Nhất Kiếm Thành Ma

Chương 71: Chẳng lẽ




“Sao bọn chúng tìm được ta?”, hắn hơi cau mày.
Lúc này phía dưới có người nghi hoặc nói: "Kỳ quái, vừa nãy ở đây có tiếng động, tên kia hẳn là vừa ở đây".
"Chắc là hắn vẫn chưa đi xa, chúng ta tiếp tục đuổi theo!" "Được".
Ba người còn đang muốn tiếp tục đuổi giết, Phương Thần nhìn bọn họ, trong ba người có một người là Hậu Thiên Cảnh cấp bốn, còn lại hai người là Hậu Thiên Cảnh cấp ba.
"Có thể giết", hắn nghĩ thầm, sau đó trong nháy mắt biến mất từ trên cây!
Không biết từ khi nào trên tay hắn lại có thêm một chiếc lá! Thân ảnh của hắn nhanh chóng phóng xuống, chiếc lá trong tay Phương Thần bắn ra chặt đứt một nhánh cây!
"Ai?"
Ba người lập tức quay đầu lại, cảnh giác nhìn! Cùng lúc đó, Phương Thần cũng đi tới phía sau một người!
Người đàn ông ngay lập tức cảm thấy ớn lạnh sau lưng! Nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm giác được thân thể nhẹ bẫng, cái đầu trong vô thức lăn về phía trước.
Hắn ta có chút mê mang, cảm thấy cơ thể mình nhẹ đến kỳ lạ, cái đầu vô thức lăn về phía trước rồi thấy một xác chết không đầu đang đứng ở vị trí của mình lúc nãy.
Lúc này hắn ta mới chợt nhận ra đầu của mình đã bị chặt đứt!

Khoảnh khắc phát hiện có người bị chặt đầu thì hai người còn lại mới nhận ra mình đã bị bẫy!
Khi hắn quay người lại liền nhìn thấy nét mặt lạnh lùng của Phương Thần.
"Tên khốn! Người của ta mà cũng dám giết!"
Tu sĩ Hậu Thiên Cảnh cấp bốn giận tím mặt! Hắn giơ chùy lên bổ về phía Phương Thần!
Một người khác cũng dùng trường kiếm đâm thẳng về phía Phương Thần!
Phương Thần đã chuẩn bị sẵn sàng, Khiên Sát Ma không biết đã xuất hiện từ lúc nào, ngăn cản công kích của tu sĩ Hậu Thiên Cảnh cấp bốn!
Bên kia, trong mắt Phương Thần hiện lên màu đỏ tươi! Tu sĩ cấp ba đột nhiên cảm thấy đầu mình có cảm giác ngứa ran! Công kích hỗn loạn trong nháy mắt!
Mà Phương Thần cũng không cho hắn ta cơ hội hoàn hồn mà liền chém chết hắn chỉ trong một kiếm!
Nhìn sang bên kia, hắn ngạc nhiên phát hiện Khiên Sát Ma đang cắn vào đại chùy của tu sĩ cấp bốn một cách vô cùng hung hãn!
"Làm tốt lắm".
Phương Thần khen ngợi, ma khí trong Hắc Minh Kiếm nhanh chóng hội tụt
Tử Quang Ma Nhận đã thành hình, chém về phía tu sĩ cấp bốn!
Sắc mặt tu sĩ cấp bốn có sự thay đổi lớn! Hắn ta cùng đại chùy không ngừng bị đánh lui ra phía sau, đồng thời hắn ta cũng lấy ra pháp bảo phòng thủ!
Đôi mắt đỏ của Phương Thần lại chớp động! Tu sĩ cấp bốn đột nhiên cảm thấy đầu mình có cảm giác đau đớn! Chuyển động cũng chậm lại một chút!
Trong khoảnh khắc vừa chậm lại, Tử Quang Ma Nhận của Phương Thần đã chém trúng hắn ta, chém hắn ta thành từng mảnh chỉ bằng một chiêu!
Làm xong tất cả những điều này, Phương Thần cảm thấy chính mình cũng hơi choáng váng.
Công kích tỉnh thần lực của Hồn Thiên Ma Nhãn mặc dù rất mạnh mẽ, nhưng tiêu hao tinh thần lực của hắn cũng cực kỳ cao.

Phương Thần chỉ có thể liên tục bùng nổ trong thời gian ngắn khoảng hai lần.
Sau khi giết chết ba người, hắn lấy đi toàn bộ bảo bối và linh thạch trên người bọn họ, sau đó bỏ chạy về một hướng!
Gần một nén hương sau, năm bóng người lại xuất hiện ở đây.
Trong đó có một cường giả Hậu Thiên Cảnh cấp sáu và hai tu sĩ cấp năm!
Họ cau mày khi nhìn thấy tình trạng bi thảm của ba xác chết trên mặt đất.

Tu sĩ cấp sáu hừ lạnh: "Hắn dám giết người của chúng ta, lá gan của tên khốn này thật lớn.
Hắn ta lấy ra một pháp bảo giống như một quả cầu thủy tinh, trong quả cầu thủy tinh có một điểm sáng không ngừng nhấp nháy và di chuyển về phía xa.
Sau khi xem xong, hắn ta nhanh chóng xác định phương hướng trốn chạy của Phương Thần, sau đó quát lớn: “Đuổi theol”
Năm người nhanh chóng đuổi theo!
Phương Thần vừa bỏ chạy vừa thay đổi phương hướng.
Nhưng chỉ chạy được nửa ngày thì hắn đã nhận ra năm luồng khí tức mạnh mẽ đang chậm rãi tiếp cận mình từ phía sau.
Phương Thần cau mày.

"Chuyện gì đã xảy ra? Sao bọn chúng lại phát hiện ra hành tung của ta?"
Để tránh dọc đường lưu lại dấu vết, tốc độ của hắn cũng không quá nhanh, hắn còn liên tục thay đổi vị trí, theo lý mà nói thì đối phương không thể tìm được hắn.
"Chẳng lẽ đối phương có bí thuật theo dõi gì đó? Không đúng, nếu chỉ một hai người biết thì còn được, nhưng ba người đều biết vị trí của ta, như vậy có hơi kỳ lạ".
"Chẳng lẽ".
Phương Thần nghĩ tới một khả năng.
"Thử xem.
Hắn muốn xác minh nên đã lấy ra một lá độn địa phù dán thẳng vào bắp chân của mình, sau đó toàn thân chui thẳng vào lòng đất!
Trong nháy mắt tốc độ của Phương Thần tăng lên hơn mười lần! Chỉ trong thời gian một tách trà, tất cả những người phía sau đều bị bỏ xal
"Sao? Hắn thực sự có thể tăng tốc chỉ trong nháy mắt!"
Tu sĩ cấp sáu hơi kinh ngạc, nhưng hắn ta chỉ nhìn quả cầu sáng ngời trong tay, cười lạnh nói: “Ta cũng muốn xem ngươi có thể chạy đi đâu?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.