"Ồ?" Sơ Mục Tranh lướt qua chỗ Kỷ Miên và Sơ Mục Kỳ, vì hai người ngồi cạnh nhau nên vị trí tương đối nổi bật.
Thấy Sơ Mục Tranh đã chú ý, Mộ Bạch Chi âm thầm nhếch mép.
Tiện nhân, dám to gan lớn mật dụ dỗ muội muội của Sơ tổng thì chuẩn bị xấu mặt là vừa.
Phải biết đắc tội với Sơ tổng thì tương đương đã đắc tội nửa cái giới giải trí.
Sau này dù lăn lộn cách mấy cũng đừng mong ngóc đầu lên nổi.
Nhất thời mấy Omega khác sợ diện mạo Kỷ Miên quá ưu tú sẽ cướp mất ánh mắt Sơ Mục Tranh, vậy nên rất tranh thủ bỏ đá xuống giếng.
"Phải rồi nha, hôm nay là Mục Kỳ mời Kỷ Miên đâu, cô ta còn không hề khách khí từ chối nữa kìa, phỏng chừng mừng đến quên trời quên đất rồi! Xời, bây giờ nghĩ lại mới thấy cô ta low thật đấy!"
"Nói nhỏ một chút, người ta giành giật ngồi cạnh Mục Kỳ không thấy à, đang tranh thủ muốn chết đấy! Chậc, nhìn dáng vẻ không biết bao lâu chưa nếm mùi Alpha đâu!"
"Thôi, người ta có tí nhan sắc, người ta có quyền, các cô các cậu nói làm gì! Chỉ đáng giận Mục Kỳ là người Thiên Kiêu, cô ta lại là người Thịnh Đức, chọn đối tượng câu dẫn cũng nên biết điều một chút chứ! Cô ta muốn bắt chước Tần Tiểu Lộ đào Mục Kỳ à? Nực cười thật đấy!"
"Khụ, khụ!" Trương đạo diễn ho khan nhắc nhở mấy cô cậu Omega tem tém cái mồm lại.
Trương đạo diễn sợ Sơ Mục Tranh hiểu lầm, vậy nên vội vàng giải vây: "Sơ tổng, đến, giới thiệu một chút.
Đây là Kỷ Miên, là người mới nha, nàng đóng cp với Mục Kỳ, vì hôm nay là nàng đóng máy thế nên Mục Kỳ tỏ ý mời một bữa cảm ơn lần đầu hợp tác thôi."
Lời này hoàn toàn là muốn giúp Kỷ Miên và Sơ Mục Kỳ giải sạch hàm oan.
Kỷ Miên mỉm cười: "Chào Sơ tổng."
Sơ Mục Tranh cũng rất phối hợp, thập phần khách khí: "Chào Kỷ tiểu thư."
Nhìn vào hoàn toàn không ra các nàng có quen biết, thái độ vô cùng xa lạ hững hờ.
Sơ Mục Kỳ tặc lưỡi, hai cái kẻ này phối hợp diễn kịch cũng ăn ý phết.
Không hiểu sao trong lòng lại dâng lên khó chịu, lập tức hướng tỷ tỷ mình hếch mũi: "Tỷ, ngươi cho ta tí mặt mũi đi! Hôm nay ta đặc biệt muốn mời Kỷ sư muội một bữa, ngươi cất ví tiền ngươi vào hộ ta! Hóa đơn bữa này của gia, ok?"
Tất cả đều âm thầm thay Sơ Mục Kỳ lau mồ hôi, âu chỉ có muội muội ruột thịt mới dám ăn nói với Sơ tổng như vậy.
Sơ Mục Tranh đã sớm quá quen Sơ Mục Kỳ rảnh rỗi là phác tác tính khí, không thèm chấp nhất, lạnh nhạt: "Nếu đã là Mục Kỳ đã có ý mời sư muội, vậy ta chỉ có thể thành toàn thôi."
Sơ Mục Tranh nói xong cũng không hề tỏ thái độ khó chịu, hay là bất mãn với việc Sơ Mục Kỳ thân thiết với người Thịnh Đức.
Trương đạo diễn vội vàng cứu vãn không khí bằng cách giới thiệu một chút diễn viên cho Sơ Mục Tranh.
Tô Manh bên kia lập tức bị Trầm Trí Bạch huých mạnh một cái, cô ta sắc mặt đều tái nhợt, miễn cưỡng đứng dậy, rót ly rượu hướng Sơ Mục Tranh nói: "Sơ tổng, cũng cảm ơn ngài đã đầu tư vào đoàn phim, ta thân là nữ chính, rất vui mừng vì được ngài xem trọng, vậy nên ta sẽ cố gắng hết mình, nhất định không làm ngài thất vọng.
Ly này ta xin kính ngài!"
Sơ Mục Tranh là nhà đầu tư lớn của đoàn phim, mở đầu là nữ chính kính rượu cũng không có gì quá đáng.
Chỉ có điều lời cô ta cứ như thể Sơ Mục Tranh coi trọng cô ta nên đầu tư vào đoàn phim cho cô ta diễn vai chính không bằng.
Lập tức có thể thấy Sơ Mục Tranh nhíu hàng chân mày, ý cười không hờn giận: "Không cần khách khí, đây là việc làm ăn.
Chủ yếu là ta tin tưởng vào Trương đạo diễn, tin rằng với sự dẫn dắt của ông thì bất luận kịch bản hay là diễn viên đều sẽ không thể chê."
Lời này lập tức quy về coi trọng Trương đạo diễn, hoặc nói huỵch toẹt ra là Thiên Kiêu cũng muốn sau khi bộ phim công chiếu sẽ kiếm lời vậy nên mới đầu tư, còn việc chọn diễn viên là của đạo diễn, Thiên Kiêu ngoại trừ tranh vai cho Sơ Mục Kỳ thì những cái khác đều là râu ria, không quan tâm.
Vẻ mặt Tô Manh hơi cứng đờ.
Chỉ đành ậm ừ ngồi xuống.
Trầm Trí Bạch lại hận sắt không rèn thành thép, hung tợn trừng Tô Manh một cái.
Hắn sao có thể lại chọn ả nữ nhân không có tí tiền đồ này làm gì chứ, diện mạo quá tầm thường, không dụ dỗ thêm được tí lợi ích nào! Dù là Ảnh hậu thì thế nào, không dụ dỗ đổi chác được lợi ích thì cũng chỉ là thứ phế phẩm!
Mộ Bạch Chi sau khi sửa soạn lại lớp trang điểm cũng vội vàng đứng dậy kính rượu Sơ Mục Tranh, điềm đạm đáng yêu: "Hiếm khi Sơ tổng đến, ta trước giờ nghe Tào giáo sư nói thì đã luôn ngưỡng mộ đại danh Sơ tổng, hôm nay mới một lần gặp mặt, coi như vận khí hôm nay của ta không tệ!"
Sơ Mục Tranh hơi kinh ngạc: "Ngươi biết Tào giáo sư?"
Tào giáo sư là Tào Trịnh Bình, một giáo sư vô cùng nổi tiếng và có tiếng nói của Đại học Truyền thông đế đô, người người kính trọng.
Mà ông ta cũng là một trong những lão sư vỡ lòng của Sơ Mục Tranh trước khi nàng đi du học.
Sau khi Sơ Mục Tranh ngồi vững trên ghế tổng tài Thiên Kiêu, thì Tào giáo sư càng được nhiều người tâng bốc vì dạy dỗ ra một học trò phi phàm.
"Phải nha, luận án tốt nghiệp của ta là Tào lão sư giúp đỡ phân tích, ông còn nói vô cùng nuối tiếc vì biết tài năng ta quá trễ không thì sẽ nhận ta làm học trò thân truyền rồi! Nếu nói như vậy, ta và Sơ tổng có thể xem là sư tỷ muội đồng môn nha!" Mộ Bạch Chi cười khúc khích, vô cùng đáng yêu và ngây thơ nói.
Xung quanh đều ghen tị đến điên, chỉ hận bản thân không có mạng lưới quan hệ tốt như Mộ Bạch Chi.
Mộ Bạch Chi trước giờ luôn nổi tiếng là người rất giỏi lấy lòng người khác, vậy nên việc có thể lấy lòng được Tào giáo sư, móc nối quan hệ với Sơ Mục Tranh cũng là chuyện có thể xảy ra.
Ai bảo người ta vận khí tốt làm chi!
Sơ Mục Tranh có hơi hoài niệm, ngữ khí cũng thả lỏng hơn: "Ừm, ta cũng lâu quá không về thăm ông ấy rồi."
"Tào lão sư vẫn luôn nhắc về Sơ tổng mãi đâu, chắc cũng là nhớ ngài lắm.
Ta thi thoảng vẫn đến đàm luận kịch bản và nghệ thuật diễn xuất với ngài ấy, khi nào có dịp, ta nhất định thay Sơ tổng gửi lời hỏi thăm."
Mộ Bạch Chi càng nói càng thân thiết hơn.
Mà đám người xung quanh thấy nàng có thể thân thiết trò chuyện với Sơ tổng, đều ghen tị đến đỏ cạch cả mắt.
Một số người là cùng phe với Mộ Bạch Chi thì vội vàng hát đệm.
"Vẫn là Mộ sư tỷ giỏi giang tài năng, có tài thì mới có thể lọt được vào mắt Tào giáo sư chứ! Không hổ là minh tinh tuyến đầu của Thịnh Đức nha! Không chỉ xinh đẹp còn có tri thức nữa!"
"Không phải Mộ sư tỷ vừa nói sao, nếu không phải Mộ sư tỷ vội tốt nghiệp thì nói không chừng đã được Tào giáo sư giữ lại làm đệ tử thân truyền.
Aiz, thật là ghen tị chết mất thôi!"
"Ôi chao, ngươi cũng không xem lại mình, Mộ sư tỷ đây là học bá đại danh đỉnh đỉnh của Đại học Truyền thông Đế đô đấy!"
"Hứ, thì sao chứ.
Ta tuy không phải là Đại học Truyền thông nhưng cũng đi ra từ Đại học Điện Ảnh này.
Đâu giống như một số người, từ góc nào chui ra cũng không biết nữa, chẳng được bao nhiêu bằng cấp mà trước mặt Mộ sư tỷ cũng tỏ vẻ đại minh tinh đóng máy, mời bữa làm hoành tráng như thế! Vẫn là đẳng cấp low mới như thế!"
Tất nhiên vì Kỷ Miên được Sơ Mục Kỳ chiếu cố đặc biệt, đã có rất nhiều Omega trong đoàn ghen tị bất mãn từ lâu.
Sẵn dịp nên nói bóng gió để đá xéo luôn.
Sơ Mục Kỳ thấy vậy chỉ tỏ vẻ cả một đám đều thiếu hiểu biết.
Tỷ tỷ nàng trước giờ dốc lòng cầu học, chỉ cần chỗ nào có học thức thì liền chạy đến bái thầy, nói trắng ra lão sư của Sơ Mục Tranh nhiều không đếm xuể, mà một vị Tào giáo sư đó chẳng qua đến nhà đàm luận học thuật được có hai ba lần với tỷ tỷ, ra ngoài liền trương cái mồm rêu rao mình thành lão sư vỡ lòng của con gái Ảnh hậu, thật không biết khiêm tốn là gì.
Nếu mà nói về mạng lưới quan hệ, các ngươi nên mở to mắt mà nhìn, ở đây sống sờ sờ bạn gái cũ của Sơ Mục Tranh đây này, hàng thật giá thật nhá! Người ta không cần mở miệng thì vị Sơ tổng như thần của các ngươi đã quắn quéo cả rồi! Hứ, một đám thiếu hiểu biết!
Lại còn nói, chỉ là học bá của một Đại học Truyền thông mà lớn lối như vậy, tra nữ kia còn biến thái hơn rất nhiều có được không! Một cọng tóc của tra nữ là đủ để đè bẹp cả chục cái Mộ Bạch Chi rồi đâu!
"Cũng không làm phiền Mộ tiểu thư, dù gì ta và ngươi cũng không quen biết, để ta khi nào rảnh rỗi sẽ đến thăm lão sư là được rồi." Sơ Mục Tranh không mặn không nhạt.
Sắc mặt Mộ Bạch Chi cứng đờ, không nghĩ nói tới như vậy vẫn không vực dậy tí hứng thú nào của Sơ Mục Tranh.
Quả nhiên lời đồn Sơ tổng là người lạnh lùng cấm dục thật không sai.
Một người khác đề nghị: "Sơ tổng đã đến, có muốn uống rượu chơi một chút trò chơi không.
Nãy giờ chúng ta đều chơi rất vui đâu!"
"Trò chơi?" Sơ Mục Tranh nhướn mày.
Trương đạo diễn giải thích: "Là lời thật lòng hay đại mạo hiểm, ây, ta nói này Sơ tổng ngươi phải đề phòng lũ tiểu lang sói này, thân già ta nãy giờ đều bị làm khó làm dễ muốn chết đây!"
Trương đạo diễn oán giận, lập tức một đám người liền bu vào trêu ghẹo.
"Thôi mà đạo diễn, ai bảo ngươi chọn nói thật lòng thì bọn ta mới hỏi thôi, ngươi lại không trả lời được.
Khi ngươi chọn mạo hiểm mà không hoàn thành thử thách được thì phạt rượu là đúng rồi!"
"Thôi, ta không nói lại các ngươi!" Trương đạo diễn già không nên nết, giãy đành đạch.
"Nếu thú vị như thế thì ta cũng tham gia." Sơ Mục Tranh cười khẽ.
Không khí trở nên sôi nổi trở lại, thậm chí còn nóng bỏng hơn lúc nãy, ai không biết rằng trò này là trò dễ cọ ra lửa nhất.
Sơ Mục Kỳ tính khí rất thất thường, muốn lấy lòng thì vô cùng khó, nhưng trái lại vị Sơ tổng này lại vô cùng dịu dàng khí độ, cả người đều lấp lánh kim quang lấp la lấp lánh
Một người lơ đãng nói: "Aiz, bất quá trò này cũng sợ gặp phải vài người gây sự thật.
Lúc nãy không biết Mộ sư tỷ còn vừa bị Kỷ Miên khó dễ đâu! Ôi, ta hi vọng mình sẽ không dính đạn nha!"
Mọi người đều biết đây là nói cái gì, dù sao Mộ Bạch Chi vừa bị Sơ Mục Kỳ từ chối thẳng thừng đúng là quá mất mặt.
Thế nhưng câu này rõ ràng ám chỉ Kỷ Miên cố tình đưa ra thử thách làm khó dễ Mộ Bạch Chi mà ra.
"Làm sao vậy?" Vì nghe thấy liên quan đến Kỷ Miên, Sơ Mục Tranh thuận miệng hỏi.
....