Nhật Kí Thần Linh

Chương 142: Nguy hiểm thời khắc!




- Khoan đã! Xin hãy dừng ngay cuộc chiến đấu này lại!!!
Giọng của Liliana đột nhiên vang lên ngay trước thời khắc cuộc chiến đấu muốn bùng nổ!
Dĩ nhiên! Tiếng nói của cô ấy sẽ chỉ có tác dụng với duy nhất một người mà thôi!
Lăng theo bản năng hơi ngừng lại hư ảnh voi chín ngà của mình ở ngay giữa không trung, không có tiếp tục để nó xông lên! Thế nhưng đối diện tên thanh niên tóc vàng kia cũng sẽ không có dễ dàng ngừng lại như vậy.
- U ra…~ Lại còn có người đến phá đám???
Đối phương vẻ mặt buồn bực mất tập trung. Kiếm trong tay nhưng không có vì thế mà ngừng. Ánh sáng cắt ngang lóe lên!!!
- Vútttt!!!!
Một chiêu kiếm như cũ chém ra. Âm thanh chỉ có những người sở hữu năng lực siêu phàm của gió như Lăng mới có thể nghe rõ. Tần số của nó đã vượt quá ngưỡng cửa của mà con người có thể nghe được!
- Móa! Tên khốn kiếp kia…!!!
Mình cũng đã ngừng tay cả lại rồi. Không nghĩ tới đối phương lại… còn có thể như vậy tiếp tục bức bách!!! Lăng trong khoảnh khắc không khỏi cảm thấy vô cùng tức giận. Cũng nữa không tiếp tục ngăn cản voi chín ngà ý đồ xông về phía đối phương như trước!
- G ràoooo!!!
- Ầm ầm ầm ầmmmm….!!!
Khổng lồ voi chín ngà giống như hàng chục chiếc chiến xe container hạng nặng ùn ùn đánh phá về phía tên thanh niên tóc vàng. Cậu chàng đã hoàn toàn từ bỏ đi việc hạn chế lại sức mạnh mà voi chín ngàn đang thả ra.
Sơn Thần Biến: Lực lượng vô hạn!
Một trong những cách vận dụng biến hóa từ hóa thân của đất. Một loại vận dụng quan trọng và thực dụng trong truyền thừa Sơn Tinh đã để lại cho Nguyễn Trọng Lăng. Sức mạnh sẽ đi theo khoảng cách không ngừng trở nên lớn hơn lại lớn hơn! Theo lý thuyết là có thể phát triển tới lớn vô cùng mà không có điểm dừng.
Nhà cửa đất đá ở giữa cùng xung quanh hai người đã hoàn toàn bị cày phá nát!!!
Thế nhưng đòn đánh của đối phương cũng không có như Liliana từng nói có thể nhẹ nhàng bỏ mặc đấy!
Ánh kiếm đối phương đánh ra giống như thật như ảo! Tốc độ và sự sắc bén vô cùng đáng sợ!!!
Voi chín ngà hư ảnh rõ ràng không thể nào chống đối nổi sự sắc bén của nó! Cả cơ thể không lồ thế nhưng thoáng qua liền bị cắt ngang ra thành hai nửa luôn rồi. Ánh kiếm ấy thế nhưng còn không có ngừng. Vẫn như cũ mang theo sự sắc lạnh tới rùng mình chém về phía Nguyễn Trọng Lăng.
Cũng mặc kệ phía đối diện tên thanh niên kia làm như thế nào để chống đối với voi chín ngà thân thể theo quán tính đâm sầm tới. Lăng tất cả tinh thần giờ phút này đây không khỏi đều đổ dồn cả vào việc chống đối lại với chiêu kiếm của đối phương.
Một chiêu kiếm sức phá hủy không phải là quá mạnh! Voi chín ngà tuy rằng bị chém ngang ra làm đôi cũng vẫn có thể tiếp tục theo quán tính xông lên. Thế nhưng Lăng không có lòng tin đảm bảo nếu hư ảnh núi Tản Viên sau lưng không ngăn cản được chiêu kiếm của đối phương, liệu rằng bản thân mình sau khi bị nhát kiếm kia chém ra làm đôi… Liệu cậu còn có thể sống tiếp tục ở trên đời???
Lăng cũng không nữa dám đặt niềm tin vào việc chiêu kiếm phép thuật kia không có tác dụng với thân thể kháng tính siêu cao của Diệt Thần Sư rồi. Nếu cứ để mặc chiêu kiếm ấy chém tới… sẽ không phải là mái tóc bay bay mà là thân thể chia hai luôn mất!
Hư ảnh núi Tản Viên sau lưng cũng chính vào lúc này chính thức ra trận!
Sơn Thần Biến: Bất khả xâm phạm!
Một trong những cách vận dụng quyền năng thu được từ hóa thân của đất. Chỉ cần hư ảnh đỉnh núi còn đang tồn tại bảo vệ… Lăng thì cũng nữa không sợ bản thân mình sẽ phải chịu thương tích đến người! Hơn nữa hư ảnh núi lớn này thế nhưng có thể không ngừng hấp thu sức mạnh của mặt đất nơi bóng xám bên dưới chiếm cứ để nâng cấp chính mình. Theo thời gian càng xuất hiện càng dài núi sẽ càng ngày càng biến lớn, càng biến thực, năng lực bảo vệ cũng sẽ càng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Ngoài ra dùng nó mang đi ra để đánh đập, ném đi nện người các thứ… Uy lực cũng rất khả quan a!
Kết quả hư ảnh khổng lồ núi Tản Viên mang theo khí thế như thôn phệ sơn hà... Khổng lồ núi lớn lao sầm về phía trước đón đỡ lấy chiêu kiếm chết chóc ấy!!!
Ngọn núi không ngừng bị cắt ngang cắt ngang… chiêu kiếm của đối phương thế xông tới cũng không tránh khỏi đã bị ngưng trệ tại ngay giữa không trung. Ngưng trệ ngay trong lòng hư ảnh núi lớn. Thế nhưng thế kiếm ấy vẫn không có mảy may ý định biến mất hay phai mờ! Vẫn như cũ kiên quyết không ngừng muốn bổ đôi ra cả đỉnh núi này!!!
Lăng đầu đã lấm tấm đổ mồ hôi.
Cậu rõ ràng cảm giác được một loại tương tự giống như quyền năng uy lực từ phía chiêu kiếm kia! Một loại giống như nỏ thần bắn tên thì tất trúng. Ngựa Giáp Sắt thân thể phá nát còn có thể phục sinh trở về, kiếm Thuận Thiên có thể chém giết dị thần, lực lượng của voi chín ngà có thể không ngừng lớn mạnh vân vân và vân vân.
Chiêu kiếm kia nếu không thành công chém bổ đôi cậu ra nó liền nhất định sẽ không chịu ngừng lại đấy!!! Sức mạnh của nó cũng sẽ không ngừng không nghỉ kéo dài và tăng cường cho đến khi đạt đến mục đích cuối cùng mới thôi. Hơn nữa có vẻ như năng lực phát triển của nó so ra với hư ảnh núi Tản rõ ràng lớn hơn một bậc!
Dù sao thì đối phương tăng lên là độ sắc bén. So sánh với tăng lên toàn thể độ nặng, độ ngưng thực của núi Tản… có thể yếu hơn mới lạ!
Tình hình chung quy rất tình hình!
- Tuyệt Mật Bảo Tàng!!!
Không tin tà! Lăng thì bật mình cho gọi ra quyền năng bảo mệnh của mình đi ra hỗ trợ rồi. Thứ quyền năng tương tự với dùng gậy ông đập lưng ông, siêu cấp lá chắn phản đòn này từ trước tới nay còn không có làm cậu thất vọng qua! Chỉ cần thu lấy chiêu kiếm kia rồi ném đi chỗ khác hoặc ném ngược lại về phía đối phương vân vân. Cũng không tin không thể phá hủy đòn tấn công của đối phương!!!
Lăng vừa hiện lên suy nghĩ liền lập tức đưa ra hành động! Hư ảnh núi Tản Viên theo suy nghĩ của cậu đã ngừng lại tiếp tục phát triển, thế kiếm của đối phương tốc độ vì vậy đột nhiên tăng nhanh. Lăng thì vội vội vàng vàng thay đổi đi sử dụng quyền năng Tuyệt Mật Bảo Tàng thay cho Quyền năng Sơn Thần Biến vốn có đang dùng. Hư ảnh núi Tản Viên bởi vì vậy giống như cây không rễ, đoán chừng chẳng mấy chốc cũng sẽ tan biến đi.
Một màn chắn đỏ lòm lòm, dập rờn như sóng nước thình lình hiện ra chắn ngang giữa chiêu kiếm kia và Nguyễn Trọng Lăng
Trong ánh mắt đầy chờ mong của cậu chàng…
Tuyệt Mật Bảo Tàng thế nhưng thoáng cái thì bị cắt đôi luôn á! Ánh kiếm kia thì như vậy dễ dàng cắt ngang qua màn nước mỏng manh giống như dùng dao phay chém ngang qua mặt nước… cũng nữa không có cái gì gọi là cảm giác cản trở cả!
Mà ở bên trong không gian của quyền năng Tuyệt Mật Bảo Tàng… một cảm giác giống như bảo khố bị người bổ ra làm đôi phá nát bét hiển hiện ra trong đầu Lăng.
Ánh kiếm kia quá nhanh!!! Nguyễn Trọng Lăng đã không thể nào kịp di chuyển nổi nó hướng sang nơi khác!!! Mọi khi thời điểm đều lợi dụng không gian rộng lớn hầu như vô cùng này để đẩy rời đi đòn tấn công. Thế nhưng đối với sắc bén tới cắt đứt cả không gian mà nói... Ý nghĩ của cậu ngay từ đầu cũng đã sai lầm.
Mà sai lầm thì thường sẽ phải trả giá rất đắt đấy!!! Ở bên trong không gian của Tuyệt Mật Bảo Tàng cũng không có cái gì gọi là thời gian dừng lại hay không gian củng cố hóa để mà giúp cậu dễ dàng làm việc.
“Tại sao mình lại đối mặt với một tên quái đản như thế này chứ!!!” Lăng đã có chút xúc động muốn nổi điên!
Một bước lỡ chân thành thiên cổ hận! Nhìn ánh kiếm kia thì giống như chém đậu phụ cắt ngang qua dư âm hư ảnh núi Tản Viên… Cậu chàng cả người giờ hầu như cũng đã bị dọa sợ phát shock!!!
Đừng nói là ngày hôm nay anh thì sẽ bị chém làm đôi ở đây luôn đấy nhé!!!
Anh…
Không phục á!!!
Đó là những suy nghĩ duy nhất của cậu chàng vào giây phút này!
Trọng Lăng ca sắp teo chym ngay trong tầm tay!!!

Kết thúc chương 142.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.