Nhật Kí Thần Linh

Chương 131: Vấn đề mang tên Liliana 2!!!




Trong một gian phòng nghỉ ở tầng 7 của khách sạn Hilton,Lăng lúc này đang vẻ mặt buồn rầu đứng trước cửa một gian phòng ngủ.
Lạy chúa tôi! Cậu đã gõ cửa và đứng đây nói chuyện cả tiếng đồng hồ rồi. Nói đủ các kiểu, khuyên đủ mọi điều thế nhưng cô gái ở bên trong nhất quyết chính là không chịu đi ra.
Nếu như không phải thỉnh thoảng ở trong phòng lại nổi lên một vài âm thanh hô quát lục đục gì đó đặc hữu của cô gái. Lăng thật đúng sẽ cho rằng mình đã đoán nhầm. Rằng trong phòng không có bất kì một ai ở bên trong đây này.
Mà thôi vậy! Có lẽ trôi qua một khoảng thời gian cô ấy sẽ khá hơn?
Lăng nản lòng thoái chí như vậy tự nhủ.Lặng lẽ xoay người mang theo Ngựa Giáp Sắt trở về phòng chính.
Gọi mãi gọi mãi không khỏi liền có chút đói! Cậu bây giờ chỉ muốn tiến tới tủ lạnh trong phòng tìm xem có thứ gì bỏ bụng lót dạ được hay không. Hơn nữa trong tủ rượu để ở một bên phòng chính còn có để thật nhiều loại rượu hạng sang. Ngày hôm nay cậu liền muốn tranh thủ nếm thử bọn chúng một chút mới được! Nghĩ nghĩ như vậy, sự buồn bã vì hồi lâu gọi cửa không thành cũng thoáng cái tiêu tan đi không ít.
Người a! Vẫn là phải luôn luôn hướng về phía trước đấy!!! Cũng không thể tự mình cứ mãi làm khó mình không phải sao. Vừa đi, Lăng bản thân liền như vậy thầm nghĩ.

Cùng lúc đó ở bên trong gian phòng,trái ngược với kẻ nào đó tâm trạng thật nhanh hồi phục bình thường ở bên ngoài. Liliana đang nằm im ắng trong chăn đột nhiên phát hiện đức vua của cô thế nhưng đã không còn gọi cửa nữa??? Cô gái nhỏ tâm thần bởi vậy không khỏi bắt đầu bất an lên.Trong đầu thậm chí còn toát ra thật nhiều suy nghĩ tiêu cực.
“Điện hạ … điện hạ sẽ không là bởi vì không gặp mặt được mình liền tức giận bỏ đi đấy chứ?
Ngài ấy sẽ không là vì thế mà đáng ghét chính mình đi? Sẽ đuổi mình rời đi và mặc cho mình tự sinh tự diệt???”
Cô nàng bắt đầu tự mình dọa mình.
“Sẽ không đâu! Sẽ không đâu!!!
Điện hạ mới không phải là một người như vậy!!! Ngài ấy là một người rất tốt và chính nghĩa!
Mới sẽ không vì chút chuyện này thì làm những điều hư hỏng như vậy!!!”
Rất nhanh Liliana liền chuyển sang tự an ủi.
Tiếc là một loại suy nghĩ khác ngay tức khắc liền thay thế đi.
“Không đúng vậy! Điện hạ là một người rất tốt!!!
Thế nhưng ngài ấy quá dễ dàng bị dụ dỗ! Ý chí cũng rất không kiên định nữa!!! Ngài ấy nhất định sẽ bị con quỷ cái đáng ghét kia tẩy não và xa lánh xua đuổi mình!”
Tội nghiệp Liliana,cô ấy đã lâm vào quá mức lo lắng mà quên luôn việc Erica thậm chí còn không ở trong nhà vào lúc này.
“Không được!!! Mình là một vị kỵ sĩ của đức vua! Mình không thể để ngài ấy tiếp tục sa đọa như vậy được.
Mình phải lên tiếng để can gián! Đúng!!! Nhất định phải uốn nắn lại cách cư xử và hành động của ngài ấy cho giống với một đức vua.
Để ngài ấy trở thành một vị vua đúng nghĩa nhất!!! Chính trực,quả cảm! Anh minh và công bằng!!! Mình phải xuất hiện và đi theo bên cạnh nhà vua mọi lúc mọi nơi. Dù cho Ngài ấy có phản đối hay trách tội gì đi chăng nữa cũng là như vậy đấy!!!
Cố gắng lên Liliana! Cậu nhất định có thể làm được!!!”
Tự mình cổ vũ mình. Liliana vùng dậy ra khỏi chăn đắp cùng chiếc gối ôm trên tay!
Cô nàng chạy băng băng ra khỏi phòng. Vung mạnh tay lên mở toang cửa và hét lên thật lớn như tuyên bố:
- Vương! Ngài nhất định phải trở thành một vị vua tốt nhất!!!
Lăng: “...........”
Ngựa Giáp Sắt: “............”
Đây là cái gì quỷ!!! Đó chính là suy nghĩ của cả hai chủ tớ vào ngay thời khắc này.
Còn Liliana?
Cô ấy giờ đang đứng ngay nơi cánh cửa phòng kia. Mặt đỏ rẩm ầm! Miệng thở hồng hộc! Thế nhưng đôi mắt ấy giờ sáng choang lên khi nhìn về phía cậu chàng.
Thật giống như... Columbus tìm ra châu Mỹ!Như Bác Hồ của chúng ta ngày xưa xác định ra con đường cứu nước cho dân tộc Việt!!! Một đôi mắt sáng lóa và tràn đầy hi vọng vào tương lai...!
Lăng chỉ có thể thầm thương cảm thán...
Meo meo á! Đáng sợ quá!!!
Có một thứ gì đó dường như rất kinh khủng khiếp đang muốn xảy ra rồi.
Ai nói ở bên Liliana thì dễ chịu hơn! Lăng giờ chỉ muốn hét lên thật lớn.
Only You! Only You~ Erica! Em hãy mau mau chạy tới cứu anh!!!
Ai đó đang muốn khóc thét lên!
...
Kết quả là trong vòng 15 phút sau đó...
- Vương! Xin người hãy ngừng ngay hành động của mình lại!!! Một vị vua chân chính sẽ không uống rượu khi còn chưa đủ tuổi vị thành niên!
Cô nàng chính là như vậy nghĩa chính ngôn từ cản trở Lăng uống rượu.
Bởi vì là lần đầu. Cậu ấy rất là không phục lên tiếng phản kháng ách áp bức!!!
- Cái này... Liliana à! Tôi đã đủ 18 tuổi rồi nhé.
Lăng giọng điệu yếu ớt kháng nghị.
- Là... là như vậy sao???
Cô nàng vẻ mặt đăm chiêu tự hỏi.
Và ngay khi Lăng cho rằng sự việc đã xong xuôi. Mình đã thuyết phục thành công được cô gái cứng nhắc đó thì...
- Xin lỗi Vương! Thế nhưng uống rượu là không tốt! Vì bởi sau khi uống rượu.... Vương rất có thể sẽ lấy cớ mình uống rượu say để làm ra những chuyện rất hen...hentai!!! Rất là xấu hổ á!
Nói chung Vương, ngài không được uống rượu! Như vậy rất không tốt!!!
Mang theo một vẻ mặt đỏ ửng như táo chín.Giọng điệu thì lắp ba lắp bắp bày tỏ. Thế nhưng chai rượu mạnh mẽ tóm vào trong tay cùng với thái độ... trợn trừng mắt đó.... Lăng chính là như thế hoa lệ lệ bị đánh bại. Uống rượu ngày thu kế hoạch cũng chính là như thế liền chết non luôn.
Được rồi! Cùng lắm thì lúc nào không có cô ấy mình sẽ uống sau vậy. Để đó cũng sẽ không chạy mất đi đâu được.Cậu chàng trong lòng là như vậy tự nhủ.
Chỉ là sau đó chưa được 3 phút...
- Vương! Xin ngài ngừng ngay những hành động này lại!!! Một vị vua chân chính là sẽ không xem những nội dung đồi trụy như vậy á!
Liliana tắt vụt tivi đi và gào thét lên. Mặt vẫn như thường lệ đang bốc khói trắng!
Lăng quyết đoán thì phổ cập khoa học.
- Thế nhưng Liliana! Đó chỉ là một đoạn hai người hôn nhau dưới mưa trong quảng cáo thôi mà. Quảng cáo kẹo Singum Cool Air đó có biết không???
Anh chàng vẻ mặt rất là ấm ức khi lên tiếng.
Kết quả...
- Không! Tại...tại sao người ta có thể diễn những cảnh đồi trụy như thế trên ti vi mà không có ai ngăn cấm gì hết!!!
- Như vậy sẽ rất làm hủy hoại tâm hồn của những người khác đi đó!
- Hơn nữa điều đó có thể sẽ làm cho Vương nghĩ tới thật nhiều điều... nhiều điều hen... hentai!!!
Liliana thoáng một cái thì bão tố nổi lên rồi. Cô ấy nói mà giống như đang gầm thét lên.
“Tại sao tôi luôn cảm thấy chính cô mới là người suy nghĩ về những điều đó nhỉ???” Lăng không khỏi lẩm bẩm.
- Mới! Mới không phải đây này!!!
Cô ấy giãy nảy lên như mèo bị giẫm phải đuôi vậy hét toáng lên. Và tất nhiên Lăng cũng từ lúc đó càng chắc chắn hơn về suy đoán của mình.
Nói chung! Ti vi là không thể xem tiếp được. Cứ nhìn Liliana vẻ mặt cảnh giác cầm chặt lấy điều khiển ti vi trong tay liền biết.
Trong lòng không khỏi thoáng qua buồn rầu. Lăng liền tức khắc quyết định đi ra ngoài chơi cho nó khuây khỏa bớt! Thế giới này luôn cảm giác quá mức áp lực vậy.
Và hiển nhiên,sau khi nghe được lời đề nghị của Lăng, Liliana thì lẽo đẽo đi theo đuôi cậu. Ngược lại là cái đuôi trước đó Ngựa Giáp Sắt bị chủ nhân của mình rất vô lương tâm bỏ ở lại.
Kì danh là ở tại nhà tự rèn luyện tăng lên chỉ số IQ của bản thân!!!
Chúa mới biết Ngựa Giáp Sắt làm sao ở trong một phòng trống để tăng lên IQ cho chính bản thân mình nữa. Nói chung hai cô cậu chính là như vậy không quan tâm chút nào về ngựa quyền cho Ngựa Giáp Sắt.
Cũng thật là tội nghiệp cho ẻm~

Báo ứng tiến đến với chủ nhân xấu xa của nó cũng rất nhanh!!!
Một lát sau đó tại bờ hồ...
- Vương! Xin ngài hãy ngừng lại ngay ánh mắt nhìn láo liên đó của mình lại! Một vị vua chân chính sẽ không nhìn về phía những người khác với ánh mắt hen... hentai như vậy đấy!!!
Lại là bài ca muôn thủa của Liliana vang lên. Thế nhưng ai nói cho cậu biết rõ ràng... Như thế nào gọi là ánh mắt hen... hentai đi rồi hả giời???
Lạy chúa tôi! Cậu rõ ràng chỉ là vừa bắt gặp một cô gái mặc váy hoa khá xinh vừa đi trên phố. Chẳng lẽ cũng chỉ vì chiếc váy hoa cô ta đang mặc có phần cổ áo quá thấp dẫn đến hơi lộ ra bộ ngực căng tròn..
Ực! Mà cậu vô tình nhìn thấy. Liền là như vậy đã bị gắn cái mác gọi là hentai rồi á???
Này cũng quá là nghiêm khắc đi có được hay không???
Này là không công bằng!!!
Xin hãy thử nhìn về tứ phía xung quanh mà xem. Thật nhiều người vẫn đang nhìn về phía cô gái đó thôi!
Tất nhiên! Kinh nghiệm thực tế đã nói rõ cho Lăng biết... Mọi lời biện bạch của cậu cũng chỉ là vô nghĩa không có cái cóc khô gì dùng.
Đối với Liliana mà nói! Chỉ cần chuyện gì cô ấy cho là đúng và có lợi cho hình tượng đức vua của cô.
Mọi chuyện việc làm sai trái chính là không và không!!!
Nghĩ như vậy, Lăng quyết định phải tìm cho Liliana một thứ gì khác việc làm để cô ấy phân tâm chú ý mới được. Có lẽ cũng chỉ có như vậy cô ấy mới sẽ không có rảnh rang để tiếp tục quản lý cậu đây! Mới có thể nhờ đó tìm về được một Liliana thân thương lại đáng yêu của ngày nào trong mắt cậu chàng.
Rất nhanh! Lăng liền đã có chủ ý.
- Liliana! Cô có muốn ăn kem không? Kem tràng tiền đó!
Một món ăn vặt rất nổi tiếng ở Hà Nội! Dù cho mùi vị của nó cũng không có gì gọi là quá thần kì cả.
Lăng vẻ mặt cười thật tươi khi lên tiếng đề nghị.
Kết quả...
- Vương! Xin ngài hãy ngừng lại ngay nụ cười của mình vào lúc này lại!!!
- Nó quá... bỉ ổi và quá..quá hentai rồi!
- Một vị vua chân chính sẽ thật không tốt khi nói chuyện với người khác bằng nụ cười như thế đó!!!
- Hơn nữa còn nói xấu về đồ vật đặc sản của đất nước mình? Như vậy thật không tốt!!!
Liliana vẻ mặt là như thế thẳng thắn can gián.
“Liliana! Cô quá cảnh giác rồi!” Lăng chỉ muốn như vậy thật to hét lên.
Cũng còn tốt! Liliana bản thân liền là một người rất ngay thẳng trong lời nói và việc làm. Và hơn thế nữa cô còn là một người rất dễ mủi lòng, là một người có giàu lòng cảm thông!
Có lẽ chính ngay cả bản thân cô cũng cảm nhận được sự nghiêm khắc của chính mình có hơi quá! Tuy rằng luôn cho rằng đó mới là điều tốt nhất cho vị vua của cô.
Thế nhưng dục tốc thì bất đạt đấy! Đạo lý đơn giản đó Liliana dĩ nhiên là hiểu được.
Cũng không thể ngay lập tức yêu cầu đức vua của cô thành hình mẫu một vị vua hoàn mỹ lý tưởng trong lòng cô được ngay không phải sao???
Và càng quan trọng và đáng quý hơn nữa là...
Đức vua của cô không có nổi cáu. Bỏ mặc hay phớt lờ đi những điều góp ý của cô. Liliana thật sự trong lòng rất hạnh phúc vì điều đó. Cô cũng bởi vì thế liền cho rằng... Đức vua của cô! Nguyễn Trọng Lăng điện hạ tương lai nhất định sẽ trở thành vị vua lý tưởng nhất được mọi người ca tụng! Và bản thân cô cũng sẽ cố gắng hết sức lực để hoàn thành được điều đó.
Cống hiến cho một vị vua như vậy!
Có lẽ chính là sự lựa chọn tuyệt vời nhất mà thượng đế đã ban tặng cho cô.
Còn về hiện tại sao?
Có thể thả lỏng đức vua của cô một chút chút! Cũng coi như đây làm phần thưởng cho sự nỗ lực mà cả hai đã bỏ ra trong cả buổi sáng nay. Liliana bởi vì thế vẻ mặt nguôi ngoai lại. Cố gắng mỉm cười khi lên tiếng.
- Được rồi điện hạ! Nếu là ngài muốn ăn cái gọi là kem tràng tiền kia? Liliana rất sẵn lòng nếu có thể được đi theo cùng ngài.
“Ôi thôi! Thật không dễ gì khi nghe được một câu nói đồng ý của đối phương kể từ sáng tới giờ.” Lăng trước đó còn tưởng rằng sẽ lại là một tràng như là: Vương! Xin người hãy ngừng ngay lại... vân vân và vân vân đâu.
Hạnh phúc đến quá đột nhiên! Lăng không khỏi có chút thất thố lắp bắp lên tiếng đáp.
- Tốt... tốt! Tốt quá rồi! Vậy... cô ở ngay đây nhé! Tôi... tôi chạy đi mua kem xong ngay thôi.
Chúa mới có thể rõ ràng! Khi nói ra những lời này,nước mắt hạnh phúc dường như đang chảy ngược vào trong tâm tạng của Nguyễn Trọng Lăng. Cậu chàng vừa nói xong liền xoay người bỏ chạy thẳng đi luôn!
Ở bên Liliana từ sáng tới giờ, cậu đã sắp áp lực tới muốn rút gân đi luôn.
Còn lý do vì sao lại không phản bác lại lời mà cô ấy nói ra trong suốt cả buổi sáng???
Xin nhờ!!! Nếu như có người nói thẳng vào mặt bạn rằng vẻ ngoài của bạn quá xấu! Xấu tới nỗi xin lỗi nhân dân,xin lỗi tổ quốc của bạn luôn! Nụ cười của bạn quá là dâm đãng và bỉ ổi. Bạn tốt nhất đừng đi ra khỏi nhà vân vân và vân vân.
Đó là cái nhìn của riêng người ta! Nhất là khi nói ra những lời như thế là một cô gái như Liliana nói ra.
Vẻ mặt của cô ấy là thành thật như vậy! Là đang nói chuyện nghiêm túc như ăn cơm uống nước cần thiết với con người như vậy! Lời nói không mang theo một chút sắc thái phiến diện muốn gây sự gì.
Và tệ hơn là thật giống như tất cả những lời mà cô ấy nói ra đều là thật giống như rất có lý! Là sự thật trăm phần trăm! Nếu như bạn lên tiếng phản bác nó??? Đó chính là bạn đang cố tình muốn nói dối! Là hèn nhát không dám đối mặt với sự thật!!!
Ngay dưới cái nhìn chân chất của Liliana như thế? Thử hỏi Lăng làm sao còn có thể không nghe theo? Có thể không phiền muộn tới muốn thổ ra huyết đến!!!
Nói chung! Có một cái mang tên vấn đề Liliana từ ngày này trở đi liền trở thành một nỗi ám ảnh không ai biết đến giấu kín trong lòng của Lăng.
Cũng còn tốt là lúc này cậu đã tạm thời tránh thoát đi được khỏi cơn ác mộng ấy! Được hưởng thụ một chút bình an của cuộc đời.
- Kem của cô đây!
Lăng cười và đưa kem cho cô gái ấy!
Cả hai ngồi lẳng lặng chờ đợi nơi ghế đá trống bên bờ hồ! Thưởng thức lấy sắc trời mùa thu trong vắt dưới bóng hàng cây.
Nhìn Liliana dáng vẻ thục nữ khi chậm rãi liếm láp ăn kem. Những giờ phút như thế này được ngồi lặng lẽ bên cạnh cô ấy.
Một chút cái gọi là vấn đề đã không còn là một vấn đề!!! Tất cả đã không còn quan trọng gì.
Ôi Hà Nội vào mùa thu~
Tình yêu có lẽ bắt đầu từ những điều như thế đó!!!
...
Kết chương 131.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.