Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi!

Chương 1: Trúng độc tình ái




Edit: Shion
Tư Hạo Lam ngồi dưới đất, phía sau dựa lên thành giường, hít một hơi thật sâu.
Con mẹ nó, đói vãi!
Y vẫn còn nhớ rõ, như mọi ngày y vừa xử lý xong đám nhân sĩ tu tiên chính phái đến khiêu khích mình, đang ở trên vách núi chỉnh lại mái tóc rối loạn, đột nhiên một luồng gió yêu quái thổi qua đưa y đến gian phòng kỳ quái này.
Những vật dụng bày biện trong nhà y đều chưa từng thấy qua, mà cái này không quan trọng, quan trọng là y rất đói!
Đói đến hoa mắt chóng mặt, ngực dán vào với lưng, bụng cũng lõm cả vào.
“Ngươi đói như vậy là vì xuyên vào thời điểm nguyên chủ đang tuyệt thực nha.”
Tư Hạo Lam nghe thấy một thanh âm vang lên bên cạnh y, nhưng mà trong phòng trống không, ngoại trừ y không hề có người nào khác. Tư Hạo Lam nhíu mày, lại là nhân sĩ tu tiên nào ở chỗ này ra vẻ huyền bí vì y bố trí cạm bẫy.
“Xin chào. Ngươi có thể gọi ta là hệ thống.” Âm thanh kia tiếp tục nói “Ta sẽ giới thiệu cho ngươi tình huống hiện tại một chút.”
“Ngươi tên Tư Hạo Lam, nguyên là nhân vật phản diện cuối cùng của một cuốn tiểu thuyết tiên hiệp thăng cấp. Dựa theo nội dung vở kịch, ngươi phải bị nhân vật chính đánh bại để hoàn thành kết cục.”
Tư Hạo Lam nghe xong không vui, cái gì mà y phải bị đánh bại?
Tư Hạo Lam nhớ ra rồi, nhân vật chính hẳn là tên đệ tử chính phái hàng ngày kiên trì chạy đến cửa nhà y muốn cùng y đánh nhau. Hắn đến một lần Tư Hạo Lam liền đánh hắn một lần, chỉ như vậy cũng muốn đánh bại y?
Lão tử chưa bao giờ thua!
Hệ thống ho khan một chút, dường như có chút khó xử, tiếp tục nói: “Hình như quả thật có chút vấn đề. Nhân vật chính làm thế nào cũng đánh không lại ngươi. Hắn không thể hoàn thành cốt truyện, hoàn toàn không được hưởng đãi ngộ của nhân vật chính, vô cùng bất mãn, cho nên đã khiếu nại ngươi với chúng ta.”
“Con rùa đó còn dám khiếu nại ta!”
Tư Hạo Lam nổi giận đùng đùng. Sau đó y nghiêng nghiêng đầu không hiểu.
“Khiếu nại là cái gì ta?”
Hệ thống: “……….”
“Thật xin lỗi, quên mất ngươi bước ra từ thế giới tiên hiệp không hiểu ngôn ngữ hiện đại, ta sẽ phổ cập khoa học cho ngươi một chút.”
Tư Hạo Lam lập tức liền cảm thấy có rất nhiều thứ chui vào trong đầu, ngôn ngữ khái niệm và thế giới quan giống như bông tuyết bay bay trôi nổi trong suy nghĩ của y, đống tri thức đó quá mức rườm rà, trong nháy mắt nhảy vào trong não y, ùn ùn kéo đến, khiến cho đầu y bắt đầu đau đớn dữ dội.
Hơn nữa y còn đang đói bụng, đã đau đầu lại còn đói bụng, quá chua xót.
Nhưng mà y lập tức hiểu được khiếu nại nghĩa là gì, nhất thời từ đau đầu đói bụng lại càng thêm tức giận.
“Sau khi chúng ta nhận được khiếu nại, phát hiện không thể xử lý vấn đề này, chỉ có thể ném ngươi khỏi thế giới ban đầu, cho ngươi đi vào thế giới của cuốn sách khác.”
Tư Hạo Lam rốt cục cũng hiểu ra. Y từ một quyển sách xuyên sang một quyển sách khác.
Trước mặt y đột nhiên xuất hiện một cuốn sách, y đưa tay tiếp nhận. Cuốn sách này còn rất dày, trên mặt bìa có hai người đàn ông thoạt nhìn là lạ, tên sách là “Sống lại sau khi đào hôn tôi cùng ảnh đế kết hôn”.
Cái khỉ gì, sao tên lại dài như vậy?!
“Đây là quyển sách mà ngươi xuyên qua, nhìn rất đẹp, vả mặt lại sảng, độ ngọt sủng cao.”
Hệ thống phát ra âm thanh khuyến nghị.
“Cuốn sách này đang rất hot, tốt xấu gì còn có người biết, lần này cho ngươi làm nhân vật chính nha, có phải ngươi rất vui vẻ không?”
Tư Hạo Lam một chút cũng không vui, mở sách ra xem thử. Người tu hành như y, khả năng tập trung tốt hơn nhiều so với người bình thường, năng lực đọc rất mạnh, chỉ cần y cố tình tập trung sự chú ý là có thể đạt đến trình độ chỉ cần xem qua một lần sẽ không bao giờ quên.
Tốc độ đọc sách của Tư Hạo Lam rất nhanh, chỉ chốc lát đã đọc xong cuốn tiểu thuyết mà hệ thống phải thức trắng đêm mới đọc hết.
Sau khi y xem xong, cuốn sách trước mặt liền biến mất, hệ thống lại thu nó về giống như rất yêu thích cuốn tiểu thuyết này, phải trân quý cất giữ từ từ đọc.
Hệ thống dè dặt hỏi y: “Thế nào? Có phải đọc rất hay không?”
Tư Hạo Lam nhìn không ra chỗ nào đặc sắc hay không đặc sắc. Y cau mày, lập tức bắt được trọng điểm: “Hai nam?”
Hệ thống tạm ngừng một chút, nói tiếp: “Hiện tại đang khá lưu hành.”
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, ngoài cửa có một người phụ nữ quát: “Lam Lam, ra ăn cơm.”
Đáng lẽ đối với việc bị cưỡng chế xuyên qua này Tư Hạo Lam vô cùng tức giận nhưng vừa nghe thấy hai chữ “Ăn cơm” hai mắt lập tức sáng lên.
Bụng y đã kêu gào từ lâu, lúc này nghe nói được ăn cơm quả thực như bùn gặp mưa, cá chạch đều vui vẻ mà chui ra ngoài.
Y đứng lên chuẩn bị đi ra ăn cái gì đó, hệ thống lập tức ngăn cản y.
“Không thể! Nhân vật chính hiện tại đang tuyệt thực để kháng cự việc bức hôn, sau khi ngươi xuyên qua đây cũng phải dựa theo nội dung cốt truyện, không được đi ăn.”
Tư Hạo Lam mắt ngơ tai điếc vẫn tiếp tục đi về phía cửa.
Hệ thống nóng nảy hiện nguyên hình trước mặt Tư Hạo Lam. Tư Hạo Lam chỉ thấy trước mặt đột nhiên xuất hiện một chiếc may tính to to nhỏ nhỏ, ánh sáng chớp nháy trên màn hình hiển thị, lúc sáng lúc tối, liên tục xuất hiện đủ loại ký tự, các hàng số liệu thay đổi nhanh như gió.
Âm thanh của hệ thống phát ra từ trong bộ máy tính lớn nhất.
“Nếu ngươi đi ăn cơm, thiết lập nhân vật chính sẽ tan vỡ, không cho phép như vậy. Xin hãy lui về! Xin hãy lui về!”
Âm thanh hệ thống không còn bình thường mà biến thành âm thanh máy móc điện tử, không ngừng nhắc nhở Tư Hạo Lam phải tuân thủ thiết lập nhân vật, không được tùy tiện bóp méo cốt truyện.
Tư Hạo Lam rất bực mình.
Vốn dĩ y chẳng qua chỉ hàng ngày ngẩn người tu luyện trên vách núi, bắt một đám người hầu hạ y mỗi ngày, sau đó có người tự nhiên lên núi khiêu khích y. Y ngại làm cho hoảng, người kia đến một lần sẽ đánh một lần, sau đó vứt hắn xuống chân núi.
Chỉ như vậy cũng bị khiếu nại, bị bắt ly khai vách núi y đã sống quen, cưỡng chế khiến y xuyên vào trong quyển sách này, đầu tiên đã đói đến choáng váng còn không cho y ăn cái gì.
Tư Hạo Lam u u ám ám nhếch môi cười.
Trong cuốn tiểu thuyết tiên hiệp ban đầu, nhân vật phản diện Hạo Lam Quân có nhan sắc danh chấn thiên hạ. Tác giả miêu tả y tóc dài như suối, toàn thân mặc y phục màu đen, mi mục như họa, nhưng tính cách lại thô bạo thất thường, khắc nghiệt lãnh diễm, là một mĩ nhân bạo lực.
Bởi vì dưới ngòi bút thẳng nam rất ít khi có người dùng từ “Mĩ” này để miêu tả nhân vật nam nên rất nhiều độc giả nghi ngờ tác giả có phải là gay hay không.
Dù sao chính là ngoại hình Tư Hạo Lam rất đẹp, đặc biệt khi y cười lại càng chói mắt.
Thế nhưng khi Tư Hạo Lam cười hơn phân nửa là tâm trạng không tốt, ví dụ như hiện tại. Y vung tay lên, bắt đầu tấn công chiếc máy tính trước mặt.
“Ngươi muốn làm gì? Phá hỏng hệ thống chính là tội lớn!”
Đối với nhân vật phản diện đừng nói cái gì tội hay không tội, y nghe có hiểu không?
Tư Hạo Lam nghe không hiểu, hoàn toàn không quan tâm. Máy tính biết mình chạy trời không khỏi nắng, tuyệt vọng phát ra âm thanh cảnh báo.
Tư Hạo Lam đem hệ thống đập vỡ hoàn toàn.
Y đã sớm không vừa mắt cách nói chuyện của hệ thống. Y đói đến mức mắt nhìn thấy sao, còn phải nghe hệ thống lải nhà lải nhải không dứt, quả thực ầm ĩ muốn chết.
Tư Hạo Lam càng đói lại càng có sức chiến đấu, đập bể hệ thống là có thể đi ăn được rồi! Tình tiết cốt truyện cái gì mà phải tuyệt thực cơ, cứ choảng hết là xong.
Tiếng cảnh báo chói tai không ngừng vang lên, máy chủ và màn hình bị phá hỏng nhấp nháy tia lửa điện. Giữa tiếng cảnh báo và âm thanh của luồng điện, hình ảnh hệ thống chập chờn lóe lên, dần dần biến mất bóng dáng, trong phòng chỉ còn lại một mình Tư Hạo Lam. Hoàn toàn không phát hiện ra vừa rồi còn có một âm thanh điện tử liên tục nói chuyện.
Cuối cùng cũng im lặng.
Tư Hạo Lam lúc này mới vui vẻ mở cửa phòng chuẩn bị đi ăn.
Sau khi y ra khỏi phòng, âm thanh điện tử lại vang lên đứt quãng, đưa ra thông báo cuối cùng.
“Nhân vật phản diện Tư Hạo Lam ở thế giới gốc bị hào quang của nhân vật chính công kích quấy nhiễu, não bộ gây ra tổn thương không thể hồi phục, dẫn đến trúng độc tình ái, gặp mục tiêu yêu đương sẽ lập tức sinh ra hàng loạt phản ứng tình cảm: đỏ mặt, trống ngực đập đồn dập, đầu óc nóng lên. Cho nên đi vào tiểu thuyết đam mĩ, mục tiêu cuối cùng chính là yêu đương.”
“Tư Hạo Lam phá hỏng hệ thống chủ, tính năng giám sát của hệ thống có thể mất đi hiệu lực. Để cân bằng sự phát triển, Tư Hạo Lam và nhân vật phản diện Kha Lâm trong tiểu thuyết xuyên qua sẽ buộc định cưỡng chế hệ thống thần phục. Tư Hạo Lam gặp Kha Lâm ngay lập tức lưng đau chân mỏi không thể phản kháng.”
Hệ thống trước khi tan biến đắc ý nghĩ. Ngươi dám đánh ta, ta có phương pháp trả đũa, ta tìm nhân vật phản diện tới thu phục ngươi.
- Hết chương 1-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.