"Tiểu dâm phụ. Từ nay về sau xem nàng làm sao ra tay với ta!" Nguyệt Hồng ánh mắt tràn đầy kinh hoảng, cố gắng điều động nguyên lực giãy thoát khỏi ma trảo của Hàn Phong. Thế nhưng nàng càng phản kháng, cảm giác tê cứng toàn thân càng thêm rõ ràng, ngon lửa dưới đáy lòng cũng càng bốc lên mãnh liệt. Nguyệt Hồng thân thể run rẩy, hai mắt tràn đầy sương mù dục hoả thống hận nhìn Hàn Phong, thế nhưng miệng nhỏ lại không hề ngưng lại i nha rên rỉ, bộ dạng vừa đáng thương vừa khiêu khích. "Ngươi khốn kiếp... Ngươi làm gì ta... Ưm..!" Nguyệt Hồng yếu ớt mở miệng trách mách, nhưng lại lập tức bị Hàn Phong ngậm lấy môi thơm vào trong miệng điên cuồng liếm mút. Nàng lúc này thân thể mềm nhũn, hai tay vô lực đánh ở trên ngực Hàn Phong chỉ làm thú tính của hắn thêm phần kích thích. Hàn Phong cười tà, bàn tay thò vào trong ngực áo Nguyệt Hồng, ở bên trên nhũ hoa khổng lộ mạnh bạo bóp nặn một trận, đầu ngón tay bắt lấy hạt anh đào căng mọng kia điên cuồng búng gảy, đến cuối cùng còn nắm lấy vật kia tàn bạo vân vê đùa bỡn, hai ngón tay tựa như gọng kìm kẹp ở bên trên, dùng sức vặn kéo, làm cho nó sưng mọng đỏ hồng, vô cùng kích thích. "Aaaaa.... Đê tiện!" Nguyệt Hồng trong lòng tức giận cùng ủy khuất đan xen. Đau đớn trước ngực làm tâm thần nàng tràn ngập căm hận tủi nhục với Hàn Phong, muốn giãy ra một kiếm đâm chết hắn. Thế nhưng cơ thể nàng lại hoàn toàn không nghe lời, không ngờ đôi nhũ hoa kia lại càng thêm no tròn ngạo nhân vươn cao khiêu khích, dưới ma trảo của Hàn Phong liên tục rung rinh run lắc, ửng hồng mị nhân. "Ưm... Ư ư... Aaaaaa..." Hàn Phong khoé miệng cười dâm đãng, một ngụm răng nanh táp trên cổ họng Nguyệt Hồng, điên cuồng cắn nuốt hút lấy huyết dịch của nàng, bàn tay cũng càng thêm mạnh bạo bóp nặn đôi nhũ hoa phía trước, khiến cho Nguyệt Hồng a a rên rỉ không thôi. Thân thể nàng sớm đã mềm nhũn như nước, run rẩy vô lực tùy ý để Hàn Phong đè ở phía trên, hạ thân không tự chủ vươn cao cọ sát lên côn th*t khổng lồ của Hàn Phong, d*m thủy trào ra ướt đẫm một mảnh áo quần. "Ư ư... Ưm..." Hàn Phong một tay chăm sóc nhũ hoa, tay kia không rảnh luồn trong y phục Nguyệt Hồng nhẹ nhàng xoa bóp trên eo thon. Da thịt Nguyệt Hồng cực kỳ trơn láng mịn màng, lại mềm mại như tơ lụa, trắng như mỡ đông, đặt ở bên trên vô cùng đàn hồi co giãn. Dưới ma trảo của Hàn Phong bắt đầu nhiễm lên từng vệt đỏ ửng khiêu khích, run run uốn lượn. Cơ thể Nguyệt Hồng cũng dần bị kích thích đi lên, thân hình nảy nở giờ phút này toàn bộ phơi bày, đùi thon ôm víu chặt lấy hạ thân Hàn Phong, kiều đồn vểnh cao mỵ nhân cọ sát, vô cùng dâm đãng kích tình. "Ưm ưm... Vô sỉ! Cầm thú!" Nguyệt Hồng giờ phút này đầu óc mơ hồ hỗn loạn, ánh mắt ngập nước tràn đầy sương mù dục hoả cùng xấu hổ tức giận. Nàng hai tay rõ ràng là đẩy hắn xa ra, nhưng cặp đùi thon lại cố tình víu chặt lấy phần hông Hàn Phong kéo hắn gần lại, huyệt hoa đẫm nước ma sát bên trên, dâm khí kinh người. Nàng chỉ còn một cỗ lực lượng nhỏ nhoi dùng để mắng chửi Hàn Phong, thế nhưng là trong lời phản kháng vẫn lây dính vô hạn ý khiêu khích, không biết là muốn Hàn Phong mạnh bạo tiến lên, hay là biết điều lùi lại. Hàn Phong hai mắt đỏ thẫm, vừa nghe tới lời này nội tâm đã là cuồng loạn không chịu đựng nổi, lập tức lột phăng y phục Nguyệt Hồng xuống dưới, đồng thời đem ác long khủng bố của mình lôi kéo ra ngoài. Thân thể nõn nà mềm mại của Nguyệt Hồng lúc này lại một lần nữa hoàn toàn bạo lộ dưới ánh mặt trời, da thịt trắng mịn như tuyết, nhũ hoa đầy đặn vươn cao, kiều đồn nảy nở khiêu khích, huyệt hoa căng mọng ửng hồng thấm đẫm d*m thủy, vô cùng dâm mỵ kích tình. "Khốn nạn... Mau che lại... Ư... Ưm ưm..." Nguyệt Hồng hai mắt hoảng hốt lúc này có chút thanh tỉnh, vội vàng dùng tay che chắn mấy bộ phận nhạy cảm, đùi thon cũng khép lại hòng giấu đi huyệt hoa phía dưới. Thế nhưng hành động này của nàng vô tình lại đem ác long kia kẹp chặt, hai mép thịt căng mọng ửng hồng thấm đẫm d*m thủy không chút do dự ôm lấy thân côn. "Ư ư ư.... Hức!" Nguyệt Hồng hai mắt trợn tròn mê man, hung vật kia vô cùng khổng lồ, lại tràn đầy nóng bức bạo ngược. Nó tựa như chiếc chùy sắt nung đỏ, to lớn hống hách chèn giữa hai chân, làm cho Nguyệt Hồng lập tức toàn thân bủn rủn vô lực, cơ thể mềm nhũn như nước ôm sát vào thân hình Hàn Phong, kiều đồn nảy nở vểnh cao run rẩy lên xuống, khiến cho hai mép thịt căng mọng kia trượt nhẹ tới lui trên thân thể ác long, d*m thủy ngập tràn, dâm khí kinh thiên. Hàn Phong hai mắt đỏ hồng, đỉnh đầu bốc khói, đã bị yêu tinh này triệt để làm cho hưng phấn đi lên. Hắn mạnh bạo tóm lấy đôi nhũ hoa trước ngực Nguyệt Hồng điên cuồng nắn bóp, một tay không chút do dự bắt lấy kiều đồn nảy nở của nàng vỗ mạnh mấy cái, ten tét vang vọng. Dưới ánh mắt trời, da thịt tuyết trắng của Nguyệt Hồng liên tiếp xuất hiện mấy vệt hồng sắc mị nhân, chói mắt mê người. Nhất là kiều đồn nơi đó in hằn mấy dấu tay của Hàn Phong, liên tục rung rinh run lắc, huyệt hoa căng mọng cũng dưới mấy cú tét này bị đánh cho tuôn trào d*m thủy, tiên tuyền bắn ra tung toé, thơm ngát mê người, cực kỳ dâm mỵ. "A a... Ư ư...." Nguyệt Hồng tóc đen xoã tung, nhũ hoa rung động mê người, đôi mắt ngập nước tràn đầy ủy khuất cầu xin liếc nhìn Hàn Phong, thế nhưng rơi vào tâm thần hắn lại chẳng khác nào liều thuốc kích dục. Hàn Phong lúc này bắt lấy kiều đồn đầy đặn của nàng bóp mạnh. Hạ thân hắn tách ra đùi thon, ác long khổng lồ sớm đã ngẩng cao gầm thét toả ra uy áp vô tận lúc này co giật tiến tới, long đầu phình to trướng lớn, hung hăng tách ra nhụy hoa, tiến vào bên trong. "Ư... Hức... Hức!" Huyệt hoa Nguyệt Hồng nơi đó một mảnh ướt đẫm, hai mép thịt căng mọng ửng hồng thấm đẫm d*m thủy, nhuyễn nhuyễn chuyển động tựa như hai cánh hoa ướt át lúc này nhuyễn động ôm lấy long đầu, hết sức ôn nhu từng chút một nuốt lấy, d*m thủy thành dòng tuôn ra, theo từng đường gân xanh trên thân ác long nhỏ xuống làm bốc lên đám đám dục hoả vô tận, mùi dâm mị toả ra khôn cùng. "Ư ư ư... Hức hức..." Nguyệt Hồng hai mắt trợn tròn, miệng nhỏ há lớn hoang mang cùng sợ hãi. Nàng đầu óc trống rỗng, tâm thần chỉ còn lại duy nhất côn th*t kia đang từng chút một xâm lược thân thể, hạ thân nơi đó bủn rủn vô lực, hai đùi dạng rộng rùy ý để Hàn Phong tiến quân, cánh hoa phía dưới cũng là nhẹ nhàng từng chút một mút lấy thân côn, nhuyễn động liếm láp liên hồi. Thế nhưng kích thước khổng lồ của nó vẫn làm cho Nguyệt Hồng choáng váng. Hạ thân nàng dù đã nong ra hết cỡ, nhưng vẫn có chút không chịu nổi tiểu Hàn Phong. Nguyệt Hồng cảm giác như thân thể bị chẻ đôi, đau đớn cùng sướng khoái hoà chung làm nàng chỉ có thể a a rên rỉ trong họng, bị động chờ đợi Hàn Phong chiếm đoạt mình. "Hức hức.. đừng... Dừng lại... Ư ư..." Nguyệt Hồng hai mắt chảy ra hai hàng lệ thủy, không biết là do đau đớn hay do sướng khoái. Nàng thân thể hoàn toàn nở rộ mê người, da thịt tuyết trắng rung rinh run lắc, hạ thân liên tục hẩy cao, mu thịt căng tròn lúc này toàn bộ nuốt lấy long đầu, đùi thon víu lấy hông Hàn Phong, muốn hắn thật nhanh nhanh đóng xuống. Hàn Phong cũng là hai mắt đỏ hồng, ác long từng chút tiến lên. Huyệt hoa Nguyệt Hồng vô cùng bó sát chật chội, lại ẩm ướt ấm áp, kích thích khôn cùng. Bốn phía động thiên thai tràn đầy các mép thịt nhỏ nhắn quấn quanh, liên tục co bóp mút liếm long đầu, lại tràn đầu khiêu khích mị nhân, cọ trượt ma sát, nhấp nhấp liên hồi, Hàn Phong không nhịn được rên rỉ trong họng, ác long co giật sướng khoái thiếu chút nổ tung. "Huh... Ư... Hức..." Ác long tách ra khe thịt từng chút tiến lên, bất chợt chạm tới một tầng mỏng manh thì dừng lại. Hàn Phong hai mắt đỏ thẫm, cảm giác chiếm đoạt tràn ngập tâm thần. Chỉ cần một cú thúc nữa thôi là tiểu dâm phụ này sẽ bị hắn nắm được trong tay, thoải mái chà đạp cùng chà đạp. Cùng với cỗ nguyên âm chi khí nồng đậm của nàng, Tà Vương Đồng chắc chắn sẽ khôi phục hoàn toàn. Hàn Phong khoé miệng cười dâm đãng, nhìn Nguyệt Hồng mềm nhũn vô lực dưới háng làm hắn vô cùng thoả mãn. Hắn phần hông nâng cao, chuẩn bị một kích đóng tới, biến tiểu dâm phụ này thành đại dâm phụ. ................... "Grekkkkkk!!!" Đúng lúc này, kinh biến lại một lần nữa nổi lên. Hàn Phong hai mắt đỏ bừng đột nhiên biến sắc, thân thể điên cuồng tuôn ra nguyên lực tạo thành hộ thuẫn, đồng thời ôm lấy Nguyệt Hồng điên cuồng né qua một bên. "ÙNGGG...!!!" Nơi Hàn Phong và Nguyệt Hồng vừa y y lúc này bụi đất mù mịt, hắc quang cùng độc khí lan tràn, mặt đất bị cày lên một đường sâu gần trượng. Hàn Phong mặc dù mải mê làm trò nhưng tâm thần vẫn vô cùng cảnh giác xung quanh, lúc này mới có thể tránh thoát một kích. Hắn vừa nhìn lại, chỉ thấy xà tộc chiến đấu cùng Mạc Quân Tà kia lúc này bị một chưởng vỗ chết. Quái xà này bị dồn ép đến bước đường cùng, liều mạng đánh ra một kích muốn đồng quy vu tận, thế nhưng lại bị Mạc Quân Tà xảo diệu né tránh, đúng hơn dùng "Hàn Thủy châu" phản kích bắn ngược về bên này. Rõ ràng là cố ý. Nếu không phải Hàn Phong kịp thời phóng ra hộ thuẫn, hai người hắn lúc này đã bị đánh cho trọng thương mặc người xử lý rồi. "Mẹ nó, thật khốn nạn!" Hàn Phong đối với Mạc Quân Tà vô cùng thống hận. Lúc này cũng hiểu thời cơ làm thịt Nguyệt Hồng đã trôi qua, sao có thể không tức giận được. Hắn đưa tay bắt quyết, nguyên lực dũng mãnh trào ra ngưng tụ thành một trảm phá diệm dài gần ba trượng, toàn bộ đẩy hướng Mạc Quân Tà, thanh thế vô cùng cường đại. "Hàn Phong tiểu nhi. Ta với ngươi không thù không oán, chớ có vô lý!!" Mạc Quân Tà vốn nhìn chuẩn thời cơ muốn lợi dụng xà tộc kia một kích đắc thủ, đập chết Hàn Phong thu lấy Nguyệt Hồng vào dưới háng. Thế nhưng không ngờ Hàn Phong này lại nhạy cảm như vậy, rõ ràng hiểm hiểm tránh thoát. Hắn lúc này vừa mới chiến đấu xong, nguyên lực không ổn định, không dám đối kháng cùng một trảm kia, vội vàng né qua một bên, nguyên lực tuôn trào hướng Hàn Thủy châu, toàn bộ đặt ở trên phòng ngự. "ÙNG...!!!" "Hàn Phong tiểu nhi ngươi đừng vô lý! Nếu không ta lập tức bỏ đi không tham gia chuyện này nữa!" Mạc Quân Tà hai tay run rẩy bay ngược ra phía sau, khoé miệng rỉ máu. Hắn ánh mắt kinh hãi vội vàng la lên. Hắn không biết lấy cái gì ra đe doạ Hàn Phong, chỉ có thể bậy bạ phun ra một câu. Thế nhưng nó thật không ngờ cũng cứu được mạng Mạc Quân Tà. Hàn Phong nội tâm tràn đầy tức giận cùng ủy khuất, vì tài nguyên nên bí cảnh này hắn buộc phải đến được. Hơn nữa, đòn đánh lén vừa rồi cũng không phải do Mạc Quân Tà tự mình công tới, hắn cũng rơi vào đuối lý, không thể tiếp tục lao lên chém giết được. Nguyệt Hồng trong vòng tay Hàn Phong vô cùng xấu hổ. Liên tiếp bị phá rối trong lúc hành sự làm nàng vừa thống hận vừa khinh bỉ Hàn Phong, thật vô dụng! Lúc này không biết từ đâu lấy ra sức lực giãy thoát khỏi lồng ngực hắn, luống cuống lấy ra y phục trong túi trữ vật mặc lên, khuôn mặt đỏ bừng đứng ở một bên nhìn chằm chằm xuống dưới, chỉ mong tìm thấy cái lỗ nào đó để chui vào. "Tác: nay chủ nhật, cả nhà đi lễ, ta không có thời gian mà thở nữa T.T kính mong quý đạo hữu bỏ qua, ngày mai được nghĩ, sẽ có đền bù T.T"