Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 789: Quỷ Diện thật ngoan độc!




Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_bird
Ngàn trái Võ Thần đạn bên trong hộp nhỏ dần hiện ra ánh sét kinh khủng. Thời gian trong đại sảnh như thể bị đóng băng lại.
Trên mặt Lôi Lục đầy dáng vẻ sợ hãi. Bên cửa động, Văn Mai cũng đã hiện ra đuôi cáo. Huynh đệ Lôi Tượng trừng to mắt hiện ra bản thể. Đại yêu Lang Khiếu vội lẩn ra phía sau, muốn trốn ra sau lưng các Đại yêu khác. Sau lưng vợ chồng Long Tước dang rộng hai cánh, ngẩng đầu nhìn mái vòm bị bịt kín...
Đối mặt với lần phục giết khiến người ta phải kinh hãi này, trăm con Đại yêu đều có hành động riêng mình.
Có cứng rắn kháng cự, có định bụng trốn ra xa hơn, có tìm khiên thịt, có chần chờ không biết phải làm sao. Duy chỉ có Từ Ngôn đứng cách hộp nhỏ gần nhất thì đang đầy điên cuồng, hai mắt lập lòe.
Một viên Võ Thần đạn đã có uy lực đuổi giết yêu linh, thế nhưng đối phó với Đại yêu còn kém không ít. Ít nhất phải có chừng mười viên Võ Thần đạn đồng thời phát nổ trên người một con Đại yêu thì mới có cơ hội đánh chết nó. Đó là đối với Đại yêu có năng lực phòng ngự không cao, còn với Đại yêu như Xích Nguyên có đeo theo mai rùa thì mười viên Võ Thần đạn cũng chưa chắc hữu hiệu.
Hơn mười viên không có hiệu quả, nhưng mà trên trăm viên thì không thể nói trước được điều gì nữa. Nếu có đến ngàn viên, đừng nói mai rùa Xích Nguyên, mà dù là Yêu Vương cũng không dám cứng rắn chống cự lại!
Ngàn viên Võ Thần đạn, đủ để đuổi giết vài tên, thậm chí hơn mười Đại yêu trở lên!
Vì bàn tiệc tiễn biệt này mà Từ Ngôn đã bận rộn cả một năm. Cuối cùng phần đại lễ này đã được tặng đi. Mồi lửa đốt cháy cả hộp Võ Thần đạn rồi, Từ Ngôn bèn thu hồi Pháp bảo lại. Có điều hắn cũng không kịp chạy trốn.
Trong tiếng nổ vang kinh thiên động địa, bóng dáng của Từ Ngôn và toàn bộ trăm yêu đều bị biển lửa cuồng bạo bao trùm.
Ở chỗ sâu trong Tiềm Long lĩnh nơi Thiên Bắc như xuất hiện dị tượng chân long trùng thiên. Ánh lửa mãnh liệt bao phủ trọn cả dãy núi, toàn bộ thạch điện cực lớn bị nổ nát thành mảnh nhỏ, nham thạch cứng rắn vỡ vụn thành bột mịn trong biển lửa. Lấy thạch điện làm trung tâm, biển lửa cuồng bạo tràn ra xung quanh. Chỉ trong vài hơi thở, toàn bộ Yêu thú tập trung tại Tiềm Long lĩnh đều bị tan xác.
Cây cối không còn sót lại gì, mặt đất bị cạo một lớp dày vài trượng, một số kiến chuột trốn trong hang động cũng không thoát được lần đuổi giết này. Dưới ánh lửa ngút trời bùng lên đến ngàn trượng, không có một con phi cầm nào chạy khỏi. Toàn bộ dãy núi chỉ có thể nói là tử địa!
Ánh lửa cùng ánh sét tàn sát bừa bãi, giằng co trọn vẹn khoảng chừng cạn một chung trà mới thối lui. Cả dãy núi chỉ còn một màu trắng xám, ngay giữa trung tâm là một cái hố sâu.
Thạch điện đã biến mất không thấy gì nữa. Trong hố sâu có từng con Đại yêu khét lẹt, thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu rên thống khổ cùng phẫn nộ.
Trên mặt đất ngoài rìa dãy núi khẽ cộm lên, một con chuột lông vàng nhỏ xíu bò ra khỏi mặt đất. Đuôi chuột đã bị đứt một khúc, lông lá trên người cháy khét lẹt, mắt chuột đầy vẻ kinh hoảng.
"Quỷ Diện thật ác độc..."
Kim lão đại chạy ra khỏi đại sảnh đầu tiên. Từ lúc nhìn thấy Từ Ngôn lấy ra cái hộp nhỏ kia, lão đã cảm thấy nguy hiểm phủ xuống, vì vậy mới dốc sức liều mạng chạy trốn. Rốt cuộc trước lúc Võ Thần đạn nổ tung, lão cũng chạy ra khỏi thạch điện, sau đó chui vào lòng đất.
Vốn tưởng rằng có thể tránh thoát một kiếp, Kim lão đại thật không nghĩ đến mình ở trong lòng đất cũng bị vụ nổ giày vò thiếu chết. Hôm nay lão kiêng kị Quỷ Diện đến mức đã trở thành tâm ma, thậm chí từ nay về sau còn không có đủ can đảm giao thủ với Từ Ngôn nữa.
Kim lão đại bị cháy khét cả bộ lông, nhưng xem ra là bị thương nhẹ nhất. Trăm yêu trong hố lớn kia mới gọi là vô cùng thê thảm.
Huynh đệ Lôi Tượng có yêu thân cực lớn, cho nên khi hiện ra yêu thân đã biến thành một tấm thuẫn tự nhiên, bởi vậy cũng nhận lấy trùng kích nặng nhất. Trong đó Lôi Thảo đã bị nổ nát cả đầu voi, toi mạng tại chỗ, cặp ngà của Lôi Mộc bị gãy mất một nửa, thân chịu trọng thương.
Vợ chồng Long Tước và Lang Khiếu nhanh chóng chớp thời cơ, trốn ở sau lưng huynh đệ Lôi Tượng nên thương tích không tính quá nặng. Thế nhưng bọn họ vẫn đứt xương gãy gân, một cánh của Long Tước vô lực rủ đất, hẳn là đã bị gãy mất.
Văn Mai thoát ra coi như kịp thời. Có điều nàng cũng không chạy ra khỏi thạch điện được, bị nổ bay ra xa hơn ngàn trượng. Phi kiếm Pháp bảo vũ khí của nàng bị gãy thành từng khúc. Vị Đại yêu núi Linh Hồ này đang ngồi chồm hỗm cách xa cái hố, sắc mặt đỏ bừng, há mồm phun ra một ngụm máu tươi. Sáu đuôi hồ li sau lưng đã có bị cháy khét hơn phân nửa.
Kiến chúa Bạch Ô sớm đã hiện ra yêu thân con kiến cực lớn, hiện cũng chỉ còn một nửa, toàn bộ chân sau đã biến mất không còn lại gì. Miệng vết thương ả ùng ục ục chảy ra một dòng chất lỏng màu trắng quái dị. Dù trọng thương như vậy nhưng Bạch Ô cũng không chết. Ả đang không ngừng cắn nuốt con kiến đồng tộc ngay ngoài rìa hố lớn. Còn có thêm có vô số con kiến nghe hiệu lệnh của kiến chúa không ngừng từ trong lòng đất leo ra.
Bạch Ô cắn nuốt đồng tộc là nhằm để mau chóng khôi phục lại. Thiếu mất hai chân không vấn đề gì, ả chỉ cần ăn tươi một lượng lớn đồng tộc là có thể mọc ra được.
Bát Giác Ngạc đến từ Nê Địa đã không còn là bát giác (tám sừng) nữa. Bởi vì trên đầu của con cá sấu khổng lồ này đã như nở hoa cả ra rồi, tám gai xương trên đỉnh đầu đã không còn sót lại gai nào. Gã chỉ còn có cặp mắt cố sức chuyển động mà thôi.
Đại yêu Nê Địa khác là Kim Giáp Thiềm và Độc Diễm Hạt còn thảm hại hơn. Kim Giáp đã không còn giáp, mảnh giáp cứng rắn như sắt thép rơi vỡ đầy đất. Vỏ cứng của Độc Diễm Hạt lỗ chỗ khắp nơi, máu tươi chảy ròng ròng. Đuôi độc mà tộc bò cạp vẫn tự hào đã chẳng biết đi đâu, chỉ còn là một cái mẩu đuôi cụt mà thôi.
Thảm nhất vẫn là Lôi Lục. Bởi vì gã cách Từ Ngôn gần nhất nên căn bản không thể tránh né được. Sau khi Võ Thần đạn nổ tung, gã chỉ có thể dùng lực lượng thiên phú cứng rắn chống đỡ lại.
Dựa vào thiên phú lôi điện mạnh mẽ, Lôi Lục đã bảo vệ được một mạng. Thế nhưng bộ dạng của gã đã không còn ra hình thù gì nữa, tai chỉ còn sót một cái, lông xanh toàn thân đều bị thiêu cháy, trở thành một con khỉ trụi lông. Miệng gã đang không ngừng chảy máu, đến tru lên cũng không còn sức lực.
Những Đại yêu trình độ đỉnh phong đều dùng hết thủ đoạn của chính mình nhằm ngăn cản uy lực Võ Thần đạn, dĩ nhiên bọn chúng cũng phải trả một cái giá vô cùng thê thảm đau đớn. Kết cục đỡ nhất đều là trọng thương cả.
Dĩ nhiên trong trăm yêu không hẳn kẻ nào cũng có thực lực Đại yêu đỉnh phong. Có vài tên có năng lực phòng ngự yếu, tu vi chưa đủ đều bị lôi hỏa hủy diệt. Số Đại yêu bị chết trong lần phục giết này đã lên tới mười tám con!
Bên rìa hố lớn, Từ Ngôn đang lảo đảo đứng dậy.
Hắn đưa mắt nhìn tầng tro tàn đen trắng xen lẫn dưới chân, trên trán túa ra một tầng mồ hôi lạnh.
Lúc dẫn động ngàn trái Võ Thần đạn, Từ Ngôn đã dùng pháp bảo hộ thể, lại lập tức lấy ra cái vỏ ốc lớn bên trong Thiên Cơ phủ. Không chỉ thế, tấm mai rùa cao hơn đầu người còn dư lại của Xích Nguyên cũng được hắn đem ra làm tấm thuẫn.
Có vỏ ốc cực lớn của Bích Anh loa, lại thêm nửa tấm mai rùa của Xích Nguyên, thêm Giao Nha và Hổ Cốt phòng ngự, còn có pháp bảo Liệt Phong giáp trên người... Tầng tầng phòng ngự như thế mới chính là lực lượng của Từ Ngôn. Nếu không với khoảng cách gần như thế, e rằng hắn sẽ là người đầu tiên bị nổ chết.
Toàn bộ đại sảnh bị phong bế hoàn toàn, phong độn không thể thoát đi được, hắn chỉ có thể cùng lâm vào biển lửa với trăm yêu.
Vỏ ốc Bích Anh loa vô cùng cứng rắn đã bị nổ tung thành mảnh vỡ trong ngọn lửa Võ Thần đạn, nửa tấm mai rùa Xích Nguyên cũng chia năm xẻ bảy, đến trường đao Giao Nha và Hổ Cốt cũng bị ảnh hưởng, xuất hiện vài vết nứt.
Cũng may hắn còn có Liệt Phong giáp giúp ngăn trở ánh sét xuyên thấu qua. Ngoại trừ âm thanh vù vù không ngừng trong tai và nửa tấm mặt nạ quỷ bị gãy mất, bản thể hắn không hề tổn hại gì cả.
Người khởi xướng không có việc gì, thế nhưng đám Đại yêu lại đủ thảm. Nhìn thấy Quỷ Diện đứng lên, trên mặt Lôi Lục lập tức phủ đầy vẻ kinh sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.