Nhất Kiếm Thành Ma

Chương 47: Đa tạ lỗ trưởng lão




Nàng ta hiểu rằng sau sự việc ngày hôm nay, rất có thể việc hợp tác của nhà nàng ta với Dịch gia sẽ chấm dứt, điều này chắc chản sẽ gây tổn thất lớn cho Lâm gia, nhưng lại không ngờ răng phòng đấu giá Vạn Tinh đã đưa miếng bánh ngọt lớn này cho Lâm gia bọn họ!
Nhưng nàng ta nhanh chóng hiểu ra, e là đối phương vì nế mặt của Phương Thần nên mới hợp tác với Lâm gia.
Trong giây lát, tâm trạng của nàng ta rất phức tạp. Một tháng rưỡi trước, nàng ta đã lấy thân phận thánh nữ để uy hiếp Phương Thần đưa hôn thư ra, bây giờ gia tộc nàng ta lại nhờ Phương Thần mà trong hoạ được phúc.
“Đa tạ Lỗ trưởng lão, ta sẽ để người của gia tộc nói chuyện hợp tác với các vị”
Sau đó nàng ta cáo từ rời đi, nhưng khi rời đi, thần sảc vẫn phức tạp như trước, cảm xúc trong lòng hỗn độn.
Phương Thần cũng không biết răng lời cáo từ trước khi rời đi của hắn đã giúp cho gia tộc của Lâm Tuyết Nghiên một phen.
Dưới sự dẫn dắt của Nhạn Xảo Lâm, họ đã đến tầng ba của phòng đấu giá Vạn Tỉnh.
Nơi này lại càng thêm phồn hoa, người cũng thưa thớt hơn.

Khi có người đi ngang qua, họ sẽ cung kính hành lễ với Nhạn Xảo Lâm, nhưng lại rất tò mò về Phương Thần.
Chẳng mấy chốc, họ đã đến một nơi sâu hơn, nơi đây đều là phòng luyện đan, trong đó có rất nhiều phòng cấm, rõ ràng. là chúng đang được sử dụng.
Cuối cùng Nhạn Xảo Lâm dẫn Phương Thần đi đến một phòng luyện đan, nàng ta mở cửa phòng ra, bên trong rất đơn giản
Một chiếc lò nung và một chiếc bàn đá, còn có một số dụng cụ cần thiết cho việc luyện đan.
Nhạn Xảo Lâm mim cười yêu mị, nói: “Phương khách khanh, không biết phòng luyện đan này thế nào?”
Phương Thần gật đầu: “Vậy là rất tốt rồi, đa tạ Nhạn chưởng quỹ”
Nhạn Xảo Lâm hỏi: “Có cần đan đồng không? Nếu ngươi muốn thị nữ của ta, ta cũng có thể sắp xếp cho ngươi.”
“Nếu cần ta đích thân ở cùng, cũng vẫn được”
Nhạn Xảo Lâm có vẻ đẹp của một người phụ nữ trưởng thành, cùng với thân hình nóng bỏng đầy đặn, đây là điều khiến một người ở độ tuổi của Phương Thần không thể cưỡng lại được.
May mà Phương Thần đã quen với thói đời, đặc biệt là sau khi được Mộng Dao huấn luyện nhiều lần, hắn vẫn có thể giữ được bình tĩnh.
Hăn nói: “Đa tạ Nhạn chưởng quỹ, một mình ta là được.
“Vậy thật đáng tiếc” Nhạn Xảo Lâm tỏ vẻ đáng thương tiếc hận, nhưng sau đó nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ bình thường, mỉm cười nói: “Nếu đã như vậy, ta đây không quấy rầy ngươi nữa”
Phương Thần cháp tay đáp lễ, nhìn Nhạn Xảo Lâm rời đi rồi mới bước vào phòng luyện đan.
Sau khi tiến vào phòng luyện đan, Phương Thần lấy hết nguyên liệu ra, cầm bút giấy trong phòng lên và bắt đầu viết

Một lúc sau, một phương thuốc luyện đan xuất hiện.
Đây chính là đan dược mà Phương Thần muốn luyện chế, khi kết hợp với Lạc Linh Thảo, hiệu quả của nó có thể tăng lên mấy lần, nó có tên là: Lạc Thiên Đan.
Lúc này hản vẫn còn hơi lo lắng, dù sao đây là lần đầu tiên hẳn luyện đan. Hản không biết liệu não biết mà tay không biết thì có luyện chế ra được đan dược hay không,
“Thôi vậy, con dâu xấu cũng phải gặp cha mẹ chồng, nếu. thất bại thì sẽ làm lại! Dù sao tài liệu chuấn bị cũng đủ nhiều rồi"
Hân đốt lò luyện đan lên, bắt đầu luyện chế.
Khởi động lò, điều khiến lửa, luyện hoá dược liệu, dung. hợp, hoá đan, cuối cùng đan thành!
Hản dựa theo truyền thừa từng bước một, hiện tại hản giống như luyện đan sư cấp sáu! Hản luyện đan vô cùng thuần thục, không hề giống như là một tay lính mới vào nghề.
Nửa canh giờ sau, Phương Thần nhìn xem mẻ Lạc Thiên Đan mới luyện xong, trong lòng vui mừng khôn xiết: “Không ngờ lần đầu luyện chế lại thật sự thành công! Quả nhiên truyền thừa này rất tốt! Lại có cảm giác như mình đã là luyện đan sư cấp sáu vậy!"
Hãn cất đan dược đi, lập tức lấy lại bình tĩnh: “Khôi phục linh lực, tiếp tục luyện chết"
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Phương Thần đã luyện chế ba viên Lạc Thiên Đan mà không mắc bất kỳ sai sót nào.

Phương Thần cũng dần dần quen thuộc với việc luyện đan, không còn thiếu tự tin và căng thẳng như lúc đầu nữa.
Hơn nữa hắn cũng phát hiện, luyện đan còn có thể tăng cường tỉnh thần lực.
Mặc dù tăng cường không nhiều, nhưng cũng có thế coi như một loại tu luyện.
Nụ cười của Phương Thần ngày càng tươi hơn, hẳn nhìn đan dược trong tay, suy nghĩ một lát rồi tự nói: “Ở đây rất an toàn, chỉ bắng cứ tu luyện ở đây đi."
Nghĩ vậy, hẳn khoanh chân ngồi trên mặt đất, điều chỉnh hơi thở cho ổn định, rồi uống một viên Lạc Linh Đan!
Lập tức một cỗ dược lực thuần tuý tiến vào trong cơ thể, nhập vào đan điền rồi lại toả đi khắp xương cốt tứ chỉ!
Không thế không nói, thân thế Kiếm Ma của Phương Thần cực kỳ yêu nghiệt, dược lực nhập thế, nháy mắt đã được hấp thu hết, không hề lãng phí một chút nào!
Thực lực của Phương Thần cũng ngay lập tức tăng lên về chất, đạt tới Tụ Linh tăng tám đỉnh phong!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.