Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi

Chương 100: Thành Thương Lăng




Tính tình cô gái áo tím vô cùng nóng nảy, lúc này nghe thấy người ta trào phúng, lập tức muốn tiến lên, lại bị cô gái áo lam bên cạnh giữ chặt, cô gái áo tím bị lửa đốt tới tim, nhưng hết lần này tới lần khác hình như tu vi yếu hơn cô gái áo lam, tránh không ra.
"Đường Bạch Trần! Ngươi buông tay, do ngươi mềm yếu như thế, mới bị người khi dễ, ngươi muốn ta tức chết sao?"
Cô gái áo tím chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà gầm lên, cuối cùng cô gái áo lam cũng mở miệng nói chuyện, nhưng tiếng nói của cô gái áo lam vừa ra, cả đại sảnh lập tức yên tĩnh hơn vài phần, vì vậy giọng của cô quá mức dịu dàng, cảm giác trời sinh ra thế, khiến người ta không tự chủ muốn lắng nghe.
"Bạch Vũ, yên lặng." Cô gái áo lam mở miệng chỉ nói bốn chữ vô cùng đơn giản, mà bị cô gái áo tím tên là Bạch Vũ kia bất đắc dĩ lùi bước, cuối cùng tỉnh táo lại, hơn nữa mấy người trên lầu đi xuống, hai người cũng không dây dưa nữa, để tránh ngăn cản đường đi của người khác.
Hai nữ tử vừa rời khỏi cầu thang, Long Tiểu Chi phía sau các nàng bại lộ trong tầm mắt của mọi người, đại sảnh đang chậm rãi náo nhiệt lên, lập tức lại yên tĩnh một lát, đúng là do đất bồi Nam Cực này, thiếu niên tinh xảo như thế quá mức hiếm thấy, dù sao hoàn cảnh nơi này quyết định bọn họ thích hợp con đường thể tu.
Thần thái thiếu niên tự nhiên, như không nhìn thấy tầm mắt của mọi người, trực tiếp đi vào một góc nhỏ mà đi, một nam tử áo trắng khiến hiện trường tĩnh mịch xuất hiện trong tầm mắt mọi người, nếu như thiếu niên này còn có thể sử dụng lý do tuổi còn nhỏ, thể tu chưa thành để giải thích, thì nam tử áo trắng tuấn nhã không giống người trần kia đổi mới nhận biết của bọn họ về hai chữ tuyệt sắc.
"Sư phụ." Giọng nói thanh thúy của thiếu niên đánh vỡ sự tĩnh mịch, khắp nơi trong đại sảnh lập tức vang lên các tiếng nói, đương nhiên đa số đề tài quay quanh hai người Hiên Khâu Thiên Giác, và hai nữ tử vừa nãy.
Long Tiểu Chi biết rõ từ sớm tinh mơ tới giờ hẳn Hiên Khâu Thiên Giác đã thu được không ít tin tức, không thể chờ đợi mà ngồi bên cạnh Hiên Khâu Thiên Giác, dáng vẻ chuẩn bị xong tư thế nghe chuyện xưa.
Sao Hiên Khâu Thiên Giác lại không nhìn ra suy nghĩ của Long Tiểu Chi chứ, cũng không có thừa nước đục thả câu treo Long Tiểu Chi nhưng vẫn bấm một pháp quyết đơn giản, hạn chế đối thoại giữa hai người, những người khác căn bản không nghe thấy.
"Thu hoạch lớn nhất của Vi sư, là phát lúc này đã cách thời gian chúng ta bước vào bí cảnh Quy Khư một trăm mười năm, xem ra cũng bởi vì vậy, Tiểu Chi mới lên cấp nhanh chóng như thế, bởi vì thứ thành Linh Tịch áp chế không phải là tu vi mười năm mà là tu vi trăm năm, nên một khi bộc phát, khả năng chọc thủng bình phong được nâng cao, vô cùng có lợi trong chuyện lên cấp."
"Thì ra là như vậy! Vậy bọn đại sư huynh hẳn cũng đốt cháy giai đoạn rất lớn!" Đột nhiên Long Tiểu Chi nhớ tới ba người Hiên Khâu Mặc Bạch, còn có kiatiểu Hoàng điểu nữa, cũng không biết giờ đã thế nào.
"Tiểu Chi không cần lo lắng, không nói linh lực bộc phát trong nháy mắt có lợi cho việc tăng cấp, bản thân bọt khí đã có thuộc tính phòng ngự rất tốt, có thể nói điều kiện lên cấp được trời ưu ái như thế, ba người kia không có khả năng thất bại, có lẽ đây cũng ý của thành Linh Tịch, nếu thành Linh Tịch tự có trí tuệ, đuông nhiên khả năng biết người, hoặc giả là động tác của Long Phong Triệt cố ý cho Vân Khuyết tông một thời cơ thăng cấp tuyệt hảo."
Hiên Khâu Thiên Giác vẫn rất có lòng tin với ba đồ đệ của mình, không nói Mặc Bạch và Nguyễn Thanh Tuyết, ngay cả Hoa Vũ Lâu thân là nhân loại cũng không phải vật trong ao, sớm muộn gì có cũng có ngày tiếu ngạo Hoàn Thần.
"Vậy sư phụ, bây giờ chúng ta đi đâu?" Chắc hẳn truyền tống trận Hiên Khâu Thiên Giác nói trước đó cũng không phải là tùy tiện nói, chỉ là thế gian trăm năm đã qua, xảy ra biến hóa thế nào thì bọn họ không biết.
Hiên Khâu Thiên Giác trầm tư một lát, sửa sang lại tin tức mình vừa có được."Vương thành Thương Lăng quốc sắp cử hành một hội nghị, hơn nữa sẽ có một cuộc tỷ thí, hơn nữa truyền tống trận cũng trong Thành Thương Lăng, nên chúng ta đi cùng các tu sĩ khác, đi Thành Thương Lăng."
Long Tiểu Chi không biết tập tục của Thương Lăng quốc, không biết rõ hội nghị và tỷ thí này có phải tập tục của Thương Lăng quốc hay không, đất bồi Nam Cực cực ít lui tới với Nam Cảnh, Hiên Khâu Thiên Giác cũng không hiểu rõ chuyện này, nhưng bản năng cảm thấy mọi chuyện không đơn giản.
Hai thầy trò quyết định hành trình sau này thì đợi đội ngũ lên đường, bởi vì đất bồi sắp tiến vào mùa gió, tạm không nói nguy hiểm mất phương hướng, bão cát cuồng bạo tàn sát bừa bãi ngay cả tu sĩ cao cấp cũng khó ứng đối nổi, hơi không cẩn thận hoặc vận khí không tốt thì sẽ bị cuốn vào, sinh tử khó liệu, bởi vì vậy, tu sĩ đi Thành Thương Lăng sẽ tự tạo thành đội ngũ, cùng nhau đi tới Thành Thương Lăng, giảm bớt thương vong.
Vài ngày sau, một đội ngũ tầng tầng lớp lớp từ trong thành xuất phát bước vào biển cát mênh mông, vì thành trì này lệ thuộc trực tiếp với vương thành, đã xem như thành trì to lớn, số tu sĩ đồng hành cũng rất khổng lồ. Trong đội ngũ tự nhiên cũng có phân chia thực lực, thế lực lớn nhất trong đó là gia tộc của hai nữ tử mà Long Tiểu Chi đụng phải trong khách sạn, Đường gia.
Mà thế lực chủ yếu trong đất bồi Nam Cực là, Thương Lăng quốc, Đường gia, Lạc gia. Trong đó thực lực của Thương Lăng quốc gia mạnh mẽ nhất, thành trì chiếm hữu được trong đất bồi Nam Cực cũng nhiều nhất, hơn nữa có đám hỏi với Đường gia, quan hệ tương đối thân mật, mấy đời hoàng hậu của Thương Lăng quốc đều đến từ Đường gia.
Trừ đó ra thì Lạc gia có vẻ kỳ lạ, vừa không là một phần của Thương Lăng quốc, vừa không sợ hãi hai thế lực lớn khác, bởi vì Lạc gia có một huyết mạch truyền thừa thần bí, sau khi đại lục Hoàn Thần trải qua vô số thay đổi, mà độ tinh khiết huyết mạch của Lạc gia lưu truyền từ thượng cổ đến giờ vẫn rất cao, cũng bởi vì vậy có rất nhiều nhân vật thiên tài, thực lực bản thân vô cùng khủng bố.
"Bạn nhỏ, chúng ta thật có duyên, ngươi cũng muốn đi hội nghị Thành Thương Lăng hả? Không bằng cùng đồng hành thì thế nào?" Vừa mới ra khỏi thành không lâu, Long Tiểu Chi vẫn giữ bộ dáng thiếu niên, vì hình tượng của mình, nên dương nhiên không lấy gì ra gặm, Long Tiểu Chi đang suy tư vấn đề nghiêm túc là vì sao lớn lên lại không tự do thì đột nhiên bên tai vang lên một giọng nữ hùng hậu.
Long Tiểu Chi nghiêng đầu nhìn lại, trong nháy mắt ánh mắt bị một cơ thể cường tráng ngăn cản, người đến mặc quần áo màu đỏ, khiến Long Tiểu Chi chịu không nổi là, một nữ tử thân cao gần hai thước, mặc quần áo màu hồng phấn xinh đẹp dễ thương, trên eo còn có hai khối thịt rõ ràng, cơ bắp cường tráng trên cánh tay cũng vô cùng bắt mắt, khiến người ta muốn coi thường cũng khó khăn.
Thấy rõ mặt mũi của nàng, Long Tiểu Chi nhận ra nữ tử này là người trêu chọc nàng lúc vừa mới vào thành, sau đó còn đánh với một nam nhân, hơn nữa cuối cùng còn thắng. Long Tiểu Chi giật giật khóe miệng, hiếm khi không biết trả lời thế nào.
"Bạn nhỏ không phải là người bản địa hả, đừng thẹn thùng, chỉ là đồng hành mà thôi, nhìn ngươi tay chân lèo khèo, nếu là gặp gỡ gió lốc còn không bị thổi bay trong nháy mắt sao, yên tâm, tỷ tỷ bảo vệ ngươi, tỷ tỷ tên là Lương Âm, bạn nhỏ tên gì..."
Long Tiểu Chi "..."
"Lương Âm, ngươi có thể đứng đắn chút không, bây giờ là mùa giá đó!" Bên cạnh Lương Âm, đại hán bị Lương Âm đánh bại lúc trước không hài lòng quát.
Lương Âm cũng không chịu yếu thế rống về."Lão nương vui vẻ! Nói như dù ta đứng đắn chút thì gió lốc không đến vậy! Mắc mớ gì tới ngươi! Nhìn ngươi thế này, khiến lão nương còn không có hứng thú không đứng đắn."
Long Tiểu Chi hoài nghi thật sâu, rống như thế có phải phong tục ở đây hay không, bởi vì mấy ngày qua rồi, giọng nói của người quả thực không phải lớn bình thường. Chẳng lẽ là bởi vì bão cát quá lớn, sợ nghe không rõ, dần dà luyện ra?
"Bạn nhỏ không cần quản hắn khỉ gió, gió lốc đến, tỷ tỷ che chở ngươi!" Lương Âm dùng dữ vỗ lồng ngực mình bảo đảm, động tác phóng khoáng khiến Long Tiểu Chi nhìn cũng đau giùm nàng, bởi vì trong lòng hỗn loạn không thôi, Long Tiểu Chi đành phải tiếp tục giữ vững phong phạm cao lãnh của mình.
Nhưng không nghĩ tới, Lương Âm lại không để ý chút nào, tiếp tục lầm bầm lầu bầu, từ tự mình nói Thương Lăng, rồi nói đến tam đại thế lực, một ngày qua đi, cơ hồ nói một lần cả cái đất bồi Nam Cực, mãi cho đến ban đêm cắm trại nghỉ ngơi, Lương Âm mới hơi lưu luyến chuẩn bị rời đi, lại đột nhiên nghe thấy sau lưng vang lên hai chữ réo rắt mà rõ ràng."Cảm ơn."
Đầu óc Long Tiểu Chi không ngu ngốc, Lương Âm đoán ra nàng mới đến, sợ nàng không biết thế lực phân bố trên đất bồi Nam Cực, cho nên mới tường tận càu nhàu cả ngày, nếu không phải là có tâm, đại khái có thể nói trời nam biển bắc, nói những chuyện lý thú khác.
Lương Âm nghe vậy mạnh mẽ xoay người lại, dọa Long Tiểu Chi nhảy dựng, đưa bàn tay ra phóng khoáng cười, muốn vỗ bả vai Long Tiểu Chi một cái, nhưng tay vừa mới sắp rơi xuống, đã bị một bàn tay thon dài hoàn mỹ ngăn cản lại, giọng nói dịu dàng kín đáo mang cười ý vang lên."Đồ đệ này của ta thân thể gầy yếu, sợ là chịu không nổi mấy chưởng của đạo hữu."
Lương Âm thấy thế thu tay về, bừng tỉnh gãi gãi đầu."Nói cũng đúng, nhưng mà không chỉ có đồ đệ ngươi gầy yếu, sư phụ như ngươi cũng có vẻ yếu đuối như vậy, nhưng không sao cả, ta sẽ chăm sóc hết."
Hiên Khâu Thiên Giác "..."
Long Tiểu Chi xoay người, che miệng cố nén vui vẻ, sư phụ lại bị ghét bỏ yếu còn ra gió! Nghĩ đến trận đại chiến ở đầu tường Linh Tịch, Long Tiểu Chi cảm thấy vô cùng tế nhị.
"Vậy thì đa tạ đạo hữu." Nụ cười trên mặt Hiên Khâu Thiên Giác nhìn không ra chút thay đổi nào, vẫn ôn tồn tao nhã."Không biết đạo hữu biết gì về lần hội nghị tỷ thí này vậy? Nếu như có tiện thì mong chỉ điểm một hai."
Lương Âm thấy thế, dứt khoát không đi nữa, ngồi xuống bên cạnh đống lửa của Hiên Khâu Thiên Giác và Long Tiểu Chi, cũng móc túi đựng đồ của mình, lấy một vò rượu ra, rất có dáng vẻ tâm sự một phen, còn không quên khách khí hỏi thăm Hiên Khâu Thiên Giác và Long Tiểu Chi có muốn cùng uống không."Đạo hữu có muốn nếm thử không, rượu là hàng tốt khó kiếm ra ở đất bồi Nam Cực đó."
Hiên Khâu Thiên Giác lắc đầu, từ chối vò rượu của Lương Âm.
Lương Âm thấy thế thì không khuyên nữa, ôm vò rượu tự uống, tiếp tục chia sẻ thưởng thức thông dụng."Đất bồi Nam Cực có rất ít tỷ thí chính thức như thế, có tin tức nói lần so tài này liên quan tới những thế lực khác trong Nam Cảnh, kể từ tỷ thí Nam Cảnh trăm năm trước thì thực lực Nam Cảnh suy yếu rất nhiều, tỷ thí Thành Thương Lăng lần này giống như cũng có một chút dính líu với Bắc Cảnh, nhưng cụ thể như thế nào thì không phải dân chúng bình dân như chúng ta biết được, ta cũng chỉ đi tham gia náo nhiệt thôi, so với tỷ thí, lần hội nghị này mới đáng xem, bởi vì Lạc gia bắn tiếng sẽ tham gia hội nghị, chắc hẳn đồ tốt không ít, cho dù mua không nổi, được thêm kiến thức cũng tốt mà!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.