Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 466: Ngông cuồng bá đạo (2)




- Chung Sơn thị, lần trước ta đã cảnh cao ngươi, không được động thủ trong Hỏa Đô Thành, ngươi đã biết còn cố tình phạm phải. Ta có thể nể mặt Thủy sư huynh tha cho ngươi một lần, nhưng không thể có lần thứ hai!
Hắn thò bàn tay lớn ra tóm về phía Chung Nhạc, lạnh lùng nói:
- Lần này Thiên Vương lão tử cũng không bảo vệ được ngươi!
Chung Nhạc đã tới phía sau cự đầu Quỷ thần tộc, đột nhiên thân thể từ Kim Ô ba chân biến thành chân thân Phục Hy, Thần Ma Thái Cực Đồ xuất hiện, cầm kiếm nhằm bàn tay Hạ Trọng Tấn đâm tới.
Bằng Vũ Kim Kiếm và bàn tay của Hạ Trọng Thị gặp nhau, huyết quang bắn tung tóe. Tay của Hạ Trọng Tấn bị toác một đường lớn, lộ cả xương ra ngoài. Hắn không khỏi kinh ngạc, vội búng bay Bằng Vũ Kim Kiếm.
Bằng Vũ Kim Kiếm từ trong tay Chung Nhạc bay ra, thân hình Chung Nhạc lại bắn về phía trước, đưa tay bắt lấy đầu của cự đầu Quỷ thần tộc ấn mạnh xuống!
Hai người từ trên không trung rơi xuống, đâm sầm vào tường của Hỏa Thành Cung. Vị cự đầu Quỷ thần tộc bị găm vào bức tường, Chung Nhạc bắt lấy đầu để hắn không thể động đậy được, một quyền tung tới!
Bức tường cung điện lập tức nổ tung tóe, cự đầu Quỷ thần tộc cũng bị oanh kích thành đống thịt bầy nhảy
- Đánh lén ta, ta đánh chết ngươi!
Chung Nhạc một chân đá bay đám thịt, hầm hè nói.
Trên không trung, Hạ Trọng Tấn vừa kinh vừa nộ, mái tóc bay lên, phẫn nộ cười:
- Giỏi, giỏi… Giỏi lắm Chung Nhạc. Tại thánh địa của Trọng Lê thần tộc, Hỏa Đô Hỏa Thánh Cung mà ngươi dám hung hăng lạm sát người vô tội! Hôm nay nếu ta không giết ngươi ta không phải họ Hạ!
Từ trong Hỏa Thánh Cung, rất đông thân ảnh bay lên, trên không trung xuất hiện các loại khí tức, cường giả các tộc tới quan chiến lần này phần lớn là khách quý của Trọng Lê thần tộc, tạm ở lại trong Hỏa Thánh Cung.
Chung Nhạc một quyền đánh sập bức tường tám mươi trượng, đánh chết một cự đầu Quỷ thần tộc, đã kinh động tới họ, huống hồ Hạ Trọng Tấn lại nói vậy, đương nhiên cũng có không ít người ra ngoài xem.
Hạ Trọng Tấn thấy nhiều cường giả như vậy lại không dám lập tức ra tay giết Chung Nhạc mà giải thích với mọi người trước một lượt.
Giao Thanh Đồ, Hạ Thánh Sơ bọn họ không khỏi kinh hãi, Chung Nhạc lại giết chết hai vị cường giả Pháp Thiên Cảnh của Quỷ thần tộc, thực sự quá đáng sợ!
Hơn nữa, còn là trong Hỏa Đô Thành, đánh chết trước mắt mọi người, đáng sợ nhất là đánh tới Hỏa Thánh Cung, còn đánh sập cả tường cung điện.
Vô pháp vô thiên, đúng là vô pháp vô thiên!
- Tên Chung Sơn thị này rốt cuộc tới quyết đấu với Long Nhạc hau tới đại khai sát giới?
Bạch Thương Hải lầm bầm:
- Long Nhạc hắn còn chưa đánh mà cự đầu các tộc đã bị hắn đánh tơi tả rồi, còn chết hai người, hắn chắc là cố tình rồi…
Lão giả tóc trắng bên cạnh hắn suýt xoa:
- Đan Nguyên Cảnh dùng chiến lực của Pháp Thiên Cảnh, không hổ là người đã giết Ma Thánh. Bạch Trạch thị ta tại sao không có thiên tài như vậy?
Nói rồi cứ nhìn chăm chăm Bạch Thương Hải.
Bạch Thương Hải cười khảy:
- Sư tôn, khi người còn là Đan Nguyên Cảnh có đánh chết được Pháp Thiên Cảnh không? Người còn không được thì đừng mong vào đệ tử…
- Nói vậy là sao?
Lão giả tóc trắng đại nộ, một quyền đấm vào đầu hắn:
- Mồm thối, bản lĩnh của ngươi nếu bằng nửa mồm mép thì ta đã được an ủi rồi!
Bạch Thương Hải ôm đầu cãi:
- Không phải con không được mà chính là sư tôn không giỏi. Danh sư xuất cao đồ cơ mà…
Ngay sau đó Bạch Thương Hải bị lão giả tóc trắng đạp ra đất, giẫm chân lên ngực hắn, lầm bầm nói:
- Chung Sơn thị giết Quỷ thần tộc trước mặt Hạ Trọng Tấn, tát vào thể diện như vậy, lần này không dễ gì dọn dẹp…
Xung quanh một trận hô giết, cường giả các tộc đều lên tiếng, muốn Hạ Trọng Tấn lập tức giết Chung Nhạc, bảo vệ chính nghĩa. Còn việc Chung Nhạc bị Quỷ thần tộc đánh lén thì không một ai nhắc tới như không có vậy.
Chung Nhạc vẻ mặt thản nhiên, yên lặng đứng đó.
Hạ Trọng Tấn cười khảy:
- Chung Sơn thị, hôm nay ta sẽ xử ngươi tại chỗ theo luật, ngươi có phục không?
- Phục cái mông!
Chung Nhạc thản nhiên:
- Hôm nay ta sẽ cho toàn bộ luyện khí sĩ Hỏa Đô Thành huyết tế hết. Các ngươi chết có tâm phục không?
Sau gáy hắn là quầng sáng chuyển động, một con rối gỗ bay ra, là Ma Thần Ẩu!
Vô số luyện khí sĩ và các cự đầu cự phách sững người nhìn con rối gỗ bé nhỏ đó, xung quanh tĩnh lặng như tờ.
- Thần Ma Ẩu?
Vị lão giả tóc trắng giẫm chân trên người Bạch Thương Hải run rẩy:
- Chung Sơn thị, ngươi chính là kẻ đã dùng Thần Ma Ẩu triệu hoán Ma Thần huyết tế thánh tộc trưởng bát bộ thánh tộc của ma tộc? Bình tĩnh, Chung Sơn thị! Bạch Trạch thị ta và ngươi không thù không oán, ngươi đừng có làm bừa…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.