Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 617: Chia tay (1)




Hung hiểm! Quá mức hung hiểm rồi! Xích Tuyết vậy mà ở ngay trước mặt Tây Vương Mẫu nói ra loại lời nói đại nghịch bất đạo này, trần trụi nói ra dã tâm của chính mình, là loại dã tâm mưu đồ bất chính. Hơn nữa, trong giọng nói còn không che giấu chút nào sự bất mãn của chính mình đối với Tây Vương Mẫu, thậm chí cũng không che giấu dã tâm mưu triều soán vị của chính mình. Nếu khiến cho Tây Vương Mẫu nổi giận, sẽ có thể dễ như trở bàn tay giết chết nàng, đánh tan thành tro bụi cũng là việc nhỏ.
Toàn bộ Tiểu Thắng Cảnh Cung lại là một mảnh yên tĩnh và áp lực. Trái tim Chung Nhạc cơ hồ nhảy lên tới cổ họng, không khỏi lau một thân mồ hôi lạnh, đổ một thân mồ hôi lạnh thay cho Xích Tuyết.
Đám người Xích Tình đã chết hết, cộng thêm Xích Tuyết đã ăn sạch hết toàn bộ Bàn Đào Thần Quả. Không còn Bàn Đào Thần Quả, Tây Vương Mẫu sẽ không thể duyên thọ. Không thể duyên thọ sẽ không thể tuyển chọn những hậu đại khác, vì vậy Xích Tuyết đã trở thành lựa chọn duy nhất của Tây Vương Mẫu. Thế nhưng… đối phương chính là Tây Vương Mẫu, là nữ trung bá chủ thống trị toàn bộ Côn Lôn Cảnh. Ai dám nói Tây Vương Mẫu sẽ có thể bị nàng hiếp bức, không dám giết nàng?
Loại tồn tại cấp Thần Hầu bậc này trước giờ vẫn luôn vui giận khó dò, Xích Tuyết nhìn qua giống như nắm được nhược điểm của nàng, nhưng trên thực tế trái lại rơi vào tình cảnh càng nguy hiểm hơn.
Xích Tuyết nói ra những lời này, càng giống như là một loại phát tiết, phát tiết vì muốn chọc giận Tây Vương Mẫu. Người khác không rõ ràng lắm, nhưng Chung Nhạc không có khả năng không biết. Bởi vì, Xích Vân, Xích Nguyệt và Xích Tình cũng không phải chết trong tay Xích Tuyết, mà là bị hắn chém giết. Cho dù là cái chết của Thường Khanh, trong đó cũng có hơn phân nửa công lao của Chung Nhạc.
Mà Xích Tuyết đem cái chết của hết thảy bốn người này kéo lên trên người chính mình, nói với Tây Vương Mẫu là nàng đã giết chết những đệ tử Tây Vương Mẫu Tộc này. Mặc kệ trong đó có ý muốn bảo vệ Chung Nhạc hay không, nhưng trong đó nhất định là có ý muốn chọc giận Tây Vương Mẫu.
Nàng dốc toàn bộ tâm lực tu luyện, trở nên cường đại, chính là muốn đạt được sự thưởng thức của Tây Vương Mẫu. Mà nàng cũng đã trở thành tân tinh chói mắt nhất trong Tây Vương Mẫu Tộc, có thể mở ra sáu đạo Bí cảnh, đạt tới thành tựu mà các đời tiên tổ cũng chưa từng đạt tới. Nhưng Tây Vương Mẫu lại hết lần này tới lần khác không thưởng thức nàng, hết lần này tới lần khác vẫn luôn đề phòng nàng. Điều này khiến cho nàng cảm thấy ủy khuất, cảm thấy không được tán thành. Vô số oán hận chất chứa đã lâu, hiện tại hoàn toàn bạo phát.
Không khí trong Tiểu Thắng Cảnh Cung vẫn là một mảnh trầm mặc và áp lực. Qua một lúc lâu sau, rốt cuộc lại là Tây Vương Mẫu đánh vỡ sự trầm tịch khiến cho người ta không thể nào thở dốc này, thở dài nói:
- Ngươi cuối cùng vẫn là nói ra những lời này! Ta biết rõ, ngươi tuyệt đối chính là cực kỳ ưu tú, cực kỳ xuất sắc. Nhìn từ bất luận phương diện nào, ngươi cũng là lựa chọn tốt nhất cho chức vị Tây Vương Mẫu đời kế tiếp. Ngươi có biết vì sao ta lựa chọn các nàng, mà không lựa chọn ngươi không?
Xích Tuyết lắc đầu. Tây Vương Mẫu thản nhiên nói:
- Bởi vì ta muốn sống thêm một thế thứ hai nữa! Bởi vì ta muốn thế thứ hai vẫn là làm Tây Vương Mẫu!
Xích Tuyết nhất thời ngẩn ra, Chung Nhạc cũng ngẩn người ra. Hiển nhiên cả hai đều không ngờ Tây Vương Mẫu lại đưa ra cái đáp án này.
- Bất luận Tình nhi hay là Vân nhi, Nguyệt nhi, cũng đều không phải là lựa chọn tốt nhất cho chức vị Tây Vương Mẫu đời kế tiếp. Ngay cả Thường Khanh cũng không phải. Mặc dù hắn có được Nguyệt Diệu Linh Thể, một thân Song Linh, tu vi thực lực hoàn toàn không thua kém ngươi, nhưng bản thân hắn làm việc do dự không quyết, lo trước lo sau, mưu nhiều mà không định, không phải là nhân tuyển thích hợp để thống trị Côn Lôn Cảnh!
Tây Vương Mẫu than thở:
- Mà ngươi lại là người hành sự quả đoán sát phạt, trí kế thâm trầm, mưu định hành động không có một chút do dự chần chừ nào. Tư chất của ngươi lại cực tốt, tuyệt đối có thể trở thành Tây Vương Mẫu đời kế tiếp. Nhưng nếu ta nghĩ muốn phục sinh sau khi chết, một lần nữa leo lên bảo tọa Tây Vương Mẫu, liền quyết không thể truyền vương vị cho ngươi. Bởi vì… ngươi quá xuất sắc, sẽ không cho ta cơ hội này! Sau khi ngươi trở thành Tây Vương Mẫu đời tiếp theo, tất sẽ là một nhất đại hùng chủ. Ta không có khả năng cướp đoạt vương vị từ trong tay ngươi. Ta chỉ có thể làm một tôn Linh thủ hộ Tây Vương Mẫu Quốc mà thôi!
Xích Tuyết cả người ngẩn ngơ, lẩm bẩm:
- Ngươi là tồn tại đã leo lên Chí Tôn Bảng, mà ta chỉ đứng ở vị trí thứ sáu Thần Thoại Bảng. Nếu ngươi lại sống thêm một thế thứ hai, ta cũng không có khả năng là đối thủ của ngươi…
Tây Vương Mẫu lắc đầu, nói:
- Ta khi đó bao nhiêu tuổi, ngươi mới bao nhiêu tuổi? Chí Tôn Bảng đã là cực hạn tiềm năng của ta, mà ngươi thì vẫn còn có tiềm lực, còn có thể tiếp tục leo lên nữa. Hơn nữa, lý do quan trọng nhất ta không chọn ngươi chính là, ngươi đã mở ra Bí cảnh thứ sáu! Thần Ma đã mở ra Bí cảnh thứ sáu, thọ nguyên của Nguyên thần và nhục thân tương thông với nhau, tính mạng hợp thành một thể, thọ nguyên cực lâu. Ta bất quá chỉ có hơn một vạn tuổi, mà ngươi lại có thể sống năm sáu vạn năm. Thế thứ hai của ta nghĩ muốn một lần nữa trở thành Tây Vương Mẫu, chỉ có thể đợi tới năm sáu vạn năm sau, khi ngươi đã chết đi. Như vậy quá lâu rồi! Sợ rằng khi đó, Linh của ta cũng đã sớm tắt rồi. Còn nếu là chọn đám người Thường Khanh, Xích Tình, ta lại có thể đoạt lại vương vị bất cứ lúc nào. Bọn họ căn bản đấu không lại ta!
Tây Vương Mẫu lại thở dài một cái, nói:
- Nếu ta phục sinh sau khi chết, ngóc đầu trở lại, ta lại đấu không lại ngươi. Năm sáu vạn năm tuế nguyệt, ngươi tuyệt đối có thể vượt qua ta, trở thành Tây Vương Mẫu cường đại nhất từ trước tới nay. Ta nhìn ra được điểm này, cho nên không thể chọn ngươi, mà tuyển chọn bọn họ!
Khóe mắt Xích Tuyết khẽ nhảy lên, ảo não nói:
- Lão tổ tông, hiện tại ngươi nói rõ ngọn nguồn với ta, là dự định sẽ diệt trừ ta sao?
Tây Vương Mẫu ở trước mặt nàng, nói thẳng ra toàn bộ ngọn nguồn chính mình đề phòng nàng, kiêng kỵ nàng. Đây rõ ràng là dự định sẽ giết nàng diệt khẩu, đoạn tuyệt hậu hoạn. Bởi vì Tây Vương Mẫu đã minh xác nói cho nàng biết, chính mình muốn phục sinh sau khi chết, quay trở lại vương vị, mà nàng chính là chướng ngại lớn nhất của Tây Vương Mẫu thế thứ hai. Những lời này vừa nói ra, Xích Tuyết liền biết tử kỳ của chính mình đã tới.
Nhưng nào ngờ Tây Vương Mẫu lại lắc đầu:
- Ta sẽ không diệt trừ ngươi! Bởi vì hiện tại ta đã không còn lựa chọn nào khác. Ngươi nói không sai! Ngươi giết chết Xích Tình các nàng, nếu ta lại diệt trừ ngươi, sau khi ta chết, Tây Vương Mẫu Quốc tất sẽ bị tiêu diệt. Cơ nghiệp tổ tiên mười vạn năm sẽ bị hủy hoại trong chốc lát! Ngược lại, kể từ hôm nay trở đi, ta sẽ hoàn toàn dụng tâm bồi dưỡng ngươi, xem ngươi thành Tây Vương Mẫu đời kế tiếp mà bồi dưỡng. Ngươi đã chặt đứt con đường sau này của ta, khiến cho ta không thể không tuyển chọn ngươi rồi!
Xích Tuyết nhất thời trầm mặc. Tây Vương Mẫu chậm rãi dời bước, đi ra bên ngoài Tiểu Thắng Cảnh Cung, thanh âm già nua vang vọng:
- Hiện tại, ta dạy cho ngươi đạo lý đầu tiên khi muốn trở thành Tây Vương Mẫu! Trở thành Tây Vương Mẫu, ngươi có thể có dã tâm và tư tâm vô biên, có thể giết chết tất cả tỷ muội uy hiếp địa vị chính mình, thậm chí là nữ nhi, hậu đại của chính mình. Nhưng tư tâm và dã tâm của ngươi, từ đầu tới cuối chỉ có thể đặt ở vị trí thứ hai. Đặt ở vị trí đầu tiên, vĩnh viễn là Tây Vương Mẫu Tộc ta! Thân là Tây Vương Mẫu, nhất định phải giữ gìn chính thống Vương tộc! Hết thảy những thứ khác, đều chỉ có thể xếp ở vị trí thứ hai!
Trong lòng Xích Tuyết ầm ầm chấn động, mà Chung Nhạc đang ẩn nấp phía sau cung, trong lòng cũng chấn động. Chung Nhạc chậm rãi đi ra, thấp giọng hỏi:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.