Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1342: Hấp thu một sợi tóc của nhạc phụ...




Trên thực tế cũng đúng là như thế. Thân là chuẩn thị vệ, tuy nàng chỉ có tu vi Kết Đan, nhưng cho dù là tu vi Nguyên Anh, cũng phải rất khách khí đối với nàng. Chỉ có điều, thời điểm đối mặt với Thiên Nhân, nàng cũng không dám ỷ vào thân phận của mình.
Thật ra, đối với Thiên Tôn mà nói, tầm quan trọng của chuẩn thị vệ như nàng không thể nào so sánh được với cảnh giới Thiên Nhân.
Cứ như vậy, nữ tử này một đường chỉ dẫn, Bạch Tiểu Thuần bước lên dãy núi lớn thông tới vị trí sâu bên trong Thông Thiên Đảo. Hắn đi theo dãy núi, tiến vào sâu bên trong Thông Thiên Đảo...
Nơi đây tiếng chim mùi hoa, giống như tiên cảnh. Bốn phía xung quanh cây xanh tươi tốt, linh khí nồng đậm đến cực điểm. Thỉnh thoảng có thể thấy được rất nhiều linh thú chợt hiện ở bên trong những cây xanh này.
Đây vẫn là thứ yếu. Bạch Tiểu Thuần càng tiến vào sâu bên trong Thông Thiên Đảo này, lại phát hiện, ở đây có thể tùy ý thấy được không ít linh thảo cực kỳ hiếm có ở bên ngoài!
Mà hiện tại, những linh thảo cực kỳ hiếm có ở bên ngoài, lại có thể chỉ là cây cỏ làm đẹp cho Thông Thiên Đảo!
Càng làm cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy giật mình hơn, là hắn còn nhìn thấy được một ít dược thảo kinh người, có người nói đã thất truyền. Trong số đó có không ít dược thảo đã rất nhiều năm. Tùy tiện lấy ra một gốc cây, cũng có thể khiến cho bên ngoài phát cuồng...
- Ở đây cũng quá có nhiều...
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy kiến thức của mình cũng tính là rộng rãi, nhưng vẫn không nhịn được, nuốt nước miếng. Hắn nhẫn nhịn một hồi lâu, lúc này mới cố nén kích động không đi hái một bông.
Bởi vì tiếp tục đi xuống, trong lòng Bạch Tiểu Thuần chấn động, nhưng không ngừng lại. Hắn không chỉ thấy được linh thảo. Hắn thậm chí còn thấy được một ít... pháp bảo vô chủ!
Những pháp bảo này, mỗi thứ đều cực kỳ không tầm thường, thậm chí sinh ra khí linh. Chúng ở trên Thông Thiên Đảo này, tập hợp thành đàn lao qua, giống như sinh linh, khiến người ta trợn mắt há hốc mồm.
Trên mặt đất, thường xuyên có thể thấy một ít dòng suối nhỏ. Bên trong những dòng suối nhỏ này chảy xuôi đã không phải là nước biển màu vàng, mà là gần như màu tím... Mặc dù màu thâm trầm, nhưng ở trong cảm nhận, bên trong nước sông màu tím này ẩn chứa linh khí, chung quy đã vượt quá nước biển màu vàng!
Mà bốn phía xung quanh mỗi một dòng suối nhỏ, Bạch Tiểu Thuần đều có thể cảm nhận được nơi đó cất giấu khí tức, mà ngay cả hắn cũng phải coi trọng. Khí tức này hoặc là đến từ cây cỏ, hoặc là đến từ pháp bảo. Khả năng lớn hơn nữa, lại là được cất giấu một vị linh thú có thể so sánh được với Thiên Nhân!
Từng cảnh tượng như vậy, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy ở đây, tuyệt đối là nơi giàu có nhất trong thiên địa. Mặc dù Khôi Hoàng Thành ở Man Hoang kinh người. Nhưng nếu thật sự so sánh, căn bản là không có cách nào sao sánh được cùng Thông Thiên Đảo.
Ở đây, mới là tiên cảnh!
Nữ tử chuẩn thị vệ dẫn đường len lén quan sát Bạch Tiểu Thuần. Mắt thấy Bạch Tiểu Thuần bị chấn động bởi tất cả những điều này, trong lòng dâng lên từng trận đắc ý cùng ngạo nghễ. Nàng không tự chủ được, đối với thân phận chuẩn thị vệ của mình ngày, trong lòng nàng tràn ngập sự sở hữu cùng công nhận. Nàng càng khát vọng có thể có một ngày, trở thành thị vệ chân chính.
Bạch Tiểu Thuần không chú ý tới sự biến hóa tâm tính của nữ tử này. Lúc này hắn chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô. Loại cảm giác này giống như đi tới một tòa bảo sơn, rõ ràng bất kỳ vật phẩm gì cũng có thể khiến tu vi của mình tăng cao, thậm chí thọ nguyên tăng lên, nhưng lại không thể đi chạm vào một cái cảm giác, khiến cho trong lòng hắn giống như bị mèo gãi nhẹ lên, ngứa ngáy không thuôi.
Cho đến khi... ở sâu trong Thông Thiên Đảo này, ở khoảng cách càng lúc càng gần ba ngọn núi này, bước chân của Bạch Tiểu Thuần chợt dừng lại. Hắn chỉ cảm thấy mình giống như xuyên qua một tầng ánh sáng không nhìn thấy được.
Giờ khắc này, sau khi bước vào màn ánh sáng này, bên tai của hắn lại truyền đến tiếng thác nước. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, lập tức liền thấy được cảnh tượng mà khi ở bên ngoài không nhìn thấy được!
Ba ngọn núi này, hai ngọn núi ở hai bên trái và phảilại có thác nước từ trên đỉnh núi rơi xuống, giống như con sông từ trên cửu thiên rơi xuống. Trong lúc rơi xuống phía dưới, lại hội tụ vào một mảnh biển cực lớn trong đảo!
Vị trí trung tâm của Thông Thiên Đảo rốt cuộc không phải là mặt đất bằng phẳng, mà là... Một hồ cực lớn giống như biển!
Nước trong hồ này không ngờ cũng là màu tím. Ba ngọn núi đó lại nằm sừng sững ở trên hồ nước. Trong đó hai ngọn núi ở bên trái và bên phải, thác nước rơi vào trong hồ nước, dâng lên âm thanh cực lớn, còn có vô số bụi nước bay lên.
Mà từng cung điện, ở bên trong bụi nước nơi này được xây dựng thuận theo ba ngọn núi, mãi cho tới đỉnh ngọn núi, hình thành một chủ hai phó. Ba đại điện xa hoa đến cực hạn, không gì sánh kịp kinh người!
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần đảo qua. Trên đỉnh ba ngọn núi có vô số cung điện, vô cùng hào hùng.
Nhất là ở chủ phong chính giữa, trên đỉnh núi không ngờ có một pho tượng khổng lồ đang đứng. Bạch Tiểu Thuần liếc mắt nhìn hình dáng của pho tượng kia, liền nhận ra... đó chính là Thiên Tôn!
Mà ở dưới chân của hắn, mới là đại điện quyền lực đỉnh phong trong thế giới Thông Thiên!
Thiên Tôn Điện!
Mà tất cả phạm vi này, có một cái tên khiến người đời cuồng nhiệt. Đó chính... Là... Đạo Cung!
Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, hơi thở có chút gấp gáp. Thời điểm nhìn lại, mặc dù những hơi nước này đang không ngừng khuếch tán ra, khiến cho toàn bộ Đạo Cung đều có cảm giác mông lung. Nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn có thể thấy được ở bên trong Đạo Cung có vô số cung nữ, còn có số lượng lớn thị vệ. Mỗi người đều rất yên tĩnh. Chỉ có điều sự cao ngạo trong ánh mắt, lại là rõ ràng nhất.
Sau khi đi đến nơi đây, rất nhanh ở dưới sự hướng dẫn của nữ tu chuẩn thị vệ, dẫn theo Bạch Tiểu Thuần đi tới bên cạnh hồ, tới một chỗ quảng trường cực lớn. Nơi đó đối diện chủ phong. Ngẩng đầu liền có thể thấy rõ ràng phía trên chủ phong, bức tượng khổng lồ Thiên Tôn này giống như có thể chống đỡ thiên địa.
Thời khắc này trong quảng trường đã có không ít tu sĩ của bốn mạch đến. Trong mắt của mỗi người đều lộ ra sự cuồng nhiệt vô cùng, kích động nhìn bốn phía xung quanh, nhìn bức tượng ở trên đỉnh chủ phong kia.
Đám người Trương Đại Bàn đều ở bên trong. Lúc này cảm xúc của bọn họ đều dâng trào. Sau khi chú ý, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đã tới, người của Thông Thiên Đông Mạch đều đi qua tập trung lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.