Nhật Kí Thần Linh

Chương 119: Nguy cơ ẩn hiện!




- Thật phiền phức~
Thủy Tinh giọng ồm ồm lẩm bẩm. Cơ thể trong hình dạng bạch ngọc long đột nhiên tỏa ra một màn ánh sáng trắng. Trên đỉnh đầu rồng cũng từ đó thình lình xuất hiện một bóng người!
Tóc đen cắt ngắn! Đỉnh đầu có đội vương miệng khảm ngọc. Cổ đeo vòng lớn xuyên kín minh châu. Người để mình trần. Bên trên tô vẽ không ít hoa văn quỷ quái. Ngang hông quấn lấy đấy một loại giáp vảy cá phủ đầy rong rêu, chính giữa thậm chí khảm nạm không ít vò sò~ Hai bàn tay giờ đang nâng lấy một quyển sách nhìn rất quen thuộc!
Ừ? Tại sao lại quen thuộc???
- Tiên thư sách ước!!!
Lâng giật nẩy mình hô lên!
Đúng vậy! Thủy Tinh cầm trên tay lúc này chính là Tiên thư sách ước mà Lăng khi nãy làm mất. À không! Là nó tự bay đi mất!!!
- Này…!
- Đây là chuyện gì xảy ra???
Cậu chàng vẻ mặt âu sầu nghĩ. Tất nhiên cũng không có gan to bằng trời chạy tới trước mặt Thủy Tinh đòi hỏi lại.
Dù rằng không quá rõ ràng thế nhưng Lăng tất nhiên hiểu được…
Thủy Tinh = Mạnh mẽ!
Tiên Thư Sách Ước = Thần kì!
Chính là Thủy Tinh + Tiên Thư Sách Ước =…. Mạnh mẽ thần kì (Không đánh lại được!!!)
Công thức trên cậu vẫn là biết rõ ràng đấy~ Và cũng bởi vì thế cho nên…
Dù rất muốn một lần nữa xử lý đối phương cướp thêm lấy quyền năng, Lăng vẫn rất ngoan ngoãn đứng im bên ngoài nhìn ngắm ngắm không thôi~ Tất cả mọi chuyện hiện tại cũng chỉ có thể trông cậy vào vị hầu tước kính yêu của chúng ta hăng hái làm việc rồi.
Tất nhiên! Trước đó hầu tước Đông Âu còn phải vượt qua khảo nghiệm của dị thần Thủy Tinh cái đã.
- Hô…~
- Nhược thủy ba ngàn dặm!... Hiện!!!
Thủy Tinh hơi nhắm mắt như nghiền ngẫm thứ gì. Tiếp sau đó hai mắt mở choàng ra. Một tiếng quát khẽ. Tay vung lên! Đầy trời lửa địa ngục tức thì gặp phải thiên địch trong số mệnh.
Mênh mông màn nước màu lam nhạt bồng bềnh từ trên trời giáng xuống, lại cộng thêm với từ dưới mặt hồ sóng lớn nhảy xổ lên! Tất cả đều chỉ có một mục tiêu duy nhất…
Tiêu diệt hết thảy lửa địa ngục còn đang cháy trong không khí!!!
- Không tốt! Chúng ta mau lùi lại!!!
Cảm nhận được sự uy hiếp từ sóng nước mà Thủy Tinh cho gọi ra, Lăng không chút chần chừ quay người lui vội. Lúc rời đi cũng không có quên mạnh ôm lấy hai cô gái bên cạnh đi cùng. Tiếc là cảm giác trái ôm phải ấp ấy diễn ra vào ngay lúc tính mạng nguy hiểm thời khắc…. Thật đúng là nước đổ lá khoai, chẳng kịp cảm nhận được chút gì!
Trên mặt hồ, đối mặt với mênh mông sóng nước của đối phương, Voban lông mày cũng không khỏi nhăn nhíu lại. Có điều chiến đấu với dị thần vốn chính là như vậy~ Cũng không có vị Diệt Thần Sư nào có thể hoàn toàn nắm chắc trăm phần trăm chiến thắng thuộc về mình. Quyền năng bị đối phương khắc chế cũng không có gì chuyện thần kì!
Thế gian vẫn có cái gọi là lưu lại núi cao sao sợ không có củi đốt. Nếu như đối phương thế tới hung hăng như vậy~ Liền tạm lánh uy phong một chút lại có làm sao~
Voban hầu tước kinh nghiệm chiến đấu nhiều không biết có đến bao nhiêu~ Tất nhiên sẽ không cố gắng dập đầu cứng rắn chống đỡ chiêu thức của Thủy Tinh. Đối phương bởi vậy giống như Nguyễn Trọng Lăng, rất nhanh chân điều khiển gió đen mang mình vội vàng lui ngay trở lại. Bay thẳng ra ngoài bờ hồ! Đối với việc lửa địa ngục bị hóa giải cũng liền thuận theo không tiếp tục cho gọi ra nữa.
Đương nhiên, hầu tước đại nhân của chúng ta cũng không có vì thế mà lui bước. Thậm chí còn lấy lùi làm tiến. Đợi cho đến khi đối phương sóng nước hơi hơi giảm xuống. Tuyệt chiêu được vị Vua già chuẩn bị từ lâu trong chớp nhoáng được đưa ra~
- Đôi mắt của Solom!!!
Không chút dài dòng! Một đôi mắt xanh lục âm u như rắn đáng sợ hiển hiện ra!
Một loại quyền năng có thể khiến mọi sinh vật trong tầm mắt Voban trong khoảnh khắc biến thành cục muối rắn. Và tất nhiên nếu là người sở hữu quyền năng, Voban thậm chí có thể khiến cho quá trình hóa muối này nhanh chậm tùy ý. Thậm chí để người ta biến thành cục muối sau đó còn có thể biến trở về bình thường.
Tất nhiên, thường thì ngài hầu tước yêu thích nhìn thấy con mồi sống sờ sờ cảm nhận lấy cơ thể bản thân dần dần hóa thành một cục muối vô cơ… Cái biểu tình kì dị theo bản năng của sinh vật khi vô lực đối mặt với cái chết không ngừng tới gần ấy~ Thật rất thú vị rồi!!!
Nhờ có được quyền năng này, Voban hầu như là vô địch trước mặt người bình thường!
Ừ? Cũng chỉ là trước người bình thường mà thôi~
Quyền năng này của ông tuy rằng rất bá đạo. Thế nhưng đối với cùng là đồng hành Diệt thần sư hoặc thiên địch Dị thần mà nói… Có thể hóa một bộ phận cơ thể của đối phương thành muối trong một khoảng thời gian ngắn đã là rất tốt rồi~ Muốn nhìn một cái liền có thể đánh bại đối phương??? Vẫn là tỉnh tỉnh ngủ đi là vừa~
Tất nhiên chuyện này cũng không có nghĩa là quyền năng này trở nên vô bổ! Trên thực tế, nó vẫn rất lợi hại rất lợi hại thực dụng!
Thử tưởng tượng một chiến sĩ cận chiến, bất kể là Diệt Thần Sư hay là Dị Thần đi chăng nữa. Đối phương đang hưng phấn cầm kiếm xông lên muốn chém giết hầu tước của chúng ta. Kết quả…
Cả hai cánh tay anh hoặc cô ta trong khoảnh khắc thế nhưng lập tức biến thành cục muối vô cơ???
Cái cảnh tượng ấy ôi thôi quá đẹp! Nghĩ qua qua cũng đã thấy không đành lòng nhìn thẳng rồi~
Lại hoặc như một vị Diệt Thần Sư hoặc Dị Thần kiểu pháp sư, đang muốn vung vẩy nhiệt huyết tung ra mạnh mẽ quyền năng thế nhưng đột nhiên cả tay lẫn chân đồng loạt không nghe sai khiến. Đồng loạt biến thành cục muối hết~ Voban hầu tước nhất định sẽ không ngại ngần cho đối phương một đòn sét đánh bổ thẳng vào đầu!
Kết quả lúc đó hiển nhiên có thể đoán trước được!
Lúc này…
Đối mặt với mạnh mẽ dị thần Thủy Tinh, Voban hầu tước tất nhiên sẽ không tiếp tục giấu nghề nữa. Đòn liên hoàn tuyệt sát của ngài ấy lập tức hiện ra trước mắt trần đời.
Một đôi mắt u u xanh lục nhìn thẳng! Và thế là…
Thủy Tinh đang đứng cao cao trên đỉnh đầu rồng lập tức trúng chiêu~
Hai đôi bàn tay cùng chân tức thì lan tràn biến thành muối vô cơ trắng toát hết! Voban hầu tước đứng xa xa bên dưới hơi thở hổn hển vì lao lực. Có điều kinh nghiệm phong phú chiến đấu hiển nhiên thúc giục ông không thể để mất cơ hội trời cho này!
- Luyện ngục lôi đình!!!
- Đuỳnh đuỳnh đuỳnh Đuỳnh đuỳnh đuỳnh…!!!
Bàn tay vung tay lên! Mây đen tức thì tụ tập đỉnh đầu nơi Thủy Tinh đang đứng. Cũng không có mảy may chậm trễ. Giống như pháo rang liên hồi tiếng nổ! Bầu trời một mảnh liên tiếp sấm chớp rạch ngang. Sáng chói lòa không ai có thể nhìn thẳng mắt!
- Kinh đấy à nha!
Lăng mặt “chấn kinh” lầm bẩm.
- “………!”
Voban vẻ mặt ngưng trọng nhìn bầu trời.
“Đối phương hẳn là đã chết đi chứ???” Cả hai người ở trong lòng đồng thời toát lên một loại suy nghĩ.

Trên cao cao không trung…
Ánh sáng lôi điện giằng co tầm hơn mười giây mới chịu chấm dứt. Trong đoạn thời gian này có thể nói không dưới mười ngàn tia sấm chớp chằng chịt đánh thẳng về phía Thủy Tinh cùng không gian rộng rãi xung quanh hắn. Hoàn toàn ngăn chặn hết khả năng di chuyển đào tẩu. Cơ thể khổng lồ của bạch ngọc long trên không trung thậm chí cũng bị như mưa sấm chớp bao trùm hoàn toàn không kẽ hở.
Đợi cho tới khi sấm chớp chịu tán đi! Khung cảnh nơi Thủy Tinh từng đứng cuối cùng cũng hiện ra trước mắt mọi người.
Kết quả…
- Như vậy cũng được???
Liliana vẻ mặt ngây ngốc hỏi.
- Không ngoài dự đoán!
Erica khóe miệng co rúm than thở.
- Quả nhiên khó chơi~
Lăng vẻ mặt u sầu lầm bẩm.
- Lại còn không vấn đề gì?
Ngay cả hầu tước Voban cũng không thể không kinh ngạc lấy một cái.
Chỉ thấy lúc này cao cao trên không trung, Thủy Tinh cùng khổng lồ bạch ngọc long xung quanh hiển hiện lên một quả cầu ánh sáng bảo vệ thật lớn màu vàng chói. Bề ngoài quả cầu bảo vệ này khắc ghi đầy kì quái phù văn. Hiện tại thế nhưng còn lấp lóe ở trên đó vô số lôi điện màu xanh ngắt! Ở bên trong Thủy Tinh tư thế cả người thậm chí không hề mảy may thay đổi.
Tất cả đều có thể chứng minh…
Đối phương hoàn toàn không chịu một chút xíu thương tích gì sau đòn tấn công toàn lực của Voban!
Một cảm giác vô lực không khỏi hiện lên trong lòng mọi người~
- Năng lực không tệ!
- Ha ha…~ Có điều muốn đánh bại bản thần vẫn còn quá mơ mộng rồi!
Thủy Tinh vẻ mặt cười mỉa nhìn đôi bàn tay đã hóa thành muối của mình. Giọng điệu khinh thường vang vọng khắp cả không gian.
Tất nhiên không thể không nhắc tới một điều! Ít nhất lần này Thủy Tinh không còn tiếp tục coi đám người bọn họ chỉ là giun dế nữa~ Sức mạnh của Voban hầu tước chắc hẳn cũng đã đủ để vị… coi trời bằng vung trước mặt này quan tâm đối đãi rồi.
Và thế là…
- G ràooooooo!!!!!!!
Một tiếng gầm thét kinh thiên động địa vang lên! Không nói thêm một lời! Voban hầu tước trước tiên liền biến hóa thân hình của mình.
Lần này là một con hắc long. Bề ngoài giống y như một con rồng phương tây trong truyền thuyết. Cổ dài. Đầu cá sấu trên đỉnh có hai sừng. Lưng mọc lên hai đôi cánh lớn. Thân dưới hơi lộ ra to béo chút. Đuôi thuôn dài nhọn dần. Thân hình khủng bố to lớn tới cả trăm mét!
Hai cánh vỗ mạnh! Vị hầu tước Đông Âu mang theo sức mạnh to lớn cùng sự phẫn nộ khi bị khinh bỉ… Xông thẳng về phía Thủy Tinh ở trên cao!
Một trận cận chiến trên không trung có vẻ sắp được trình diện!
Phía nơi xa, Lăng vẻ mặt lần này thật sự chấn kinh rồi! Đối thủ trước đó của cậu- Voban hầu tước quả thật là chiêu trò chồng chất không ngừng. Mỗi một lần bản thân cậu cho rằng đối phương đã kỹ nghèo, hết chiêu để sử dụng. Hầu tước Đông Âu lại một lần nữa cho cậu biết rằng cái gì là nhà có một lão như có một bảo, cho cậu biết cái gì gọi là gừng càng già thì càng cay, cây sống càng lâu lại càng nhiều rễ nhánh!
Đối phương năng lực cũng thật đúng không biết đằng nào mà lần! Thật đúng là nhiều à nha~
Trước kia đã có biến hóa Ma sói. Hiện tại lại còn có thể biến hóa thành rồng đen? Cái loại này năng lực…
Thật đúng là không phục không được!
Nguyễn Trọng Lăng giờ này khắc này lập tức thì có quyết định!
Ngày hôm nay bất kể thế nào, trước hết phải tìm hiểu rõ ràng, moi ra hết năng lực của vị Hầu tước Đông Âu này đã rồi tính. Nếu như cậu không đoán sai mà nói… Bất kể Diệt Thần Sư sở hữu quyền năng mạnh mẽ bao nhiêu, muốn sử dụng vậy nhất định phải có nguyện lực. Thứ nguyện lực thu được từ dị thần mà họ từng chém giết được truyền lại thông qua một cách nào đó cậu còn không biết.
Thế nhưng lượng nguyện lực truyền đi nhất định là có giới. Đường ống dù nhiều thế nhưng trong một khoảng thời gian lưu lượng đã là nhất định rồi. Số lần sử dụng quyền năng trong một ngày bởi vậy tất nhiên cũng sẽ có hạn chế. Hiện tại Voban và Thủy Tinh đánh nhau sống chết. Vậy cậu liền hoàn toàn không cần lo lắng sau khi kết thúc Voban ra tay tiêu diệt mình~
Chỉ sợ đến lúc ấy đối phương không bị mình ngược lại đánh giết đã là cần tự cầu nhiều phúc rồi! Có điều để an toàn, Lăng hiển nhiên sẽ không lỗ mãng ra tay với đối phương. Mà nhắc tới thì cả hai người họ thật ra cũng không có thù oán gì~ Cậu thật đúng không muốn chỉ vì vu vơ ý nghĩ liền ra tay giết người lung tung!
Tất nhiên điều kiện tiên quyết là Thủy Tinh phải bị tiêu diệt. Dị thần dù sao cũng không có cái gọi là hạn chế số lần sử dụng quyền năng. Cộng thêm với mối quan hệ không mấy hữu hảo của vị này đối với mình… Lăng hơi làm ngẫm nghĩ liền có quyết định.
Trước hết vẫn nên chuẩn bị kĩ càng thì hơn! Nếu như hầu tước Voban thất thế mà nói… Cậu không thể tránh được phải xông đi lên một lần! Dù cho hiện tại đòn sát thủ nỏ thần đã bị tiêu hao mất hết cũng phải vậy~
Mọi suy nghĩ chạy qua trong đầu chỉ trong chớp mắt. Trên bầu trời, Voban hầu tước trong hình dạng tây phương hắc long cũng đã áp sát về phía Thủy Tinh.
- Hừ! Ngu xuẩn mất khôn~
- Ngọc long, đừng để nó quấy rầy tới ta!
- G Ràooo!!!!!!!!!
Thủy Tinh vẻ mặt khinh thường nhìn về phía to lớn rồng đen Voban. Chỉ một tiếng ra lệnh, dưới chân Bạch ngọc long lập tức há miệng gầm thét lên. Cơ thể quẫy mạnh liền xông lên đối đầu trực diện với Voban hầu tước. Vuốt rồng đối đầu với vuốt rồng! Một trận đông- tây long không trung đại chiến từ đó chính thức trình diện.
Lại nói màn ánh sáng bao phủ Thủy Tinh và Bạch ngọc long giống như vô hình không có thực để cho Bạch ngọc long xuyên qua dễ dàng. Bản thân thì thoáng cái thu nhỏ lại chỉ còn bao phủ lấy nguyên Thủy Tinh mà thôi.
Cùng lúc đó ở bên trong, Thủy Tinh ánh mắt cũng một lần nữa nhìn về phía hai cánh tay đã biến thành muối của mình. Đôi mắt lấp lóe lên ánh sáng màu vàng chói. Hai cánh tay vốn dĩ đã thành muối trắng lại một lần nữa biến lại trở về da thịt bình thường. Vậy mà có thể cứng rắn hóa giải quyền năng của hầu tước Voban!
Nở một nụ cười khinh khỉnh~ Sau khi giải quyết còn lại hai bàn chân bên dưới, Thủy Tinh cuối cùng mới tập trung tinh thần nhìn về Tiên thư sách ước trên tay. Ánh mắt lấp lóe không yên!
Tiên thư sách ước trên tay ánh sáng cũng không ngừng chập chờn không dừng!
Nhìn qua cho người ta cảm giác giống như muốn giãy giụa tránh thoát khỏi nguy hiểm~
- Hừ! Sơn tinh, ngươi liệu có nghĩ tới hay không ngày hôm nay đây?
- Khặc khặc…~ Lần này ta liền phá vỡ bản mệnh sách phép của ngươi. Để xem ngươi còn có thể thoát chết được hay không?
- Rất nhanh thôi ta sẽ quay trở lại. Khi đó ngày tận thế của ngươi cũng đã đi đến đầu rồi~
Khóe miệng nở nụ cười gằn. Bàn tay của Thủy Tinh nắm lấy sách phép lại càng thắt chặt hơn! Cả bàn tay thậm chí lóe ra vô số phù văn ánh sáng vàng. Khí thế khủng bố không ngừng giải thoát ra ngoài. Nhìn giống y như bàn tay của thánh thần đầy quyền năng vậy!
Nơi xa, Voban hầu tước trong hình dạng tây phương hắc long bị Bạch ngọc long của Thủy Tinh áp chế cho không vượt qua được!
Phía bên dưới, Nguyễn Trọng Lăng và hai cô gái tương tự ánh mắt ngưng trọng quan sát cuộc chiến, thế nhưng hồn nhiên không hề hay biết tai nạn đang tiến tới gần.
Sâu xa dưới lòng đất vào ngay thời điểm này… cũng đang có thứ gì đó bắt đầu rục rịch!
Không trung một nơi nào đó, một mảnh lông ngỗng nhỏ màu trắng toát còn đang lơ lửng không ngừng~
Một vài đôi ánh mắt hoặc có hoặc không đang ẩn hiện quan sát!
Thế sự biến hóa khôn lường! Nào ai có thể hiểu rõ thấu đáo được~

Kết thúc chương 119.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.