Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 374: Hành hung (2)




- Ngươi không dùng công pháp chân chính của mình, mà là dùng Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh mới vừa học được từ trong A Tu La Thánh Tộc ta? Ta nhìn lầm ngươi rồi! Hiển nhiên công pháp chân chính của ngươi cũng không phải là Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh. Không phải là Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh cũng không phải là Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh! Ngươi mượn hai môn công pháp này ẩn giấu công pháp chân chính của chính mình. Ta rất hiếu kỳ, công pháp chân chính của ngươi rốt cuộc là cái gì?
Pháp lực của nữ tử này vô cùng thâm hậu, hiện ra chân thân A Tu La. Trong khoảnh khắc, không khí ầm ầm chấn động. Sau lưng nàng, sáu tôn Ma Thần hóa thành một tòa Tế đàn, tế tự về phía Ma Nhật ở trung tâm, khiến cho pháp lực của nàng nhất thời cuồng bạo, so với vừa rồi còn khủng bố hơn rất nhiều. Một khỏa Nguyên đan từ từ bay lên, trọng điệp với Ma Nhật ở trung tâm Tế đàn, khiến cho pháp lực của nàng lại tăng lên một bậc.
Sắc mặt Chung Nhạc không khỏi khẽ động.
- Sáu Ma Thần tế tự Ma Nhật? Không ngờ Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh còn có thể sử dụng như vậy? Bát Bộ Thánh Tộc đều xem Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh là công pháp trấn tộc của chính mình, quả nhiên là có chỗ cường đại của nó. Sáu Ma Thần tế tự đã khiến cho pháp lực của Thánh Nữ Phi tăng vọt mạnh mẽ như vậy. Nếu đổi lại là chín Ma Thần tế tự, sẽ có hiệu quả như thế nào?
Trong lòng Chung Nhạc quyết định thật nhanh, sau lưng lập tức hiện ra hư ảnh chín Ma Thần. Hắn tu luyện Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh thời gian quá ngắn, còn chưa thể luyện chín Ma Thần tới tình trạng giống như thực chất. Bất quá, sau khi chín Ma Thần vờn quanh Nguyên thần của hắn tiến hành tế tự, nhất thời khiến cho hắn cảm giác được pháp lực của chính mình cơ hồ đề thăng tới cực hạn.
Hắn cũng không tế xuất Nguyên thần Toại Hoàng của chính mình, mà là Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô. Hư ảnh chín tôn Ma Thần vờn quanh Đại Nhật Kim Ô Ma Thần, quỳ rạp triều bái, hiến tế ra pháp lực của bản thân.
- Lợi hại! Lợi hại a! Ma Thánh thật là bất phàm! Có thể khai sáng ra công pháp huyền diệu bậc này!
Trong lòng Chung Nhạc đại hỉ, bậc cười ha hả. Chỉ thấy Thánh Nữ Phi xông vào trong Thần điện, ngọc thủ dài nhỏ giơ lên, lòng bàn tay chụp lại, hóa thành Thiên Ma Vô Úy Ấn. Sáu tôn Thiên Ma sau lưng nàng càng thêm sống động hơn, toàn thân ma khí ngập trời, tế tự cho Nguyên đan Ma Nhật của nàng, nhìn qua giống như một bức Ma Thần Tế Tự Đồ vậy.
Mà ba ngọc thủ còn lại của nàng thì mạnh mẽ thôi phát uy lực của Đại Nhật Ma Thai Ấn, Thiên Ma Nhật Chiếu Ấn và Ma Ô Thiên Dực Ấn, giết thẳng vào Thần điện. Bốn cánh tay nàng tung bay như bạch điệp, điên cuồng công kích về phía Chung Nhạc. Nàng tế xuất Nguyên đan, thi triển ra toàn lực, va chạm thẳng với Chung Nhạc, khiến cho tòa Thần điện này không ngừng chấn động.
Đám đệ tử A Tu La Thánh Tộc đang quan sát Minh văn Thái Dương Xa trong các Thần điện bốn phía nhất thời bị kinh động, nhao nhao nhìn về phía tòa Thần điện này, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc. Cho dù là đám lão quái vật A Tu La Tộc đang quan sát Minh văn, lĩnh ngộ ảo diệu của huyền công xung quanh Thái Dương Xa kia cũng bị kinh động, nhao nhao đứng dậy, nhìn về phía trong Thần điện.
- Đã xảy ra chuyện gì? Sao Thánh Nữ Phi lại đột nhiên xuất thủ như vậy?
- Kẻ giao thủ với nàng chính là gã thiếu niên hùng tráng vừa rồi đã leo lên Thái Dương Xa kia a?
Một vị lão giả tóc bạc như cước lẩm bẩm:
- Thánh Nữ Phi đã thời gian rất lâu chưa từng toàn lực xuất thủ qua rồi. Gã thiếu niên kia mặc dù thân thể vô cùng hùng tráng, nhưng chỉ vừa mới lĩnh ngộ ra Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh, sợ rằng không phải là đối thủ của nàng a?
Một lão giả già tới mức đáng sợ khác cũng gật đầu nói:
- Thánh Nữ Phi đã từng đạt được Phù lục của Môn chủ, Môn chủ cho phép nàng ở trong Thái Dương Xa tu hành suốt ba năm trời. Nàng thậm chí đã tu thành sáu tôn Ma Thần, có thể nói là tồn tại đã định trước sẽ trở thành Nữ Ma Thần của A Tu La Thánh Tộc ta. Gã thiếu niên này mặc dù lợi hại, nhưng dù sao chỉ mới tu thành Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh chừng mười ngày, cũng không chắc đã có thể lĩnh ngộ hoàn toàn được chân kinh, làm sao có thể là đối thủ của nàng? Bất quá, thiếu niên này dù sao cũng là một kỳ tài, không thể để cho Thánh Nữ Phi đánh chết hắn a!
Mà ở bên ngoài ngọn Thần Sơn này, Đồ Cương đang gấp không kịp đợi chạy về phía này, trên trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
- Nguy rồi! Nguy rồi! Ta cái miệng quá rộng, sau khi uống mấy ly rượu đã tiết lộ sự tình Ma La công tử nói muốn ngủ với Thánh Nữ Phi ra ngoài, để cho Thánh Nữ Phi chạy tới tìm hắn xúi quẩy. Bất luận kẻ nào đánh thắng, cuộc sống của ta cũng đều không tốt lắm… Bọn họ quả nhiên đã bắt đầu đánh rồi!
Hắn xông thẳng về phía tòa Thần điện kia. Chỉ thấy tòa Thần điện hùng vĩ kia bị chấn cho không ngừng chấn động. Thần điện của A Tu La Thánh Tộc đều là dùng các loại văn lộ Đồ đằng gia cố, luyện tới mức vô cùng cứng rắn, so với rất nhiều Hồn binh cũng đều kiên cố hơn rất nhiều. Nhưng lúc này, trên thân tòa Thần điện này vậy mà xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách. Đám ngói lưu ly trên đỉnh điện ầm ầm đùng đùng vỡ nát, mảnh vỡ bay tán loạn.
Rất nhiều Luyện Khí Sĩ A Tu La Thánh Tộc trẻ tuổi đứng một bên, nhìn về phía tòa Thần điện này, cười trên nỗi đau của người khác. Một gã đệ tử trẻ tuổi mỉm cười nói:
- Dám chọc tới Thánh Nữ Phi, tiểu tử này tuyệt đối thê thảm a… Trưởng lão Đồ Cương, ngươi tới thật đúng lúc! Có một tên tiểu tử chọc giận Thánh Nữ Phi, hiện tại đang bị Thánh Nữ Phi đè ra cuồng ẩu a! Ngươi xem tòa đại điện này bị chấn động tới bộ dáng như vậy, đoán chừng tiểu tử này sắp sửa bị nàng đánh chết rồi!
Một nàng nữ tử A Tu La khác cười nói:
- Tính tình Thánh Nữ Phi bình thường vẫn luôn rất tốt, không ngờ lần này lại phát nộ hỏa như vậy. Không biết tên tiểu tử này đã nói cái gì, chọc cho Thánh Nữ Phi tức giận tới mức như vậy?
Sắc mặt Trưởng lão Đồ Cương vàng như đất, lẩm bẩm:
- Hắn không nói gì cả, chỉ nói là muốn ngủ với Thánh Nữ Phi… Nguy rồi!
Lúc này, tòa Thần điện ầm ầm nổ tung. Một đạo thân ảnh từ trong đám tường điện vỡ nát bắn thẳng ra, bành bành bành, liên tục đụng vỡ vách tường mấy tòa Thần điện, một đường chui thẳng vào trong một tòa Thần điện, cuối cùng không một tiếng động.
Chung Nhạc từ trong đại điện của tòa Thần điện có vách tường bị đụng vỡ kia chậm rãi đi ra, thân thể hùng tráng. Hắn khẽ siết mạnh nắm tay một cái, sau lưng hắn, tòa Thần điện kia ầm ầm đổ sụp, đá vụn bay tán loạn.
- Trưởng lão Đồ Cương, thời hạn nửa tháng đã tới, tại hạ đúng hẹn rời khỏi Thái Dương Xa!
Chung Nhạc nhìn về phía Trưởng lão Đồ Cương, mỉm cười nói. Trong lòng Đồ Cương hãi hùng khiếp vía, nhìn về phía địa phương vừa rồi đạo thân ảnh kia rơi xuống, lẩm bẩm:
- Nàng…
- Ta còn chưa chết!
Tầng ngói lưu ly trên đỉnh tòa đại điện kia đột nhiên vỡ nát, thân ảnh Thánh Nữ Phi phóng thẳng lên cao, quần áo tán loạn, mái tóc không chỉnh tề, mặt mũi bầm dập, hai con mắt sưng vù cơ hồ không thể mở ra, ngữ khí tức giận nói:
- Ngươi vẫn chưa sử dụng tới công pháp chân chính của ngươi! Lại tới đấu một trận!
Bốn phía nhất thời một mảnh xôn xao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.