Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1843: Tiểu ca ca, cám ơn ngươi (2)




Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn về phía dưới. Bởi vì ý chí của Quỷ Mẫu tan vỡ, do đó nước thức hải không còn là màu đen, mà gần như biến thành trong suốt. Thân thể hắn thoáng lắc một cái, trực tiếp trốn vào trong thức hải. Thần thức tản ra, hắn bắt đầu tìm kiếm Công Tôn Uyển Nhi.
Ở trong quá trình này, hễ là gặp phải lệ quỷ hình thành sau khi Quỷ Mẫu tan vỡ, đều không đợi Bạch Tiểu Thuần tới gần, lại trong nháy mắt tự mình nát bấy, trở thành một phần của thức hải.
Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không có một chút dừng lại nào, tốc độ cực nhanh. Không bao lâu, ánh mắt hắn lại lóe lên. Trong thần thức, hắn thấy được ở đáy biển phía xa, lại có một thanh đại kiếm!
Thanh kiếm kia, Bạch Tiểu Thuần quen thuộc. Đó chính là... Vẫn Kiếm ở thế giới Thông Thiên, cũng chính là bội kiếm trước kia của Cổ Thiên Quân!
Kích thước của nó giống hệt với đại lục Thông Thiên trong trí nhớ của Bạch Tiểu Thuần giống nhau như đúc. Thậm chí hắn còn có thể nhìn thấy được trên thanh Vẫn Kiếm này xuất hiện những lỗ thủng, cùng với bên trong lỗ thủng... thế giới tồn tại ở vực sâu Vẫn Kiếm!
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần chợt tập trung lại, bóng người biến mất. Thời điểm hắn xuất hiện đã ở bên cạnh Vẫn Kiếm. Hắn nhìn lỗ thủng ở phía trên kia, trong lòng hắn cũng có phần xúc động, giống như trở lại cảnh tượng lúc ngưng khí trước đây, cùng Tống Khuyết tranh đoạt thiên đạo khí.
Đè ép xuống suy tư trong lòng, Bạch Tiểu Thuần tìm một chỗ lỗ thủng, bước vào thế giới trong vực sâu Vẫn Kiếm. Nơi đây sương mù dày đặc. Ở bên trong sương mù này, thỉnh thoảng truyền đến tiếng gào thét thê lương. Âm thanh này nghe giống như sát hồn năm đó.
Bạch Tiểu Thuần không để ý đến, dựa theo thần thức cảm giác nhận nơi chốn, ở trong sương mù dày đặc đi với tốc độ rất nhanh lao về phía trước. Rất nhanh, hắn liền thấy ở bên trong sương mù dày đặc này có một chỗ sơn cốc. Trong chớp mắt khi tiến vào sơn cốc này, Bạch Tiểu Thuần cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Hắn thấy được ở trong góc phòng cách đó không xa, một tiểu nữ hài mặc váy dài màu trắng, ôm đầu gối, run lẩy bẩy!
Tiểu nữ hài này, chính là chủ hồn của Công Tôn Uyển Nhi!
Nàng hình như vì đánh mất quá nhiều thần niệm ý chí, đã có chút mất trí nhớ. Lúc này trong sự yếu đuối, nàng giống như nhận thấy được Bạch Tiểu Thuần. Nàng run rẩy ngẩng đầu lên. Khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, trong mắt nàng lộ ra sự sợ hãi.
- Tiểu ca ca, ngươi... Ngươi là muốn ăn ta sao...?
Nhìn Công Tôn Uyển Nhi, Bạch Tiểu Thuần than nhẹ một tiếng, trong lòng dâng lên sự thương hại, lắc đầu. Đồng thời, hắn chậm rãi tới gần tiểu nữ hài. Hình như vẫn tồn tại một ít cảm giác đối với Bạch Tiểu Thuần, tiểu nữ hài thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, nàng lại vội vàng lôi kéo Bạch Tiểu Thuần lui về phía sau.
- Đại ca ca, bên ngoài có rất nhiều quỷ, rất dọa người. Đại ca ca cũng qua tránh một chút đi.
- Uyển Nhi không cần sợ. Ta dẫn nàng ra ngoài được chứ.
Bạch Tiểu Thuần ngồi xổm người xuống, nhìn Công Tôn Uyển Nhi, ánh mắt ôn hòa. Ánh mắt này rơi ở trong mắt Công Tôn Uyển Nhi, khiến cho thân thể nàng run lên. Trí nhớ mơ hồ hình như cũng xuất hiện một ít sóng lớn. Mơ hồ, không hiểu sao nàng có một loại cảm giác tín nhiệm đối với người thanh niên trước mắt này.
Một lát sau, cho dù khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tái nhợt, nhưng vẫn gật đầu một cái. Chỉ có điều nàng kéo tay Bạch Tiểu Thuần, chặt hơn.
Bạch Tiểu Thuần mỉm cười, cũng kéo tay Công Tôn Uyển Nhi, dẫn theo nàng lao thẳng đến bên ngoài vực sâu Vẫn Kiếm. Gần như trong chớp mắt khi Công Tôn Uyển Nhi xuất hiện, tất cả lệ quỷ do Quỷ Mẫu hóa thành ở bên trong toàn bộ thức hải, đều trở nên điên cuồng, giống như theo bản năng, từ bốn phương tám hướng không ngừng xuyên qua, lao đến, muốn đi cắn nuốt Công Tôn Uyển Nhi.
Chỉ có điều, Bạch Tiểu Thuần ở đó, bọn chúng căn bản không có cách nào thành công. Không đợi tới gần, mỗi một lệ quỷ ở trong tiếng kêu thê lương thảm thiết, trực tiếp nát bấy. Theo Bạch Tiểu Thuần mang theo Công Tôn Uyển Nhi thẳng đường đi tới, tất cả tàn hồn lệ quỷ của Quỷ Mẫu đều bị vỡ nát diệt vong hầu như không còn!
Cùng lúc đó, mỗi một lệ quỷ tử vong, đều sẽ làm cho Công Tôn Uyển Nhi tăng thêm một tia buồn ngủ. Cho đến cuối cùng tất cả lệ quỷ đều tan vỡ, Công Tôn Uyển Nhi đã nhắm mắt ngủ say. Chỉ là tay nàng cuối cùng vẫn nắm chặt lấy tay của Bạch Tiểu Thuần, không buông ra.
Bạch Tiểu Thuần nhìn Công Tôn Uyển Nhi một chút, vẫn là không yên lòng. Vì vậy thần thức vừa cẩn thận quét ngang mấy lần. Sau khi xác định Quỷ Mẫu lần này thật sự tan thành mây khói, lúc này trên mặt hắn mới lộ ra vẻ tươi cười. Thoáng một cái hắn biến mất, thần thức trở về cơ thể.
Bên trong động phủ Công Tôn Uyển Nhi, thân thể Bạch Tiểu Thuần chấn động. Theo thần niệm trở về, ngón tay hắn giơ lên đặt ở trên trán của Công Tôn Uyển Nhi, cũng nhẹ nhàng buông xuống. Nhưng ngay khi ngón tay của hắn muốn hoàn toàn thu hồi, trong chớp mắt, Công Tôn Uyển Nhi đang khoanh chân tĩnh tọa, đột nhiên nâng tay phải lên, nắm lấy tay của Bạch Tiểu Thuần...
Lông mi của nàng run rẩy, lúc này từ từ mở ra. Lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, trên mặt nàng thoáng lộ ra một ý cười. Trong mắt nàng mang theo sự ôn hòa, lại dường như có một chút trêu chọc, khẽ mở miệng nói.
- Tiểu ca ca, cám ơn ngươi.
Bị Công Tôn Uyển Nhi kéo tay như thế, thần sắc này mang theo sự ôn hòa cùng nụ cười, còn có tia sáng kỳ dị trong mắt như có như không. Tất cả những điều này, lại giống như hóa thành một lưỡi câu...
Đây là cảm giác trực quan nhất của Bạch Tiểu Thuần. Cái lưỡi câu này giống như trong nháy mắt từ trong thân thể Công Tôn Uyển Nhi bay ra, lao thẳng đến chỗ mình. Cho đến sau khi Bạch Tiểu Thuần rời khỏi động phủ của Công Tôn Uyển Nhi, trở lại mật thất của mình, hắn vẫn đang suy nghĩ một việc.
- Lúc Công Tôn Uyển Nhi này đột phá, thật sự xuất hiện bất ngờ, do đó bị Quỷ Mẫu tìm được cơ hội, hay là... nàng cố ý?
Vấn đề này, Bạch Tiểu Thuần không có đáp án. Nhưng dựa theo hiểu biết của hắn đối với Công Tôn Uyển Nhi, hình như chuyện sau thật sự có khả năng không nhỏ.
Bỏ qua phiền não không có câu trả lời này, Bạch Tiểu Thuần ngồi khoanh chân ở trong mật thất, một lát sau hít một hơi thật sâu, vung tay phải lên, lấy ra rất nhiều hồn, bắt đầu thử chế luyện lửa hai mươi ba màu.
Loại này ở toàn bộ Tiên Vực Vĩnh Hằng, thậm chí có thể nói là ở trong toàn bộ tinh không, từ trước tới nay đều chưa từng xuất hiện qua lửa hai mươi ba màu. Mặc dù Bạch Tiểu Thuần là từ trước tới nay ở trên con đường này là Luyện Hồn Sư thiên phẩm đi xa nhất, lại có thiên phú Bạch Hạo dành cho hắn, trợ giúp lót đường cho Bạch Tiểu Thuần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.