Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 280: Cả Ánh Sáng Lẫn Bóng Tối





Đến khi thiên đạo lại nhìn thấy một...!Không, nhiều hơn một điểm tối nữa xuất hiện tại nơi này thì hắn mới bắt đầu nghi hoặc.
Sau khi diệt sạch rồi thiên đạo quyết định đi tìm hiểu ngọn nguồn.
Thế rồi hắn phát hiện, điểm tối này do chính những sinh mệnh vốn tràn ngập tươi sáng mà hắn tạo ra trong lòng bỗng nhiên sản sinh thứ đen tối này.
Điểm tối này không chỉ có một, mà từ một người có thành hai, thành mười...!Dần dần trong tâm ai cũng có một điểm tối như vậy.
Thiên đạo rất là khó hiểu.
Thiên đạo bắt đầu bỏ sức ra đi xem thử nó làm thế nào sinh ra.
Rồi hắn ngẩn ngơ khi phát hiện ra, thứ điểm tối kia là từ đố kỵ, lòng tham, oán niệm, hận thù...!Vân vân và mây mây đếm không hết không biết từ khi nào xuất hiện.
Những thứ điểm tối này một khi đã sinh ra thì không thể nào trừ bỏ được, chỉ có càng ngày càng nhiều.
Không thể trừ tận gốc, thiên đạo chỉ có thể trừ phần ngọn.
Thiên đạo nghĩ ra một cách.
Đó cũng là lúc Hỗn Độn Thôn Thiên ra đời.
Người đầu tiên dùng là thiên đạo.
Ban đầu còn có hiệu quả, nhưng thiên đạo dần phát hiện, hắn nuốt quá nhiều sẽ bị nó ảnh hưởng, không thể hoàn toàn nuốt chửng, đạo tâm khó giữ.
Nếu để bản thân cũng trở nên tối đen, thiết nghi hậu quả đó thiên đạo cũng không nuốt nổi.
Vậy nên thiên đạo tìm người khác đến giúp hắn.
Trước Bạch Cửu đã có không biết bao nhiêu sinh mệnh dấn thân vào, ai ai trước đó cũng đều giống như thiên đạo thuần trắng một màu, tinh khiết không tỳ vết, nhưng chẳng được bao lâu đã bị nhuộm đen.
Kết quả không cần nói cũng biết, bị đồng hóa, trở thành một phần của bóng tối này.

Nhưng bởi có họ gia nhập, bóng tối càng như hổ thêm cánh, tiến công càng thêm mạnh mẽ.
Trước là nó tự sinh ra, giờ nó nắm quyền thúc đẩy sinh ra.
Đó cũng là lúc người phi thăng sinh ra cái gọi là Tâm Ma Kiếp.
Thiên đạo vốn có thể xóa bỏ bọn họ khi phát hiện họ đã chịu không nổi, nhưng thiên đạo vốn nhân hậu, không đành lòng làm chuyện qua cầu rút ván như vậy.
Trong suốt quảng thời gian cùng bóng tối chiến đấu, thiên đạo chỉ đúng một lần ra tay xóa bỏ người kia.
Là do người đó yêu cầu, nói rằng hắn có thể hy sinh vì hỗn độn, cho dù cuối cùng bị tan thành mây khói cũng không biết bản thân trở thành một phần của bóng tối nơi này.
Và đó cũng là lần cuối thiên đạo để người khác học tập Hỗn Độn Thôn Thiên.
Khoảng thời gian sau hắn hoàn toàn dùng bản thân làm tấm chắn, miễn không đến mức để bóng tối hoàn toàn xâm chiếm nơi này thôi.
Cho đến một hôm, thiên đạo nằm mơ.
Đúng vậy đấy.
Nghe thật là vô lý hết sức.
Nhưng sự thật trước mắt, thiên đạo không thể không tin.
Cái người cuối cùng bị thiên đạo đánh cho tan biến vậy mà mang theo Hỗn Độn Thôn Thiên hồi sinh trong hỗn độn này.
Nó không chỉ mang theo mỗi thần thông kia mà cả tâm hồn thuần khiết lẫn phần bị nhiễm đen.
Hai mặt dung hợp tuyệt mỹ, tự nhiên sinh ra, không phải cưỡng ép.
Thiên đạo thấy được hy vọng.
Từ rất lâu trước đây thiên đạo đã chấp nhận có một thứ bản thân không thể khống chế được, đó là sợi dây nhân duyên.
Nhân duyên bao hàm rất nhiều thứ, duyên tốt, nghiệt duyên đều là.
Là cái gì sinh ra thứ này trong hỗn độn thiên đạo không biết.
Hắn cũng là thứ sinh ra trong hỗn độn.
Hắn không làm chủ được thứ này.
Hắn nhận mệnh.
Nhưng dù gì hắn cũng là sinh mệnh duy nhất làm chủ sinh linh trong hỗn độn, hắn vẫn có đặc quyền của mình.
Dù không thể làm chủ nhân duyên nhưng hắn vẫn có thể dùng sức mình thúc đẩy nó ở một mặt nhỏ nào đó không đến mức làm ảnh hưởng cả quỷ đạo vốn có.
Vậy nên mới có Bạch Đình làm Thú Thần.
Nói đến Bạch Đình, hắn vốn là một người có tâm linh thuần khiết như những người trước đây thiên đạo đã gửi gắm hy vọng.
Nhưng một vì thiên đạo không cần hắn nữa, hai vì sợi dây nhân duyên điên cuồng trêu chọc hắn, thiên đạo quyết định cho hắn tham gia vào kế hoạch của mình.
Hắn để Bạch Đình làm thú thần, để Bạch Đình vì sự phát triển của Thế Thú mà tìm kiếm người có mệnh tế ti.
Nói thẳng ra chính là người có tâm linh thuần khiết như hắn.
Tất cả chuyện này đều rất tự nhiên, chỉ là ngẫu nhiên chệch hướng một tí, nhưng không hề ảnh hưởng đại cuộc.
Sau đó chính là Bạch Cửu sinh ra.
Đúng vậy, Bạch Cửu chính là người mà thiên đạo tìm kiếm, là người kia sở sinh ra một lần nữa kia.
Quá trình sau đó ai cũng biết rồi đi.
Bạch Cửu cũng là nghe đến mơ màng, nghe đến chết lặng.
"Vậy...!Ý ngươi là muốn ta học Hỗn Độn Thôn Thiên, giúp ngươi nuốt chửng cái đám này sao?"
Bạch Cửu ngơ ngác đưa mắt nhìn xung quanh, có chút bật lực hỏi.
"Ta sắp không duy trì nổi rồi.
Đợi ta bị bóng tối nổi chửng, Tà Thần sẽ được sinh ra từ trong bóng tối này, sau đó..."1
Thiên đạo không tưởng tượng nổi hỗn độn lúc đó sẽ như thế nào.
"Sau đó làm sao?"
Bạch Cửu theo bản năng hỏi.
"Tà Thần thống trị, mở ra thời kỳ đen tối của hỗn độn.
Khác với lúc hỗn độn mới sở sinh, là hoàn toàn không có sinh mệnh, không ánh sáng và bóng tối.
Còn bây giờ có sinh mệnh nhưng không có ánh sáng, chỉ toàn bóng tối.
Sinh mệnh sống trong bóng tối sẽ dần mất đi lý trí, cuối cùng hướng tới hủy diệt, trở lại điểm ban đầu, sau đó...!Không biết bao lâu sau đó, hỗn độn sẽ sinh ra làn nữa đi..."
Điểm sáng có phần mông lung nói.
Bạch Cửu có phần đồng tình với hắn nhưng lại không hiểu rõ lắm.
Cái nó quan tâm là chuyện này có sức ánh hưởng thế nào đến nó và những người có liên quan với nó.
"Ngươi biết Tà Vương chứ?"
Thiên đạo giống như nhìn thấu nó, bỗng nhiên lái câu chuyện mà không có khuyên nó nên vì chúng sinh vì thiên địa.
Bạch Cửu giật mình, nó có phần chướng ngại khi nghe thấy cái chữ Tà này rồi.
"Hắn đang dần bị bóng tối đồng hóa.
Nó sắp nhuộm cả trái tim hắn, khiến hắn đi về phía bóng tối.
Rồng của ngươi, trứng của ngươi uy hiếp đến hắn, hắn vì tà tâm sẽ ngày càng đối chọi với họ."
"Tà Vương hiện tại là một trong bốn thiên vương mạnh nhất Đại Thiên, trước đây ta mạnh còn có thể chấn áp hắn, giờ ta như vậy...!Không chỉ hắn, Yêu Vương cũng có dấu hiệu nhập ma bởi nhiều năm đấu đá với Tà Vương.
Tà niệm sinh ra từ trong tâm, trừ khi tâm tịnh, ai cũng thoát không nổi."

Điểm sáng trông còn thêm thê lương hơn.
"Tiểu chuột, ngươi không chỉ làm, mà còn phải làm thật tốt, không thể thất bại.
Nếu không...!Chưa đổi ngày tàn của ta đến, rồng của ngươi cũng sẽ trước tiên hắc hóa."
Bạch Cửu giật mình nhảy phốc lên, sợ hãi nhìn điểm sáng.
Điểm sáng giống như hiểu ý nghĩ trong mắt nó, nói tiếp: "Bởi vì nếu ngươi không ra ngoài, hắn sẽ điên."
"Tiểu chuột, thời gian lâu như vậy ta đã hiểu được một điều, d*c vọng khiến ta chết, cũng khiến ta sống.
Một người thuần trắng như ta chưa chắc đã là trắng hoàn toàn.
Ta vì muốn cứu hỗn độn này mà làm nhiều chuyện như vậy, sao có thể nói không phải là d*c vọng.
Ta có niệm lực mạnh mẽ mới duy trì được đến giờ, và còn có thể cố gắng kiên trì.
Nhưng những người ta tìm trước đây không có kiên trì và tín ngưỡng như vậy, họ rất nhanh cạn kiệt tín niệm, không có nơi để bám vếu, dần tuyệt vọng.
Đó là lý do họ bị nhuộm đen."
"Vậy còn ta? Ngươi sao lại nghĩ ta có thể làm được?"
Bạch Cửu khó hiểu hỏi.
"Vì ngươi có cả bóng tối lẫn ánh sáng.
Ánh sáng của ngươi là rồng của ngươi, ngươi sẽ không bỏ hắn.
Chỉ cần tín niệm lực của ngươi đủ mạnh, ngươi có thể trung hòa bóng tối, lại biến nó thành sức mạnh của ngươi mà không phải bị nó đồng hóa.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.