Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 784: Chẳng lẽ hắn là Thiên Nhân? (Thượng)




Lão giả cũng không biết vì sao đám oan hồn không truy đuổi theo mình, chỉ có thể cân nhắc nguyên nhân là do xuất thân của hắn, lão giả hồn tu càng suy nghĩ càng cảm thấy có khả năng, mặc dù không xác định nhưng rất hi vọng Bạch Tiểu Thuần bước vào sẽ bị đám oan hồn thôn phệ.
Thời điểm hắn đang cười lạnh, những người khác khẩn trương, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra một tia quyết đoán.
- Có lẽ không thành vấn đề, chúng nhất định không nhìn thấy ta!
Bạch Tiểu Thuần sờ sờ mặt nạ, hắn tiến lên phía trước, bước vào trong hố sâu.
Hắn đã quyết định một khi không ổn, cho dù thân thể có bị xé rách cũng phải triển khai thần thông dung thiên địa chạy ra khỏi nơi này, lúc hắn đang tiến vào hố sâu, đám oan hồn bên dưới không thèm nhìn hắn, chúng vẫn du đãng như trước.
Hơn ngàn tu sĩ bên ngoài sững sờ nhìn cảnh này, lão giả hồn tu ngây người.
- Xảy ra chuyện gì?
Bạch Tiểu Thuần lập tức phấn chấn, hắn vẫn tiến lên thật chậm, khi hắn tiến tới gần đám oan hồn, dần dần đi vào chính giữa, trên đoạn đường này không có bất kỳ oan hồn nào biểu hiện phát hiện ra hắn tới gần, dường như chúng không thấy hắn.
Cho đến khi Bạch Tiểu Thuần tiến sâu vào đám oan hồn, hắn lập tức bóp nát một viên Tụ Hồn Đan.
Oanh, trong bàn tay hắn sinh ra hấp lực cực lớn, trong chớp mắt hơn vạn oan hồn bị hấp thu biến thành hồn câu, Bạch Tiểu Thuần thu hồi hồn câu, cùng lúc đó vô số oan hồn bạo động, vô số con đang bỏ chạy chung quanh, Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, hắn chờ trong chốc lát lại phát hiện mặc cho hồn triều bốn phía nổi giận gào thét cỡ nào cũng không tìm được chính mình, hắn cũng an tâm không ít.
Nhất là đám thủ hạ bên ngoài đang cả kinh nhìn mình, nội tâm Bạch Tiểu Thuần cười hắc hắc, hắn dứt khoát chắp tay sau lưng và hất cằm lên, bày ra bộ dáng cao thâm mạt trắc.
Ánh mắt người bên ngoài nhìn hắn có sự khác biệt, trong mắt bọn họ, mấy chục trên trăm vạn oan hồn bên dưới không ngừng gào thét giận dữ, chúng như đang phát cuồng, dường như muốn hủy diệt tất cả mọi thứ nhưng cũng chỉ bồi hồi chung quanh Bạch Tiểu Thuần, chúng gào thét hung ác, thậm chí còn có ít Nguyên Anh hồn màu đỏ xuất hiện trên vai Bạch Tiểu Thuần gào thét đám oan hồn khác.
Hết lần này tới lần khác Bạch Tiểu Thuần vẫn bình tĩnh đứng đó, hắ không quan tâm những oan hồn này, thậm chí tùy ý vung tay thu Nguyên Anh hồn.
Phong khinh vân đạm, hiển thị rõ phong phạm cao thủ tuyệt thế!
Hình ảnh này lọt vào mắt người bên ngoài, hơn một ngàn tu sĩ đều nhìn thấy rõ ràng, tâm thần chấn động, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần còn mang theo cuồng nhiệt, đáy lòng bọn họ không bình tĩnh, vừa nghĩ tới thân phận Bạch Tiểu Thuần liền có cảm tưởng mọi thứ xảy ra trên người hắn không có gì là không thể xảy ra.
Dù sao đây chính là Bạch đại sư, là tồn tại trên Man Hoang tất sát bảng, càng vượt qua vô số tu sĩ Nguyên Anh, là siêu cường nhân bài danh thứ mười.
Bởi vì hắn mà diệt quá nhiều oan hồn, lại có hằng hà chiến tích, không quá lời khi nói hắn là khắc tinh của oan hồn.
Những tu sĩ này càng mù quáng sùng kính Bạch Tiểu Thuần, cho nên bọn họ rung động không gì sánh bằng, lão giả hồn tu lại hoảng sợ, trong nháy mắt toàn bộ thế giới quan của hắn sụp đổ.
- Điều... Điều này sao có thể!
- Đó là... Đó là hơn mấy trăm ngàn vạn hồn ah, này... Này...
Lão giả hồn tu nói năng lộn xộn, nhất là sau khi hắn tự mình còn tự thân trải nghiệm oán khí của đám oan hồn bao phủ òoàn thân, hiện tại nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần phong khinh vân đạm đứng trong đám oan hồn, hắn cảm thấy tâm lý của mình không cân bằng.
Sau đó lão giả hồn tu vô cùng hoảng sợ, thậm chí tâm thần của hắn sắp sụp đổ, xuất hiện, trong lúc vô số oan hồn gào thét, Bạch Tiểu Thuần đứng ở nơi đó, tay phải hắn cầm một viên Tụ Hồn Đan sau đó bóp nát, hồn chung quanh giảm nhiều, chúng bị hút vào trong Tụ Hồn Đan.
Cứ như vậy Bạch Tiểu Thuần đi dạo trong hố sâu, thỉnh thoảng bóp nát một viên Tụ Hồn Đan, thời gian dần qua, một vạn, ba vạn, năm vạn, mười vạn... Hai mươi vạn, năm mươi vạn... Cũng không lâu lắm, hơn trăm vạn hồn đã bị Bạch Tiểu Thuần thu vào trong tay.
Trong khu vực biên giới của động quật, hơn một ngàn vạn hồn đã giảm đi một thành, lão giả hồn tu tận mắt nhìn thấy mọi việc, hắn triệt triệt để để ngây người, bộ dáng chưa tỉnh hồn...
Nhất là lúc hắn phát hiện Bạch Tiểu Thuần tùy ý nhẹ nhõm, tư thái nghênh ngang giống như đang dạo chơi hậu hoa viên nhà mình, lúc đó tròng mắt lão giả hồn tu như sắp rơi xuống, hô hấp ồ ồ hỗn loạn.
- Nguyên Anh, đáng chết, người này nhất định là Nguyên Anh lão quái, nếu không chẳng có biện pháp nào giải thích cảnh này!! Hắn nhất định là Nguyên Anh lão quái, trên tay hắn cầm giữ trọng bảo!
Lão giả hồn tu run rẩy, nội tâm đang gào thét, sau khi tự cấp cho mình đáp án thì mọi việc trở nên thông suốt, hắn hiểu vì sao đối phương lợi hại như vậy, diệt sát Kết Đan như trò đùa, chính là vì người ta là tu sĩ Nguyên Anh!
- Tu sĩ Thông Thiên đáng chết, ngươi có tu vi Nguyên Anh nhưng lại ưa thích giả vờ biến thành Kết Đan để khi dễ người khác!
Lão giả đang đắng chát, Bạch Tiểu Thuần đã đi tới biên giới động quật, hắn đã cướp một nửa oan hồn nơi đây, nội tâm hắn vô cùng kích động, Bạch Tiểu Thuần muốn tiếp tục thu hoạch nhưng phát hiện mình không đủ Tụ Hồn Đan.
Hắn lập tức bay ra khỏi động quật và đến trước mặt đám người Triệu Long, Triệu Long nhìn Bạch Tiểu Thuần như nhìn thần nhân, nội tâm kích động và cuồng nhiệt.
- Giao Tụ Hồn Đan trong tay các ngươi cho ta mượn dùng, sau khi trở về ta trả các ngươi gấp bội.
Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, hắn vừa nói xong, hơn một ngàn tu sĩ đồng loạt giao Tụ Hồn Đan của mình cho Bạch Tiểu Thuần sử dụng.
Lúc có được nhiều Tụ Hồn Đan trong tay, Bạch Tiểu Thuần vô cùng phấn chấn, hắn quay người đi vào trong động quật, hắn nhanh chóng thu thập toàn bộ oan hồn đang bồi hồi ở cửa động, hắn thản nhiên đi vào trong động quật.
Đám người Triệu Long do dự một lúc nhưng sau đó lại tiến lên, sau khi đến bên ngoài động quật, lúc này mới nhìn rõ thân ảnh Bạch Tiểu Thuần bên trong.
Mọi người giật mình khi phát hiện ra việc này, bọn họ nhìn thấy trừ Bạch Tiểu Thuần ra, mặt đất phía dưới chân đều là màu trắng, Bạch Tiểu Thuần đang quan sát mặt đất, trong mắt sinh ra thần thái kinh hãi và không dám tin.
Lúc ban đầu mọi người chưa hiểu xảy ra chuyện gì, sau khi cẩn thận quan sát mặt đất màu trắng, tâm thần mọi người dần dần căng thẳng.
- Đó là...
- Trời ạ, đây không phải là mặt đất... Đó là...
Hơn một ngàn tu sĩ không ngừng sợ hãi, bọn họ hít khí lạnh, đầu óc như sắp nổ tung, ngay cả lão giả hồn tu cũng hét lên thảm thiết.
- Tại sao lại như vậy... Mặt đất đều là hài cốt!
Trong động quật này, trên thực tế chỉ mới bước vào thông đạo tiến vào trong động, từ vị trí của bọn họ có thể nhìn thấy sâu bên trong chính là cung điện cực lớn.
Nơi đây có cung điện lớn đến mức khó có thể hình dung, mặc dù bọn họ không nhìn thấy cụ thể nhưng phát hiệ một bộ hài cốt to lớn kinh người.
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.