Nhật Kí Thần Linh

Chương 13: Cảm nhận ban sơ




- Xin chào tất cả các bạn sinh viên khóa mới…!!!
Tiếng vỗ tay theo phản xạ vang lên bốn phía khán đài. Lăng cười cười tương tự vỗ tay theo. Này nguyên nhân chủ yếu khởi nguồn từ các đàn anh đàn chị áo xanh vỗ tay trước thôi động mọi người theo bản năng vỗ tay cùng theo hiệu ứng lùa lùa cừu thôi. Ừm. Bởi lẽ hiện tại cuối cùng cũng kết thúc phần khai giản nhàm chán ban đầu chuyển sang các tiết mục giải trí mà Lăng mong đợi.
Quả nhiên Mc mới trên sân khấu bắt đầu làm sinh động bầu không khí sau đó rất nhanh giới thiệu tên tiết mục biểu diễn.
Khởi đầu như thường lệ là một tiết mục âm nhạc trợ hứng của câu lạc bô ghi-ta trong trường. Nói tới đây phải kể tới việc mỗi năm một lần khi các sinh viên khóa mới nhập học tất cả các câu lạc bộ cũng như các tổ chức của sinh viên hoạt động trong trường đại học sẽ đều cố gắng thể hiện lớn nhất sức ảnh hưởng của mình để thu hút thật nhiều ưu tú sinh viên đăng ký gia nhập tổ chức. Những tiết mục biểu diễn trong buổi khai giảng gặp mặt đầu tiên này tất nhiên cũng là một cơ hội tốt hiếm có không thể bỏ qua.
Dù sao, ở đâu thì nguồn nhân tài mới cũng là nền tảng của sự phát triển bền vững trong tương lai thôi. Này còn chưa nói đến vòng đời ngắn ngủi của một sinh viên khi tham gia hoạt động trong câu lạc bộ, các tổ chức sinh viên. Dù sao thì hầu hết mọi người cũng chỉ có thể hoạt động trong 2 đến 3 năm đầu sau đó sẽ rời đi chăm chút cho các công tác chuẩn bị cho việc ra trường. Có thể nói những thành viên thu hút được trong năm nay chỉ qua một năm lập tức sẽ biến thành lực lượng chủ lực, trung kiên để tổ chức cũng như tiến hành các hoạt động của câu lạc bộ, các tổ chức sinh viên…
Vì vậy việc tuyển người tất nhiên là không thể qua loa được.

Trên sân khấu rất nhanh đã được trang bị lên các nhạc cụ, micro... Chủ yếu là chỉnh âm, nối loa cho đàn ghi-ta, cây đàn không thể thiếu trong đời sinh viên của rất nhiều người. Đoán chừng nhìn các đàn anh lúc này phong độ lãng tử phiêu phiêu gảy đàn biểu diễn trước mắt các em xinh tươi khóa mới. Này tin rằng sau đó vào năm không ít bạn nam độc thân đồng lứa của Lăng sẽ lựa chọn tham dự vào câu lạc bộ này đi.
Mèm! Dù sao thì lúc này tỷ lệ sói đói trong niên cấp của cậu cũng không ít thôi. Có điều kiếp trước Lăng đã từng trải qua nên hiển nhiên biết việc học đàn này cũng không phải là hứng khởi lên muốn học để tán gái là thành ngay được. Muốn có trình độ đủ để lên đài biểu diễn như các đàn anh kia không có thời gian tập luyện chăm chỉ một, hai năm là không ăn thua. Khà khà… Đợi đến lúc đó thì sợ là mục tiêu hiện tại đã danh hoa có chủ, vườn hồng có người từ lâu rồi. Thế nên muốn học để tán dái cấp tốc, có bồ cấp tốc tốt nhất là tranh thủ suy nghĩ biện pháp khác đi thì hơn!
Âm nhạc vang lên. Là một bài nhạc trẻ đang hot gần đây. Có ghi-ta, có rap đồng thời không kém phần sôi sục. Không khí trong cả thính phòng lúc này cũng náo nhiệt hẳn lên. Sau thời gian dài buồn tẻ nghe diễn thuyết lúc trước hiển nhiên các tiết mục bây giờ rất được sinh viên khóa mới yêu thích. Tiếng vỗ tay vì vậy nhiệt liệt vô cùng.
Tiếp đó là một vài video clip vui, vài tiết mục múa, hát… làm màn giới thiệu của những câu lạc bộ trên sân khấu như câu lạc bộ hiến máu nhân đạo, câu lạc bộ bóng rổ, cờ vua,… v v. Dù sao lợi ích phải chia cho đều thôi. Cũng không thể chỉ để câu lạc bộ ghi-ta đi lên biểu diễn rồi lôi kéo hết đám mầm mống tốt về mình không phải.
Lăng lúc này mới nhớ tới hồi nãy mải trêu đùa cô gái nhỏ bên cạnh mà quên mất nghe phần giới thiệu mục lục các tiết mục. Có điều kết hợp với trí nhớ kiếp trước, hiển nhiên lúc này nội dung đang diễn ra hẳn chính là phần giới thiệu các tổ chức sinh viên hoạt động trong trường tới sinh viên khóa mới đi.
Chẹp. Các tiết mục cũng rất đẹp mắt thôi. Nhất là các chị em câu lạc bộ sức khỏe tuyên truyền rất nóng, rất so hot khi ra sân trình diễn một màn thể dục nhiệp điệu Aerobic mà theo Lăng quan sát thì ngoài việc quần áo mát mẻ, ít vải, động tác lớn mật và tính chuyên môn không cao lắm thì không còn gì khác cả! Nói chung các chị em đã rất cố gắng! Các anh em tranh thủ vỗ vỗ tay!!!
Được cái mấy tay ngồi hàng ghế đầu chắc hẳn đang rất hưng phấn đi. Các cô gái khóa mới từ khắp nơi đổ về thì như được mở rộng tầm mắt vì sự lớn mật của các đàn chị. Khả năng lúc này tất cả mọi người mới thấu hiểu được hoàn cảnh của mình bây giờ đã không còn như xưa nữa. Đã không có cái sự gò bó cũng như bao bọc của cha mẹ, sinh hoạt cần có chính mình chăm lo và tự kiểm soát.
Họ có thể thỏa thuê mặc những bộ quần áo mà trước kia bị cấm đoán, chơi trò chơi điện tử cả ngày mà không bị ai quản thúc hay như mua những món đồ đắt tiền, những món đồ trang sức, mỹ phẩm… mà trước kia mình chưa bao giờ được dùng tới. Đồng tiền trong sinh hoạt cần được chính họ quản lý và điều chỉnh.
Nơi này là bậc thang cao và gần nhất trước khi tiến vào trong xã hội.
Thành công hay thất bại rất có thể sẽ bắt nguồn từ những thói quen hình thành, tri thức văn hóa cũng như cách hành xử học được hay rèn luyện ra ở nơi này.
Đây chính là trường đời đơn giản hóa không phải sao?
Học đại học cũng không phải vô ích chỉ vì cái bằng như mọi người giờ hay nghĩ. Nó thật ra càng là môi trường mà ở đó bạn nên tự hỏi mình có thể tranh thủ học được những gì.
Cái bạn cần làm là tìm tòi và khai thác nó mà thôi.
Hừm? Các tiết mục vẫn đang tiếp tục…

Thời gian trôi qua, Lăng lẳng lặng xem. Bên cạnh cô gái nhỏ cũng rất hào hứng vui vẻ, dường như đã thoát ra khỏi cái cảm giác ngượng ngùng khi nãy mà trở về với trạng thái lúc bình thường.
Rất nhanh, hầu hết các câu lạc bộ đã có tiết mục ra sân. Tất cả các tiết mục như thường lệ thiên về ca múa, video giới thiệu vui. Ra sân cuối cùng là tiết mục của đội tình nguyện- duy nhất một tiểu phẩm hài.
Nói tới ở Việt Nam có một chương trình luôn được mọi người yêu thích, qua năm này năm khác tồn tại mà dần hình thành địa vị không thế thiếu trong lòng mỗi người.
Này đó chính là Gala cười và đỉnh cao là tiết mục Gặp nhau cuối năm các táo lên trời.
Mèm! Những người trẻ Trung quốc luôn say mê và lấy tứ đại kì thư trong lịch sử của mình (hồng lâu mộng, tây du ki, thủy hử, tam quốc diễn nghĩa), người trẻ Việt Nam ngược lại hẳn là có thể tự hào vì kho tàng truyện Cười giân dan Việt Nam đi? Là như vậy đi? (khà khà…~)
Cái máu trêu trọc truyền bá truyện cười đã có từ lâu đời trong lịch sử dân tộc. Nó như là thứ vũ khí để châm biếng, để than vãn, để giải trí của người dân Việt. Những câu truyện cười được rèn đúc qua từng năm tháng, dù trải qua mưa bom bão đạn tàn phá của chiến tranh cũng vẫn kiên cường tồn tại. Cổ có truyện trạng Quỳnh, trạng Lợn. Hiện đại…
Có truyện chế Việt Nam- Mỹ - Trung quốc thôi.
(Khà khà…~)
Mà mà… Nói chung quay lại với tiểu phẩm hài bắt trước các táo lên trời báo cáo công tác đang biểu diễn trên sân khấu. Nội dung cũng không nhiều, chủ yếu là mấy tình huống gây cười nắc nẻ khiến ngồi trên khán đài mọi người cười ngả cười nghiên…
Tuy rằng Lăng còn có chút tâm lý bắt bẻ trong đó, có điều thật sự là tiết mục không tồi. Cũng coi như làm giải tỏa tâm ý sau một lô một lốc tiết mục ca múa!
Hơn 10 phút trôi qua, tiểu phẩm hài kết thúc với lời răn dạy chăm chỉ học tập, ngày ngày hướng lên thường thấy của anh Ngọc hoàng. Thời gian…
Bất tri bất giác cũng đã tới gần giữa trưa.

Kết thúc chương 13.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.