Nhật Kí Thần Linh

Chương 82: Thần Thánh cánh tay phải!




Qua lời kể của ông Bụt từng miêu tả, Nguyễn Trọng Lăng liền đã rất rõ ràng một vài điều…
Tiên Thư Sách Ước ở bên trong có vô số phép thuật thần thông, cấm thuật các kiểu các thể loại mà uy lực đều mạnh mẽ đến vô cùng. Thế nhưng không phải chủ nhân của nó liền không thể sử dụng!
Tiên Thư Sách Ước ghi chép thần linh công đức. Thế nhưng nếu như chính ngươi cũng không phải thần linh vậy liền là không có cái quái gì dùng!
Tiên Thư Sách Ước có thể dùng để sắc phong chính thần quả vị! Thế nhưng nếu không phải chủ nhân của nó liền không thể tự mình sắc phong chính thần~
Tiên Thư Sách Ước chỉ cần tiếp xúc phép thuật thần thông, cấm thuật các kiểu liền có thể tự động ghi khắc lại… Có vẻ như nghi thức trộm cắp nguyện lực của vị thần linh đứng sau màn vô số Diệt Thần Sư kia đã bị nó vô tình ghi khắc mất rồi???
Bằng chứng là Tiên Thư Sách Ước hiện tại đang tỏa sáng! Chức năng chứa đựng nguyện lực của nó lúc này đã kích hoạt!!! Kích hoạt ngay khi cậu chém giết được rùa thần và sau đó cậu chàng cũng thật đúng không có đạt được bất kì quyền năng mới mẻ gì. Ừ? Ai bảo chủ nhân của nghi thức trộm nguyện lực kia không có đạt được thứ gì món hời đây~ Đối phương có thể tự dưng ban phát quyền năng cho cậu mới là lạ!!!
Đó là một chuyện tốt~
Ít nhất thì đối với cậu chàng lúc này chính là như vậy~
Có điều nói đi cũng phải nói lại. Vẫn là một câu nói cũ… Miếng thịt ăn được vào miệng mới là miếng thịt ngon! Dù cho Tiên Thư Sách Ước có mạnh mẽ, có trâu chó tới nhường nào… Nó cũng không phải là đồ đạc của cậu chàng không phải sao???
Cậu hiện tại thật cũng không biết hai vị Sơn Tinh, Thủy Tinh kia đánh nhau chết sống ra làm sao rồi. Thế nhưng có một điều cậu rất rõ ràng… Đám nguyện lực ẩn chứa bên trong Sách ước lúc này đều là từ cậu vất vả đánh giết rùa thần mới chiếm lấy được. Cậu thậm chí vì thế mà không cả chiếm được thứ gì quyền năng mới. Hiện tại lại còn có nguy cơ có thể bị vô tình cướp đoạt!
Chuyện như vậy hiển nhiên là ai cũng không thể chấp nhận!!!
Và bởi vì thế cậu cần phải nhanh chân nhanh tay rút nguyện lực ra bên ngoài~ Khi cái ví tiền duy nhất trong tay đã không phải là của ngươi, lúc nào cũng có nguy cơ có thể bị người khác không chút âm thanh đòi về mất lại không trả lại tiền…? Ai mà còn dám để tiền của mình ở bên trong đấy nữa chứ~
Đây cũng chính là vì lý do gì cậu cần rời xa khỏi tầm mắt của ông Bụt để mà kiếm nơi làm việc vậy! Thu lấy nguyện lực còn đang ẩn chứa bên trong Tiên Thư Sách Ước! Việc đáng làm thì nên lập tức đi làm!!!
Nguyện lực, một thứ năng lượng thần kì chỉ có ở các vị thần linh trong truyền thuyết tưởng tượng. Người phàm chiếm được nó, nếu có thể sử dụng nó đánh nhau liền có thể đối kháng thần linh. Dù cho thân thể phàm thai hơi trải qua cải tạo giống như Nguyễn Trọng Lăng lúc này, cũng chính là bởi vì nắm giữ nguyện lực cùng cách sử dụng (quyền năng) nên mới có thể trở thành Diệt Thần Sư, trở thành một trong những tồn tại đứng ở đỉnh cao nhất của thế giới hiện thực…
Bất kể nói như thế nào… Nguyện lực đều rất là quý giá đấy! Khi sử dụng nó bởi thế nhất định liền phải suy nghĩ cho thật kĩ càng!!!
Đối với Nguyễn Trọng Lăng hiện tại mà nói. Sử dụng nguyện lực cho quyền năng Triệu Hoán Thần Binh (kêu gọi ra Nỏ thần) hay như Tuyệt Mật Bảo Tàng (kêu gọi ra không gian chứa đồ, lá chắn phản đòn). Tuy rằng cả hai loại quyền năng này uy lực không thể nói là không mạnh mẽ, thế nhưng chúng lại đều là kiểu hàng xài một lần.
Hiện tại không phải là thời gian chiến đấu, hơn nữa nguyện lực nếu vẫn luôn chứa đựng ở trong Tiên Thư thật khiến cậu ăn ngủ không yên. Lỡ như ngày nào đó Sơn Tinh trở về lấy lại vậy chẳng phải cậu đây mất tiêu???
Cũng còn tốt! Nhờ có Ngựa Giáp Sắt tồn tại mà Nguyễn Trọng Lăng liền đã thấy ánh sáng soi lối ở cuối con đường. Cái quyền năng Vô Tận Sinh Cơ kia không khỏi khiến cậu chàng trong đầu trầm tư suy ngẫm.
Nói cho cùng… quyền năng cũng chỉ là một loại hiển hóa của nguyện lực. Nếu như muốn sử dụng nó hiệu quả nhất vậy tốt nhất liền biến chúng thành kiểu dùng mãi không hết hoặc dùng mãi không mòn. Mà cách làm đơn giản và hiệu quả đối với cậu lúc này chính là để chúng tăng cường năng lực cho một loại bảo vật có thực thể nào đó trong tay cậu.
Giống như Gươm thần cầm đi đánh nhau không sợ gãy, không sợ hỏng hay hoặc Ngựa Giáp Sắt bên người bị người khác chém cũng có thể tự động hồi sinh. So sánh với triệu hoán Nỏ thần hay là kêu gọi không gian linh tinh… Hơi ngẫm nghĩ liền có thể rõ ràng trong đó lợi và hại, được và mất!
Tóm lại quyền năng mà nguyện lực mang đến giống như là sông nước biển hồ. Nếu chỉ có nguyên chúng nó mà không có hệ thống mây mưa vun đắp tạo vòng tuần hoàn sớm muộn gì cũng chỉ là một vùng đất chết khô cạn mà thôi. Không thể tồn tại lâu dài được!
Kết quả là… Nguyễn Trọng Lăng quyết định một lần nữa tân trang lại vũ khí! Ngựa Giáp Sắt trước đó hầu như đã đạt đến cực hạn năng lực. So với trong tay Thánh Gióng có vẻ như cũng chẳng kém là gì. Hơn nữa cậu cũng không chắc nguyện lực mình đang nắm giữ có đủ để nó tiến thêm một bước nữa hay không?
Nói chung Ngựa Giáp Sắt dù sao cũng đã đủ lợi hại. Ngược lại so với tăng cường nó, tăng cao năng lực của thanh gươm báu, thứ bảo vật duy nhất trong tay cậu, sinh ra theo sự xuất hiện của cậu lại càng khiến người ta chờ mong hơn nhiều~
Nguyễn Trọng Lăng tinh thần dần dần đã hồi phục sung mãn. Mệt mỏi do trận đại chiến trước đó hay như những căng thẳng tinh thần mà vô số sự kiện trùng kích trong đêm nay đều đã một thoáng mà qua.
Cậu một bên tay trái cầm Tiên Thư đang phát sáng, tay phải cầm chặt gươm báu Thuận Thiên. Đầu óc tập trung cao độ! Cố gắng hồi tưởng lại thời điểm trước đó mình từng lấy ra nguyện lực trong Tiên Thư sử dụng quyền năng Vô Tận Sinh Cơ là ra làm sao? Lúc này liền tương tự bắt chước chỉ là thay đổi biến chuyển trở thành dùng nguyện lực truyền vào gươm thần…
Thời gian cũng không biết đã trôi qua bao lâu… Có lẽ là chó ngáp phải ruồi hay hoặc chính là quyền hạn Sơn Tinh còn lưu lại trước đó giúp cậu có thể thuyên chuyển dễ dàng nguyện lực chứa bên trong Sách Ước. Nói tóm lại cậu chàng cuối cùng ra vẻ đã thành công rồi!
Một luồng nguyện lực mạnh mẽ vô cùng vô tận chính là từ trong tay Sách Ước truyền qua người cậu, tiếp theo đó truyền cả vào trong gươm thần bên trong cánh tay phải!
Là thành là bại tất cả đều chính là vào lúc này!!!

Cũng chính vào thời khắc sống còn đối với việc thử nghiệm cải tạo binh khí của Nguyễn Trọng Lăng, ở một nơi khác trên mặt biển…
Sơn tinh đang cưỡi trên đụn mây đột nhiên vẻ mặt dị biến!!!
Vốn dĩ mệt mỏi sắc mặt thoáng cái liền trở nên trắng bệch! Còn chưa kịp đợi ông Bụt lên tiếng hỏi han…
- BÙM!!!
Một tiếng nổ vang như tiếng sấm! Cơ thể Sơn Tinh đột nhiên nổ tan ra thành mây khói. Lần này lại cũng không có biến trở về hình thái mây bụi như khi trước, ngược lại thình lình biến hóa tụ tập lại thành một con rồng vàng thân hình khổng lồ lơ lửng giữa bầu trời.
Rồng ấy có chín vuốt. Vuốt vuốt cứng chắc như nham thạch đất đá! Mắt đỏ, râu dài! Sừng quấn lôi điện~ Cơ thể bao quanh bởi mây trắng với lửa đỏ. Làn da thế nhưng mềm mại lấp lánh như màn nước. Dẻo dai mà cứng chắc kiên cường. Thần uy lẫm liệt!
- Ha ha ha…~ Lão già, lần này không tiếp tục làm phiền ngươi rồi!
- Chuyện của chúng ta ngày sau liền sẽ lại làm cái tổng kết!!!
- Ha ha ha ha…~
- G Ràooooooooooo!!!!!!!!!!!
Một tiếng gầm vang kinh thiên địa! Rồng vàng khẽ quẫy đuôi, thân mình liền vụt bay biến mất khỏi không gian. Tốc độ nhanh tới chóng mặt. Thoáng cái đã không thấy tăm hơi!
- Ai…~ Thế gian từ nay nhiều tai vạ vậy!!!
Ông Bụt nhìn về phía Thần Long xoay bước rời đi mà vẻ mặt than thở. Trận đại chiến khi vừa cuối cùng cũng đã có kết quả rồi.
Một kết quả không ai trước đó từng lường được!
Có lẽ…
Cũng là nên tìm một chỗ trốn trốn đi thôi? Ông Bụt trong lòng không khỏi ưu thương suy nghĩ! Trời đêm nay sao mà dài đằng đẵng quá trời~
Thần linh Việt Nam??? A ha ha~ Tiếng cười như điên như dại liền là như vậy văng vẳng lại khắp trốn. Một đêm nhiều chuyện vậy!

Thời gian quay ngược trở lại một vài giây phút trước nơi Nguyễn Trọng Lăng đang ở…
Hai chân khoanh lại. Đôi mắt nhắm chặt! Vẻ mặt lạnh lùng không một chút biểu cảm. Hai bên bàn tay cầm lấy vật thể thế nhưng đều đang cùng nhau phát sáng. Sáng chói lọi đến bất kì ai đều không thể thẳng mắt nhìn vào!
Theo thời gian chuyển dời. Trong tâm thức tư tưởng của cậu chàng liền dần dần hiển hiện lên một thanh kiếm báu. Kiếm ấy vẻ ngoài cổ xưa chất phác! Hình thẳng mà rộng bản. Thân kiếm có sắc cạnh dùng để chém hoặc đâm. Chuôi kiếm đỉnh có khảm nạm chân trâu. Tua ren thanh mảnh như tóc mây. Đốc kiếm có gắn ngọc thạch đỏ. Cả thanh kiếm nhìn lành lạnh mà sáng choang! Hình dạng vậy mà chẳng khác gì thanh gươm thần mà Nguyễn Trọng Lăng hay dùng là mấy.
Một cảm giác thân thiết giữa kiếm và người từ đó nảy sinh! Chưa bao giờ cậu cảm giác gươm thần lại gần và quen thuộc với mình đến vậy. Thật giống như trước kia cả hai còn cách nhau một ít chân tơ kẽ tóc, còn cách lấy một chút màng mỏng, cách xa nhau một cánh cửa nhỏ khép hờ… Thế nhưng bây giờ kẽ tóc đã liền, da thịt quấn quanh. Màng mỏng đã phá rách, cửa nhỏ đã mở ra rồi!
Kiếm và người dường như tay chân thân thể của nhau! Tùy tâm sử dụng, muốn làm gì thì làm nấy vậy!
Một ít suy nghĩ kì quái vì thế không khỏi hiện lên trong đầu cậu chàng. Cảm tưởng giống như trước kia mình chỉ là người chơi trò chơi sử dụng lấy nhân vật trong màn hình. Nhấn nhấn nút liền có thể phóng kĩ năng, dùng đại chiêu liền có thể đánh bại đối thủ, oánh chết boss. Khả năng khi đó gần mà không thực. Mọi thứ thật mà đều là hư ảo. Chỉ là hoa trong gương trăng trong nước. Nhìn là của mình nhưng sự thật lại đều không phải của mình!
Không giống như lúc này hoàn cảnh đã biến thành chính mình xuyên việt vào màn ảnh, trực tiếp nắm giữ năng lực của nhân vật ở trong đó. Sử dụng ra kĩ năng, chiêu thức gì gì đó cũng đều là của mình, hoàn toàn là do mình cân nhắc phân phối.
Theo tâm thần không ngừng chìm sâu, Nguyễn Trọng Lăng vui mừng phát hiện. Ngoài việc từ giờ trở đi mình và gươm thần mối liên kết mạnh mẽ hơn, muốn nó xuất hiện lúc nào nó liền có thể xuất hiện lúc ấy. Ngay cả thần linh cũng không thể nào ngăn cản hay cướp đoạt mối liên hệ của cả hai được. Tiền của anh giờ đã cầm trong tay anh~
Đồng thời sức mạnh của gươm thần thông qua nhận lấy nguyện lực vun đắp rèn luyện cũng giống như cậu suy nghĩ mạnh lên thấy rõ. Thực sự trở thành một thứ vũ khí tối thượng mạnh mẽ nhất của cậu vào lúc này.
Hơn nữa… việc gươm thần không thể phóng to khi đối phó địch thủ cũng đã được giải quyết!
Vô số cảm nhận ảo diệu, cách chiến đấu, cách sử dụng kiếm, cách sử dụng quyền năng giống như bản năng vậy truyền vào trong đầu Nguyện Trọng Lăng. Cho đến khi…
Ánh sáng bên trên Tiên Thư biến mất hết! Nguyện lực chứa đựng trong nó giờ cũng đã không còn~
Nguyễn Trọng Lăng hai mắt mở toang. Vội vội vàng vàng nhìn lại về phía bàn tay.
- Thần thánh cánh tay phải!
Cậu chàng nắm lấy gươm thần đưa ra phía trước. Gươm ấy như dịch thể vụt một cái hòa tan ngay vào trong cánh tay phải của cậu!
Một tiếng hô lên! Giữa bầu trời sừng sững xuất hiện một cánh tay trắng toát khổng lồ. Trên có thể quấy phá không gian làm mưa làm gió! Dưới có thể đấm phá thổ địa, quấy biển phá núi rừng! Hình thể to lớn có thể chống trời đạp đất! Nhìn như cánh tay nhưng thật ra chính là kiếm báu hóa thân. Cứng chắc không hủy! Lực mạnh phá sơn hà! Thần uy cực thịnh!
Cánh tay ấy mang theo khí thế uy phong của thanh kiếm báu! Thuận ta thì sống! Nghịch ta thì chết!!!
Kiếm vẫn là kiếm! Thế nhưng kiếm ấy đã khác xưa rồi~ Thật giống như câu:
Trên đời ngàn vạn kiếm…
Ta lại duy chỉ có một kiếm!
Kiếm ấy có thể trảm lục địa thần tiên!!!
Bóp nát địch nhân thân hình tựa như nát tan đậu phụ~
Này là năng lực mới của Thuận Thiên Kiếm? Thần thánh cánh tay phải! Sức mạnh của nó cái thế thông thần, thế gian vô địch!!!

Kết thúc chương 82.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.