Nhật Kí Thần Linh

Chương 151: Kì quặc người đến




Cuộc vui nào rồi thì cũng sẽ đến lúc phải tàn. Đã không biết lượn lờ đi qua bao nhiêu con phố của Milan, đoàn xe rồi cũng đã đến lúc phải nói lời dừng cuộc chơi!
Tuy rằng trong cả quá trình mấy tiếng đồng hồ vừa qua đoàn người kì quái không có gặp bất kì can thiệt gì từ phía cảnh sát! Có điều được lợi bởi tố chất văn hoá... Tất cả mọi người cũng không có vì thế mà tiếp tục vác theo xe, vác theo dàn loa máy đi làm ầm ĩ lúc nửa đêm phá hỏng giờ giấc nghỉ ngơi của đám người bình thường!
Xe thì dừng diễu hành có điều mọi chuyện cũng không có lập tức dừng ở đây!
Vốn dĩ Lăng cũng định chia tay đám bạn đua xe mới gặp này để về nhà đi ngủ đấy! Đối với lời mời đi xem bóng đá đêm ở quán bar của bọn họ cậu chàng thật không có hứng thú gì. Hơn nữa cả ngày hôn nay lăn qua lộn lại trải qua không biết bao nhiêu chuyện... Cơ thể lúc này quả thật chỉ muốn nằm kềnh ngay ra giường ngủ khò!
Đáng tiếc cô gái luôn đứng kế bên Lăng suốt từ đầu tới giờ lại không có như vậy đồng ý nghe theo.
Liliana tối hôm nay cũng chơi rất điên!
Từ lúc ban đầu còn ngại ngùng mâu thuẫn chỉ biết đứng nhìn xem, cho tới lúc cuối cùng cùng với mọi người cầm vỏ chai bia ném loạn vào nhà ga tàu điện ngầm đều không có bỏ qua! Cô ấy là như thế trở nên khác biệt!!!
Tiếc rằng Liliana vẫn mãi sẽ là Liliana!!! Một khi mà thế giới xung quanh đã trở lại bình thường. Không khí cuồng nhiệt do đám đông đã tan biến hết... Một Liliana ngay thẳng và luôn có những biểu hiện kì quái (trong mắt Lăng) cuối cùng cũng đã trở về nguyên y xì~
Bằng chứng là... Đối với đề nghị về nhà đi ngủ của Lăng, Liliana vẻ mặt tức tốc thì đỏ ửng hết lên. Miệng lắp bắp nói đông nói tây cái gì đó mà Lăng không hiểu thấu. Vẻ mặt còn quấn quýt dường như gặp phải điều gì đó thật khó làm. Một bộ dáng đáng thương hề hề sắp khóc...
Lăng...
Mềm lòng a!
Cũng nữa không đề nghĩ đi về cái gì rồi~
Dĩ nhiên! Cậu chàng cũng không có vì thế mà đổi ý đi theo đám người kia xem bóng đá cái gì vân vân. Hơn nữa còn là ngồi xem giải Serie A của Ý! Càng là một trận đấu bóng của hai đội nào đó cậu không hề biết tên. Đối với chuyện này, Lăng thật sự không đề nổi tí ti hứng thú gì.
Hơn nữa suốt mấy tiếng đồng hồ liền không ngừng ồn ào huyên náo trôi qua, hiện giờ Lăng ngược lại không khỏi nhớ về yên ả và bình lặng mặt hồ Como xinh đẹp. Hoặc nếu có thể được ngồi lặng yên bên con kênh đào xanh xanh chảy qua thành phố ngắm nhìn bầu trời đêm cũng rất tốt.
Tuy rằng kênh đào ở Milan không đẹp + nổi tiếng như ở Venice hay Paris. Sợ rằng sẽ không có cái gì gọi là chèo thuyền trôi theo con kênh du lịch. Thế nhưng đối với từ nhỏ sống ở miền trung du nhiều núi với đồi như Lăng mà nói, sông nước kênh đào cái gì vẫn rất cuốn hút ồ! Hơn nữa chỉ riêng chuyện ngồi bên dòng nước ngắm cảnh đất trời mà thôi. Chỉ cần đầy đủ mọi thứ là được rồi!
Nghĩ nghĩ thì hồ Como cách đây tương đối xa. Dù sao trước đó đoàn xe mục tiêu cũng luôn là trung tâm thành phố cho nhộn nhịp mà không phải là đẹp mà yên bình ít người nơi xa xa bên bờ hồ. Lăng hiện tại cũng liền không muốn chỉ vì ngắm cảnh bầu trời mà lái xe gần tiếng đồng hồ ra đó làm gì.
Và chính bởi như vậy ra ven con kênh nơi quận Navigli liền biến trở thành một sự lựa chọn không tồi. Hơn nữa nói gì thì nói. Ngày hôm nay Lăng đi qua đó tốt nhiều lần a! Đường xá cái gì thậm chí không cả cần người chỉ dẫm luôn.
Liliana sau khi nghe ý kiến mới của Lăng xong cũng không lại tiếp tục lên tiếng phản đối. Vẻ mặt ngược lại trở nên nhu thuận như mèo yên tĩnh lại. Điều này cũng làm cho Lăng càng chắc chắn hơn đối phương có thể đang muốn trốn tránh điều gì đó ở nhà. Tuy rằng rất tò mò nguyên nhân thật sự ở bên trong, có điều tinh thần bản thân giờ không lắm sung túc, Lăng thì bỏ qua không muốn suy đoán thêm.
Cả hai theo như ý kiến của Lăng cưỡi trên con Chiến Mã Sắt của cậu chàng tiến thẳng tới một siêu thị gần nhất. Từ giờ cho tới lúc rời khỏi Milan- Italya, chiếc chiến xa phong cách này liền trở thành phương tiện giao thông chủ yếu của Lăng.
Còn đợi đến khi trở về Việt Nam mà nói...
Hay là thôi đi! Đoán chừng với độ tắc đường cao và thường xuyên ở Hà Nội. Thêm với đó những con phố nhỏ chỉ đủ một chiếc xe đi... Muốn mang theo Chiến Mã Sắt tung hoành ở nơi đó... Nghĩ thôi cũng thấy không thể nào hoàn thành!
Ngược lại nếu tháo ra mang một chiếc xe phân phối lớn về còn có khả năng thực thi. Tóm lại chuyện ở sau đó liền để sau đó hẵng tính. Cùng lắm thì cậu liền làm ăn bám ăn bám cho đến cùng luôn. Nhờ Liliana tại Hà Nội sắm một chiếc là xong.
Một lần còn ngượng chứ hai lần liền quen. Đối với việc tiêu xài tiền hộ cho Liliana... Lăng đã có chút quen tay hay làm ý tứ!
Chuyện cũng giống như vào lúc này ở trong siêu thị. Cậu chàng chính đang không ngừng chất đống một đám lại một đám đồ ăn vặt lên xe. Mà đám đồ ăn vặt này tiêu tốn. Tất cả đều xuất ra từ quét thẻ của Liliana trôi qua. Lăng quả thực càng ngày càng không coi tiền ra gì rồi luôn! Anh ấy đã bị làm hư vân vân~
Hoa quả đồ ăn thức uống, thịt các kiểu và đồ nướng ngoài trời cộng thêm than củi. Cho đến lúc cuối cùng, Lăng không thể không mua thêm một chiếc xe đẩy cùng dây thừng để buộc lại kéo đi theo. Đồ đạc quá nhiều và chiếm diện tích. Phần khung xe kéo đã không đủ rộng để hai người mang theo nhiều như vậy đồ.
Đợi cho tới khi tất cả đều đã chuẩn bi xong xuôi, thời gian nhưng đã đi đến 12h đêm. Lúc này ở Việt Nam đoán chừng cũng đã bắt đầu trời sáng rồi đi? Nhìn nhìn ánh trăng treo trên cao, Lăng trong lòng không khỏi thấy ngẩn ngơ! Luôn cảm giác cậu đã quên mất một việc gì đó rất trọng yếu... Tâm thần tốt không yên ổn!!!
- Vương! Chúng tay bắt đầu đi được chưa?
Liliana giọng nói đột nhiên vang lên bên tai đánh thức cậu chàng. Lăng ánh mắt theo đó nhìn sang. Bởi vì trời đêm hơi có chút lạnh, bộ quần áo trang phục Cleopatra kia rõ ràng có chút quá mát mẻ. Trước đó lúc vui chơi các nơi còn không để ý. Hiện tại nửa đêm còn muốn đi ra bờ sông bờ kênh cái gì đấy! Gió đêm thổi lấy một cái... Rét lạnh phải biết!!! Tiết trời ở châu Âu vào tháng mười đã thiên về tương tự như gần với bước vào mùa đông ở miền bắc Việt Nam.
Lăng tất nhiên cũng không tâm tư chơi cái gì cởi áo ngoài khoác cho cô gái đi bên cạnh đỡ lạnh trò xiếc. Đối với đã biết rõ sẽ gặp phải không tốt khí trời, cậu trước đó liền từ bên trong siêu thị kiếm lấy khoăn quàng mũ áo cái gì không ít. Hơn nữa còn có hai bộ đồ cắm trại cùng chăn gối ngủ ngoài trời vân vân đề phòng trường hợp đêm nay muốn ngủ luôn bên ngoài. Có thể nói là thứ gì cần chuẩn bị Lăng đều đã chuẩn bị đủ cả. Bởi thế cho nên...
- Được rồi! Như vậy chúng ta thì đi thôi!!!
Cậu chàng chính như thế cười cười đáp lại. Rất nhanh, hai người bọn họ mang theo xe đi tìm tới một nơi thảm cỏ tự nhiên trống trải bên con kênh. Khả năng tiếp theo đó cũng sẽ không tìm được nơi nào phù hợp hơn nơi này nữa! Lăng vì thế liền quyết định ngay ở tại nơi này dựng xe nghỉ lại.
Trải bạt bày đồ ăn thức uống cái gì... Sau khoảng năm tới mười phút lăn qua lộn lại. Mọi chuyện cuối cùng cũng đã xong xuôi. Lăng và Liliana theo sau đó liền có thể yên tâm ăn uống ngắm cảnh. Lăng thậm chí còn lấy ra một chiếc máy phát nhạc để mang ra nghe dùng! Thịt xiên nướng dần dần cũng đượm lên mùi thơm! Bia cùng với đồ ăn trong tay. Cảnh đêm tĩnh lặng ở phía trước, hai người bọn họ liền như thế im ắng ngồi ở bên nhau nhỏ giọng tâm tình.
Lần này ngược lại không có cái gì trao đổi bí mật và vân vân. Hơn nữa vì để tránh cho không biết kể chuyện Liliana làm biến đổi bầu không khí, Lăng đơn giản liền bao quát luôn lấy nhiệm vụ nói và kể chuyện. Liliana ngồi một bên thì bắt đầu học tập nướng thịt cùng chăm chú ngồi nghe. Không khí nhìn qua rất hoà thuận và ung dung!
Chuyện cứ như thế diễn ra cho đến khi...
Một vị khách không mời mà đến đi tới gần!!!
...
- Hai vị quan khách trẻ tuổi!
- Đêm trăng thanh vắng vô tâm giấc ngủ. Khí trời trong lành thật đẹp để đi thuyền dạo trên sông~
- Những người trẻ tuổi đang trong lúc mặn nồng yêu đương như hai vị không phải càng nên tận hưởng không khí lãng mạng khi ngồi thuyền xuôi theo dòng nước ngắm nhìn Milan lúc về đêm hay sao?
- Tin tưởng tôi đi! Hai người nhờ đó nhất định có thể cảm thấy sung sướng đấy!!!
Một lời mời chào thật kì quái và không chút chuyên nghiệp. Một người đàn ông lái thuyền nhỏ lạ hoắc và đáng nghi trong trang phục áo bành tô nâu, mũ nâu. Trời tối còn đeo kính đen. Nhìn qua cho người ta một loại cảm giác gắn thêm cái tẩu thuốc cho đối phương liền có thể biến kẻ tự dưng xuất hiện này hoá thân thành Shelock Home thường thấy trên tivi luôn rồi!
Món trang phục cổ thường thấy ở nước Anh ngày xưa này ở thành phố thời thượng như Milan cũng hơi bị khó kiếm! Thật không biết đối phương lượm được nó ở nơi nào. Nhìn qua đã rất cũ kĩ.
Nói chung Lăng vừa nhìn thấy đối phương liền cảm thấy rất không tốt. Cái vẻ ngoài kì quái cùng cách ra sân đột ngột kia thật chẳng khác nào cách đám nhân vật phản diện trong phim ảnh thường hay dùng vậy! Tốt không có ý mới nha!!!
Hơn nữa còn có cách đối phương ngượng nghịu cầm lấy sào trúc để chèo thuyền. Cộng thêm giọng nói cố tình biến giọng để trở nên ồm ồm kia... Hành động ngụy trang thật sự tốt kém cỏi!!!
Tiếc rằng toàn thân đầy sơ hở biểu diễn của đối phương vẫn rất ư có hiệu quả với vô nàng kế bên. Cô ấy rất rõ ràng đang quan tâm vào một hoàn toàn khác vấn đề~
- A! Sai... Sai rồi! Chúng tôi mới... mới không phải tình lữ đấy!!!
Liliana như thế kêu toáng lên! Vẫn như cũ cả người run run không biết do xấu hổ hay kích động. Mặt đỏ rầm rầm và tiếng nói lắp ba lắp bắp! Đôi lúc Lăng thật không khỏi suy nghĩ, Liliana liệu rằng sẽ khi nào thật sự thành công nói dối được hay không. Bởi lẽ hành động của cô ấy tốt nát~ Thật giống như lúc này... nhìn màu đỏ đã muốn sắp lan tràn lên tới tận vành tai... Ai đó có thể tin rằng cô nàng ấy đang nói lời thật thì Lăng xin quỳ!
Nói chung sau khi Liliana cực lực muốn lên tiếng phủ nhận xong! Lăng và tên lái thuyền cũng... nữa không muốn chú ý tới lời nói của cô ấy.
- Có thể lái thuyền đi một vòng sao?
Lăng mặt cười rất giả khi nói chuyện.
Đêm dài từ từ không tâm tư muốn ngủ... tự nhiên có một người tiến đến muốn làm trò gây sự cho cậu xem? Cuộc sống như thế mới sẽ không nhàm chán đấy! Lăng trong lòng cười thầm tự nhủ.
...
Kết thúc chương 151.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.