Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1587: Tang vật rùa trộm cũng lấy được (1)




- Ngươi lặng lẽ qua cầm một ít trở về. Ta yểm hộ cho ngươi. Hai ta chia ba bảy. Ta bảy ngươi ba. Dù sao đây là do ta phát hiện ra. Ta còn phải giúp ngươi yểm hộ!
Đây là kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần. Hạt sen không giống như long ngư là vật còn sống có đầy đủ linh động. Muốn thu hoạch, chỉ có biện pháp ngắt lấy.
Nhưng thân phận của Bạch Tiểu Thuần đặc biệt, tình nghi cũng lớn nhất. Hắn không tiện hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng nếu đổi lại là con rùa đen nhỏ tới vô ảnh đi vô tung, tất cả lại rất hoàn mỹ.
Chỉ có điều duy nhất cần phải giải quyết, chính là vấn đề cùng con rùa đen nhỏ chia của. Một người một rùa cò kè mặc cả một hồi, cuối cùng định ra phương án chia năm năm. Sau đó con rùa đen nhỏ tinh thần phấn chấn thoáng một cái, biến mất ở bên trong túi trữ vật, rời khỏi phúc địa.
Mặc cho vị Lưu Thiên Hầu kia quan sát như thế nào, cũng không có lưu ý thấy có một con rùa nhỏ, chợt lướt qua bên cạnh hắn. Sau khi rời đi, con rùa đen nhỏ còn đắc ý quay đầu lại, liếc mắt thoáng nhìn Lưu Thiên Hầu đang nấp ở nơi đó. Lúc này nó mới lặn xuống nước, chui vào trong thiên trì. Rất nhanh nó liền thấy gốc của một đài sen ở dưới đáy nước. Sau khi tiến lên ngửi một chút, con rùa đen nhỏ cắn răng rắc, trực tiếp cắn đi một khối. Sau khi nhai nhai ở trong miệng, ánh mắt nó nhất thời sáng lên.
- Tiểu Thuần Tử quả nhiên không gạt ta. Thứ này thanh thúy, ăn ngon.
Con rùa đen nhỏ liếm môi một cái, chỉ vài cái lại ăn hết toàn bộ một đài sen. Chỉ có điều suy nghĩ đến ăn như thế quá mức rõ ràng. Vì vậy nó bắt đầu chỉ đào hạt sen ra, không ăn cả đài sen.
Hồi lâu, khi nó trở lại phúc địa, trong sự đắc ý mang theo vẻ diễu võ dương oai, ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần lắc một cái, trực tiếp lại ném ra bảy tám hạt hạt sen.
- Cầm ăn!
Con rùa đen nhỏ nói, bản thân còn ợ một cái. Hiển nhiên lần này ra ngoài, là lần đầu tiên bản thân nó được ăn no...
Cho dù những hạt sen đều chỉ bằng cái lóng móng, còn non đến cực hạn. Nhưng trong nháy mắt khi nhìn thấy được hạt sen, mắt Bạch Tiểu Thuần nhất thời sáng ngời. Hắn cầm lên, rửa sạch, sau đó ném vào trong miệng.
Mặc dù dược hiệu của nó so với hạt Bạch Tiểu Thuần thu được, chênh lệch rất nhiều. Nhưng sau khi những hạt sen này dung hòa ở trong miệng Bạch Tiểu Thuần, một lực lượng nóng như lửa, trong giây lát từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, khuếch tán toàn thân.
Suốt đêm không nói chuyện. Trời sáng dần, Lưu Thiên Hầu canh giữ ở bên ngoài phúc địa của Bạch Tiểu Thuần, một đêm cũng không có nghỉ ngơi. Mặc dù mắt không phải không nháy mắt một cái, nhưng cũng cố gắng nâng cao tất cả tinh thần. Đối với hắn mà nói, mấy ngày này mặc dù mệt mỏi không chịu nổi, nhưng tinh lực lại cực kỳ tràn đầy.
Nhất là lúc này, sau khi trời sáng, theo Bạch Tiểu Thuần nghênh ngang đi ra khỏi phúc địa, tinh thần Lưu Thiên Hầu lập tức được chấn hưng. Thời điểm hắn cẩn thận quan sát, lại phát hiện Bạch Tiểu Thuần có cái gì đó không đúng.
- Đúng không?
Lưu Thiên Hầu sửng sốt một chút. Bạch Tiểu Thuần trước mắt này so với trước kia, dung quang thật sự toả sáng, còn khẽ khẽ hát. Nhất là hắn lại có thể không tiếp tục đi tới mép lá sen, mà là lao thẳng đến hoàng cung.
- Có vấn đề!
Thời điểm Lưu Thiên Hầu cảnh giác lúc, Bạch Tiểu Thuần vừa hát khẽ, trong tâm tình sung sướng, đã đi tới hoàng cung. Hôm nay Liên Yến vẫn còn tiếp tục. Quyền quý khắp trong triều mặc dù không phải mỗi ngày đều tới, nhưng vẫn náo nhiệt.
Đối với chuyện Bạch Tiểu Thuần đến, trong những tiếng cười này mang theo sự châm chọc. Bạch Tiểu Thuần vẫn giả vờ nghe không hiểu, trong tiếng cười ha ha, ngồi ở một bên, hài lòng uống rượu ngon, ăn tiên quả.
Thậm chí Thánh Hoàng cũng sẽ không xuất hiện mỗi ngày. Chỉ có điều ở lúc yến hội mới bắt đầu, từ trong hoàng cung tản ra lực Thái Cổ của hắn, hái xuống một phần hạt sen ban thưởng.
Rất nhanh, một ngày trôi qua. Thời điểm tâm tình Bạch Tiểu Thuần đang tốt đẹp rời đi, phía sau hắn, vị Lưu Thiên Hầu kia lại cùng theo cả ngày, càng phát giác có điểm không được bình thường. Nhưng vị Lưu Thiên Hầu kia càng nghĩ, càng thật sự tìm không ra vấn đề là ở chỗ nào. Hắn chỉ có thể cắn răng xuống, tiếp tục ngồi xổm canh giữ ở bên ngoài phúc địa của Bạch Tiểu Thuần, theo dõi xít xao.
- Giả vờ. Tất cả những điều này nhất định đều là do Bạch Tiểu Thuần giả vờ. Đây là muốn khiến cho mọi người mất cảnh giác!
Lại như vậy, thời gian trôi qua. Rất nhanh đã qua năm ngày. Lúc này Liên Yến cũng sắp đến thời điểm kết thúc. Bạch Tiểu Thuần có chút dễ chịu. Thời điểm ban ngày, hắn sẽ đi tới hoàng cung thật sớm. Buổi tối sau khi trở về, con rùa đen nhỏ lại mang hạt sen tới, hai người chia của.
Mặc dù nhỏ rùa mang tới hạt sen kích thước đều quá nhỏ, nhưng số lượng nhiều không chịu nổi... mấy ngày này, số lượng hạt sen được phân chia đến trong tay Bạch Tiểu Thuần, đã ước chừng hơn một nghìn hạt.
Cho dù dược hiệu nhỏ hơn nữa, dưới số lượng như vậy, đều khiến cho tu vi của Bạch Tiểu Thuần, cuối cùng từ Bán Thần hậu kỳ, đột phá bước vào đến cảnh giới đại viên mãn.
Ở trong chớp mắt khi vừa đột phá, Bạch Tiểu Thuần lập tức đè ép khí tức xuống. Trong lòng hắn vô cùng kích động. Hắn biết mình đã cách Thiên Tôn gần hơn một bước, thậm chí tiếp tục như vậy nữa, hắn có lòng tin ở trong vòng mấy năm, tu vi liền có thể hoàn toàn đột phá, ngưng tụ đạo chủng, bước vào cảnh giới Thiên Tôn!
Mà so với Bạch Tiểu Thuần, con rùa đen nhỏ thu hoạch to lớn, Bạch Tiểu Thuần đoán không ra cụ thể. Có thể nhìn mặt mày con rùa đen nhỏ hồng hào, thậm chí ngay cả vỏ rùa cũng bóng loáng chiếu sáng, Bạch Tiểu Thuần có thể tưởng tượng ra, lấy sự gian xảo của con rùa đen nhỏ, lại có thể cam tâm tình nguyện cho mình hơn một ngàn hạt, như vậy gia hỏa này mỗi lần ra ngoài ở bên trong thiên trì, ăn vụng số lượng hạt sen, chỉ sợ sẽ không ít hơn so với mấy nghìn.
Điều này khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần có chút rối rắm. Hắn ngược lại không phải là đau lòng thay cho Thánh Hoàng. Nếu thật sự tiếp tục như thế, Bạch Tiểu Thuần lo lắng chuyện sẽ bại lộ...
- Ngươi cẩn thận một chút. Đừng ăn nhiều như vậy, chuyển biến tốt hãy thu lại!
Bạch Tiểu Thuần nhiều lần căn dặn con rùa đen nhỏ. Cũng may con rùa đen nhỏ cũng không quá hồ đồ, mỗi lần trong miệng đều đáp ứng.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn không yên lòng. Nhưng con rùa đen nhỏ này thả ra thì dễ, muốn thu hồi lại... Độ khó quá lớn. Nhất là mấy ngày nay đã sắp tới lúc Liên Yến kết thúc, con rùa đen nhỏ lại có thể chưa có trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.