Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 381: Bộ lạc Lê tộc (1)




Trên thuyền hoa, Chung Nhạc một lần nữa thôi động Cửu Dương Giao Ma Chuy, lại lục lọi ra một loại biến hóa của kiện Hồn binh này. Thanh Cửu Dương Giao Ma Chuy này có thể hóa thành một sợi cốt liên quấn lên trên người. Hắn giả danh Ma La công tử, thân cao một trượng sáu, vóc người khôi ngô hùng tráng, toàn thân treo đầy dây xích xương cốt, trên cổ đeo chín cái đầu lâu Giao Ma, trong hốc mắt đầu lâu có Ma hỏa bập bùng.
- Ta hiện tại đã giống một Ma đầu thuần khiết rồi!
Trong lòng hắn vô cùng hài lòng. Hiện tại Chung Nhạc thân khoác cốt liên, cổ đeo đầu lâu Giao Ma, đại mã kim đao ngồi trên thuyền hoa, bốn phía chúng nữ vui tươi nhảy múa, chúng mỹ vờn quanh, đều là tiểu mỹ nhân nũng nịu quyến rũ động lòng người, oanh ca yến hót. Màn tràng diện này, quả thật giống như là Đại Ma Vương xuất tuần vậy.
- Ta từ khi xuất đạo cho tới nay, vẫn là lần đầu tiên uy phong tới như vậy. Bất quá, những bảo vật này dù sao cũng không phải là bảo bối do ta tự mình luyện thành. Tạm thời dùng còn có thể, nhưng xem những cái này thành thực lực của chính mình, vậy thì có chút bỏ gốc lấy ngọn rồi. Chỉ có bản thân cường đại mới là cường đại chân chính!
Chung Nhạc ổn định lại tâm thần. Tài sản tích lũy hiện tại của hắn đã không thua kém gì một vị Cự bá. Hạo Nguyệt Kính, Cửu Dương Giao Ma Chuy đều là Hồn binh cấp bậc Cự bá, thậm chí còn có Thần binh Thanh Long Vân Văn Kỳ, nửa thanh Thần Dực Đao cùng với kim kiếm bằng vũ, ngay cả Cự bá cũng chưa chắc đã có được Thần binh bậc này. Trên người hắn còn có một thanh Lão Nhận, lại có Ma Thần Khế Ngẫu và Phong Ấn Thần Văn những loại bảo vật huyền bí bậc này.
Hơn nữa, hắn còn học được Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh, Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh của Ma Tộc. Lại có huyền công Yêu Thần Minh Vương Quyết của Yêu Tộc, Hóa Sinh Huyền Công của Thần Tộc, Đại Tự Tại Kiếm Khí của Nhân Tộc. Còn tu luyện Bất Tử Chi Thân của Thần Tộc được có chút thành tựu nữa. Bất quá, mặc dù những công pháp này đều là công pháp Thần cấp, nhưng lại quá nhiều rồi. Không thể thống hợp quy nhất, mỗi một loại cũng đều tu luyện một chút, sẽ khiến cho tinh lực của chính mình phân tán, từ đó trì hoãn tiến cảnh tu vi của chính mình. Hồn binh tuy nhiều, nhưng mỗi một kiện cũng đều phải dùng Nguyên thần tế luyện, cũng vô hình trung làm lỡ tu hành của hắn.
Chung Nhạc lộ ra thần sắc lo lắng. Người khác xem chuyện bảo vật nhiều, công pháp tinh là quang vinh, nhưng hắn lại trở nên sầu muộn, sầu khổ chính mình tinh thông quá nhiều công pháp, trong tay có quá nhiều Hồn binh.
Từ căn bản, công pháp chủ yếu nhất của hắn vẫn là Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ. Cho tới nay, hắn đều là lấy môn công pháp này làm căn bản, tương đương với một cây đại thụ. Những công pháp khác đều là vật bổ sung của Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ, là lá xanh trên cây đại thụ kia. Môn công pháp này có thể khiến cho hắn ung dung giá ngự công pháp của Yêu Tộc, Thần Tộc và Nhân Tộc, căn bản là không ảnh hưởng lẫn nhau. Bởi vì pháp lực của hắn vẫn là do Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ cung cấp.
Bất quá, sau khi hắn tiến vào hải ngoại Bát Hoang, tu luyện được công pháp Ma Tộc, cái này đã vượt qua phạm vi của Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ rồi. Thần Ma vốn đối lập, cần phải phân biệt rõ ràng. Ma khí do Ma công của hắn luyện ra phát sinh xung đột với pháp lực Thần Đạo vốn có của hắn, khiến cho pháp lực hắn không tinh khiết, hơn nữa còn phân tán tinh lực của hắn.
Hiện tại hắn nghiên cứu càng sâu đối với Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh, pháp lực Ma Đạo lại càng thâm hậu. Thoạt nhìn thì hắn so với trước đây càng cường đại hơn, thậm chí ngay cả Cự đầu Pháp Thiên Cảnh cũng có thể chính diện chống lại. Nhưng nếu gặp phải Thần Ma chuyển thế như Ma Thánh bậc này, khẳng định có thể nhìn ra sơ hở của hắn. Nếu bị nhiễu loạn pháp lực Thần Ma, sợ rằng kết cục của hắn so với Kẻ thừa kế Tân Hỏa đồng tu Thần Ma kia cũng không khá hơn chút nào. Hồn binh thì có thể tạm thời để sang một bên, nhưng sự tình hai loại pháp lực xung đột, nhất định phải nhanh chóng giải quyết.
- Ái phi, dừng thuyền đáp xuống, ta cần phải bế quan một đoạn thời gian!
Chung Nhạc đột nhiên mở miệng nói. Ánh mắt Thiên Ma Phi chớp động, mỉm cười nói:
- Lại bay về phía trước mấy ngày nữa sẽ tới được Thánh Thành của La Sát Tộc ta. Nếu công tử muốn bế quan, không bằng bế quan ở trong Thánh địa La Sát Tộc ta. Nói không chừng, La Sát Tộc ta cũng sẽ để cho công tử nghiên cứu Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh của Thánh Tộc ta a!
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Ta cướp đoạt ngươi, trong La Sát Thánh Tộc tất nhiên có rất nhiều cường giả nhìn ta khó chịu. Ta đi La Sát Thánh Tộc sợ rằng sẽ có thêm rất nhiều chuyện thị phi. Hiện tại ta cần bế quan tiềm tu mới có thể có nắm chắc đối phó được Ma Thánh, không thể lại trì hoãn thêm nữa, liền cứ bế quan ở nơi này đi!
Thiên Ma Phi bất đắc dĩ, chỉ đành phải đáp xuống.
Bên dưới là một Tiểu Bộ lạc Ma Tộc biên hoang, chỉ có ba bốn trăm nhân khẩu. Đồng dạng với Nhân Tộc, trai tráng trong Bộ lạc ra ngoài săn thú, lão ấu phụ nữ và trẻ em thì lưu ở trong Bộ lạc.
Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía, chỉ thấy bộ dáng đám Ma Tộc này có chút bất đồng với Bát Bộ Thánh Tộc. Bọn họ mọc ra đầu bò, sau lưng mọc cặp cánh, có tổng cộng tám cái cánh tay, bàn chân lại có chín ngón chân. Thân thể đám Ma Tộc này đều cực kỳ hùng tráng, thiếu niên bảy tám tuổi đã có chiều cao như người trưởng thành. Thân thể xương đồng da sắt, nhục thân trời sinh mạnh mẽ. Ma Tộc thành niên càng là có chiều cao không sai biệt lắm với hình dạng Ma La công tử do Chung Nhạc biến thành.
Thời điểm bọn họ tới đây, nam tử trưởng thành của Bộ lạc Ma Tộc này đang săn thú trở về, trên vai khiêng theo từng con từng con Ma thú kích thước cỡ căn nhà.
- Hình như là Lê tộc!
Thiên Ma Phi tiến vào Bộ lạc này, ánh mắt nhìn lướt qua, lập tức nhận ra chủng tộc này. Nơi này cũng là địa bàn của La Sát Tộc, Lê tộc chỉ là một Bộ lạc Ma Tộc nho nhỏ phụ thuộc vào La Sát Tộc.
Chung Nhạc quan sát tộc nhân Lê tộc, trong lòng khẽ chấn động, vội vàng gọi một gã thiếu niên Lê tộc, trên dưới quan sát hắn một lượt, lộ ra thần sắc nghi hoặc, nói:
- Kỳ quái! Chủng tộc này như thế nào lại đồng thời có được huyết mạch của Thần Tộc và Ma Tộc?
Tân Hỏa mượn cặp mắt của hắn quan sát, tinh tế xác định này huyết mạch của thiếu niên, kinh ngạc nói:
- Quả thật là hỗn huyết Thần Ma! Là hỗn huyết của Trọng Lê Thần Tộc và La Sát Thánh Tộc! Thật là huyết mạch kỳ lạ! Thần Ma vốn bất lưỡng lập, không ngờ chủng tộc này lại có thể đồng thời có được Thần huyết và Ma huyết!
Thiên Ma Phi bình thản nói:
- Lê tộc là chủng tộc do năm xưa La Sát Tộc ta thông hôn với Trọng Lê Thần Tộc, lưu lại huyết mạch. Bọn họ bởi vì hỗn huyết Thần Ma, cho nên Ma huyết không tinh khiết. Hỗn huyết Thần Ma căn bản là không thể tu luyện. Bọn họ bất luận tu luyện công pháp Thần Tộc hay là công pháp Ma Tộc, cũng đều xung đột với huyết mạch bản thân. Chủng tộc này từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện qua Luyện Khí Sĩ. Năm xưa, La Sát Tộc ta vốn tưởng rằng có thể bồi dưỡng ra hậu đại có được ưu điểm của cả Thần và Ma, về sau thấy bọn họ không thể tu ra pháp lực, cho nên cũng không lại hỏi tới nữa!
Chung Nhạc tinh tế quan sát gã thiếu niên Lê tộc này, trong lòng khẽ động, đột nhiên cười nói:
- Mấy vị ái phi, ta sẽ ở nơi này bế quan một đoạn thời gian!
Thiên Ma Phi gọi Tộc trưởng Lê tộc tới. Gã Tộc trưởng kia nhận ra nàng, không khỏi nơm nớp lo sợ, không dám thở mạnh một cái, vội vàng dập đầu hành lễ:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.