Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy Hiểm

Chương 21:




“Hách Thuần, nhiệm vụ lần này em nắm chắc mấy phần?” Với câu hỏi này của Darklin, Hách Thuần thế mà lại chưa từng nghĩ tới. Chính cô là người muốn đi ngắm mỹ nhân ngư đấy! Hơn nữa còn muốn thưởng thức cảnh sắc núi sông!
“Em cũng không chắc lắm, nhưng chắc là có thể toàn thân trở về!”
“Tự tin dữ ha! Chị đây còn không dám chắc nữa đó!”
“Sao chị lại thiếu tự tin như vậy, chị từng gặp họ rồi à? Chị từng đánh nhau với mỹ nhân ngư chưa? Gặp cũng chưa từng gặp, dù các nàng ấy có mạnh tới đâu thì cũng chỉ là truyền thuyết! Tin được mấy phần chứ!”
“Vậy nên em mới chắc chắn mình có thể an toàn thoát thân à?”
“Chút tự tin đó em vẫn có. Mà nè, chị dù sao cũng là một nữ kiếm sĩ hào khí ngút trời, có nhiều kinh nghiệm hơn chim non như em đó!”
“Nói như em thì chị thấy hình như chị thiếu  tự tin thật! Trước kia, cứ nghe người ta nói ma thú mạnh mẽ này nọ thì chị sẽ có cảm giác chị không có khả năng bắt được loại ma thú đó, dù bình thường chị cảm giác năng lực của chị cũng không tệ đâu! Hôm nay nghe em nói mấy câu này, cảm giác rối rắm trước kia đi đâu hết, còn cảm thấy mình rất có năng lực, vô cùng tự tin!”
Hách Thuần nghe những nàng nói thì có hơi kinh ngạc. Bởi bình thường không ai có thể quyết tâm nhìn thẳng vào khuyết điểm của mình, cũng không có ai tự thay đổi khuyết điểm của mình, chỉ muốn mình mạnh hơn, chẳng thèm quan tâm đến người khác! Ta cứ vậy đấy, các người quản được à? Người như vậy thì chả ai thích. Nhưng thường ngày Darklin đúng là tự tin quá mức, khiến phần nữ tính bị trung hóa đi, kỳ thật cũng không phải bệnh gì. Nhưng mà, cách nói đó chỉ giới hạn ở một mặt cực kỳ bình thường ngoài Vân Thành, còn mặt “bất thường” trong Vân Thành thì chúng ta không cần phải nói nữa! O(╯□╰)O
“Thật ra chị thế này cũng rất tốt. Dù sao chỉ cần không quá mức tin lời người khác, người ta nói cái gì xấu chị liền cho rằng điều đó là hư hỏng là được. Cũng đừng mù quáng cho rằng nhiều người nói thì điều đó là đúng. Dù sao có một số chuyện chỉ khi nó xảy ra mình trên chính bản thân mình, mình mới biết miệng người ta nói đúng hay sai. Có một số thứ chỉ tự mình trải qua mới có thể hiểu hết được, không phải sao?”
“Em nói vậy làm chị thấy mấy năm nay chị sống uổng quá, cẩn thận nghĩ lại mới thấy có rất nhiều chuyện mình chưa từng thử qua! Nhưng mà từ nay chị sẽ không bỏ lỡ chúng nữa!”
“Chị nghĩ thế đương nhiên là tốt rồi!”Lúc này, Giles và Pu Nasen ở phía trước gọi Hách Thuần: “Hách Thuần, Mặt Trời sắp xuoongsg núi rồi, chúng ta tìm một chỗ cắm trại đi.” Sau đó Giles cho Airavata dừng lại, Hách Thuần cũng dừng theo. Ban đêm ở thế giới này nguy hiểm hơn trên Trái Đất nhiều nên trước khi mặt trời xuống núi tầm hai tiếng phải tìm một nơi tốt để hạ trại, sau đó vẽ kết giới thì mới có được một đêm an giấc! d.d LQD
“Hách Thuần, chúng ta chia ra thành hai nhóm tìm kiếm xung quanh đây xem có nơi này có thể cắn trại không đi. Em có thể thu Airavata lại không?” Hách Thuần thu Airavata lại, nhìn mấy cái cây thưa thớt xung quanh, cô thấy có một khu rừng ở một nơi khá xa.
Hách Thuần lập tức đi cùng Darklin về phía nam. Darklin quan sát một hồi, nàng nói: “Chọn ở đây đi. Mặt đất vô cùng bằng phẳng, cũng thích hợp làm kết giới, tuy không có nguồn nước nhưng chúng ta có mang nước theo, không sợ thiếu nước uống! Em thấy sao?”
Hách Thuần cũng cẩn thận quan sát kỹ chung quanh, cảm thấy cũng không tệ, bên cạnh có hai cái cây, mặt đất xung qanh bằng phẳng, đá nhỏ cũng ít.
“Vậy chọn chỗ này đi! Chúng ta về.”
Hách Thuần và Darklin trở về theo đường cũ, lúc này Pu Nasen và Giles đã đưng đó đợi họ từ lâu rồi.
Pu Nasen nói: “Bọn chị tìm được một chỗ, mặt đất bằng phẳng nhưng không có nguồn nước, nhưng mà chỗ đất trống đó rất tốt, đủ cho chúng ta giăng kết giới, cách đây cũng không xa.”
Darklin cũng nói: “Chúng tôi cũng tìm được một chỗ, mặt đất bằng phẳng, kế bên hai cái cây, nhưng cũng không có nguồn nước.”
Giles cho ý kiến: “Tôi nghĩ nên lấy chỗ mà Darklin đã chọn, chúng ta có thể dựng trại dựa vào hai cái cây, sau đó bố trí kết giới ở xung quanh, nếu không có củi đốt thì trực tiếp chặt cây, tôi lười phải tìm cây khô hoặc phải chặt cái cây khác.”
Pu Nasen cũng thấy lựa chọn vậy là đúng nên chúng tôi di chuyển đến nơi đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.