Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1682: Trúng. (2)




Bạch Tiểu Thuần vừa nói đến đây, bỗng nhiên kịp phản ứng. Cũng chính là vào lúc này, Đại Thiên Sư vội ho một tiếng. Tất cả lo lắng trước đó đã bị quét sạch. Hắn lộ ra thần sắc nghiêm nghị, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần ôm quyền cúi đầu.
- Lời của Thiên Tôn, nói là làm ngay. Mong rằng Thiên Tôn mau chóng đi tới gặp Quỷ Mẫu Thiên Tôn, hai bên nói chuyện mở ra buôn bán. Tốt nhất là cùng Quỷ Mẫu Thiên Tôn tiếp xúc nhiều một chút. Nếu có thể khiến cho quan hệ cá nhân thăng hoa, tiến thêm một bước, nói không chừng thế giới Thông Thiên ta sẽ có khả năng có thêm một vị Thiên Tôn nữa. Nếu như có thể trở thành thê tử của Thiên Tôn, vậy thì càng tốt hơn!
- Thiên Tôn vừa xuất quan, có thể nghỉ ngơi một chút. Lão phu không quấy rầy nữa. Xin cáo lui...
Đại Thiên Sư nhanh chóng mở miệng, nói xong hắc hắc một tiếng, cúi đầu, nhanh chóng rút lui. Chỉ chớp mắt, hắn đã biến mất ở trong đại điện.
Chỉ để lại một mình Bạch Tiểu Thuần đứng ở nơi đó, trợn mắt há hốc mồm nhìn theo bóng lưng Đại Thiên Sư biến mất. Một lát sau, Bạch Tiểu Thuần chợt trợn trừng mắt.
- Tư Đồ lão gia hỏa nhà ngươi, ngươi hãm hại ta!
Bạch Tiểu Thuần cố tình tức giận, nhưng lại tức giận không nổi. Lúc này hắn cũng đã nhìn ra, Vân Hải Châu căn bản không có chuyện gì lớn. Những lời Đại Thiên Sư nói trước đó, đều là nói chuyện giật gân mà thôi. Mục đích của hắn chính là muốn để cho Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi tiếp xúc nhiều hơn.
Hiển nhiên là trong khoảng thời gian này Đại Thiên Sư ở nơi nào đó, nghe nói tới sự mờ ám giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Công Tôn Uyển Nhi. Lấy tính cách cáo già của hắn, còn có hiểu rõ đối với Bạch Tiểu Thuần, trong lòng biết rõ nếu như thật sự mở miệng, Bạch Tiểu Thuần ở đây nhất định sẽ từ chối. Thật ra trong lòng Bạch Tiểu Thuần đối với chuyện đi gặp Công Tôn Uyển Nhi, cũng nhút nhát.
Đại Thiên Sư lại có khát vọng mãnh liệt đối với chuyện kéo Công Tôn Uyển Nhi vào thế giới Thông Thiên. Dù sao có hai vị Thiên Tôn, thế giới Thông Thiên ở Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, cũng sẽ càng không tầm thường. Quyền phát biểu sẽ lớn hơn nữa!
Mặt khác cũng đúng như là lời hắn nói. Vân Hải Châu luyện linh, không thể chỉ mở ra đối với Thánh Hoàng Triều. Cho dù Thánh Hoàng không vui, cho dù phẫn nộ, Vân Hải Châu cũng phải thành lập buôn bán cùng Tà Hoàng Triều.
Như vậy, mới có thể ở trong kẽ hở sinh tồn, mới là an toàn nhất. Nếu không, trước mắt nhìn như an toàn, cũng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi.
Điểm này, Đại Thiên Sư nói ngược lại cũng là chính xác. Chỉ có điều hắn ở thời gian nguy cơ đến, lại có chút mơ hồ mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần vừa rồi không kịp phản ứng. Lúc này vừa nghĩ lại hoàn toàn hiểu rõ. Đối với chút tâm tư nho nhỏ này của Đại Thiên Sư, hắn dở khóc dở cười. Trong lòng hắn thầm rầu rĩ. Nếu như thật sự có khả năng, hắn căn bản cũng không muốn lại đi tìm Công Tôn Uyển Nhi.
- Mỗi lần đi đều phải vỗ vài cái...
Bạch Tiểu Thuần thở dài. Hắn rất lo lắng cứ vỗ xuống như thế, sớm hay muộn sẽ có một ngày đánh ra chuyện lớn...
Chỉ là hiện tại ở dưới mánh khóe nhỏ của Đại Thiên Sư, mình cũng đã khoe khoang khoác lác. Bạch Tiểu Thuần thở dài. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bắc bộ. Cuối cùng hắn chỉ có thể kiên trì, na di đi về phía đó.
Khoảng cách giữa Vân Hải Châu chỗ châu hành cung của Công Tôn Uyển Nhi, đối với tu sĩ tầm thường mà nói, sợ là cả đời vẫn không có cách nào đi qua được. Nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, lại chỉ là mấy một canh giờ.
Mặc dù là có trận pháp phong tỏa, dưới Bất Tử Cấm, ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần, đều chỉ là thùng rỗng kêu to. Khi hắn đến hành cung của Công Tôn Uyển Nhi, trời đã là hoàng hôn. Bạch Tiểu Thuần nhăn mặt, nhíu mày do dự một lát. Không đợi hắn quyết định đi vào thế nào, mở miệng thế nào, bên trong hành cung đã truyền đến giọng điệu ngọt ngấy của Công Tôn Uyển Nhi.
- Tiểu ca ca, muộn thế này tại sao ngươi lại tới? Chẳng lẽ lần này là thật sự muốn ở lại chỗ này qua đêm hay sao?
Giọng nói này ngọt ngào, rất êm tai. Nhưng rơi vào trong tai Bạch Tiểu Thuần, trong lòng hắn lập tức lại run lên. Thật ra, hôm nay hắn hiểu rất rõ ràng về Công Tôn Uyển Nhi. Hắn biết đối phương hình như có hai loại tính cách. Một là biểu lộ bên ngoài xưng hô với mình tiểu ca ca, một người khác lại là mạnh mẽ vô cùng, ra tay chính là sát chiêu.
- Trước đây nàng không như vậy. Chẳng lẽ là bởi vì sau khi cùng Quỷ Mẫu dung hợp, xuất hiện tác dụng phụ?
Bạch Tiểu Thuần có chút nhức đầu. Hắn cũng không dám giống như lần đầu tiên, đi nói ra lời nói nguyện ý lưu lại một đêm. Lúc này hắn ho khan vài tiếng, khiến cho âm thanh của mình trầm thấp mở miệng.
- Uyển nhi, đừng làm rộn nữa. Lần này ta có chính sự.
- Chính sự? Lần đầu tiên ngươi tới, bảo ta giúp ngươi nói dối, nói xấu một Bán Thần, ngươi cũng nói là chính sự. Lần thứ hai ở biên giới Vân Hải Châu, mạnh mẽ chiếm của ta một châu, nói cũng là chính sự.
Bên trong hành cung truyền ra tiếng cười duyên của Công Tôn Uyển Nhi. Chỉ là trong giọng nói này lại mang theo vẻ tức giận.
- Thế nào? Lần này ngay cả vào cửa cũng không dám vào? Đường đường là Khôi Tổ, đường đường là Thiên Tôn, lại chỉ có chút can đảm như thế thôi sao? A đúng rồi. Ta quên mất ngươi sợ quỷ.
Thời điểm giọng nói của Công Tôn Uyển Nhi lại truyền ra, cũng trở nên dao động. Trong nháy mắt bốn phía xung quanh trở nên thâm trầm. Bên trong hành cung còn có một vài quỷ ảnh thường xuyên lui tới. Tất cả những điều này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần càng cảm thấy đau đầu. Đồng thời, hắn cũng cảm thấy có chút kỳ quái. Dựa theo đạo lý, hắn có đòn sát thủ Luân Hồi Quá Khứ Kinh, đối phương hình như không nên nguyện ý để cho mình tới gần nàng mới đúng.
- Chẳng lẽ là có cạm bẫy gì sao?
Bạch Tiểu Thuần lập tức cảnh giác. Hắn giả vờ giả vịt thở dài một tiếng, trơ mắt nhìn hành cung, bất đắc dĩ mở miệng.
- Ta nói này Uyển nhi, nàng là đang cố ý... cố ý khiêu khích khiến cho ta tức giận, khiến cho ta đi vào, sau đó... chờ tới khi ta thi triển Luân Hồi Quá Khứ Kinh vỗ qua chứ?
Bạch Tiểu Thuần vừa nói xong, lập tức liền làm ra tư thế phòng hộ. Dựa theo suy nghĩ của hắn, mình vừa mở miệng như thế, đối phương nhất định sẽ bị khiêu khích lao ra cùng mình đánh một trận lớn mới đúng. Nhưng rất nhanh, Bạch Tiểu Thuần lại ngây ngẩn cả người. Hắn phát hiện, Công Tôn Uyển Nhi ở bên trong hành cung, lại có thể... trầm mặc!
- Không thể nào... Lẽ nào bị ta nói trúng rồi?
Bạch Tiểu Thuần hít vào một hơi, hai mắt trợn tròn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.