xin hồn sư bớt giận, chúng ta... Chúng ta nguyện ý bồi thường!
Giọng nói hai tên hồn tu run rẩy, từ khi bọn họ cúi đầu bái kiến, đám thổ dân chung quanh lập tức quỳ lạy.
Nhìn thấy đám người này như vậy, Bạch Tiểu Thuần có tức giận cũng không phát tiết được, hắn cũng ý thức được luyện chế thâp nhất sắc hỏa thất bại có chút liên quan tới đám người này nhưng đây không phải nhân tố chủ tố, chủ yếu là mình luyện chế tồn tại sai lầm.
Mặc dù hắn giải quyết tất cả vấn đề, trước mắt lại xuất hiện vấn đề mới, mà vấn đề này rất nghiêm trọng, uy lực tự bạo lớn tới mức hắn cũng phải kinh hãi.
- Chẳng lẽ nhân tố bên trong bất ổn, nếu bên trong bất ổn, tại sao lúc trước không tự bạo?
Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, hắn trầm ngâm tìm kiếm đáp án, hai tên hồn tu thấp thỏm lo âu, lại nói xin lỗi lần nữa, bỗng nhiên sắc mặt hơi động động, nhớ tới khó xử của bộ lạc hôm nay, bọn họ nhin nhau, lập tức lên tiếng mở miệng.
- Động phủ của đại sư bị hủy, nếu tạm thời chưa có nơi để đi, có thể tới bộ lạc chúng ta nghỉ ngơi.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy sơn động không thể ở lại, nghe vậy gật gật đầu, hắn cũng cần tìm nơi nghỉ lại và tìm hiểu nguyên nhân tại sao mình thất bại.
Đồng thời nhìn sang hai tên hồn tu và đám thổ dân chung quanh, Bạch Tiểu Thuần cũng ý thức được địa vị của Luyện Hồn Sư trong Man Hoang rất cao, còn cao hơn bản thân mình suy nghĩ.
***
Chu Nhất Tinh cực kỳ bi phẫn, hắn nhìn thấy tất cả, đáy lòng ủy khuất, hắn thầm nghĩ lúc trước mình nói mình là Luyện Hồn Sư tam phẩm, hết lần này tới lần khác đám thổ dân và hồn tu này không nghe.
Lúc này cả đám người cẩn thận từng li từng tí cung kính mời Bạch Tiểu Thuần trở về bộ lạc mình, bộ lạc này không lớn, nhân khẩu hơn ngàn người mà thôi, bọn họ sống trong sơn cốc một dãy núi.
Tuy bốn phía có rào chắn nhưng lại cho người ta cảm giác cực kỳ nguyên thủy, bốn phía là những hang động trên vách núi, Bạch Tiểu Thuần đã đến liền được tôn sùng là khách quý, hai hồn tu tống xuất động phủ để Bạch Tiểu Thuần ở lại, mỗi ngày đưa tới rất nhiều oan hồn bồi thường.
Đủ loại đãi ngộ làm cho Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được địa vị của Luyện Hồn Sư trong Man Hoang cực cao, nhất là đám thổ dân nơi đây, mỗi lần nhìn thấy mình đều dùng ánh mắt sùng bái và sợ hãi, Bạch Tiểu Thuần có cảm giác chỉ cần mình ra lệnh một câu, đám thổ dân này sẽ không do dự chấp hành.
Hai tên hồn tu kia, mặc có kính ý và nịnh nọt mình nhưng lại mang tâm tư không dám nói.
Về phần Chu Nhất Tinh, bởi vì được cho rằng là tùy tùng của Bạch Tiểu Thuần cho nên cũng hưởng thụ đãi ngộ tôn sùng, chỉ có điều không bằng Bạch Tiểu Thuần mà thôi.
Sau khi đến bộ lạc này nửa tháng, mỗi ngày Bạch Tiểu Thuần tiêu hao rất nhiều oan hồn, hai hồn tu đều cắn răng xuất ra, Bạch Tiểu Thuần cũng có chút xấu hổ.
- Nói đi, các ngươi có chuyện gì muốn nhờ ta trợ giúp.
Ngày hôm nay, lúc hai tên hồn tu cung kính dâng oan hồn lên, Bạch Tiểu Thuần ho khan và hỏi thăm.
Hắn vừa nói lời này hai tên hồn tu trung niên cực kỳ kích động, bọn họ mấy ngày qua không biết nên mở miệng thế nào, bây giờ Bạch Tiểu Thuần chủ động nói ra, hai người nhìn nhau sau đó báo ra tình hình thực tế.
Bởi vì Minh Hoàng hai tháng trước truyền pháp chỉ, muốn lựa chọn người thừa kế, yêu cầu người thừa kế cực kỳ hà khắc, mặc dù như thế, cho dù vương thành hay thế gia luyện hồn của Man Hoang đều điên cuồng, bọn họ sẽ tham dự.
Mà người tham gia tranh đoạt vị trí thừa kế có hạn chế tu vi, cho nên cần rất nhiều hồn dược tăng tu vi lên, vì vậy ba đại gia tộc trong Cự Quỷ Vương thành đã liều tất cả, bọn họ báo cho tất cả bộ lạc trong lãnh dịa, hạ lệnh cưỡng chế, trong thời gian hạn định phải dâng đủ hồn dược, nếu không giao đủ, bộ lạc sẽ lâm vào nguy cơ sinh tử.
Mà bộ lạc Hắc Sơn bởi vì xuất hiện một ít chuyện ngoài ý muốn nên thực lực suy yếu, trong thời gian ngắn không cầm ra nhiều hồn dược như vậy, rơi vào đường cùng, một phương diện bán của cải trong bộ lạc, một phương diện khác ra ngoài tìm kiếm Luyện Hồn Sư tương trợ, một phương diện lại đi bốn phía ăn cướp, muốn giết người đoạt bảo, gom góp đủ hồn dược.
Cho dù làm cả ba cách nhưng vẫn lâm vào nguy cơ...
Bạch Tiểu Thuần nghe xong, cảm thấy có phần ngạc nhiên, Chu Nhất Tinh suýt nữa rớt tròng mắt ra ngoài, nhất là nghe thấy Minh Hoàng tìm người thừa kế, hai mắt Chu Nhất Tinh xuất hiện hào quang chưa từng có, thậm chí hô hấp của hắn dồn dập.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần khẽ động, sắc mặt như thường, dấu diếm dấu vết nói bóng nói gió tìm hiểu tin tức, Chu Nhất Tinh đang rung động nên không khách sáo với Bạch Tiểu Thuần, hắn biết gì nói đấy.
Bạch Tiểu Thuần mới hiểu rõ, ánh mắt cũng sinh ra hào quang sáng ngời, thì ra trong Man Hoang, trừ có Hoàng thành Khôi Hoàng, còn có Minh Hoàng.
Tin tức liên quan đến Minh Hoàng là một truyền thuyết, trong truyền thuyết, sau khi Khôi Hoàng đầu tiên chết, hồn của hắn không tiêu tán mà là hóa thành một đầu Minh Hà, khống chế tử vong của thế gian, mà Minh Hà chi linh chính là Minh Hoàng!
Đời đơi kiếp kiếp con dân tín ngưỡng Khôi Hoàng, mặc dù trong Man Hoang này, thổ dân vô tri vô giác cũng tín ngưỡng Minh Hoàng.
So với Khôi Hoàng là người đứng đầu trên thực tế, bọn họ đều thờ phụng tượng thần.
Truyền thuyết, sâu trong Minh Hà có một Minh Hoàng cung, mà Minh Hoàng ở lại nơi đó, thậm chí trong lịch sử từng có sứ giả Minh Hoàng xuất hiện trên thế gian, mỗi một sứ giả xuất hiện đều được người người tôn kính, thậm chí đương đại Khôi Hoàng cũng khách khí với hắn.
Vào hai tháng trước trên bầu trời Hoàng thành xuất hiện Minh Hà, trên đó có tấm bia đá pháp chỉ hàng lâm, pháp chỉ nói rằng, trong sáu mươi năm phải lựa chọn ra một người thừa kế trở thành Minh Hoàng tiếp theo!
Chuyện này oanh động cả Man Hoang, phải biết rằng bao nhiêu năm rồi chưa bao giờ có chuyện Minh Hoàng lựa chọn người thừa kế, đây là lần đầu tiên!
Tất cả gia tộc trong Hoàng thành, các thế lực Thiên hầu, Thiên quân và Thiên vương đều rung động, bọn họ đều mơ tưởng muốn tộc nhân của mình trở thành Minh Hoàng.
Muốn trở thành người thừa kế Minh Hoàng cần thỏa mãn hai điều kiện, một phải có tu vi Nguyên Anh, điều kiện thức hai phải đạt được tư cách hậu tuyển!
Trong hai điều kiện này, trọng điểm là điều thứ hai.
Dù sao điều kiện trước chỉ là tu vi Nguyên Anh, cho dù nơi này là Man Hoang nhưng tu sĩ Nguyên Anh không hiếm thấy, nhất là những Luyện Hồn Sư cường đại, bởi vì bản thân bọn họ có thể luyện chế hồn dược, bọn họ càng có khả năng đột phá Kết Đan hơn cả hồn tu, cũng dễ dàng bước vào Nguyên Anh.
Tư cách hậu tuyển mới là điều khó nhất.
- Làm cách nào đạt được tư cách hậu tuyển?
Sắc mặt Chu Nhất Tinh hơi run run, nhìn sang hai hồn tu trung niên trơớc mặt và hỏi, trái tim của hắn lúc này đang đập rất mạnh, chuyện Minh Hoàng tìm truyền nhân chính là đại sự kinh thiên đông địa trong Man Hoang, ngay cả hắn dù không có tu vi Nguyên Anh cũng mơ tưởng chiếm được một chén canh.
Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, hắn cũng nhìn sang hai hồn tu trung niên, hai người này không giấu diếm, lập tức nói những gì mình biết, dù sao loại chuyện này không phải bí mật gì.
- Muốn có được tư cách hậu tuyển, đầu tiên phải là Luyện Hồn Sư, trọng yếu nhất là phải luyện linh Nguyên Anh bản thân ngoài năm lần trở lên mới có tư cách hậu tuyển!
Hai hồn tu trung niên lên tiếng, sắc mặt Chu Nhất Tinh biến hóa dữ dội và kinh hô.
- Làm sao có thể!! Luyện linh Nguyên Anh bản thân, đó là bí pháp chung cực của Luyện Hồn Sư trong truyền thuyết, mặc dù trên lý luận có thể giúp tăng tốc độ tu hành của bản thân, đạt tới một loại trình độ không thể tưởng tượng nổi, thực lực cũng rất mạnh, nhưng mà... Loại phương pháp này hiếm người nếm thử, nhất là năm lần... Này không phải tìm chết sao!
Bạch Tiểu Thuần cũng mở to mắt ra nhìn, trước kia hắn chưa bao giờ nghĩ có thể luyện linh Nguyên Anh bản thân, loại chuyện này không thể tưởng tượng nổi, hiển nhiên có nguy hiểm cực lớn.
Phải biết rằng luyện linh tồn tại khả năng thất bại, luyện linh năm lần sẽ có thất bại cực cao, lúc luyện linh pháp bảo, một khi thất bại sẽ là pháp bảo tan nát, luyện linh Nguyên Anh... Chắc hẳn cũng như thế.
Nếu thất bại... Nguyên Anh tan vỡ, chẳng khác gì bản thân rơi vào kết cục hình thần câu diệt, chuyện này hiếm người nếm thử... Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, hắn cảm thấy Chu Nhất Tinh thất thố như vậy cũng dễ hiểu... Dù sao người có can đảm làm chuyện này hoặc phải có tự tin cực lớn, hoặc là người điên cuồng tới cực điểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.