Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 565: Giết người như ngóe




- Cây thần dược này rất tuyệt, có thể nói là Biết Tuốt của Quy Khư này.
Một vị luyện khí sĩ Chân Linh Cảnh từ xa nhìn Hồ Tam Ông phía trước Chung Nhạc, nói nhỏ:
- Nếu có được nó thì đã có được một nửa Bàn Đào thần dược rồi.
Các luyện khí sĩ khác, dù là thần tộc hay ma tộc đều nghĩ như vậy, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn Hồ Tam Ông. Chung Nhạc căng thẳng, lập tức cảm nhận được những ánh mắt không có thiện ý nhìn mình. Muốn có Hồ Tam Ông thì buộc phải giết hắn trước.
- Quả nhiên quá xuất sắc cũng không tốt, thần dược cũng vậy. Hồ Tam Ông cái cây rất có trí tiến thủ này cũng gây nên không ít phiền phức.
Chung Nhạc lập tức đi đường vòng, không dừng lại bất cứ chỗ nào, định đi vòng qua chiến thuyền Thiên Đình kia. Hơn chục luyện khí sĩ trong đầm lầy cũng đổi hướng, tiến về phía Chung Nhạc, thậm chí trong số đó còn có một vị cự phách Chân Linh Cảnh.
Cự phách Chân Linh Cảnh ở Côn Luân Cảnh và A Đà Cảnh chắc chắn hơn xa cự phách ở Tổ Tinh, dù sao thì Tổ Tinh cũng không có truyền thừa thâm hậu như vậy.
Chung Nhạc không nói không rằng, thần nhãn chiếu sáng đường đi, dẫn theo cây củ cải kia tiến về phía trước.
Đột nhiên một vị luyện khí sĩ biến thành một làn khói ma, từ trong đầm lây uốn lượn nhằm thẳng Chung Nhạc bay tới.
Làn khói ma đó còn chưa tới gần thì hai mắt Chung Nhạc bắn ra hai tia sáng, Âm Dương nhị khí chặn làn khói ma kia trên không trung, giống như hai con du long một trắng một kim quấn quanh làn khói ma kia.
Từ trong làn khói ma vọng ra tiếng kêu thảm thiết, luyện khí sĩ ma tộc trong đó chết ngay lập tức.
Chung Nhạc thu Âm Dương nhị khí về, thò tay nhấc Hồ Tam Ông lên nhét vào quầng sáng sau gáy, tăng tốc chạy đi. Lại có hai luyện khí sĩ Côn Luân Cảnh lao tới, hai người này vô cùng thận trọng, trên đường tránh đầm lầy, nhún nhảy qua những mỏm đá nho lên nhanh như bay. Hai món thần binh được tế ra, thần uy lan tỏa, cùng tấn công Chung Nhạc.
Chung Nhạc không nói không rằng, vào đúng khoảng khắc hai luyện khí sĩ kia nhảy lên, Quỳ Long Thần Cổ sau gáy hắn hiện ea, tùng một tiếng, cả hai luyện khí sĩ thần tộc như trúng trọng kích, thân bất do kỷ rơi tùm tùm xuống đầm lầy.
Đầm lầy phía dưới họ giống như hồ nước được ngưng tụ từ thần thủy, thần quang chói lòa. Hai người đó rơi xuống kêu lên thảm thiết không thôi, bị tan chạy vào thần thủy, ngay cả xương cốt lẫn hai món thần binh cũng tan chảy.
Chung Nhạc bay đi, lại có bốn luyện khí sĩ ma tộc chặn phía trước. Đường nhỏ chỉ cho phép một người đi qua. Bốn luyện khí sĩ ma tộc tạo thành một đường thẳng đứng trên đường, sát khí đằng đằng.
Sáu quầng sáng sau gáy Chung Nhạc cùng mở hết, khí huyết tăng vọt, nhấc kiếm lao về phía trước, khí thế hùng hồn bạo phát!
Trên đầm lầy Thiên Hà, đông đảo luyện khí sĩ cùng nhìn sang thì thấy sáu quầng sáng phía sau Chung Nhạc đang xoay chuyển. Hắn giống như một vị thần nhân, phát lực chạy đi, kiếm quang kiếm khí bạo phát đầy hoa lệ, trong lòng vô cùng kinh hãi!
- Lục Đạo Luân, lục đại bí cảnh! Hắn đã mở lục đại bí cảnh! Cẩn thận!
Đột nhiên, kiếm quang đầy trời thu về rồi biến mất. bốn vị luyện khí sĩ ma tộc chặn đường Chung Nhạc thì nhục thân tan thành nhiều mảnh bay tứ tung. Còn Chung Nhạc đã đi qua nhục thân của họ, trên người đầy máu tươi.
Người hắn rung lên một cái, ma huyết trên người giống như mưa rơi xuống đất, trên người không còn chút máu nào.
- Tên này thật cường hãn!
Trong đầm lầy, các luyện khí sĩ kia sắc mặt ngưng trọng. Chung Nhạc mở hết sáu bí cảnh, bạo phát lực thực sự đáng sợ, chém chết liền bốn cao thủ như thái rau vậy!
- Lục đại bí cảnh…
Thường Khanh cũng ở trong đầm lầy, mắt nhìn chăm sáu quầng sáng phía sau Chung Nhạc kia, khóe mắt co giật.
Trước nay trước mặt hắn Chung Nhạc chỉ đệ lộ năm quầng sáng khiến hắn tưởng Chung Nhạc cũng như các luyện khí sĩ khác, chỉ có ngũ đại nguyên thần bí cảnh, không ngờ Chung Nhạc lại có lục đại bí cảnh!
- Huyết Mạch Luân, Huyết Mạch Bí Cảnh, sau khi mở ra có thể khiến khí huyết tăng vọt, khí huyết nguyên thần và nhục thân tương thông, thực lực có sự nhảy vọt đáng sợ!
Thường Khanh nhìn Chung Nhạc chăm chăm, nói nhỏ:
- Xích Tuyết công chúa cũng mở được lục đại nguyên thần bí cảnh, nương thân bảo ta trừ bỏ nàng ta, nhưng ta còn chưa biết thực lực Xích Tuyết thế nào nên đến giờ vẫn chưa động thủ. Mở lục luân, so với nghịch khai ngũ luân, rốt cuộc cái nào mạnh hơn? Chưa biết chừng từ tên Chung Sơn thị này mà có thể chứng kiến thực lực của lục luân, vì vị cự phách Kỳ Liên Phong tới rồi…
Chung Nhạc nhanh chóng chạy đi, chuẩn bị vượt qua mũi chiến thuyền thì đột nhiên dừng lại.
Phía trước, vị cự phách Chân Linh Cảnh kia đã tới trước chặn đường hắn rồi.
Chung Nhạc tim trùng xuống, cự phách Chân Linh Cảnh trong Côn Luân Cảnh, cuối cùng cũng đối đầu rồi.
Sở dĩ hắn di chuyển nhanh như vyậ là sợ bị cự phách Chân Linh Cảnh chặn đường. Hắn không sợ bất cứ cường giả Pháp Thiên Cảnh nào, nhưng đối mặt với cự phách Chân Linh Cảnh thì hắn có chút không tự tin.
- Ta để tâm đến ngươi hơn cây thần dược kia.
Vị cự phách Chân Linh Cảnh có tên Kỳ Liên Phong chắp hai tay sau lưng, nhìn Chung Nhạc, tán thưởng:
- Vừa rồi ngươi chạy, cây củ cải kia không hề nhắc nhở ngươi phải đi thế nào nhưng ngươi không hề đi sai một bước. Cho thấy thần nhãn của ngươi đúng là lợi hại. Cây củ cải kia nằm lòng địa lý, còn ngươi có thể nhìn thấu nguy hiểm, hai ngươi đều là bảo vật, ta lấy chắc rồi!
Chung Nhạc sắc mặt ngưng trọng, bình tĩnh nói:
- Tiền bối, ngươi có thể chết, ngươi có biết không?
Kỳ Liên Phong cười ha hả, thản nhiên nói:
- Dám nói với ta lời đó ngươi đúng là kẻ đầu tiên. Tiểu bối có phong thái ngạo nghễ rất đáng coi trọng. Nhưng quá ngạo khí cũng có chút đáng ghét. Thái độ của ngươi ta rất không hài lòng, nhưng ta có nhiều thời gian để dạy dỗ ngươi. Sau này ngươi theo làm tùy tùng cho ta, sau khi ta thành thần ngươi sẽ là thần bộc, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Nhưng nếu ngươi chống đối thì chết là chắc rồi. Ta có được cây củ cải kia cũng có thể tìm được Bàn Đào thần dược.
Chung Nhạc hét lớn, sáu quầng sáng sau gáy chuyển động, khí huyết bạo tăng gấp mấy lần, uỳnh một tiếng biến thành chân thân Phục Hy, một kiếm chém xuống phía trước.
- Lớn!
Bằng Vũ Kim Kiếm đột nhiên biến thành cự kiếm trăm trượng, nhằm vào Kỳ Liên Phong chém xuống. Kỳ Liên Phong cười khảy, thân hình đột nhiên biến thành một vị thần nhân nghìn trượng nhìn từ cao xuống. Trong tay xuất hiện một cây gậy màu kim lấp lánh. Nhằm vào Bằng Vũ Kim Kiếm phía dưới ấn xuống. Cười khảy:
- Ngươi không biết điều thì hôm nay ta sẽ cho ngươi chết ở đây, hửm?
Cây gậy của hắn là thần binh, ấn xuống Bằng Vũ Kim Kiếm lập tức khiến thanh kiếm rơi xuống đầm lầy, khiến da thịt trên cánh tay phải của Chung Nhạc nổ tan tành lộ ra xương trắng.
Lúc này Chung Nhạc nhảy lên Thần Ma Thái Cực Đồ xuất hiện phái sau, nhất thức Thần Ma Dịch Ấn in lên ngực Kỳ Liên Phong.
Kỳ Liên Phong máu thịt trước ngực bắn tung tóe, lùi về sau các đạo đồ đằng văn từ ngực hắn quấn về hướng cnn. Thần thông của hắn bạo phát cực mạnh, căn bản không cần quan tưởng mà thần thông tự bạo phát.
Tuy hắn bị Chung Nhạc công kích nhưng thần thông tự chủ hộ thể phản kích, thương thế không hề nghiêm trọng.
So sánh thì hắn cao nghìn trượng, luyện thành chân linh, Chung Nhạc thì chỉ cao trượng sáu, tạo vết thương trên người hắn cũng chỉ tương đương với kiến cắn mà thôi.
Đúng khoảnh khác thần thông của hắn bạo phát thì Chung Nhạc cúi người bái lạy. Đệ nhị thức của Thần Ma Thái Cực Đồ là Vạn Thần Triều Bái bùng nổ, đánh tan thần thông hộ thể của Kỳ Liên Sơn, đánh hắn bay về sau, khiến hắn vừa kinh vừa nộ.
Cánh tay bàn tay Chung Nhạc gần như nổ tan tành, huyết nhục bị lực phản chấn tác động gần như nát vụn. Xương cốt đầy vết nứt. Từ sau hắn, Bằng Vũ Kim Kiếm bị đánh rơi xuống đầm lầy lại bay lên, đáp vào tay Chung Nhạc.
Cánh tay của Chung Nhạc đã rơi hết thịt, chỉ còn lại xương trắng.
Chung Nhạc hai bàn tay xương trắng cầm kiếm vung lên chém xuống!
Kỳ Liên Phong phần nộ hét lớn, vung cây gậy lên chặn, uỳnh một tiếng nổ lớn, Chung Nhạc bị đánh bật ra sau, xương vụn bay tung tớ, xương cánh tay của hắn đã vỡ tan tành, thậm chí cả Bằng Vũ Kim Kiếm cũng bị đánh bay.
- Tiểu tử thối!
Kỳ Liên Sơn lao thẳng vào chiến thuyền, sợ tới mức hồn gần lìa khỏi xác, vội vàng lao ra ngoài. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi đó, tóc mai của hắn đã lấm tấm bạc, thọ nguyên mất liền hơn năm trăm năm!
Thọ nguyên năm trăm năm đột nhiên biến mất, Kỳ Liên Phong gần như thổ huyết, nhìn Chung Nhạc, thấy hắn bị một gậy cuối cùng của mình đánh trọng thương, hai tay nát vụng, đang rơi hướng đầm lầy hơn mười dặm kia.
- Tên tiểu tử này chắn là chết, đáng tiếc cây củ cải kia lại mất mạng theo hắn.
Kỳ Liên Sơn vừa đau vừa cuống, nhưng Chung Nhạc rơi quá xa, hắn không thể đuổi kịp, đành phải giương mắt nhìn Chung Nhạc rơi xuống vùng đầm lầy kia.
Đột nhiên Bằng Vũ Kim Kiếm bay tới, nghe thấy Chung Nhạc hét lớn:
- To to to!
Thanh kiếm đó nhanh chóng biến thành đại kiếm ba nghìn trượng, nằm ngang phía dưới Chung Nhạc, chắn bên trên đầm lầy. Chung Nhạc rơi xuống Bằng Vũ Kim Kiếm, nhanh chóng chạy ra khỏi đầm lầy.
Lúc này, từ trong đầm lầy vọng lại một tiếng gầm phẫn nộ, thần quang chói lóa, một cái đầu lâu khổng lồ bay lên. Đây là một vị thần ma chưa bị lời nguyền ảnh hưởng hết, trên người vẫn còn máu thịt rách nát, mùi máu tanh nồng.
Vị thần ma này há cái mồm lớn hướng về Chung Nhạc hút hắn lại. Chung Nhạc dừng đạp mũi chân vừa hay chui qua kẽ răng nhảy ra đầm lầy.
Cái mồm thần ma cắn trúng Bằng Vũ Kim Kiếm.
- Nhỏ nhỏ nhỏ!
Chung Nhạc hô lớn, Bằng Vũ Kim Kiếm nhanh chóng bé lại, soạt một tiếng từ một cái lỗ máu trên mặt thần ma bay ra, chui vào quầng sáng phía sau Chung Nhạc.
Chung Nhạc tăng tốc chạy, hai cánh tay bị gãy không ngừng mọc ra thịt, xương cốt tái sinh, không lâu sau đã lại có hai cánh tay mới.
Kỳ Liên Phong nhìn mà sững người, phản ứng của Chung Nhạc quả thực quá nhanh, từ khi triệu hồi Bằng Vũ Kim Kiếm kê phía dưới, cho tới lúc chui ra khỏi thi thể thần ma, cho tới khi Chung Nhạc tháo chạy, thu kiếm về, tất cả được thực hiện một cách liền mạch, không hề có chút do dự lưỡng lự nào!
Thường Khanh sắc mặt chưa bao giờ nặng nề đến thế, trong bụng thêm vạn phần cảnh giác:
- Kình địch! Hắn chắc chắn là đối thủ mạnh nhất ta từng gặp!
Chung Nhạc dừng bước quay lại nhìn Kỳ Liên Phong, giơ tay chỉ vị cự phách Chân Linh Cảnh này, nói lớn:
- Tiền bối, lần sau gặp lại ta sẽ giết ngươi. Tuyệt đối không nuốt lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.