Nhật Kí Thần Linh

Chương 271: Lần đầu gặp mặt u linh công chúa




Thời gian thấm thoát, cũng không biết bản thân đã lần mò tại trên con đường đen mù mịt buổi tối trong rừng cây này bao lâu. Vốn dĩ tưởng rằng bản thân chẳng lẽ lại lạc đường đi nhầm phương hướng Lăng, đột nhiên liền nghe thấy ânh thanh “Cứu mạng a!!!!!” Tiếng quát tháo. Nghe giọng nói kia, chẳng phải là quen thuộc Mystia hồi chiều.
- Chậc…!
Tuy rằng có chút khinh bỉ cái này giống như quen thuộc anh hùng cứu mỹ nhân trích đoạn. Thế nhưng mà nếu như đã gặp gỡ, còn có khả năng thật sự có hiệu quả, kia Lăng cũng sẽ không bỏ qua đơn giản như vậy cơ hội tăng hảo cảm lên.
Nghĩ như vậy lúc sau, anh chàng thậm chí trực tiếp dùng ra quyền năng hoá thân thành tia sáng tăng lên tốc độ di chuyển của mình, xông ra ngoài. 
- Muôn vàn ánh sáng trợ thêm thân! Thiên nhai hải giác dừng trong tấc lòng! 
Linh ngôn vừa ra, cơ thể nhoáng một cái liền xuất hiện bên hiện trường. Chỉ thấy Mystia lúc này quần áo lăng loạn giống như vừa bị cái gì, quán nướng dùng xe đẩy cũng không biết giờ bị ném ở nơi đâu. Cả người giờ té ngã trên mặt đất, hơn nữa vẫn luôn về phía sau này lui a lui. Mà nàng phía trước lại không phải cái gì hung thần ác sát quái vật. Ngược lại là một cái ăn mặc màu xanh lam áo ngủ, có rất đẹp màu hồng nhạt lượn sóng mái tóc ngắn cùng thực đầy đặn vóc dáng cơ thể xinh đẹp cô nàng.
Trừ bỏ trong tay dao nĩa cùng khóe miệng nước miếng ở ngoài, địa phương khác thoạt nhìn đều như là cái mỹ nhân. 
Đương nhiên! Nào đó một đám lơ lửng màu trắng trong suốt giống như ma chơi không ngừng bay quanh đối phương cái gì, trực tiếp đã bị nào đó người hoa lệ lệ bỏ qua. Ngược lại nơi này thế giới yêu quái nhiều đi, một chút chi tiết vụn vặn nhỏ liền không cần quá quan tâm á.
- Buông tha ta đi. Ta toàn thân đều là xương cốt, thật sự không thể ăn a!!!
Mystia cả người ngã ngửa run rẩy bò lùi trên mặt đất, đồng thời còn như vậy nhắm mắt lại la to. Mười phần mười bộ dáng bất lực thiếu nữ tuyệt vọng chịu khổ xâm hại. Nam nhân nhìn mà trầm mặc, nữ nhân nhìn khóc sót xa. Khả năng đối phương thoạt nhìn cũng không có bất luận cái gì muốn buông tha cô nàng ý tứ, như cũ đang không ngừng mà tới gần người. Trong tay dao nĩa cho nhau va chạm, phát ra một đám lách cách lenh keng giống như nào đó nguyền rủa điềm báo thanh âm.
- Khụ khụ……
Không thể không lên tiếng thể hiện bản thân sự hiện diện Lăng, lúc này trong lòng cũng đang lăng loạn. Loại này anh hùng cứu mỹ nhân trường hợp có vẻ như không được đúng cho lắm a! Cả hai bên hiện tại đều là mỹ nhân mà nói, kêu bản thân như thế nào làm anh hùng đâu này? Còn có chẳng lẽ cô nàng kia chính là Mystia hồi chiều từng kể, trong truyền thuyết hung ác ăn thịt người u linh sao? Thấy thế nào đều…… Rất giống đâu.
Tuy rằng cùng trong tưởng tượng không quá giống nhau.
Nhưng là nhìn thấy loại này làm xằng làm bậy nhân vật không phải nên trực tiếp lui trị rớt đi. Tuy rằng ta cũng không phải Vu nữ. Ừ? Cái này cơ bản kiến thức là buổi chiều nào đó người thông qua trò chuyện cùng Mystia vừa mới biết được, học được lập tức dùng.
- Cái kia, ăn thịt người cũng không phải một loại tốt hành vi nga. Vị này cô nương.
Vì thế Lăng đi qua, kéo lấy trên mặt đất Mystia, lúc sau như vậy đối với cái kia giống như ăn thịt người u linh thiếu nữ giảng giải.
Mystia lúc này sớm đã sợ tới mức nói không ra lời. Chính đang đôi mắt chằm chằm nhìn Lăng, thật giống như vừa thấy được cứu tinh giống nhau, gắt gao mà lôi kéo anh chàng cánh tay ôm không bỏ.
- Ai…… Chính là cái kia là chim sẻ (dạ tước) đi. Cũng không phải là người a.
Cái kia u linh thiếu nữ thản nhiên như vậy nói. Lăng thế mà không phản bác được, mặc dù Mystia thật ra là chim sẻ yêu quái.
- ……. Tóm lại hết thảy trí tuệ sinh mệnh thể đều không nên ăn luôn đi.
- Những cái đó heo a, trâu a, dê a, bò a gì đó. Tuy rằng trí tuệ cũng không phải rất cao. Nhưng là cũng coi như là trí tuệ sinh mệnh thể đi. Ngươi dám nói ngươi không ăn qua sao?
U linh thiếu nữ bắt đầu phát huy quỷ biện.
- Cái này cùng cái kia hoàn toàn là hai chuyện khác nhau đi?!
- Có cái gì không giống nhau? Cắt miếng nướng thịt lúc sau, nếu không nếm lấy hương vị mà nói ngươi có thể phân biệt ra tới sao?
U linh thiếu nữ tiếp tục cãi cọ.
Lăng lúc này không khỏi hơi có chút phát điên tức giận nói. 
- Ngươi xem như vậy đáng yêu thiếu nữ, là như vậy điềm đạm đáng yêu chọc người trìu mến thiếu nữ ai! Ngươi thế nhưng nhẫn tâm đem nàng cấp ăn?!
- Xin lỗi, nhưng là ta cũng là nữ.
…… Thật tốt. Loại lý do này thật sự là quá lợi hại. Hoàn toàn vô pháp phản bác.
Mắt thấy Lăng nửa ngày không nói tiếp chuyện. U linh thiếu nữ cảm thấy đối phương hẳn là đã bị mình thuyết phục, thế nên thong dong nói tiếp: 
- Được rồi được rồi, gặp mặt thì có phần. Đánh không được chúng ta vậy cùng nhau chia đôi ăn đi. Dù sao này con chim sẻ nhìn qua cũng không nhỏ.
Lăng: “………..” 
- Như thế nào?! Chẳng lẽ còn ngại không đủ sao…… Ân? Đúng rồi! Đám con trai các ngươi thường thường đều muốn ăn nhiều hơn một chút thì phải? Đánh không được vậy làm ngươi ăn nhiều một cái cánh tay tốt.
Lăng: “…………” Hơi chút có điểm động tâm đâu (buồn cười).
- Như thế nào?! Còn không thỏa mãn sao?! Làm người không cần quá được một tấc lại muốn tiến một thước nga.
U linh thiếu nữ không biết từ nơi nào móc ra tới một cái quạt xếp, “Bang” một chút mở ra. Lúc sau che kín miệng. Ánh mắt có chứa đầy thâm ý nhìn về.
- Tuy rằng nói như vậy thực xin lỗi, nhưng là Mystia ta là sẽ không nhường cho bất luận kẻ nào!
Bản thân vừa nói phi thường dễ dàng chọc cho người hiểu lầm lời nói, một bên cũng bày ra chiến đấu tư thái tới…… Chẹp! U linh mà nói? Cái gì quyền năng mới có thể gây thương tích tới đâu? Trong đầu đã bắt đầu suy tư sách lược.
- Ăn mảnh cũng không phải là một loại tốt hành vi nga.
Cái kia u linh thiếu nữ khẽ hừ một tiếng. Thấy Lăng không có khác biệt phản ứng không khỏi nhăn lại mày đẹp.
- Giao thiệp thất bại, như vậy chỉ có thể đấu võ sao?
Lúc sau lại “Bá” một chút, khép lại cây quạt, chỉ vào Lăng nói như vậy vừa nói, vẻ mặt có phần giận dỗi.
Khả năng chờ đợi một lúc sau, chúng ta hai bên thế nhưng ai đều cũng không có ra tay trước. U linh thiếu nữ ánh mắt không tồi. Cảm nhận được Lăng bản thân cũng không phải dễ trêu. Hơn nữa càng quan trọng là anh chàng này lạ mặt thật. Ai biết được sẽ có những thứ năng lực nào. Cẩn thận vô áy náy! Nàng ngày thường tuy rằng thích ăn uống quá độ, thích chơi đùa. Nhưng là tuyệt đối không phải ngu ngốc. Lại cùng Nguyễn Trọng Lăng không quen thuộc. Thế cho nên cẩn thận một ít cũng có thể lý giải.
Mà Lăng lại cũng không nghĩ muốn động thủ. Đánh nhau mà nói, ban ngày thời điểm cùng đám người bên trong Hồng Ma Quán đánh cũng đủ một đợt. Đã sớm biết nơi này người (yêu quái) không phải dạng vừa đâu. Hiện tại sớm đã có kế hoạch an toàn để mà lần theo. Vậy liền không cần cành mẹ đẻ càng con, cùng xa lạ người chiến đấu, tránh lật thuyền. Đánh nhau gì đó, nếu có thể miễn tốt nhất miễn đi.
Kết quả là liền ở hai bên có vẻ cưỡi hổ khó xuống, song song giằng co thời điểm. Một loạt tiếng bước chân chậm rãi tiếp cận. Cái này làm cho giằng co hai người đều không khỏi khẩn trương.
Một lát sau, một cái ăn mặc màu xanh lục liền thân váy, đeo song đao mang theo màu đen nơ con bướm, xung quanh còn có cái trong suốt món đồ bay a bay a bên cạnh tóc trắng thiếu nữ, từ một bên trong lùm cây đi ra.
Tóc trắng thiếu nữ kiếm sĩ giống như đối với tình cảnh hiện tại đang diễn ra nơi đây đã thấy nhiều không trách. Nhìn hai mắt liền hiểu được rốt cuộc là chuyện xảy ra như thế nào. Đầu tiên là thở dài, lúc sau liền đi tới chỗ Lăng cùng u linh thiếu nữ ở giữa trung gian, phi thường bất đắc dĩ đối với anh chàng chín mươi độ khom lưng xin lỗi: 
- Phi thường thực xin lỗi, nhà chúng ta Yuyuko đại nhân tựa hồ cho ngài đã thêm phiền toái.
- ……. Cái kia, cũng không thể xem như cái gì quá phiền toái.
Tuy rằng bản thân Lăng là nói như vậy, thế nhưng là nhìn nhắm chặt hai mắt, thoạt nhìn sắp sợ tới mức đột tử Mystia bên cạnh, lại là hoàn toàn không có tý sức thuyết phục nào.
- Tóm lại,… phi thường thực xin lỗi. Nhà chúng ta đại nhân…… Ân…… Nói như thế nào đâu…… Đầu óc hơi chút có điểm không bình thường.
- A?! Youmu, ngươi thật quá đáng! Tại sao có thể nói người ta như vậy đâu!
Bị người ta nói thành đầu óc có điểm không bình thường u linh thiếu nữ Yuyuko ở phía sau như vậy oán giận kêu lên.
- Tóm lại, có thể không phát sinh ra bất luận cái gì phân tranh liền tốt rồi. Ta chính là triệt triệt để để hoà bình chủ nghĩa giả giảng hoà tới.
Mắt thấy đối phương cũng không phải là không thông tình lý, thật sự là tới xin lỗi thêm hoà giải, Lăng cũng hơi chút nhẹ nhàng thở ra. Căng thẳng thân thể lập tức thư hoãn xuống dưới, cả người cũng coi như nhẹ nhàng. Thấy này, xưng là Youmu thiếu nữ kiếm sĩ vẫn cứ có nề nếp nói chuyện.
- Phi thường cảm tạ ngài lý giải. Như vậy, việc này đã xong. Còn chưa thỉnh giáo các hạ tên họ.
- Nguyễn Trọng Lăng. Cô có thể gọi tôi là Lăng.
Có lẽ là bị ảnh hưởng bởi cách nói chuyện nghiêm túc của đối phương, Lăng chính bản thân cũng hơi chút tỏ ra nghiêm túc đáp lại.
- Lăng các hạ sao.
Thiếu nữ một bộ muốn nghiêm túc đem trước mặt người này nhớ kỹ biểu tình. Lúc sau mới nói: 
- Tại hạ là Bạch ngọc lâu cung đình sư, Konpaku Youmu.
Lúc sau hơi nghiêng đi người, đem u linh thiếu nữ lộ ra tới, giới thiệu lên: 
- Vị này chính là tại hạ chủ nhân, đồng thời cũng là Bạch ngọc lâu chủ nhân: Saigyouji Yuyuko công chúa điện hạ.
- …… Ừm! Tôi tên là Nguyễn Trọng Lăng, Hồng Ma Quán tân chủ nhân. Còn đây là… em gái tôi, Mystia Lorelei, sống gần yêu quái đường mòn. 
Mắt thấy thực nghiêm túc thiếu nữ thực nghiêm túc tự giới thiệu mình, Lăng cũng trở nên thực nghiêm túc lên giới thiệu lại bản thân một lần nữa. Youmu thấy như vậy khuôn mặt không khỏi hiếm thấy hiện lên mỉm cười. Giống như hoa quỳnh trang nhã mỉm cười.
“Rất xinh đẹp!” Nào đó người không khỏi thì thầm.
- Nếu hiểu lầm đã giải trừ. Xin thứ cho tại hạ cùng với chủ nhân trước được cáo từ
- Đi tốt, không tiễn.
- Đối với Yuyuko công chúa điện hạ đối ngài cùng ngài……
- Em gái.
- …Ngài em gái tạo thành bối rối, tại hạ lại lần nữa tỏ vẻ xin lỗi. Nếu các hạ đến thăm bạch ngọc lâu mà nói, tại hạ tất nhiên sẽ lấy làm hết lễ nghĩa của chủ nhà.
- Không thắng vinh hạnh.
- Như vậy, xin cáo từ.
Thực nghiêm túc thiếu nữ kiếm sĩ nói như vậy xong lúc sau, liền lôi kéo u linh thiếu nữ Yuyuko rời đi. Cho dù đã ra xa xa lại vẫn còn nghe thấy nàng vừa đi vừa nói chuyện vang vọng trở về: 
- Tốt đáng tiếc a, Youmu. Kia con chim sẻ hương vị nhất định thực không tồi đâu.
- Yuyuko đại nhân, ta không phải đã nói rồi không được loạn ăn cái gì sao? Nếu là ăn hỏng rồi bụng làm sao bây giờ? 
- A kéo. Ta là u linh, u linh là tuyệt đối sẽ không ăn hư bụng.
- ……. U linh căn bản là không cần ăn cơm đi?
- Youmu ngươi tốt quá phận nga! Vậy mà không muốn cho người ta ăn cơm.
Mắt thấy hai người thiếu nữ càng lúc càng xa. Thanh âm cũng dần dần trở nên nghe không thấy. Mystia lúc này mới như là sống lại giống nhau, ôm lấy Lăng gào khóc lên.
- Rất sợ hãi a…… Ta thật sự rất sợ hãi a. Lăng tiên sinh…… Ta thiếu chút nữa đã bị ăn luôn a…… Ô ô ô ô ô……
- Khục! Yên tâm nào. An toàn, hiện tại đã an toàn rồi. Đã không có việc gì! Đã không có việc gì rồi. Yên tâm đi!
Thấy đối phương khóc như vậy đáng thương, anh chàng không khỏi thương tiếc nhẹ nhàng ôm chặt lấy nàng, lúc sau càng là xoa xoa đầu, như vậy an ủi lấy.
Chờ đến khi thiếu nữ khóc không sai biệt lắm. Lớn tiếng khóc thút thít biến thành sụt sịt âm thanh. Trước ngực vạt áo của Lăng cũng đã sớm thẫm ướt. “Nước mắt cũng thật nhiều.” Nào đó người trong lòng không khỏi nói thầm. Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, thời điểm này cũng đã không sai biệt lắm tới rồi sau lúc nửa đêm. Cũng không biết Remilia hai chị em có còn hay không ở lại ngôi nhà trên cây.
- ……. Phi thường thật xin lỗi đâu. Giống như,… ta lại cấp Lăng tiên sinh ngài thêm phiền toái.
Đã bình tĩnh lại Mystia hơi tỏ vẻ xấu hổ buông lỏng ra Lăng. Lúc sau vẻ mặt e thẹn nói như vậy nói: 
- Tóm lại, phi thường cảm tạ ngài.
- Nơi nào. Tin tưởng cái loại này tình huống xảy ra, giống nhau người bình thường đều sẽ làm như vậy đi.
Giọng thành thật trả lời.
- Không không không! Ngài chính là ân nhân cứu mạng của ta đâu!
Mystia tiếp theo phi thường nghiêm túc lên tiếng: 
- Như vậy ân tình liền tính lại như thế nào hồi báo đều không quá đáng.
Trong lòng Lăng đương nhiên là tưởng nói: Vậy vừa lúc ngươi bán mình trở thành thuộc hạ của ta tốt. Có điều như vậy nói chẳng phải là quá trực tiếp, hơn nữa dù cho thu phục thành công, độ trung thành cái gì cũng không cao nha. Bởi vậy lời nói ra khỏi miệng liền biến thành.
- Nga! Là như vậy phải không? ….. Hừm! Lại nói tiếp ta thật đúng là có chuyện tình muốn muốn nhờ Mystia ngươi đâu!
- Sự tình gì đều được, ta liền tính tan xương nát thịt cũng sẽ báo đáp ngài ân tình!
- Ạch! Không có như vậy nghiêm trọng.
Lăng một bên xua xua tay, một bên nói: 
- Ta chỉ là muốn trong khoảng thời gian này tạm thời tá túc ở chỗ của Mystia mà thôi. Lại nói tiếp bản thân hiện tại vừa mới chuyển đến sống nơi đây huyễn tưởng hương, thế nên còn chưa có tìm được chỗ cố định ở lại.
Không có nhắc tới chuyện của Remilia hai chị em bởi vì cũng không biết chắc hai người kia sẽ rời đi ha không. Tạm thời cũng chỉ có thể nhưng vậy. Lại nói nhà của Mystia tuy nhỏ, thế nhưng chung quy còn hơi cùng với Cirno ngủ bên ngoài trời mà.
- Mượn, tá túc?!
Nghe được Nguyễn Trọng Lăng lời nói, Mystia sắc mặt không khỏi đỏ lên, rõ ràng là hiểu lầm cái gì: 
- Cái kia…… Chính là…… Không đúng…… Đương nhiên…… Tuy rằng chỉ là lần đầu tiên, thực không thành thục, nhưng là ta sẽ nỗ lực!
- Ừ! Còn có Remilia cùng Flandre cũng có thể cùng nhau nga.
Dù tỷ lệ khá là nhỏ nhoi thế nhưng tốt nhất vẫn là nói trước tốt. Còn có nhà ở trên cây của Mystia nếu như thật sự ở lại bốn người cái gì vẫn là có chút vấn đề. Rất chật trội ai~ “thở dài”
- Ai?! Ai ai ai ai ai?!?!?! Lần đầu tiên liền cả ba người sao?
- Được rồi! Chỉ là bình thường tá túc thôi. Không cần hiểu nhầm.
Chung quy là không nhịn được buồn cười, không nhẹ không nặng gõ Mystia đầu một chút: 
- Hừm… là… Là như vậy a.
“Vì cái gì muốn lộ ra cái kia bộ dáng thực thất vọng biểu tình a, cô nương?!” Kẻ nào đó đã không còn lời nào để nói.
Chậm trễ lâu như vậy thời gian, Mystia hôm nay buổi tối muốn bày quán bán hàng là đã không có khả năng. Hai người vì vậy quyết định đường cũ phản hồi, đem xe đẩy mang trở về. Đương nhiên đẩy xe người chính là Lăng. Một đường cứ như vậy đi tới Mystia nhà ở trên cây.
Cũng không biết có còn hay không người ở trong nhà! Lăng hiếm thấy bởi vậy trong lòng mang theo thấp thỏm.
………
Kết thúc chương 271..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.