Nhất Kiếm Thành Ma

Chương 41: Ngươi còn có việc gì khác không




Dịch Thiên Vũ tiếp tục nói: "Thêm một người, càng thêm náo nhiệt không phải sao?”
Lâm Tuyết Nghiên cũng không có suy nghĩ nhiều, cảm thấy đế cho Phương Thần mở mang kiến thức cũng tốt, để cho hẳn hiếu được mình và Mộng Dao không phải là người cùng một thế giới.
VỊ thế nàng ta hỏi Phương Thần: "Ngươi còn có việc gì khác không?”
Phương Thần suy nghĩ một chút, phòng đấu giá Vạn Tinh cũng thu mua linh dược được, đến đó bán Lạc Linh Thảo cũng không tệ”
Vì thế hẳn gật đầu nói: "Nếu đã như vậy, thế thì đa tạ”
Dịch Thiên Vũ mỉm cười nói: "Không cần khách sáo, chúng. ta đều là đạo hữu mà."
Phòng đấu giá Vạn Tỉnh là phòng đấu giá đứng đầu Thần Đông Vực, mỗi cuộc đấu giá đều có thế thu hút rất nhiều người
Giờ phút này phòng đấu giá đông như trẩy hội, đều là người của Vũ Thành hoặc Quyền Phú Thành gần đây.

Dịch Thiên Vũ mỉm cười lấy ra hai tấm thiệp mời được. điêu khắc từ kim ngọc, đưa cho thị nữ trước cửa phòng đấu giá Vạn Tỉnh.
Thị nữ tiếp nhận cung kính hành lễ, lập tức nói: "Hai vị khách nhân tôn quý, mời vào."
“Hai vị?" Lâm Tuyết Nghiên nhíu mày, hỏi: “Chỉ có hai người được vào thôi sao?”
Thị nữ gật đầu: "Đúng vậy, lần này phòng đấu giá Vạn Tinh chí dành cho hội viên, chỉ có hội viên mới có thể vào. Ngài và Dịch thiếu gia đều là hội viên phòng đấu giá Vạn Tinh, hơn nữa đã có ghi chép ở đây, đều có thể tiến vào.”
Lâm Tuyết Nghiên nhíu mày càng sâu: "Không thể mang những người khác đi vào sao?“
“Thật sự xin lỗi, lần đấu giá này chỉ dành cho hội viên, về phần an toàn thì ngài có thế yên tâm, phòng đấu giá Vạn Tinh sẽ tuyệt đối bảo đảm an toàn cho ngài trong suốt cuộc đấu giá:
Khóe miệng Dịch Thiên Vũ hơi nhếch lên, khinh miệt liếc Phương Thần một cái, sau đó làm bộ rất kinh ngạc: “Ö chẳng lẽ vị đạo hữu này không phải hội viên phòng đấu giá Vạn Tinh ư? Ta còn tưởng ngươi là hội viên chứ. Thật xin lỗi, để ngươi đi một chuyến vô ích rồi”
Nhưng Phương Thần lại hiểu rõ, Dịch Thiên Vũ mời mình tới hoàn toàn không phải là để cho mình tham gia hội đấu giá, mà là tới nơi để làm mình mất mặt.
Quả nhiên, nơi này ngay lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Không ít người nhìn thấy Phương Thần mặc quần áo thủ công vô cùng bình thường, nhạo báng nói: "Vừa nhìn đã biết là một tiểu tử nghèo, thế mà cũng dám tới tham gia hội đấu giá Vạn Tinh”
“Đúng vậy, thật thật sự cho rằng chó mèo nào cũng đều có thể tới tham gia hội đấu giá Vạn Tinh sao?”
“Thật sự là cười chết ta rồi”
Mọi người chỉ vào Phương Thần nhạo báng không ngừng, giống như đang nhìn một tên hề
Dịch Thiên Vũ rất hài lòng với phản ứng của mọi người xung quanh, nhưng ngoài mặt hãn ta lại áy náy nói: "Thật xin lỗi, làm cho ngươi mất mặt rồi. Để bày tỏ lời xin lỗi, ta sẽ bồi thường cho ngươi”

Trong lúc nói chuyện, hẳn ta móc ra hai khối linh thạch.
“Đây là quà bồi thường của ta”
Sau đó hần ta ném thẳng xuống đất, linh thạch va chạm với mặt đất làm vang lên một âm thanh giòn giã.
“Ai da, thật ngại quá, trượt tay rồi, ngươi tự nhặt đi”
Sác mặt Phương Thần vô cùng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại có chút lạnh lo.
Hãn không đắc tội đối phương, nhưng đối phương lại vô duyên vô cớ làm nhục mình như vậy, thật sự cho rắng hẳn là kẻ ngốc à.
Hắn đang muốn mở miệng thì nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Lâm Tuyết Nghiên: "Dịch công tử, ngươi thế này là đang làm nhục bãng hữu của ta sao?"
Tuy rắng khinh thường Phương Thần, nhưng là do nàng ta gọi Phương Thần tới nên đương nhiên không muốn Phương. Thần bởi vì mình mà bị làm nhục.
Nàng ta lạnh lùng nói: "Nếu bằng hữu của ta không vào được, vậy ta cũng sẽ không vào hội đấu giá Vạn Tính lần này”
Sau đó nàng ta nói với Phương Thần: "Chúng ta đi thôi”

Dịch Thiên Vũ hơi sửng sốt, hẳn ta không ngờ Lâm Tuyết Nghiên lại để ý đến tên Phương Thần đê tiện này như vậy.
Điều này cũng làm cho hản ta càng thêm tức giận, hản ta mến mộ nàng ta như thế nhưng lại bị nàng ta liên tục từ chối, thái độ vô cùng lạnh lùng,
Mà đối mặt với một tiếu tử nghèo như Phương Thần, nàng ta lại quan tâm nhiều đến vậy!
Hản ta âm u nói: "Lâm tiểu thư, nếu ngươi dám đi, ta cam đoan từ hôm nay trở đi sẽ không hợp tác với Lâm gia nữa”
Bước chân Lâm Tuyết Nghiên lập tức dừng lại
Nàng ta xoay người, sắc mặt lạnh như bằng nói: "Ngươi đang uy hiếp ta sao?”
Dịch Thiên Vũ không thèm để ý, nếu đã đến nước này cần gì phải tiếp tục giả bộ nữa.
Hãn ta nói: “Đừng tưởng rằng ngươi trở thành Thánh nữ. Thiên Vũ Thần Tông thì giỏi lầm, hai nhà ngươi và ta có quan hệ hợp tác, chẳng lẽ ngươi cho rắng Thiên Vũ Thần Tông sẽ bởi vì ngươi mà hủy hoại thanh danh sao?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.