Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1458: Thân thể Bán Thần! (2)




Cho đến khi tiếng nổ lớn thứ hai vang vọng, thân thể của Bạch Tiểu Thuần lại một lần nữa xuất hiện!
Tiếp theo là lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm...
Lần lượt lột xác, lần lượt nổ tung. Cho đến sau lần thứ tám, ở dưới những mảnh nhỏ đầy đất, thân thể của Bạch Tiểu Thuần ngưng tụ ra, tản ra ánh sáng loá mắt. Toàn thân hắn có hào quang tỏa ra bốn phía. Thậm chí hắn nhắm mắt lại, cũng khiến cho người ta có một loại cảm giác siêu phàm, đủ để cho thời điểm mọi người nhìn lại, đều thấy tinh thần chấn động.
Dường như, đây cũng không phải là người phàm, mà là thân thể của tu sĩ vượt ra khỏi cực hạn!
- Thân thể... Bán Thần!
Bạch Tiểu Thuần chậm rãi ngẩng đầu, bên trong hai mắt mở ra lộ ra nhật nguyệt quang. Vào giờ phút này dường như toàn thân hắn hóa thành một vị thần chỉ, thần xuống thế gian!
- Như vậy, còn có thể tiến thêm một bước...
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra sự chờ mong. Hắn đã cảm nhận được... gông cùm xiềng xích lớn thứ năm trên cơ thể người, giống như một ngọn núi lớn cuối cùng đè ở trên người.
- Ngày hôm nay, ta tu luyện Bất Tử Quyển nhiều năm... đã hoàn toàn đại viên mãn!
Hai tay Bạch Tiểu Thuần giơ lên, vung mạnh lên. Nhất thời tất cả máu, tất cả xương, tất cả gân mạch, thậm chí còn có máu thịt cùng với da trong cơ thể, vào giờ phút này, tất cả đều chấn động. Theo sự chấn động, từng đợt lực lượng cường hãn khiến cho bản thân Bạch Tiểu Thuần cũng phải kinh hãi, đang chấn động đồng thời bạo phát.
Sự bạo phát này không ngừng quật khởi, giống như sóng biển phẫn nộ, dần dần ngập trời, cuối cùng sau khi dung hợp với nhau, giống như có thể khiến cho thiên hôn địa ám, ầm ầm bạo phát!
Âm thanh của Bạch Tiểu Thuần vượt qua thiên lôi, bỗng nhiên vang vọng.
- Gông cùm xiềng xích thứ năm, mở!
Ầm ầm ầm!!
Ngọn núi lớn đè ở trên người, nhìn không thấy nhưng lại có thể cảm nhận được, vào giờ phút này, ở trong trùng kích này, không cần suy nghĩ liền tan vỡ, chia năm xẻ bảy. Tiếng nổ truyền khắp thế giới pháp bảo. Thân thể của Bạch Tiểu Thuần một lần nữa xuất hiện sự vỡ nát, xuất hiện một lần nữa khô quắt. Cho đến khi lại một tiếng động rất lớn vang lên, thân thể hắn lần thứ chín tan vỡ!
Thời điểm hắn xuất hiện, lộ rõ thân thể ở bên trong mảnh thế giới này, hoàn mỹ không tỳ vết, thậm chí tràn ngập ý của Thiên Đạo, khiến cho thế giới pháp bảo này phải run rẩy.
- Đây là khí tức gì vậy?
Mặt quỷ hoảng sợ thất thanh.
Trên trời cao, vào giờ phút này nữ hài nhi cũng bị kinh động, chậm rãi mở mắt ra, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần. Nàng có chút sửng sốt. Dần dần trong mắt nàng lộ ra sự hồi ức cùng phức tạp...
Bất Tử Quyển đột phá, thậm chí ảnh hưởng tới bên ngoài, khiến cho trên trời cao của bắc mạch lúc này cũng xuất hiện vòng xoáy cực lớn. Tiếng sấm, truyền khắp đại lục Thông Thiên!
Cho dù là hai bên đang giao chiến ở bên trong Man Hoang, cũng cảm nhận được trời cao biến hóa. Khi cẩn thận quan sát, cũng có thể nhìn thấy được trên trời cao, ở trong một chớp mắt này, từ vòng xoáy chuyển động ở giữa không trung của bắc mạch lại có thể có từng vết nứt, hiện lên ở trên cả bầu trời của thế giới Thông Thiên!
Giống như, trời sắp sụp đổ!
Dường như, đất sắp nứt ra!
Giờ phút này, vô số tu sĩ của Man Hoang cùng Thông Thiên đang giao chiến, tâm thần mỗi người đều chấn động. Mơ hồ, dường như có cảm giác thế giới muốn tan vỡ. Loại cảm giác này, khiến cho thần sắc tất cả mọi người biến hóa, hoảng sợ vô cùng.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Trời ạ, trời cao thế nào lại vỡ vụn ra!
Trong số những tu sĩ chấn động, có Kết Đan, có Nguyên Anh, còn có Thiên Nhân. Tu sĩ Nghịch Hà Tông cũng có ở trong đó! Thậm chí Bán Thần hai bên ở trên chiến trường này, mỗi một người đều hít vào một hơi, trên mặt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Hồng Trần Nữ cũng ở trên chiến trường. Lúc này trời cao biến hóa, cũng khiến cho nàng trở tay không kịp. Tất cả mọi người của Man Hoang, phản ứng đầu tiên, chính là loại thiên biến này nhất định có liên quan đến Thiên Tôn.
Duy nhất chỉ có số ít người mới biết được chân tướng của tất cả những điều này. Giống như trong Khôi Hoàng Thành, ở sâu bên trong mặt đất, ở trong một mảnh khu vực hoang phế, người canh giữ lăng mộ đang khoanh chân tĩnh tọa, lúc này mở ra đôi mắt mệt mỏi.
Sự già nua của hắn đã đặc biệt rõ ràng. Lúc này toàn thân hắn đều tản ra sự mục nát, giống như ngọn đèn dầu đã đến lúc tắt. Hắn từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt đục chậm rãi ngưng tụ ra một tia thần thái.
- Cuối cùng Bất Tử Quyển... đại thành... Thiên Tôn lựa chọn, ta đã có thể nghĩ đến. Bạch Tiểu Thuần, hi vọng ngươi sau này... Không nên hận ta... Ta nhất định phải làm như vậy... Đây là sứ mạng của ta. Đây là ý nghĩa tồn tại cuối cùng của ta...
- Sư tôn...
Bên trong hư vô Minh Hà, Bạch Hạo Minh Hoàng của thế hệ này lúc này đang đứng ở nơi đó, từ phía xa nhìn lên thiên địa, thì thào nói nhỏ.
Toàn bộ Man Hoang, trừ hai người bọn họ ra, còn có một người, cũng ở trong một cái chớp mắt này, đã hiểu rõ nguyên nhân khiến cho thiên biến. Người này... Chính là Khôi Hoàng thời nay!
Cho dù bị Đại Thiên Sư áp chế, giống như khôi lỗi, nhưng dù sao hắn cũng là Khôi Hoàng. Dù sao huyết mạch hoàng tộc cũng chảy xuôi trong thân thể. Lúc này ở trong hoàng cung của Khôi Hoàng Thành, hắn ngồi ở long y, thân thể chấn động mãnh liệt.
Đó là một loại công pháp chấn động đồng dạng tới từ trong cơ thể phát ra. Đây là chấn động đến từ huyết mạch. Đây là chấn động đến từ sâu bên trong linh hồn. Trường Sinh Quyển của nhất mạch bất tử Khôi Hoàng chấn động!
- Có người... sau Kế Huyết Tổ, lại đạt được Bất Tử Quyển đại viên mãn!
Khôi Hoàng hít một hơi thật sâu. Ban đầu trong mắt vốn đầy tuyệt vọng, lại chậm rãi xuất hiện hi vọng.
Toàn bộ Man Hoang, chỉ có ba người bọn họ cảm nhận được nguyên nhân khiến cho thiên địa biến hóa kịch liệt. Mà ở đại lục Thông Thiên, thời khắc này trên Thông Thiên Đảo, theo bầu trời vỡ nát, một khí tức kinh người, từ trên đảo bạo phát ra, ngập trời.
- Bất Tử Quyển đại viên mãn...
Bên trong Đạo Cung, Thiên Tôn chậm rãi đứng lên, ngửa mặt lên trời cười to. Chỉ là cười thì cười, trong mắt của hắn có nước mắt chảy xuống. Nhưng trong mắt hắn vẫn đầy sự quyết đoán, lại hoàn toàn không có chút giảm bớt.
- Ta không muốn sử dụng thủ đoạn. Lúc này vừa gặp đúng là hoàn mỹ... Nhất định phải như vậy sao, người canh giữ lăng mộ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.