Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 693: Nước phù sa (1)




Trên Kiếm Môn Sơn, trước mộ phần Lão đầu tử, Chung Nhạc một thân một mình đi tới nơi này, yên lặng thắp nhang, sau đó cung kính quỳ lạy, dập đầu ba cái.
- Lão đầu tử, con trai của ngươi đã tu thành Thần Minh rồi!
Chung Nhạc thấp giọng cười nói:
- Bản lãnh của hắn so với ngươi năm xưa còn lớn hơn nhiều. Chỉ là vẫn giống như trước đây vậy, hành động không chút cố kỵ. Hắn đặt tên cho con trai hắn là Vô Kỵ, nhất định là cũng hy vọng con trai của mình sẽ giống như hắn vậy, có thể hoành hành vô kỵ a?
- Bất quá, ngươi ở trong lòng hắn vẫn là tồn tại vô địch, ta có thể nhìn ra điểm này! Ở trong lòng của con cái, phụ thân luôn luôn là tồn tại như Thiên Thần, là tồn tại vô địch, là tồn tại không thể đánh ngã!
- Hắn đã đi tìm con đường của chính mình rồi, để cho ta thay hắn tới đây thăm ngươi, thay hắn dập đầu trước mặt ngươi. Hắn không tới được, vì ở trong lòng hắn, ngươi vẫn còn sống! Hắn không muốn nhìn thấy phần mộ của ngươi …

Quân Tư Tà không biết từ lúc nào tới đây, yên lặng nhìn Chung Nhạc ngồi trước mộ phần lẩm bẩm. Vị Môn chủ Kiếm Môn này cũng không quấy rầy hắn, mà chỉ đứng ở nơi đó lẳng lặng lắng nghe. Khoảnh khắc này, nàng không giống như vị Quân Môn chủ thống trị Đại Hoang, mà giống như một nàng thiếu nữ rực rỡ đa tình như hoa xuân vậy.
Một lúc lâu sau, Chung Nhạc đứng dậy, tiến thẳng về phía nàng. Sắc mặt Quân Tư Tà thoáng điều chỉnh một chút, lại khôi phục thành vị Quân Môn chủ thống trị Đại Hoang, mỉm cười nói:
- Sư đệ, ngươi bình an trở về thật tốt!
Chung Nhạc cùng nàng sóng vai bước đi, mỉm cười nói:
- Sư tỷ, ngươi không muốn hỏi ta một chút trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì sao?
Quân Tư Tà đã từ trong miệng Tả Tương Sinh và Điền Duyên Tông biết được những tao ngộ của bọn họ trong khoảng thời gian này. Bất quá, lúc này không ngờ ma xui quỷ khiến lại gật đầu, nói:
- Tự nhiên muốn biết! Ngươi nói cho ta nghe một chút những kinh lịch của các ngươi trên Côn Tinh a. Ta trong khoảng thời gian này chính là lo lắng gần chết. Nghe nói lần này ngay cả Thần Ma cũng đều chết sạch, chỉ còn lại có hai vị mà thôi, hơn nữa còn là từ trong tinh không trốn trở về Tổ Tinh!
Chung Nhạc chậm rãi kể lại cho nàng nghe những tao ngộ của chính mình trong khoảng thời gian này. Hai người trò chuyện với nhau thật lâu. Những gì Tả Tương Sinh và Điền Duyên Tông kể lại cũng không cặn kẽ như vậy. Quân Tư Tà thỉnh thoảng lại kinh ngạc tán thán, thỉnh thoảng lại bóp cổ tay, khi thì cực kỳ khẩn trương, khi thì nắm chặt bàn tay Chung Nhạc.
Muốn kể lại toàn bộ những tao ngộ của Chung Nhạc trong khoảng thời gian này, cũng không phải trong khoảng thời gian ngắn sẽ có thể nói xong. Chung Nhạc không ngừng kể, kể lại những mạo hiểm trong đó. Quân Tư Tà giống như một người lạc vào cảnh giới kỳ lạ, lộ ra tư thái tiểu nữ nhi, hồn nhiên không có đại khí và quyền thế của một vị Môn chủ Kiếm Môn.
Thủy Tử An bước nhanh lên núi, có việc tới tìm hai người. Từ xa xa hắn nhìn thấy Chung Nhạc và Quân Tư Tà ngồi trong bụi cỏ bên cạnh vách núi, ôm gối trò chuyện, lời nói nhẹ nhàng. Thủy lão đầu không khỏi ngẩn ra, lại khẽ mỉm cười, lặng yên rời khỏi.
- Niên kỷ của Quân Môn chủ cũng đã tới thời điểm nên tìm nhà chồng rồi, ta suýt chút nữa đã quên mất chuyện này! Thiếu niên tài tuấn có thể xứng đôi với Môn chủ Kiếm Môn ta, trong thiên hạ thật sự quá ít rồi, cũng may là trong Kiếm Môn ta liền có!
Trong lòng Thủy lão đầu đắc ý lẩm bẩm:
- Nước phù sa tốt nhất là không lưu cho ruộng nhà khác! Ừm! Thật là đúng dịp! Khâu nha đầu không có ở đây, Môn chủ lại hết lần này tới lần khác tại thời điểm này thân cận tiểu tử Chung Nhạc kia, nhất định là thừa dịp hư mà vào… Ách! Đã quên mất chuyện chính!
Lần này hắn tới đây là muốn hỏi làm sao an bài đám Cự bá Côn Tộc do Chung Nhạc vừa mới mang về kia. Chung Nhạc từ trên Côn Tinh mang về chừng hai mươi gã Cự bá Côn Tộc, được hắn đặt ở trong Nội môn. Rất nhiều đệ tử Kiếm Môn lúc bắt đầu thì còn có chút kinh sợ, nhưng hiện tại đã không sợ nữa, đều nhao nhao chạy tới tham quan. Mà Tả Tương Sinh, Điền Duyên Tông cũng mang về mấy gã Cự đầu Pháp Thiên Cảnh Côn Tộc, cũng dẫn tới không ít Luyện Khí Sĩ chạy tới vây xem.
Đám Cự đầu Cự bá Côn Tộc này tất nhiên sẽ làm lớn mạnh thực lực của Kiếm Môn, khiến cho Kiếm Môn có đầy đủ tiền vốn bảo vệ Đại Hoang. Chỉ là làm sao an bài, để cho đám Cự bá Côn Tộc trấn thủ các nơi trong Đại Hoang, nhất định phải thương nghị với Chung Nhạc và Quân Tư Tà một phen.
- Hơn nữa, đám người Chung Nhạc từ trên Côn Tinh còn sống sót trở về, lại mang về nhiều Cự bá Côn Tộc như vậy, tất nhiên là không giấu được các tộc khác, chỉ sợ sự tình sẽ không dễ dàn xếp rồi!
Thủy Tử An nhíu mày, có chút suy tư nói:
- Ngay cả Thần Ma cũng chỉ có thể trốn thoát về hai vị, không ngờ bọn họ lại có thể còn sống trở về nhiều người như vậy, nhất định sẽ dẫn phát nghi kỵ và hoài nghi. Sợ rằng lại sẽ có một trường phong ba. Không biết có thể kinh động tới Thần Ma hay không…
o0o
Chung Nhạc kể chuyện cho Quân Tư Tà nghe một hồi lâu sau, hai người cũng có chút mỏi mệt. Quân Tư Tà đứng dậy, mời hắn tới động phủ của mình tiếp tục kể. Tâm tư vị Quân Môn chủ này cũng lạ, không mời Chung Nhạc đi Thánh điện Kim Đỉnh, bởi vì nơi đó thật sự quá trang nghiêm, không có chút tình thú gì. Địa phương Quân Môn chủ mời Chung Nhạc đi lại là động phủ của nàng. Động phủ chính là tương đương với khuê phòng, sẽ không quá trang nghiêm thần thánh như vậy, ngược lại còn có thêm một chút nhi nữ tình trường.
Mấy ngày sau, Chung Nhạc trước trước sau sau kể lại một lần tất cả những kinh lịch của chính mình trong khoảng thời gian này. Quân Tư Tà cũng hỏi kỹ rất nhiều chi tiết, lại trì hoãn thêm một đoạn thời gian.
- Kỳ quái! Quan hệ giữa ta và Quân sư tỷ tựa hồ đã thân mật hơn rất nhiều!
Trong lòng Chung Nhạc có chút kinh ngạc. Đây cũng là một sự tình kỳ quái. Trước đây, quan hệ giữa hắn và Quân Tư Tà cũng không xa không gần, thời điểm thân mật nhất chính là đoạn thời gian Quân Tư Tà bị ám toán, hắn cõng theo Quân Tư Tà chạy trốn khỏi sự truy sát của Yêu Tộc lúc trước.
Sau đoạn thời gian đó, thân phận địa vị hai người đã chênh lệch khá xa. Từ sau khi Quân Tư Tà trở thành Môn chủ, quan hệ giữa hai người bọn họ mặc dù rất không tệ, nhưng Môn chủ dù sao cũng là Môn chủ. Mà mấy ngày nay cùng nhau nói chuyện, quan hệ giữa hai người không ngờ đột nhiên trở nên thân mật hơn rất nhiều, thật sự kỳ quặc quái dị.
Nhưng hắn lại không biết, nam nhân đeo đuổi nữ nhân cách một ngọn núi, nữ nhân đeo đuổi nam nhân chỉ cách một tầng sa. Nếu nữ nhân nghĩ muốn quan hệ thân mật với nam nhân, thật sự là cực kỳ đơn giản rồi.
- Sư đệ, ngươi có thể đưa ta lên Thủy Diệu Tinh không?
Quân Tư Tà nghe nói Phương Kiếm Các đã được Chung Nhạc đưa lên Kim Diệu Tinh tu luyện, mà Khâu Cấm Nhi cũng lưu lại trên mặt trăng của Mộc Diệu Tinh, trong lòng đột nhiên khẽ động, hỏi.
- Đưa ngươi lên Thủy Diệu Tinh?
Trong lòng Chung Nhạc có chút ngạc nhiên, ngay sau đó bừng tỉnh lại. Những năm qua Quân Tư Tà đảm nhiệm chức vị Môn chủ Kiếm Môn, mặc dù rất cần mẫn chăm chỉ, nhưng Môn chủ việc vặt phong phú quấn thân, tu vi tiến cảnh dù sao cũng bị kéo chậm lại không ít. Phương Kiếm Các trong lòng không có lo lắng gì, tu vi thực lực tinh dũng mãnh tiến. Khâu Cấm Nhi khắc khổ tu hành, lại thường xuyên đi theo Chung Nhạc trải qua nguy hiểm. Chung Nhạc lại càng là mấy phen vào sinh ra tử, tu vi không ngừng tăng mạnh.
Hiện tại Khâu Cấm Nhi và Phương Kiếm Các đều đã đi địa phương tốt nhất tu luyện, Quân Tư Tà không muốn bị bọn họ bỏ lại quá xa, cho nên cũng đã có tâm tư đi lên Thủy Diệu Tinh tu luyện.
Chung Nhạc có chút khó xử, nói:
- Cũng không phải là không được… Ta trong khoảng thời gian này cũng nghiên cứu Trận pháp Truyền tống, so với ở trên Côn Tinh khẳng định đã tinh tiến không ít. Lần này truyền tống sẽ không còn không đáng tin cậy giống như lúc trước nữa. Chỉ là, ngươi thật sự dám ngồi vào Truyền Tống Trận của ta sao?
- Có gì mà không dám?
Quân Tư Tà mỉm cười nói. Chung Nhạc cũng nhoẻn miệng cười, nói:
- Nếu ngươi đã dám, vậy ta sẽ liền bố trí một tòa Truyền Tống Trận, đưa ngươi đi tới Thủy Diệu Tinh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.