Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1892: Đế kích (2)




Thậm chí ánh sáng của hắn từ sáng tới chói mắt, biến thành tối tăm!
Cảnh tượng như vậy, khiến cho mọi người ở bốn phía xung quanh nhìn thấy, đều nghẹn họng nhìn trân trối. Điều này càng làm cho Thánh Hoàng ở Thánh Hoàng Triều, tâm thần cũng chấn động mãnh liệt không thôi.
- Thuật pháp này... Bá đạo như vậy!
Tất cả những điều này nói ra rất dài dòng, nhưng trên thực tế cũng đều phát sinh trong nháy mắt. Tiếng Tà Hoàng này rít gào không cam lòng đột nhiên truyền ra. Đối mặt với thuật pháp bá đạo kinh người của Bạch Tiểu Thuần này, lựa chọn hắn có thể đưa ra chỉ có một!
- Nổ!
Tà Hoàng hét lớn một tiếng, mặt trời bên ngoài thân thể hắn đã nhanh chóng ảm đạm, bỗng nhiên bạo phát ra. Từ phía xa nhìn lại, lại giống như ngôi sao tan vỡ. Một lực mạnh mang theo trùng kích vô tận, ầm ầm ầm khuếch tán ra bốn phía xung quanh, bao trùm tám phương. Nó đi qua nơi nào, mặt đất lõm xuống, ngọn núi tan vỡ. Có không ít người của Tà Hoàng Thành, lại trực tiếp trở thành tro bụi!
Bạch Tiểu Thuần ra tay, còn có thể có chút chiếu cố cho đám người phía dưới. Nhưng Tà Hoàng này thân là quân chủ của Tà Hoàng Triều, cuối cùng lại hoàn toàn không để ý chút nào. Hình như chỉ cần có thể tổn thương được Bạch Tiểu Thuần, cho dù chết nhiều người hơn nữa, hắn cũng không để ý tới!
Cả vùng, vô cùng thê thảm. Đồng thời, thân thể Bạch Tiểu Thuần cũng nhanh chóng lui về phía sau. Tu vi toàn thân tản ra, không ngừng chống đỡ. Mặt trời này tan vỡ, đối với hắn không tạo thành ảnh hưởng quá lớn. Lúc này hắn đang muốn tiếp tục ra tay.
Nhưng vào lúc này, Tà Hoàng cách đó không xa, hắn mạnh mẽ ổn định hít thở, thâm trầm liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần. Trong mắt hắn lộ ra sự quyết đoán nhất từ trước tới nay.
- Bạch Tiểu Thuần, mặc dù không biết ngươi làm thế nào thu được chiến lực Thái Cổ. Nhưng ta muốn cho ngươi biết, không thu được thế giới tán thành, ngươi chung quy... cũng chẳng qua là một kẻ có chiến lực Thái Cổ mà thôi!
Tà Hoàng bỗng nhiên giơ tay phải lên, hướng về phía trên mặt đất phía dưới. Ở nơi đó có tam xoa kích đứng sừng sững trấn áp tâm thần người khác. Hắn cách không chộp một cái!
- Đế kích!
Theo Tà Hoàng gầm khẽ, nhất thời tam xoa kích cực lớn này đang cắm ở trên mặt đất, chấn động mạnh, cuối cùng lại ầm một tiếng trực tiếp đột ngột từ mặt đất nhô lên, lao thẳng đến trời cao, còn nhanh chóng thu nhỏ lại. Trong chớp mắt, nó lại xuất hiện ở trong tay Tà Hoàng, bị hắn một tay nắm chặt!
Trong nháy mắt khi hắn nắm chắc tam xoa kích này, một sóng dao động còn cường hãn hơn so với tu vi trước đó, nhất thời ở trên người Tà Hoàng này ầm ầm khuếch tán ra, thậm chí ảnh hưởng tới toàn bộ trời cao. Ở phía sau hắn, trời cao trực tiếp vặn vẹo hóa thành vòng xoáy cực lớn. Vòng xoáy này ầm ầm ầm chuyển động, khiến cho toàn bộ Tiên Vực Vĩnh Hằng hình như cũng rung động.
- Bạch Tiểu Thuần, tất cả đều kết thúc rồi!
Tam xoa kích trong tay Tà Hoàng, tản ra ánh sáng tối tăm. Còn có một khí tức khác, người ngoài không phát hiện được, nhưng Bạch Tiểu Thuần lại cảm nhận rất rõ ràng... khí tức của Nghịch Phàm!
Giờ phút này, Bạch Tiểu Thuần lại hoàn toàn không có một chút hoài nghi nào, Tà Hoàng trước mắt này, thực sự, là phân thân của Nghịch Phàm!
Mà Bạch Tiểu Thuần biết cái thanh tam xoa kích này chính là pháp bảo trước đây chém giết Tà Hoàng thật sự. Hắn nghĩ đến... đây cũng chính là một trong những bảo vật của Nghịch Phàm. Đối mặt với loại chiến đấu gián tiếp cùng Nghịch Phàm này, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Tu vi toàn thân cùng khí thế, vào giờ phút này không giữ lại chút nào, trực tiếp bạo phát ra!
Những tiếng động ầm ầm vang vọng khắp bầu trời. Phía sau Bạch Tiểu Thuần cũng xuất hiện một vòng xoáy cực lớn. Vòng xoáy này cũng khuếch tán trên trời cao, vòng xoáy cùng Tà Hoàng, lại trực tiếp va chạm vào nhau.
Cùng lúc đó, trong nháy mắt hai người cũng ra tay!
- Tà Hoàng đây là muốn liều mạng!
Thánh Hoàng biến sắc, thân thể trong nháy mắt bước ra một bước, lao thẳng đến chỗ chiến trường.
Không đợi Thánh Hoàng chạy tới, tam xoa kích trong tay Tà Hoàng tự nhiên vung vẩy, tản ra ngọn lửa màu đen, tia chớp màu đen, cuồng phong màu đen, cuối cùng lại quấn vòng quanh một con mắt màu đen, chợt mở ra nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần!
Ở trong nháy mắt khi con mắt này mở ra, ánh mắt nó rơi vào trên người Bạch Tiểu Thuần, lại chẳng khác nào lực lượng của tam xoa kích, xuyên qua hư vô cùng thời không, đột nhiên lao đi trong một khắc!
Con mắt màu đen này, giống như con mắt diệt thế, có thể hủy diệt tất cả, có thể phá hủy tất cả. Thậm chí ở trong cảm nhận của Bạch Tiểu Thuần, con mắt màu đen này cũng có thể tạo thành nguy cơ sinh tử đối với hắn!
- Bỉ Ngạn Vị Lai Kinh!
Nguy hiểm trong nháy mắt, khi ánh mắt kia rơi vào trên người Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần chợt hét lớn một tiếng, giơ tay phải lên. Trong tay hắn thình lình xuất hiện một khối... đá màu đen!!
Khối đá màu đen này, chính là một trong máu thịt của chúa tể khổng lồ Nghịch Phàm trên trời cao. Cũng chính là quà mừng không có ý tốt trước đây lúc Đại Bảo cùng Tiểu Tiểu sinh ra, Tà Hoàng đưa tới!
Lúc này bị Bạch Tiểu Thuần nắm trong tay, thi triển... Bỉ Ngạn Vị Lai Kinh, liên kết vận mệnh của mình cùng khối đá này, lại chẳng khác nào ở trình độ nào đó, liên kết cùng Nghịch Phàm chúa tể!
Bạch Tiểu Thuần càng rõ ràng hiểu rõ, dựa vào tu vi của mình, sợ là không có cách nào chấn động được Nghịch Phàm chúa tể. Có thể dùng thần thông này, gián tiếp nối liền cùng số phận của Tà Hoàng này, hắn vẫn có thể làm được!
Dù sao, người này chính là phân thân của Nghịch Phàm. Xác định điểm này, mới là căn nguyên Bạch Tiểu Thuần ra tay lúc này! Cũng là một trong những mục đích hắn thử dò xét trước đó!
Tất cả nói ra rất dài dòng. Nhưng ở trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần triển khai Bỉ Ngạn Vị Lai Kinh, cùng khối đá này nối liền, con mắt màu đen đột nhiên lao đến. Toàn thân Bạch Tiểu Thuần chợt run lên, kêu lên một tiếng rên rỉ, máu tươi điên cuồng phun ra. Bất Tử Quyển khôi phục trong chớp mắt bạo phát. Cùng lúc đó, thân thể Nghịch Phàm chúa tể trên bầu trời vẫn không nhúc nhích. Nhưng Tà Hoàng đối diện với Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt lại bất chợt biến đổi lớn.
- Không có khả năng!
Giọng nói của hắn vừa truyền ra, toàn thân lại liên tiếp chấn động mãnh liệt, mở miệng phun ra máu tươi, thân thể run lên, lảo đảo lùi lại phía sau mấy bước. Ngực hắn còn lõm xuống thật sâu, dường như nhận phải một đòn không có cách nào tưởng tượng được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.