Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 856: Đến chiến




Dịch: lanchiyeudieu
Biên: Hoangtruc
Lúc con sóng lớn thứ ba ập tới, phía sau thành Linh Thủy gần trăm dặm có người thầm nhe răng cười đắc ý không ngừng.
"Thành Linh Thủy, chính là nơi cường giả chính tà tụ tập! Lão tử đã đến...Từ Ngôn, ngươi nhất định không sống qua hôm nay!"
Khương Đại Xuyên mặc một thân áo đen đón gió phần phật, đạp trên phi kiếm trông như hung thần ác sát. Theo sau lưng y là quỷ sứ của ba mươi sáu đường có kẻ sát khí âm trầm, cũng có kẻ mờ mịt không hiểu nổi.
Đám quỷ sứ này vốn dĩ đang yên lành ở tại hải đảo, khu vực vẫn còn tương đối thái bình của hải vực để tránh hạo kiếp nhưng chúng không nghĩ tới quỷ sứ đứng đầu lại đến, bắt tất cả bọn chúng phải đi ra.
Không ai rõ và cũng không ai dám thắc mắc mục đích của quỷ sứ đứng đầu là gì. Ba mươi sáu lộ quỷ sứ đành phải ngậm tăm, theo đuôi Khương Đại Xuyên tiến thẳng đến thành Linh Thủy.
Do thành Linh Thủy đã được xem là nơi tụ tập của cường giả chính lẫn tà, Khương Đại Xuyên chắn chắn rằng đây là nơi vô cùng nguy hiểm. Quả thật y muốn nhân lúc các cường giả Nguyên Anh đang luống cuống tay chân, thừa cơ diệt trừ Từ Ngôn.
Bởi vì nỗi nhục bị đoạt túi trữ vật, bị chiếm mất Hung điện nên quỷ sứ đứng đầu bất chấp tất cả. Y cũng không quan tâm gì đến nguy hiểm hay hạo kiếp nữa.
Vì báo thù, Khương Đại Xuyên không màng nguy hiểm, điên cuồng chạy tới thành Linh Thủy. Nhìn thấy tòa thành to lớn ngày càng gần, y lại nhe răng cười, trông càng khủng bố.
Bỗng dưng có tiếng sóng rất lớn từ bên cạnh truyền đến.
"Có xui xẻo!"
Vì không để cho người trong thành phát hiện, Khương Đại Xuyên suất lĩnh quỷ sứ ba mươi sáu đường phi hành rất thấp, nên cũng không thấy được sóng lớn. Tuy nhiên, y bỗng nhiên có trực giác quái dị.
Loại trực giác sắp có xui xẻo ập đến này vốn dĩ đã làm bạn cả đời với y. Từ nhỏ đến lớn, mỗi khi nó xuất hiện đều không có dấu hiệu báo trước, nhưng lại cực kỳ chuẩn xác.
Cơn sóng lớn lướt qua thành Linh Thủy, che mất nửa bầu trời, quỷ sứ ba mươi sáu đường cũng trợn mắt há mồm.
Rầm...Ào...Ào!
"Mẹ nó chứ!" Khương Đại Xuyên chỉ sững sờ chốc lát rồi quay đầu bỏ chạy, cả giận nói: "Sao lại không may..."
Quỷ sứ đứng đầu vừa trốn, những quỷ sứ khác cũng nhao nhao chạy theo. Cuối cùng cả đám quỷ sứ đều bị dìm ngập trong cơn sóng lớn.
Cơn sóng lớn thứ ba này còn mạnh hơn cả hai cơn sóng trước đó, phủ xuống phạm vi rất lớn.
Lũ lụt từ trời giáng xuống mang theo uy áp từ Thông Thiên hà, lao mạnh vào đại địa.
Cỏ cây hóa thành bột mịn. Núi đá sụp xuống. Thành trấn lập tức biến mất giữa biển nước mênh mông.
Trên không trung thành Linh Thủy vang lên tiếng răng rắc như đao kiếm va chạm vào nhau. Đến lúc nước ổn lại, bờ tường của thành Linh Thủy chỉ còn cao không tới một trượng.
Cả bức tường thành cao ngất kia đều đã bị ngập trong lũ lụt.
Có linh lực bảo vệ, chặn cơn sóng lớn này lại nên biên quân trong thành Linh Thủy không có việc gì. Tuy nhiên trên đầu thành, ngoại trừ Từ Ngôn, tất cả các cường giả Nguyên Anh đều nhao nhao phun ra ngụm máu tươi.
Hai cơn sóng lớn trước kia không đánh tới thành Linh Thủy nên đám người Nhạn Hành Thiên còn không nhận biết được loại sóng lớn đến từ Thông Thiên hà có bao nhiêu uy lực. Hôm nay chỉ đỡ cơn sóng lớn thứ ba này mà cả mười cường giả Nguyên Anh đều bị trọng thương.
Sắc mặt Từ Ngôn cũng không tốt, tuy tu vi Kim Đan hậu kỳ của hắn so với các Nguyên Anh bình thường khác quả thật có mạnh hơn một bậc nhưng mạnh đến đâu cũng có giới hạn. Nhờ nhục thân mạnh mẽ mà hắn mới gắng gượng chống qua được cơn sóng lớn ập vào này.
"Sóng lớn mạnh như vậy, nếu như đợt tiếp theo còn mạnh hơn nữa, có lẽ chúng ta không ngăn lại được." Lý Nham Tông của Thiên Quỷ tông nói, trong lòng ông ta còn tràn đầy sợ hãi, khóe miệng còn máu tươi.
"Một ngày có một cơn sóng lớn. Cơn sóng sau lại mạnh hơn cơn sóng trước. Hy vọng trong Thái Thượng trưởng lão có thể đến kịp trong hôm nay." Sở Thương Hải nói, mặt trắng bệch.
"Chẳng lẽ đây là ngàn năm hạo kiếp, dùng sóng lớn diệt thế sao?" Ánh mắt Chư Cát Tuấn Hùng tràn đầy kinh hãi, thấp giọng tự nói.
Truyền thuyết về hạo kiếp ngàn năm ai cũng đã nghe qua, nhưng dù là cường giả Nguyên Anh cũng chưa bao giờ tận mắt thấy. Hôm nay cơn sóng thứ ba ập xuống, hơn mười vị Nguyên Anh liên thủ hầu như không cách nào ngăn cản. Như thế thì khi cơn sóng tiếp theo ngưng tụ, có lẽ những Nguyên Anh này đều phải táng thân giữa cơn sóng.
Ngược lại Hư Đan của cả hai phái đều không bị thương. Có cường giả Nguyên Anh che chở, các trưởng lão Hư Đan bình yên vô sự, nhưng đến lúc này mọi người đều thấy rõ một điểm.
Chỉ sợ trận hạo kiếp ngàn năm này sẽ chân chính diệt Tình Châu đại địa, cho dù là Nguyên Anh hay Hư Đan cũng sẽ hóa thành bột mịn trong hạo kiếp.
Với hạo kiếp dưới kia, một khí tức bi tráng trỗi dậy, bản tính mọi người đều hiển lộ.
Nhìn lũ lụt ngoài thành, có người nắm chặt tay thành quả đấm, có người lắc đầu than khổ, có người đôi mắt đỏ bừng, có người trong mắt lại tràn đầy khiếp đảm.
Ngăn cản hay là không?
Đến lúc này, tất cả mọi người đều không biết phải làm sao ứng phó với hạo kiếp lần nữa, cho nên vô hình chung hàng trăm ánh mắt đều nhìn về các cường giả Nguyên Anh đang ở trên đầu tường.
"Tông chủ..." Sở Hoàng vừa trầm giọng nói đã bị Nhạn Hành Thiên phất tay cắt ngang.
"Thái Thượng chưa về, thủ thành!"
Nhạn Hành Thiên chỉ nói một câu, ngữ khí trầm trọng. Sự kính sợ với cường giả Thần Văn đã khiến trong lòng những Nguyên Anh này thấy an ổn hơn vài phần.
Một đám Nguyên Anh, cứ như vậy ngồi xếp bằng ở đầu tường, mỗi một người tự mình không phục. Ngăn cản cơn sóng lớn kia đã khiến hầu hết tất cả thụ thương. Man tộc lại không biết khi nào đánh tới, cho nên các cường giả Nguyên Anh này đều tích cực cố gắng khôi phục nhanh hơn một chút.
Cường giả Nguyên Anh đang khôi phục, các trưởng lão Hư Đan lập tức tỏa ra tinh thần lực, cẩn thận nhìn chằm chằm vào mặt nước.
Bởi vì lũ lụt nên mặt nước hiện giờ chỉ cách đầu tường chưa tới một thước. Ở độ cao này, một Man binh bình thường cũng có thể trực tiếp nhảy vào thành.
Phía ngoài thành vẫn là một biển nước mênh mông, không thấy bóng dáng Man tộc đâu cả, không biết chúng đã bị nhấn chìm vào đáy nước hay đã bị nước lũ cuốn đi nơi khác.
Từ Ngôn đứng ở đầu tường, nhìn chằm chằm vào mặt nước dưới chân, trong mắt trái dần dần lưu chuyển tinh mang.
Khi dùng mắt trái nhìn, hắn thấy sâu trong lòng nước có từng bóng đen đang lao nhanh lên mặt nước.
Vù!
Hắn đưa tay lên thúc giục pháp quyết, tất cả luyện hồn Đại yêu đều nhao nhao xuất hiện ở đầu tường, giương nanh múa vuốt xuống mặt nước.
"Địch nhân công thành rồi."
Nghe Từ Ngôn cảnh cáo, tất cả các Hư Đan trưởng lão chung quanh đều sững sờ. Ngay sau đó phía ngoài thành nổi lên âm thanh rào rào, đại quân Man tộc hiện ra trong mặt nước.
Không để cho các cường giả Nguyên Anh kịp nghỉ ngơi và hồi phục, ác chiến luân phiên lại tới.
Lúc này đã xuất hiện thêm nhiều đại quân Man tộc, nhìn xa không thấy phần cuối, dường như sóng lớn đánh tới không chỉ có lũ lụt mà còn mang đến vô số Man binh, Man tướng.
Có đến ba mươi hai song đồng Man tướng. Nguyên một đám thân cao hai trượng, dũng mãnh phi phàm, hai đồng tử mắt lóe lên huyết sắc, cực kỳ thiện chiến, chỉ dùng bản thể cũng đón đỡ được pháp thuật và pháp khí của Hư Đan, ngay cả pháp bảo đập nện thì chúng cũng không chết được.
Trên đầu thành đã bị bao phủ bởi ánh đao và biển lửa. Ác chiến lần này tới quá mau, lại thập phần hung hiểm.
Đối mặt với nhiều Man tướng như vậy, Từ Ngôn không chỉ thả ra Thiên Nhãn vương xà mà còn xuất luôn cả Yêu vương hổ cốt trên đầu tường.
Một đám tàn hồn Yêu vương khống chế hổ cốt đã biến thành một thành lũy chắc chắn, Từ Ngôn đứng trên đầu hổ, giương mắt lạnh lẽo, không ngừng trùng kích vào tên song đồng Man tướng.
Thời gian dần trôi qua, hắn phát hiện có vài chỗ bất đồng.
Mũi tấn công mạnh nhất không phải nhằm vào tông chủ Nhạn Hành Thiên đang trấn thủ đầu tường, cũng không nhằm vào Sở Bạch, lại càng không nhằm vào mấy vị Điện chủ Thiên Quỷ tông đang thủ vệ đầu tường mà là đang nhằm vào ngay chân Từ Ngôn hắn.
Quả nhiên....
Những Man tướng này là tìm đến ta...
Từ Ngôn thở dài nặng nề nhưng lại nở một nụ cười lạnh. Tay trái hắn cầm Giao Nha, tay phải cầm Hổ Cốt, mặt nạ quỷ lại lần nữa kéo lên che kín mặt...
Nếu như đến tìm ta, thì đến chiến nào!
Trong lòng hắn nổi lên tiếng gào thét điên cuồng, sau lưng bung ra hai cánh cực lớn. Một khắc sau, Quỷ Diện lao ra đầu tường, bắt đầu xuất ra Liệt Diễm thiêu đốt trên mặt nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.