Nhật Nguyệt Đương Không

Chương 326: Hợp nhất ba miếng ngọc bội (2)




Bên trong chiếc hộp có chứa ba miếng ngọc bội thượng, trung, hạ.
Thượng và hạ tạo thành một vòng tròn đại diện cho không trung những đường vân đại diện cho sông núi. Ở giữa vòng tròn là một vầng trăng bóng loáng không hề có vân.
Xét từ việc gia công tới điêu khắc đều xuất phát từ một tay thợ thủ công lành nghề, chất ngọc thì không cần phải nói. Chỉ riêng bản thân ba miếng ngọc đã có giá trị liên thành.
Võ Chiếu nói hời hợt:
- Ngọc này là ngọc lam điền. Thủy Hoàng từng dùng loại ngọc này để tạo ngọc tỷ, tể tướng Lý Tư điêu khắc chữ triện. Đây là loại cực phẩm trong các dòng ngọc. Mùa đông thì ấm, màu hè thì mát. Cái tên lam điền là có ý "quê hương của ngọc đẹp". Trước mắt các ngươi chính là ngọc bóng. Vốn trẫm định cho tạo thành ba bộ nhưng không đủ tài liệu, cả hai năm qua mới được hai bộ. Trẫm giữ một bộ, một bộ cho Nhân Nhã, đó là đồ cưới của ngươi mà trẫm nợ.
Nhân Nhã vừa mừng vừa sợ, định quỳ lạy tạ ơn thì bị Võ Chiếu ngăn lại.
Long Ưng biết cách đây ba năm sau khi Pháp Minh trở về từ Trường An liền nói chuyện tiên môn cho bà ta. Vì vậy mà bà ta liền tìm được bản vẽ ba viên ngọc bội có liên quan tới Thiên, Địa, Tâm rồi cho thợ thủ công phục chế. Có lẽ bộ đầu tiên đã ban cho Pháp minh.
Võ Chiếu nói:
- Toàn bộ được chế tác từ ngọc nguyên khối. Trẫm từng xem qua hơn mười bản cũ khác nhau, thì thấy bản trong điển tịch của Vu Đạo môn là chuẩn xác nhất.
Bà ta lại hỏi:
- Long tiên sinh cảm thấy thế nào?
Long Ưng cau mày, suy từ rồi cười nói:
- Tim của Nhân Nhã đang đập thình thịch, Thánh thượng có nên ban chuẩn cho nàng tới trung viện gặp mặt mấy vị tỷ muội không?
Võ Chiếu bật cười khanh khách:
- Tứ chuẩn.
Nhân Nhã như được đại xá liền vội nói:
- Tạ long ân.
Sau đó nàng vội vàng bước đi như chạy trối chết.
Võ Chiếu nhìn về phía Long Ưng.
Hắn nói:
- Kích thước có gì khác biệt không? Tại sao bội Tâm lại khảm kém hơn bội Địa và bội Thiên?
Võ Chiếu mỉm cười nói:
- Đó là nguyên nhân chính khiến cho không một ai có thể hợp cả ba miếng ngọc bội.
Long Ưng nói:
- Đã cho chân khí vào trong ngọc bội chưa?
Võ Chiếu nói:
- Nói cho Trẫm biết, Tà Đế có thể cảm nhận sát khí từ binh khí của kẻ địch không?
Long Ưng gật đầu, nói:
- Đúng như vậy. Tỉnh Trung Nguyệt của Thiếu soái có khí sát phạt rất nặng. Trước kia, tiểu dân không suy nghĩ sâu xa về vấn đề này, nay được Thánh thượng nhắc nhở nên đã có nghĩ đến.
Võ Chiếu nói:
- Trẫm cần có bản chú giải phê bình của Hướng Vũ Điền thật nhanh, cũng là để có cảm giác tuyệt vời trước đây khi Tà Đế viết. Ngồi lại xuống bàn đi.
Bà ta đưa cái hộp gấm cho Long Ưng.
Viết tới chính ngọ, hoàn thành xong ba chương chú giải, Long Ưng mới rời khỏi Ngự Thư phòng.
Cách đó nửa canh giờ, Võ Chiếu đã trở về trong cung. Ba thiếu nữ nhân cơ hội tiến vào hầu hạ hắn. Được các nàng liếc mắt đưa tình khiến cho hắn cảm thấy rất cao hứng. Trước khi tới Ngự Thư phòng hắn đã mời Lý công công phái người tới phủ Quốc lão hỏi thời gian Tiểu Ma nữ về tới Thần đô. Sau khi đưa ba nàng về viện Cam Thanh, nắm được tin chủ tớ của Tiểu Ma nữ tới hoàng hôn mới về đến, thấy vẫn còn thời gian, hắn liền ăn cơm với cả ba người. Ăn xong, hắn tới tìm Lâu Sư Đức và Trương Giản Chi, thu xếp hành trình đánh lén "tặc vương" Biên Ngao, rồi lại xử lý chuyện Lệnh Vũ. Hiện tại, quan hệ giữa hắn và Võ Chiếu tốt nhất từ trước đến nay. Chỉ cần hắn có ý gì, Nữ đế cũng phê chuẩn ngay lập tức.
Nhưng kiểu quan hệ thế này sẽ giữ được bao lâu?
Tới ngoài Trung Thư tỉnh, chờ xe ngựa của Thượng Quan Uyển Nhi đi được một đoạn, Long Ưng liền trèo lên xe, ngồi bên cạnh đại tài nữ.
Xe ngựa chuyển bánh...
Long Ưng thuận miệng hỏi:
- Tới đâu?
Thượng Quan Uyển Nhi nói lơ đãng:
- Đưa ngươi đi gặp một người muốn gặp ngươi nhất.
Long Ưng hỏi:
- Lương vương?
Thượng Quan Uyển Nhi nói thản nhiên:
- Lương vương gặp ngươi làm gì? Ngươi đã thuyết phục ngài giải quyết vấn đề bức thiết nhất của họ Võ nên ngài rất cảm kích, nhưng không có lý do cần gặp ngươi gấp.
Chỉ vài lời đã nói rõ được về Võ Tam Tư. Người họ Võ cảm kích hắn thật sự từ bao giờ? Tất cả người ngoài đều bị bọn họ coi là công cụ củng cố quyền lực, vất bỏ khi không còn tác dụng. Thứ suy nghĩ đó chính là của loại con nhà giàu mới nổi, mà bản thân họ cũng đúng là mới phát, có dục vọng quá đáng với quyền vị.
Long Ưng nhìn ra ngoài cửa sổ, nói:
- Thái Bình công chúa! Đúng không?
Nói vậy mà hắn thầm kêu khổ. Quan hệ của hắn với Thái Bình công chúa và Thượng Quan Uyển Nhi đều rất phức tạp, khiến người ta phải đau đầu.
Thượng Quan Uyển Nhi nhích người kéo tay hắn mà nói bằng giọng thỏ thẻ:
- Long đại ca làm thế nào để thuyết phục Lương vương?
Hai ngày qua, hắn liên tục suy nghĩ về vấn đề nhân sinh trên đời. Vào lúc này, Long Ưng cảm thấy cuộc sống của mình có khả năng vẫn diễn ra với các vấn đề khác nhau. Có điều đa số các vấn đề lại không thể nói thật. Hắn liền trả lời:
- Rất đơn giản, chỉ với việc bỏ lệnh cấm Đông cung cũng đã khiến Lương vương với đầy đủ sự cảnh giác hiểu ra tình hình thay đổi.
Thượng Quan Uyển Nhi lại hỏi:
- Vậy Long đại ca làm thế nào thuyết phục Thánh thượng bỏ lệnh cấm với Đông cung?
Long Ưng mỉm cười, nói:
- Thuyết phục thánh thượng không phải ta mà là Bàn công công. Bất cứ chuyện gì đã có bắt đầu thì sẽ có kết thúc để lại sinh ra cái mới. Đó là tuần hoàn theo đạo trời. Về phần Bàn công công nói gì với Thánh thượng thì thứ cho tiểu đệ không trả lời được vì không biết.
Thượng Quan Uyển Nhi nói:
- Vì sao Bàn công công lại đồng ý giúp ngươi? Đừng có nói với Uyển Nhi rằng tự nhiên tâm huyết dâng trào nên Bàn công công mới tới tìm Thánh thượng để nói chuyện. Từ sau khi Long đại ca tới Thần Đô, Bàn công công vẫn luôn đứng bên phía Long đại ca, quan tâm cẩn thận.
Long Ưng bật cười khanh khách:
- Uyển Nhi đang thẩm vấn tiểu đệ à?
Thượng Quan Uyển Nhi làm nũng:
- Uyển Nhi chỉ muốn biết rõ thôi.
Long Ưng không còn cách nào khác với nàng liền cười nói:
- Chuyện này thì có lẽ phải hỏi Bàn công công mới rõ. Quan hệ giữa con người với con người rất lạ. Có người vừa gặp đã hợp ý, có người lại như được định sẵn trong số phận....
Thượng Quan Uyển Nhi sẵng giọng:
- Biết trước là ngươi không chịu nói. Chuyện gì có liên quan là ngươi cứ tỏ ra thần bí. Tới tận hôm nay, không có ai biết lai lịch xuất thân của ngươi, thậm chí nó còn trở thành điều cấm trong triều đình.
Nàng lại nói tiếp:
- Tất nhiên là Thánh thượng biết rõ, Bàn công công cũng biết, lại còn Quốc lão. Nếu không thì làm sao mà ngài đồng ý cho ngươi tới gần bảo bối của mình?
Long Ưng cảm thấy khó hiểu, hỏi:
- Nếu xuất thân của lão tử là điều cấm thì vì sao Uyển Nhi lại tìm hiểu làm gì?
Thượng Quan Uyển Nhi nép người vào ngực hắn:
- Người ta là người phụ nữ của ngươi nên muốn biết những chuyện về người đàn ông của mình. Còn về việc ngươi trêu hoa ghẹo nguyệt thế nào, Uyển Nhi không quan tâm. Mà cũng chẳng quản được.
Nàng dùng cách này khiến cho Long Ưng rơi vào thế yếu, không nói được nên lời. Hắn chỉ mong cách nàng lừa mình không xảy ra sự cố, để cho quan hệ giữa hai người mãi luôn trong tình trạng sung sướng.
Bất hạnh nhất giữa người với người đó là không biết đối phương nghĩ gì. Người nào cũng không muốn "hé lộ tương đối", che giấu một mặt đen tối. Cũng giống như ác thú hung tàn cũng phải ngụy trang làm con cừu.
Lúc này, tinh thần của Long Ưng hoàn toàn tập trung vào chuyện hai người Tiểu Ma Nữ, đối với Thượng Quan Uyển Nhi hoàn toàn không thật, gần như là quan hệ ta lừa ngươi, ngươi lừa ta, chẳng hề có lấy một chút hứng thú. Hắn nói:
- Có một số việc, Thượng Quan đại nhân không biết hay hơn. Khi nào thì cho tiểu đệ thưởng thức thơ của đại nhân?
Thượng Quan Uyển Nhi vui vẻ nói:
- Đương nhiên là Uyển Nhi rất hoan nghênh. Đêm nay có được không?
Long Ưng thầm mắng mình lắm miệng. Sau khi Tiểu Ma nữ về, làm sao mà hắn phân thân ra được? Vì vậy mà Long Ưng vội vàng nói:
- Hôm nay không được, để mấy ngày nữa.
Hắn thầm nghĩ tuy rằng không ai quản nhưng bản thân lại phải tự quản mình cho tốt.
Thượng Quan Uyển Nhi ngồi thẳng người dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, nói:
- Tới rồi.
Chiếc xe ngựa từ từ đi chậm lại.
Thượng Quan Uyển Nhi nghiêm mặt nói:
- Uyển Nhi đã chuẩn bị cho Long đại ca vấn đề Vương Đình Kinh, cũng sẽ che giấu sự kiểm tra của Lương vương. Nhưng Long đại ca có thể nói cho Uyển Nhi biết vì sao Thánh thượng lại chỉ định Long đại ca đi theo Lương vương tới Phòng châu, lại còn với thân phận Vương Đình Kinh không?
Nàng lại hạ giọng xuống:
- Hay là có mật lệnh đón Lư Lăng vương trở về?
Chiếc xe ngựa dừng lại nơi thềm đá.
Long Ưng ghé sát vào mặt nàng mà hôn một cái rồi nói:
- Không muốn tới Phòng châu nhất chính là tiểu đệ. Thượng Quan đại nhân hỏi vậy thì tiểu đệ biết đi hỏi ai?
Cửa xe mở ra...
Long Ưng cười hì hì bước xuống xe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.