Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 625: Lại về Đại Hoang (1)




- Hiện tại không còn ở Côn Lôn Cảnh, ta đã có thể vận dụng đám Thần binh, Ma Thần binh này rồi!
Chung Nhạc sửa sang một chút đám Thần binh, Ma Thần binh trong tay chính mình. Có tổng cộng mười bốn kiện, trong đó có tám kiện Thần binh, sáu kiện Ma Thần binh. Cường giả Thần Ma chết trong tay hắn thật sự quá nhiều, tất cả Thần binh, Ma Thần binh do đám cường giả này mang theo hết thảy đều rơi vào trong tay hắn. Chỉ riêng cướp sạch Bí cảnh Nguyên thần của Khoa Phụ Đỉnh, Dư Huy và Tước Yên Nhi, cũng đã khiến cho hắn đạt được tám kiện Thần binh và Ma Thần binh rồi.
Trong đó, thậm chí cũng không thiếu những binh khí có uy lực cực kỳ đáng sợ. Ví dụ như cành liễu đạt được từ chỗ của Xích Vân, chính là một nhánh Thần thụ. Đám lá liễu trên đó đều có thể biến thành từng thanh từng thanh Thần kiếm. Còn có Ma Thần binh Huyền Âm Bách Ma Kỳ nữa. Một trăm lẻ tám cây Ma kỳ, uy lực mỗi một cây cũng đều cực lớn, còn có thể kết thành Huyền Âm Bách Ma Trận, lại càng có uy lực cực kỳ khủng bố.
Ngoại trừ những Thần binh, Ma Thần binh này ra, chính là một đám Thần dược lớn lớn nhỏ nhỏ. Vốn dĩ trong tay Chung Nhạc đã có chín cây Thần dược, về sau lại đạt được hơn hai mươi cây nữa. Kết hợp cùng một chỗ, số Thần dược trong tay hắn đã vượt qua ba mươi cây. Đây chính là một khoản tài phú không cách nào tưởng tượng nổi.
- Cũng không cần thu đám Thần binh này vào trong cây đèn đồng nữa rồi… Hửm? Tân Hỏa, ngươi đã tỉnh rồi sao?
Chung Nhạc đang định thu hồi cây đèn đồng. Chỉ thấy ngọn lửa trên tim đèn đột nhiên nhảy ra ngoài, đứng trên bả vai của hắn, đảo mắt quan sát chằm chằm khuôn mặt hắn. Trong lòng Chung Nhạc còn đang nghi hoặc, đã thấy gương mặt Tân Hỏa cực kỳ nghiêm túc, chạy loạn tới lui trên người hắn, không ngừng quan sát từng chỗ từng chỗ trên người hắn. Hắn không nhịn được, nghi hoặc hỏi:
- Tân Hỏa, làm sao vậy? Lẽ nào ngươi phát hiện ta càng mạnh hơn so với trước đây? Thật không dám giấu diếm, ta đã tu thành Cửu Chuyển Nguyên Đan, so với trước đây quả thật đã mạnh hơn rất nhiều. Hơn nữa, không bao lâu sau, ta sẽ có thể tu thành Thiên Địa Tá Pháp a…
Vẻ nghiêm túc trên mặt Tân Hỏa đột nhiên càn quét sạch sẽ, biến thành vui mừng hớn hở, mừng tới mức chảy nước mắt:
- Ma quỷ! Ngươi đã không còn là thân đồng tử nữa rồi! Thương thiên chứng giám! Liệt tổ liệt tông Phục Hy thị chứng giám! Trâu giống Chung Sơn thị rốt cuộc đã thông suốt rồi, đã hiểu được lai giống kéo dài huyết mạch Phục Hy rồi! Ta vừa mới tỉnh lại đã phát hiện ra khí tức khác phái trong cơ thể ngươi. Ngươi tất nhiên là đã giao hoan với nữ tử, Âm Dương giao hòa, phá vỡ thân đồng tử! Tiểu tử thối! Không ngờ ngươi thừa dịp thời điểm ta ngủ say, lén lén lút lút làm loại sự tình này! Ngươi phải gọi ta tỉnh lại, để ta tận mắt chứng kiến thời khắc vĩ đại này a! Hơn nữa còn có thể ở một bên chỉ điểm ngươi mới đúng…
Sắc mặt Chung Nhạc nhất thời đỏ lên, lúng ta lúng túng nói:
- Loại chuyện này, làm sao có thể để cho người ta ở một bên quan sát chỉ đạo được…
Tân Hỏa vẫn như cũ hưng phấn nói:
- Là nữ tử nhà nào vậy? Ngươi không cần nói! Ta có thể dựa theo khí tức của nữ tử trong cơ thể ngươi nhận ra nàng là ai! Ừm… không phải nữ tử Nhân Tộc… cũng không phải tiểu nha đầu Anh Chiêu Thần Tộc… cũng không phải nữ tử Phượng Tộc…
Đột nhiên, khuôn mặt đốm lửa nhỏ này trở nên tái mét, bi phẫn vạn phần nói:
- Trâu giống! Không ngờ ngươi lại đói bụng ăn quàng, lại cưỡi lên con Bạch Hổ Tây Vương Mẫu Tộc kia a!
Ngọn lửa nhỏ tức giận hắn không thành khí, miệng không ngừng quát mắng:
- Tây Vương Mẫu Tộc là Bạch Hổ Tộc, huyết mạch quá mạnh, cho dù có sinh sản, tất nhiên cũng sẽ sinh ra một con Tiểu Bạch Hổ, căn bản không sinh ra được Phục Hy! Trên đời này, chủng tộc vô dụng nhất chính là Tây Vương Mẫu Tộc! Giao phối với các nàng, ngươi liền thật sự trở thành trâu giống rồi!
Chung Nhạc lúng túng không thôi, nói:
- Tân Hỏa, huyết mạch Phục Hy Thần Tộc ta không tranh qua nổi huyết mạch của Tây Vương Mẫu Tộc sao?
- Tự nhiên là tranh qua được! Nhưng huyết mạch của ngươi vẫn chưa tinh thuần, còn chưa tới hai thành, làm sao có thể tranh qua con cọp mẹ kia?
Ngọn lửa nhỏ tràn ngập nộ khí, cả giận nói:
- Ta đã sớm nói với ngươi rồi! Chỉ nhìn mặt thôi cũng vô dụng, còn phải nhìn xem có thể sinh sản được không nữa! Ngươi hết lần này tới lần khác lại lựa chọn con cọp mẹ này, ngươi quá khiến cho ta thất vọng rồi!
Chung Nhạc đỏ mặt nói:
- Thời điểm lưỡng tình tương duyệt lại không cầm được lòng…
- Cho nên nam nhân, tốt nhất là phải quản chặt dây lưng quần của chính mình!
- Dây lưng là do nàng cởi xuống…
- Vậy ngươi không cho nàng cởi a! Ngươi có thể đánh chết nàng mà? Đánh chết nàng rồi, xem nàng còn có thể cởi dây lưng của ngươi nữa không? Ngươi chính là t*ng trùng thượng não a! Thân là nam nhân, nhất định phải quản kỹ dây lưng quần của chính mình, gặp được đúng nữ nhân mới có thể cởi xuống!
- …
Chung Nhạc bị lời ngụy biện của hắn đánh bại, không ngừng gật đầu xưng phải. Lúc này Tân Hỏa mới chịu buông tha cho hắn, ý vị thấm thía nói:
- Nhạc tiểu tử, ngươi không phải chỉ vì chính mình, mà là vì Phục Hy Thần Tộc! Trong toàn bộ Nhân Tộc hiện tại, huyết mạch của ngươi chính là cao nhất. Nếu ngươi cam chịu lựa chọn nữ tử Bạch Hổ Tộc, vậy Phục Hy Thần Tộc liền sẽ xong rồi. Phục Hy Thần Tộc trên Tử Vi Đế Tinh không biết hiện tại như thế nào, nếu vẫn không tìm được Phục Hy thuần huyết, ta cũng chỉ có thể tìm trong đám hậu nhân của ngươi mà thôi…
Chung Nhạc cười nói:
- Sao lại không chọn ta?
Tân Hỏa bình thản nói:
- Ngươi xếp ở thứ ba! Phục Hy Thần Tộc trên Tử Vi Đế Tinh là nhân tuyển đầu tiên. Nếu không có, hậu đại của ngươi là nhân tuyển thứ hai, sau đó mới tới nhân tuyển thứ ba là ngươi!
Trong lòng Chung Nhạc buồn bực không thôi.
o0o
Lại qua thêm mấy ngày, hắn đã rời khỏi Tây Hoang, đi tới Tây quan của Đại Hoang.
Đám Thần Tộc Tây Hoang ầm ầm chấn động. Năm xưa, Thủy Trưởng lão Thủy Tử An vân du bốn phương, Phong Trưởng lão Phong Sấu Trúc du lịch thiên hạ, khi đó hai người cũng đều đã là Cự bá danh chấn một phương, cho nên mới có thể ra ra vào vào Tây Hoang và các Hoang còn lại, đạt được sự tôn kính của mọi người.
Mà Phong Hiếu Trung năm xưa, thời điểm còn chưa bị trấn áp, vẫn còn đang tai họa thiên hạ, tu vi thực lực so với Chung Nhạc hiện tại cũng không cao hơn bao nhiêu. Khi đó, Thủy Tử An và Phong Sấu Trúc đã hơn hai trăm tuổi, Phong Hiếu Trung cũng đã hơn năm mươi tuổi. Mà Chung Nhạc hiện tại, lại chỉ mới hơn hai mươi.
Hiện tại, Chung Nhạc một đường từ trong Tây Hoang đi ra, đại biểu cho hắn đã có được thực lực ngang vai ngang vế với đám người Thủy Tử An, Phong Sấu Trúc và Phong Hiếu Trung năm xưa. Điều này không khỏi khiến cho toàn thể Tây Hoang chấn động.
- Nhân Tộc sắp quật khởi rồi sao?
o0o
Chung Nhạc tiến vào Tây quan Đại Hoang, du lãm bốn phía. Tây quan hiện tại đã biến đổi thành một tiểu thành mậu dịch thương mại, không ít Thần Tộc tiến hành giao dịch với Nhân Tộc ở chỗ này, nhưng trước mắt vẫn chưa được tính là thành thị phồn hoa.
Trấn thủ nơi này là mấy vị Trưởng lão của Điền Phong thị. Điền Duyên Tông cũng có mặt ở chỗ này, còn mang theo Ma Hạp trong Thập Đại Hung Binh.
Mặc dù Nhân Tộc không có Thần Linh trấn thủ biên quan, nhưng lại có Thập Đại Hung Binh. Uy lực của Ma Hạp này cực mạnh, là một trong những Hồn binh tốt nhất ngoại trừ Thần binh, Ma Thần binh. Có kiện Ma Hạp này ở đây, những động loạn nhỏ hoàn toàn có thể trấn áp được. Bất quá, nếu như là đại chiến giữa các chủng tộc, cho dù là Ma Hạp cũng không trấn áp nổi được tràng diện.
Côn Bằng Thần Tộc tới tấn công, khiến cho nhân tâm Đại Hoang sợ hãi, cho rằng không thể nào ngăn cản được. Cũng may sau đó Hoàng lăng của Ích Tà Thần Hoàng xuất hiện, đã hấp dẫn đi Côn Hầu của Côn Bằng Thần Tộc. Cho tới bây giờ Côn Hầu vẫn chưa trở về, khiến cho Côn Bằng Thần Tộc tạm thời không có ý niệm tấn công Đại Hoang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.