Nhân Tổ

Chương 471: Huyết Linh




“Nhanh rời khỏi nơi này!” Vân Ma lớn tiếng ra lệnh, không cần biết dưới đầm là cái gì, tốt nhất là không nên dây dưa.
Đoàn Yêu thú đạp bước chân không phóng đi. Nhưng… vút, vút, vút… vô số huyết tiến từ dưới hồ bắn ngược lên. Đám Yêu thú không dám khinh thường vội gồng lên yêu khí tạo thành lồng bảo vệ. Bọn chúng vẫn không ngừng bước chân tiến về phía trước.
Mặt đầm rung động kịch liệt, một bức tường máu dựng thẳng lên chắn lối đường đi của đám Yêu thú. Vân Ma hừ lạnh, bước chân vẫn không có dừng lại, cự trảo đưa lên chém xuống. Phốc! bức tường máu bị cắt làm bốn, nhưng cũng không có sụp đổ mà nhanh chóng lành lại.
Thấy cảnh này Vân Ma cũng không quá bất ngờ, nếu không thể xuyên qua được vậy thì từ trên cao vượt qua. Vân Ma phóng thẳng lên trời, đám Yêu tộc nối bước theo sau. Tường máu rục rịch động đậy, giống như có sinh mệnh, nó cũng vươn lên cao.
Thấy vậy, Vân Ma hừ lạnh:
“Xem ngươi có bao nhiêu máu có thể vượt lên!”
Một dặm… hai dặm… mười dặm… tường máu vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Đến trăm dặm cao, mặt tường rung động gợn sóng, một đầu lâu mặt người khổng lồ hình thành, nó há miệng lao tới như muốn nuốt trọn bầy Yêu thú.
“Đó là thứ gì?” một tên Yêu thú nhìn huyết nhân lâu kinh sợ nói.
“Là Huyết Linh!” một tên tỏ ra hiểu biết nói.
Trong thiên địa, có một số vật vô tri trải qua thời gian đằng đẵng hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt sinh ra linh trí, bọn chúng được gọi là Linh. Có Thủy Linh, Hỏa Linh, Mộc Linh, Thảo Linh… Bọn chúng là một loại sinh mệnh đặc biệt, thiên sinh đã gần gũi với một hai loại đại đạo, Linh có thể rất mạnh cũng có thể rất yếu tùy thuộc vào điều kiện sinh ra Linh.
Như Thủy Linh ở hồ nước nhỏ thường chất phác, thuần lương, nhút nhát. Hỏa Linh ở núi lửa thường dễ nổi nóng, bạo ngược, thích phá hoại.
Còn Huyết Linh ở đây là do máu của vô số Nhân tộc tích tụ, hấp thụ nhật nguyệt tinh hoa trở thành Linh, chúng mang theo oán niệm của con người trước khi chết, là một loại ác linh không thiện.
Vân Ma hừ lạnh, hai tay kết ấn, phong vân biến ảo, trên trời cao một cự trảo đánh xuống. Đầu lâu máu gầm lên lao tới cự trảo, hàm dưới mở rộng.
Phốc! đầu lâu máu một ngụm nuốt trọn cự trảo. Vân Ma thấy vậy thì hơi ngạc nhiên, đầu lâu này không ngờ cũng có chút bản lĩnh. Nuốt xong cự trảo, đầu lâu tiếp tục tiến tới.
“Để cho đệ!” Huyết Thực bước lên trước mặt Vân Ma, muốn thay Vân Ma đỡ đòn, Vân Ma không nói gì lùi về sau một bước. Huyết Thực vốn là cao thủ dùng các loại huyết chủng tính, thấy một đám máu diễu võ dương oai trước mặt mình, hắn làm sao nhịn được.
Huyết Thực há miệng gầm lên, một cái đầu lâu huyết sư hình thành, đây là chủng tính Thôn Huyết Lâu, một trong những tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn.
Oanh! hai cái huyết lâu lao vào nhau cắn xé, cả hai đều hình thành từ máu, cả hai đều muốn thôn phệ đối phương lớn mạnh bản thân.
Huyết Thực hai tay liên tục kết ấn, yêu khí tràn vào huyết sư lâu. Huyết sư lâu bành trướng gấp đôi, há rộng hàm một ngụm nuốt chửng huyết nhân lâu. Huyết Thực thu ấn, hút huyết sư lâu vào bụng, nhắm mắt cảm nhận.
“Thế nào?” Vân Ma hỏi.
Huyết Thực từ từ mở mắt, nói: “Huyết lực cực kỳ mạnh mẽ nhưng hơi hỗn tạp, đệ đã tạm thời phong ấn nó lại, đệ cần một khoảng thời gian để luyện hóa. Sau khi luyện hóa chắc chắn thực lực đệ sẽ tăng lên một mảng lớn.”
“Tốt! thực lực đệ tăng lên sẽ giúp hành tiếp theo của chúng ta an toàn hơn một phần.” nói xong, Vân Ma đảo mắt nhìn xung quanh: “Nơi này không thích hợp luyện hóa, đi phía trước xem sao.” dứt lời, hắn tiến lên phía trước.
Đi được vài bước, chợt Huyết Thực cảm thấy huyết dịch trong cơ thể nhộn nhạo, hắn hừ lạnh, huyết nhân lâu kia đã vào bụng hắn vậy mà còn dám tác oai tác quái. Yêu khí cuộn trào hóa thành những sợi xích khóa lại huyết nhân lâu.
Huyết nhân lâu gào thét vùng vẫy, nó há miệng cắn đứt sợi xích, nhưng ngay lập tức có sợi xích khác bổ khuyết chỗ thiếu. Yêu khí lại hóa thành những thanh trường mâu đâm xuyên vào huyết nhân lâu khóa lại lực lượng của nó.
Huyết nhân lâu tỏ ra đau đớn vùng vẫy càng dữ dội nhưng tất cả đều vô dụng trước yêu xích và yêu mâu. Khi huyết nhân lâu có vẻ như sắp bị khống chế thì máu trên bề mặt nhộn nhạo rồi toang! một tiếng, huyết nhân lâu vỡ ra.
Huyết Thực gặp tình huống này thì hơi bất ngờ, chưa biết phải làm gì thì từng mảng huyết dịch của huyết nhân lâu tự động thấm vào cơ thể của hắn. Huyết Thực chợt cảm thấy một nguồn sức mạnh khổng lồ đang đổ vào cơ thể.
Hắn cảm thấy huyết mạch sôi sục, giống như một đầu giao long muốn lột xác thành rồng. Huyết Thực không dám chậm trễ vội nói:
“Nhị ca, huyết mạch ta xảy ra vấn đề, ta cần luyện hóa gấp.”
Dứt lời, Huyết Thực ngay lập tức cuộn tròn, từng sợi yêu khí lượn lờ như những sợi tơ bao trùm lại cơ thể thể hắn, biến hắn thành một cái kén máu.
“Tạm thời dừng lại, canh phòng các hướng!” Vân Ma ra lệnh, hắn nhìn ra Huyết Thực đang bước vào giai đoạn biến hóa huyết mạch, trong ánh mắt hắn ẩn ẩn có sự ganh ghét, nhưng lúc này hắn không thể ích kỷ ra tay.
Đám Yêu tộc tỏa ra các hướng đảo mắt liên tục cảnh giác, bọn chúng lúc này đang ở trên không đầm máu, ngoại trừ trước đó huyết nhân lâu thì khu vực này hoàn toàn không thấy sinh vật sống nào, nên nâng cao cảnh giác chỉ là một loại đề phòng.
Nửa ngày sau, trên trời cao phong vân biến, huyết sắc trùng thiên, bình thường đây chính là dấu hiệu của chiến loạn, điều đại hung. Nhưng đám Yêu tộc biết đây không phải hiện tượng tự nhiên mà là do kén máu gây ra. Từ kén máu tỏa ra những cỗ sóng nhiệt nóng bỏng, huyết sắc lưu động trên bề mặt kén, có tiếng tim đập thình thịch.
Đám Yêu tộc bị ảnh hưởng, huyết dịch sôi sục, trái tim không ngừng nhảy lên. Có mấy tên không chịu được ôm ngực đau đớn.
“Lui!” Vân Ma nhanh chóng ra lệnh.
Thình thịch… thình thịch… tiếng tim đập càng lúc càng dồn dập, mạch máu dưới da căng phồng như muốn vỡ ra, đám Yêu tộc vội vàng lùi xa.
Kén máu bành trướng gấp đôi, trên đỉnh kén nứt ra năm đường giống như nụ hoa sắp nở. Phốc! từ trong kén máu bay ra một con huyết sư, nó đạp không phóng lên cao há miệng gầm thét. Thương khung vặn vẹo, huyết sắc thôn thiên.
Đứng cao ngạo trên bầu trời, mắt nhìn thương thiên, bễ nghễ thiên hạ, không ai khác chính là Huyết Thực. Hắn khoác trên mình bộ lông màu huyết sắc, từng sợi huyết khí lượn lờ trên thân, tròng mắt đỏ như máu. Hắn lúc này khí chất đã hoàn toàn thay đổi, giống như hoàng giả vô địch, duy ngã độc tôn, bá chủ một vực.
Đám Yêu tộc đứng ngoài xa tim đập chân run, bọn chúng cảm thấy huyết mạch bị áp chế, ngay cả Vân Ma, Giản Canh sắc mặt cũng không mấy tốt. Hai bọn hắn cảm thấy thực lực của Huyết Thực đã tăng lên một tầng cao mới, không còn cùng đẳng cấp với bọn hắn. Phải chẳng Huyết Thực đã thành hoàng?
Suy nghĩ này vừa nảy sinh, đã bị bọn hắn gạt đi, thành hoàng sao có thể đơn giản như vậy, bọn hắn không nguyện tin điều này.
“Đệ cảm thấy sao?” Vân Ma bước tới vừa cười vừa nói.
Huyết Thực cúi đầu nhìn xuống ánh mắt lạnh nhạt, khiến Vân Ma cảm thấy khó chịu, Huyết Thực nhìn hắn giống như đang nhìn con kiến vậy.
“Vẫn tốt.” Huyết Thực lạnh nhạt trả lời.
“Thành hoàng rồi sao?” Vân Ma cố nặn ra nụ cười hỏi.
Nghe câu hỏi, Huyết Thực đăm chiêu một chút, như đang suy xét cẩn trọng câu trả lời, rồi hắn lắc đầu: “Có lẽ là chưa?”
“Vì sao lại là có lẽ?” Vân Ma nhíu mày hỏi.
“Ta chỉ vừa chạm tới biên giới thành hoàng.” Huyết Thực trả lời, Vân Ma nghe xong thở phào trong lòng, ít nhất hắn không bị đệ đệ của hắn vượt qua.
“Nhưng...” Huyết Thực lại đột nhiên mở miệng, khiến Vân Ma giật thót trong lòng. “Tuy không thành hoàng nhưng huyết mạch của ta đã sinh ra biến dị, chiến lực hẳn là không kém một số Yêu Hoàng.”
Biến dị huyết mạch!? điều này quá mức tưởng tượng với đám Yêu tộc. Theo lẽ thông thường, biến dị huyết mạch dễ xảy ra nhất ở giai đoạn phôi thai, khi đã trở thành Yêu thú, khả năng xảy ra biến dị cực thấp, trừ phi là dùng thiên địa chí bảo.
“Là do máu trong đầm?” Vân Ma hỏi dò.
“Ừm...” Huyết Thực gật đầu thừa nhận.
Được Huyết Thực xác nhận, ánh mắt đám Yêu tộc trở lên nóng bóng, không che giấu sự tham lam khi nhìn đầm máu. Huyết Thực hấp thụ máu này mà sinh ra biến dị huyết mạch, biết đâu bọn chúng cũng có thể.
Chợt lúc này có giọng nói vang lên cắt ngang suy nghĩ của bọn chúng:
“Máu trong đầm hẳn là của Nhân tộc. Nhân tộc xưa nay đều mang huyết mạch thấp kém, làm sao có thể giúp thế tổ biến dị huyết mạch?” kẻ lên tiếng không ai khác chính là Lạc Bá.
Đám Yêu tộc nghe lời này thì gật đầu cảm thấy có lý, sau đó bọn chúng đưa mắt nhìn Huyết Thực chờ câu trả lời.
“Nhân tộc mặc dù huyết mạch thấp kém nhưng ngươi đừng nên quên Nhân tộc đã từng xuất hiện một kẻ lợi hại, vả lại huyết mạch dù thấp nhưng nếu tụ tập hàng trăm, hàng tỷ huyết mạch Nhân tộc lại thì sẽ là một lượng đáng kể. Kiến nhiều cũng có thể cắn chết voi.” Huyết Thực đơn giản trả lời.
Đám Yêu tộc gật đầu hoàn toàn đồng ý với lời này, Lạc Bá cũng không phản bác.
“Nếu như ta uống máu này, có hay không cũng sẽ sinh ra biến dị huyết mạch?” một tên Yêu thú lẩm bẩm tự nói, mặc dù là tự nói nhưng giọng cũng không nhỏ, đám Yêu thú đều nghe thấy.
“Không biết! các ngươi có thể thử.” Huyết Thực nhún vai nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.